Ý Râm Vạn Tuế


Dương Dạ nóng ruột muốn biết là nhiệm vụ này, và bắt đầu lo lắng về nó, lại sợ rằng không biết mình có còn mạng để trở về hưởng thù lao hay không, phải biết rằng, hắn vừa mới bắt đầu hưởng được niềm vui của đại thiếu gia. Vừa tìm được mỹ nhân để ôm ấp, chi phối người khác và tiêu tiền như nước.
Nghe Dương Dạ sảng khoái muốn biết là nhiệm vụ gì, vực chủ liếc nhìn Tu Bà, rồi cùng nhau cười gật đầu, vực chủ lại thay đổi âm thanh, nhỏ giọng nói : "Xích Chủy, bây giờ con hẳn cũng biết, không gian tồn tại đa chiều, mỗi không gian đều có lịch sử và thời gian đều có quỹ đạo phát triển riêng cả ..."
"Được rồi được rồi!" Dương Dạ cố sức xua tay cắt lời vực chủ :" Những cái này, con nghe cũng không hiểu đâu, vực chủ đại nhân, ông không thể nói đơn giản một chút sao?"
Vực chủ nhìn Dương Dạ, trầm tư một hồi, biểu tình bỗng trở nên thân thiết lên, khiến cho Dương Dạ càng hoảng sợ hơn nữa.
"Nói đơn giản một chút chính là, lịch sử ở không gian cũ của con xảy ra vấn đề, cần con đi chỉnh sửa một chút, con cũng biết, nếu lịch sử mà thay đổi, thì tương lai ở không gian cũ chổ con ở cũng sẽ hoàn toàn thay đổi. Và cái này thì cực kỳ đáng sợ!"
Lúc vực chủ nói chuyện, biểu tình vẫn thân thiết và khả ái như cũ.

"Vực chủ, ông nói là ..." Dương Dạ bỗng sợ đến mức muốn rút lui, nhìn biểu tình của vực chủ rồi đoán : "Vực chủ, chuyện này rất nghiêm trọng hả?"
"Ha ha, Xích Chủy, nói thật cho con biết, cái không gian cũ nơi con sống, là nằm trong chuỗi không gian do ta quản lý, một không gian phát triển phù hợp nhất, cũng là cái khiến cho đại vực chủ thỏa mãn nhất, trong cuộc họp các vực chủ, đại vực chủ còn điểm danh khen thưởng thành tích của ta, nhưng mà bây giờ lịch sử của không gian ấy đang xuất hiện một chút vấn đề!" Sắc mặt của vực chủ trở nên xấu xí, miễn cưỡng cười gượng nói : "Xích Chủy, con hẳn là cũng hiểu cho ta, những cái không gian mà ta quản lý trong tay, ít nhiều gì cũng gây nên những thành kiến nho nhỏ, chỉ có riêng cái không gian lúc trước con sống là phù hợp với yêu cầu phát triển không gian của đại vực chủ, đây là một công tác cực kỳ quan trọng đối với ta! Con, con hiểu chứ?"
Dương Dạ thiếu chút nữa đã bị vực chủ chọc cho cười rồi, thì ra lại là chuyện này, sợ bị cấp trên phê bình, cho nên mới bắt mình đi chỉnh sửa lịch sử, nhưng mà đi chỉnh sửa lịch sử như vậy, nghe cũng thật là thú vị. Dương Dạ cố gắng nén cười, sau đó ngẩng đầu lên giả bộ nghiêm túc hỏi vực chủ : "Con hiểu rồi! Vực chủ cứ dặn dò đi! Nhiệm vụ đầu tiên của con là ..."
"Tốt tốt tốt!" Vực chủ có vẻ kích động, quay đầu lại nói với Dương lão thái thái : "Đây là tu sĩ dũng cảm nhất, ưu tú nhất ta từng thấy!" Nói xong lại nhìn về hướng của Dương Dạ : "Xích Chủy, cái không gian cũ nơi con sống, con hẳn là cũng hiểu về lịch sử phát triển của một số nước ở đó đúng không?"
"Đại khái là có biết chút chút!" Dương Dạ gật đầu, tuy rằng có đi học vài năm, nhưng tại cái không gian ấy, lúc Dương lão thái thái còn sống trên đời thì đã cho Dương Dạ đi học bình thường, nhất là học về lịch sử. Lúc này Dương Dạ đã gần như hiểu rõ dụng ý khi ấy của Dương lão thái thái, vì vậy quay đầu lại nhìn Dương lão thái thái, còn Dương lão thái thái dường như là biết Dương Dạ đang nghĩ cái gì, cho nên cười gật đầu.
"Ừ, con chờ một chút!" Vực chủ gật đầu, thò tay vào trong cái áo khoác màu đỏ của mình lôi ra một cuốn sổ cũng màu đỏ, khiến cho Dương Dạ tò mò nhìn, nhưng căn bản là không thấy có chữ nào ở trỏng cả, vậy mà vực chủ cứ lật xem như đúng rồi vậy.

