Y Phẩm Phong Hoa

Editor: Nguyetmai

Thực vật rất sợ lửa, quả nhiên ngọn lửa vừa tiếp xúc với Tử Minh U La, lập tức hừng hực bốc cháy.

Nhưng ngoài dự đoán của Hột Khê. Khi Tử Minh U La đắm chìm trong lửa thần không những không sợ hãi giống như khi bị lôi điện công kích, ngược lại còn như vô cùng hưởng thụ.

Tất cả dây tử đằng đều nhẹ nhàng lắc lư trong ngọn lửa, linh lực trong lửa thần dường như cũng đang giảm dần. Vậy mà đám dây tử đằng này lại có thể cắn nuốt lửa thần?

Chỉ một lúc sau ngọn lửa màu vàng bị dụi tắt.

Sắc mặt Hột Khê trở nên nghiêm trọng, cô chuẩn bị đón nhận làn sóng công kích tiếp theo của Tử Minh U La. Có điều, phản ứng của Tử Minh U La lại lần nữa nằm ngoài dự kiến của cô.


Quả thật chúng nó đã chạy tới, nhưng hoàn toàn không có ý muốn công kích, ngược lại quấn lấy hai chân và thân thể Hột Khê, dáng vẻ lấy lòng làm nũng.

Thậm chí còn duỗi một dây tử đằng to khỏe đến trước mặt cô, lắc qua lắc lại, dáng vẻ này nhìn thế nào cũng giống như muốn xin xỏ đồ vật.

Hột Khê há hốc mồm, chẳng lẽ đám tử đằng này lại thích bị ngược đãi? Bị công kích mà còn thấy thoải mái? Sau đó lại còn muốn thêm?

Nam Cung Dục đứng phía sau cô đột nhiên tiến lên trước một bước, lấy bình sứ chứa nước linh tuyền Cửu U nhỏ hai giọt vào đám dây tử đằng đang lắc lư trước mặt Hột Khê.

Trong phút chốc, cảnh tượng xảy ra trước mặt khiến Hột Khê kinh ngạc đến trợn mắt há mồm.

Vậy mà lá của những dây tử đằng đó đột nhiên lại tản ra ánh sáng màu tím nhàn nhạt, hơn nữa tất cả đều đứng lên lắc lư theo nhịp điệu.

Hột Khê thề rằng nếu như giờ phút này mà có chút nhạc, đám tử đằng này nhất định sẽ vui mừng nhảy múa theo.

Sau khi nhảy múa xong, ánh sáng tím cũng lặng lẽ biến mất không dấu vết. Dây tử đằng to khỏe càng tha thiết quấn quýt lấy Hột Khê và Nam Cung Dục, trong khi dây tử đằng lay động, các phiến lá ma sát vào nhau phát ra âm thanh xào xạc giống như chúng nó khẩn thiết cầu xin.

Hột Khê còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra, lại thấy Nam Cung Dục nheo mắt, chậm rãi nói: "Muốn cái này sao?"


Hắn đung đưa bình sứ trong tay, đám dây tử đằng lập tức lay động càng mạnh mẽ, nếu không phải do chúng kiêng kị tia sét của Nam Cung Dục vừa phóng ra lúc nãy, thì phỏng chừng chúng nó chỉ ước gì có thể lập tức nhào lên cuỗm lấy bình sứ từ tay hắn.

Hột Khê lại hoảng sợ: "Chúng nghe hiểu sao?"

Nam Cung Dục đáp: "Những loại cây thần cấp năm có thể mở linh thức không nhiều lắm, và Tử Minh U La là một trong số đó, bởi vậy mới gọi chúng là ma thực. Thông thường ma thực đều có thể giao tiếp với con người, giống như thú cưng vậy."

Dứt lời, Nam Cung Dục liếc nhìn Hột Khê một cái, ánh mắt đong đầy cưng chiều, "Khê Nhi, nàng là người có đan điền hỗn loạn, có được ngũ hành linh lực cho nên việc thăng cấp linh căn hệ mộc đối với nàng mà nói cũng rất quan trọng. Tuy cấp bậc của đám dây tử đằng này không cao nhưng phẩm chất lại khá tốt, hơn nữa trong tương lai còn có khả năng sẽ thăng cấp, nàng có thể nhận nó làm thú cưng." 

Hột Khê nghe vậy tâm tình xao động.

Tuy rằng, ngũ hành linh lực của cô nghe thì có vẻ mang uy lực mạnh mẽ nhưng con đường thăng cấp lại gian khổ hơn những người khác rất nhiều.


Hiện giờ cô chỉ là võ giả cấp thấp nên việc đó còn chưa thể hiện rõ ràng, bây giờ cô chỉ cần tích tụ lượng linh lực trong cơ thể đạt tới mức độ nhất định là được.

Nhưng nếu muốn tăng lên Kim Đan kỳ, thì ngũ hành linh lực đều phải đồng loạt đột phá, đạt tới một sự cân bằng nhất định mới có khả năng kết đan thành công.

Thăng cấp hai hệ hỏa và thủy đối với cô không khó, nhưng mấy hệ khác vẫn chưa tìm được cách để thăng cấp. Hiện giờ có thể nhận một thú cưng hệ mộc đương nhiên là không còn gì tốt hơn rồi.

Thế gian này có rất nhiều người thu nhận linh sủng nhưng phần lớn đều là con vật, người có thể thu phục thực vật làm linh sủng vô cùng hiếm hoi.

Tử Minh U La thật sự tình nguyện trở thành linh sủng của cô sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui