Bách Lý Hồng Trang lười nói nhảm với Đế Bắc Thần, gia hỏa này nói chuyện vĩnh viễn không phân rõ thật giả, trực tiếp chạm vào chén rượu: “Hợp tác vui vẻ!”Tron nụ cười Đế Bắc Thần mang vài phần sảng khoái, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch ly rượu: “Có mỹ nhân làm bạn, rượu này càng ngon thêm.
”“Bách Lý Chấn Đào bọn họ đi rồi à?” Bách Lý Hồng Trang chậm rãi nói.
"Nàng ở trước công chúng không ông ta chút mặt mũi nào, hắn còn có thể tiếp tục ở lại sao?” Đế Bắc Thần hỏi lại: "Ông ta tìm một lý dk thân thể không khoẻ rồi rời đi, chậc chậc, từ nay về sau, chỉ sợ Bách Lý Chấn Đào sẽ hận ta rồi.
”Nói rồi, sắc mặt Đế Bắc Thần vô tội mà nhìn Bách Lý Hồng Trang, hai tròng mắt trong suốt mà sáng ngời.
“Nương tử, nàng phải an ủi tâm hồn tổn thương của đi.
”Bách Lý Hồng Trang khẽ cười một tiếng: “Ngươi vốn bị rất nhiều người hận cơ mà.
”Ngay cả nàng cũng không ngờ Đế Bắc Thần sẽ đi trước một bước mọi chuyện như thế, ở hôn lễ, không cho Bách Lý Chấn Đào nửa điểm mặt mũi, một lý do thoái thác lại càng đẩy Bách Lý Chấn Đào lâm vào hoàn cảnh xấu hổ.
“Nương tử, nàng nói lời này là không phúc hậu gì cả, ta là vì nàng mới làm như vậy.
”Nghe xong, Bách Lý Hồng Trang nhún vai, chưa từng nói chuyện, nội tâm lại vô cùng cảm động.
Đế Bắc Thần suy xét tới cảm xúc của nàng rồi mới có thể làm như vậy, bất luận là như thế nào, làm trò trước mặt Hoàng Thượng, Đế Bắc Thần làm như vậy cũng quá nguy hiểm.
Nhưng Đế Bắc Thần rõ ràng biết điểm này rồi mà vẫn lựa chọn làm như thế, đây cũng đủ để chứng tỏ tất cả.
Sau một lúc lâu, Bách Lý Hồng Trang nhàn nhạt ra tiếng: “Cảm ơn ngươi.
”Trong lòng nàng rất rõ ràng, mặc dù hôm nay Hoàng Thượng ở đây, bắt nành hành lễ với Bách Lý Chấn Đào nàng cũng tuyệt đối sẽ không làm, đợi đến khi tình huống đó xảy ra chỉ sợ là khó có thể xong việc.
Đồng mắt thâm sâu hiện lên một tia quang mang, khoé miệng Đế Bắc Thần đột nhiên tràn ra nụ cười ái muội.
“Nương tử, bây giờ nàng đã là Vương phi của ta, sao phải nói lời khách sáo?”“Chính cái gọi là đêm xuân khổ đoản, chúng ta nói chuyện phiếm ở đây không khỏi có chút lãng phí, không bằng làm chút chuyện nào đó có ý nghĩa đi, thế nào?”Vừa dứt lời, giọng điệu Đế Bắc Thần quả thực ái muội tới cực điểm.
Sắc mặt Bách Lý Hồng Trang ửng đỏ, đêm tân hôn, tất nhiên nàng hiểu phu thê bình thường sẽ làm cái gì.
“Không tồi, khuya rồi, đúng là nên nghỉ ngơi nhỉ?” Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu.
Ánh mắt Đế Bắc Thần chợt lóe lên, chờ mong mà nhìn Bách Lý Hồng Trang, lập tức chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi.
“Nương tử nói không sai, hôm nay đúng là nên nghỉ ngơi cho tốt.
”Cố ý tăng thêm hai chữ "cho tốt", khoé miệng Đế Bắc Thần nở ra hoa luôn rồi.
Nhưng mà, ngay sau đó, Bách Lý Hồng Trang cầm hai giường chăn ném cho Đế Bắc Thần, khóe miệng tươi cười càng thêm ưu nhã mê người.
“Tối nay vất vả cho ngươi rồi, ngủ dưới đất một đêm đi nha, nghỉ ngơi cho tốt vào.
”Giọng nói vừa dứt, Bách Lý Hồng Trang nằm thẳng cẳng ở trên giường, dùng hành động chứng minh tất cả.
Nhìn thấy hành động Bách Lý Hồng Trang, Đế Bắc Thần lại nhìn hai tấm chăn trong tay, khóe miệng cười bất lực, chỉ là trong mắt lại lộ ra một chút sủng nịch.
Thấy Đế Bắc Thần không nói hai lời mà nằm nghỉ ngơi trên mặt đất, Bách Lý Hồng Trang không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Mặc dù làm người hai kiếp rồi, nàng vẫn không có kinh nghiệm như cũ.
Nằm thoải mái trên giường lớn, Bách Lý Hồng Trang lại thật lâu không ngủ được.
Có lẽ là ngủ trên giường ván gỗ ở Nhã Huyên Các kia lâu quá, trong lúc nhất thời chưa từng thích ứng với giường mềm xốp như vậy.
Hoặc có lẽ là trong phòng nàng nghỉ ngơi chưa từng xuất hiện hơi thở của nam tử.
( tấu chương xong ).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...