"À, ở chổ này!" Vực chủ lật đến một trang, bỗng nhiên nói : "Xích Chủy, con biết cái không gian cũ ... Để ta xem ... à! Thế kỷ thứ sáu trước công nguyên, thời kỳ Xuân Thu Chiến Quốc, có chiến tranh giữa nước Ngô và nước Việt, con biết không ?"
"Biết, nước Ngô diệt Sở, sau đó xảy ra cuộc chiến Ngô Việt, rồi Việt Vương Câu Tiễn diệt nước Ngô luôn!" Dương Dạ đắc ý trả lời.
"Ừ, là cái đó là cái đó!" Vực chủ lật lật cuốn sổ, nói : "Dựa theo quỹ đạo phát triển lịch sử bình thường, thì hẳn là Việt vương sử dụng mưu kế, làm cho nước Ngô thiếu lương thực, sử dụng mỹ nhân kế ... hình như dùng con mỹ nhân tên là Tây ... Tây ... cái gì Tây đó quên rồi, mê hoặc đại vương nước Ngô, sau đó vào năm 475 trước công nguyên đã tiêu diệt nước Ngô, đúng không?"
Dương Dạ gật đầu, thầm nghĩ : Vực chủ quả thật là quản lý quá nhiều không gian rồi, ngay cả lịch sử trong không gian do mình quản lý cũng phải lật sổ ra ngồi coi nữa.
"Vậy là được rồi! Xích Chủy, nhiệm vụ lần này của con chính là cái này!" Vực chủ đóng quyển sổ lại, ngẩng đầu lên nhìn Dương Dạ : "Gian đoạn lịch sử ấy bây giờ đang xảy ra vấn đề! Cái tên đại vương của nước Ngô ấy tự nhiên không thèm đụng đến gái, lại vô cùng cần chính! Đem nước Ngô phát triển vô cùng mạnh, không chỉ diệt nước Việt, còn diệt luôn nước Sở, cuối cùng thậm chính là trở thành kẻ chiến thắng trong Thất Hùng Chiến Quốc!"

"A?!" Dương Dạ hoảng sợ, không phải nói giỡn chứ? Lịch sử gặp phải một vấn đề lớn vậy sao? Nước Ngô không phải bị nước Việt tiêu diệt à? Rồi sau đó nước Việt trở nên suy yếu trong thời kỳ Chiến Quốc, nếu như nước Ngô mà tham gia vào thời kỳ Chiến Quốc, vậy sẽ biến thành cái thứ gì?
Vực chủ nhìn Dương Dạ, tiếp tục nói : "Giật mình à Xích Chủy, lịch sử ở không gian ấy quả thật đang bị thay đổi, nước Ngô ấy càng ngày càng lớn mạnh, tiến nhập vào trong thời kỳ Chiến Quốc, Ngô vương đời sau thống nhất sáu nước khác trong thời kỳ Chiến Quốc, rồi xây dựng Vạn Lý Trường Thành, được sử học đời sau xưng là Ngô Thủy Hoàng!"
Ngô Thủy Hoàng? Bớt giỡn đi mấy chú! Vậy còn Tần Thủy Hoàng chết mẹ đi đâu rồi? Dương Dạ mở to mắt ra nhìn : "Vực chủ, cái chuyện này thay đổi lớn quá, vậy con ... con phải làm gì?"
Vực chủ khẽ thở dài, nói : "Đây là công việc của tu sĩ các con! Chỉnh sửa lại sự thay đổi lịch sử trong không gian ấy, nhiệm vụ lần này của con chính là chỉnh sửa lại đoạn lịch sử kia, con phải rõ ràng, nếu như lịch sử mà thay đổi, thì tương lai cũng sẽ thay đổi hoàn toàn!"
Dương Dạ dùng sức mà gật đầu, cái này thì Dương Dạ tin, nếu sáu nước mà bị nước Ngô thống nhất, thì tương lai sau đó chắc chắn sẽ trở nên lộn xộn cực kỳ!
"Vực chủ nói đi, con hẳn là ..."
"Ta muốn con trở về thời kì nước Ngô tiêu diệt nước Việt, con cần phải điều tra rõ ràng vì sao Ngô vương không gần nữ sắc, con phải làm cho hắn bị Tây Thi mê hoặc! Con phải giúp nước Việt tiêu diệt nước Ngô, chỉ đơn giản vậy thôi!" Vực chủ chỉnh chỉnh cặp kính râm của mình, trong mắt lộ ra vẻ mừng rỡ và chờ mong.

"Chỉ đơn giản như vậy thôi à?" Dương Dạ nghe mà choáng váng : "Vực chủ, ông xem con là ông à? Con làm gì mà có năng lực lớn vậy!"
Vực chủ mỉm cười, vươn tay về hướng Dương Dạ : "Không cần phải sợ, Tu Bà sẽ âm thầm trợ giúp con!"
Dương Dạ nhìn về hướng Dương lão thái thái, Dương lão thái thái cười gật đầu với hắn, nhưng trong lòng Dương Dạ lại có chút hoảng, giúp nước Việt tiêu diệt nước Ngô, chỉ dựa vào mình? Thế nhưng chỉ trong nháy mắt sau, Dương Dạ lại cảm thấy hưng phấn. Sao phải xoắn!!! Thiếu chút nữa đã quên mất, trong nhiệm vụ lần này mình có thể gặp được Tây Thi rồi! Là một trong tứ đại mỹ nữ của lịch sử đấy, cái này quả thật rất là sung sướng! Mình muốn xem mỹ nữ được công nhận từ mấy ngàn năng rốt cục có bộ dạng như thế nào!
Vực chủ cố sức cầm tay Dương Dạ, kính râm hơi xệ xuống làm lộ ra con mắt, và con mắt thì đang lóe sáng lấp lánh : "Lần đầu tiên con chấp hành nhiệm vụ cho ta, phải nhớ kỹ, trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ phải đúc kết được kinh nghiệm và bí kiếp riêng, chăm chú lĩnh ngộ, tìm hiểu thật sâu. Đối với những điều mà Tu Bà dạy dỗ cho con, con phải ghi nhớ thật rõ! Cái nhiệm vụ này, bản thân ta vô cùng coi trọng, vốn còn muốn mượn nhân lực, vật lực và tài lực từ các tổ chức cao cấp của vực chủ, nhưng bây giờ tu sĩ trong tay ta có hạn ... Cho nên, Xích Chủy, con gánh chịu nhiệm vụ này, tức là gánh chịu hy vọng của quỷ tộc và vực chủ dành cho con, mong rằng con có thể làm đến nơi đến chốn, tận tâm tận lực, nỗ lực hoàn thành cái nhiệm vụ này!"
"..."
Ánh mắt của Dương Dạ đã ngây dại ra, lão vực chủ này quả thật đáng sợ, bắt mình đi làm nhiệm vụ thì cứ việc đi đi, còn nói ra những lời "khách sáo" kinh khủng như vậy! Lãnh đạo loài người làm việc đến một lúc nào đó cũng phải nghỉ hưu, nhưng cái lão vực chủ này là người quản lý các không gian vũ trụ, mình khẳng định là còn một thời gian bị lão dày vò dài dài ...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận