Y Phẩm Phong Hoa

Editor: Nguyetmai

Cô không muốn quay trở về những chuỗi ngày mặc người chặt chém, mặc người xâu xé nữa, cũng không muốn mất đi sự tự do, trở thành con rối bị người khác khống chế nữa.

Cô muốn một phương trời thuộc về mình, khiến cho thiên hạ này không dám xem thường, sỉ nhục cô!

Cô muốn có được thực lực mạnh mẽ tối cao, bảo vệ những người quan trọng, khiến cho những kẻ làm thương tổn cô phải chịu hết thảy trái đắng.

Vì mục đích này, cô có thể chịu đựng được hết thảy đau khổ và giày vò! Chỉ cần có thể trở nên mạnh mẽ, tra tấn cực khổ kiểu gì cũng không thể hạ gục cô!

Từng đợt linh lực mãnh liệt chảy xuôi gột rửa trong cơ thể cô, cuối cùng hội tụ ở đan điền, mà đan điền vốn rộng lớn lúc này lại dần dần trở nên to hơn, hình thành lốc xoáy nhỏ bé.


Quanh thân Hột Khê đang ngồi thiền, bắt đầu chậm rãi tỏa ra những ánh sáng rực rỡ.



Bên ngoài không gian truyền thừa, Tử Kim chân nhân nhàn nhã nhìn hai người đang tiếp nhận khảo nghiệm.

Ngay khi nhìn đến Phụng Liên Ảnh lấy ra Linh Sa Đan nuốt vào, khóe miệng không khỏi cong lên nụ cười chế giễu: "Đường đường là võ giả Kim Đan kỳ mà ngay cả khảo nghiệm ý chí đều không thể chịu đựng được, ngược lại còn không bằng một con nhóc Trúc Cơ kỳ. Cho dù khảo nghiệm này tuy rằng đau đớn nhưng đối với võ giả Kim Đan kỳ, đây là nơi tu luyện tốt nhất, chậc chậc… Thật là phí phạm của trời!"

Dứt lời, ánh mắt y lại chuyển về phía Hột Khê, mày lại hơi nhăn lại, "Ý chí của con nhóc này thật là mạnh đến mức kinh ngạc, nhưng chung quy chỉ mới ở Trúc Cơ kỳ, muốn vượt qua khảo nghiệm, chỉ sợ…"

Đột nhiên câu nói của Tử Kim chân nhân khựng lại, trên mặt lộ ra biểu cảm khiếp sợ, "Con nhóc này… đang làm cái gì vậy?!"

Chỉ thấy trong không gian truyền thừa, quanh thân thể Hột Khê ánh sáng rực rỡ ngày càng sáng chói, mà xung quanh đan điền của cô bắt đầu xuất hiện một lốc xoáy nhỏ.

Cùng với lốc xoáy, linh khí trong không gian truyền thừa bắt đầu điên cuồng chui vào trong cơ thể Hột Khê, kinh mạch toàn thân cô vốn đã không chịu nổi nỗi đau đớn cào xé tim gan cũng đón nhận luồng linh khí dũng mãnh tràn vào, từ từ được chữa trị, thậm chí càng lúc càng trở nên cứng rắn.

"Chuyện này sao có thể chứ?" Tử Kim chân nhân thốt lên, ngay sau đó trên mặt y lộ ra nụ cười vui mừng.


Có lẽ nói không chừng con nhóc này thật sự có thể tạo ra kỳ tích cũng nên.

Ở trong không gian truyền thừa, cùng với việc linh khí tràn vào, Hột Khê cảm nhận được đau đớn trong thân thể dần dà cũng biến mất. Vậy mà tu vi của cô lần thứ hai thăng cấp, chậm rãi từ Trúc Cơ kỳ trung kỳ tăng lên thành Trúc Cơ kỳ hậu kỳ.

Hơn nữa, cô có thể cảm nhận được trải qua trận gột rửa đau đớn này, kinh mạch và đan điền của cô trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều so với trước đây, tạp chất tích lũy vì hấp thụ quá nhiều linh khí bên ngoài cũng biến mất không tăm hơi.

Hột Khê cô lại trở nên mạnh mẽ hơn rồi!

Đột nhiên bên tai truyền đến giọng nói trầm thấp quen thuộc, "Chúc mừng hai ngươi cùng nhau vượt qua khảo nghiệm đau đớn đốt tâm luyện thể."

Hột Khê kinh ngạc, mở hai mắt ra, lại thấy cảnh vật trước mắt dao động, đợi đến khi lấy lại tinh thần lại thấy mình xuất hiện trong một gian phòng trang nhã cổ xưa.


Một người đàn ông trẻ tuổi tuấn tú tao nhã ngồi trên chiếc ghế thái sư chính giữa gian phòng, cũng chính là Tử Kim chân nhân mới vừa nói chuyện trong không gian truyền thừa.

Ở bên cạnh Hột Khê còn có một cô gái áo trắng, Hột Khê vừa nhìn thấy cô ta liền hơi nhíu mày.

Phụng Liên Ảnh, vậy mà cô ta cũng tiến vào được điện Tử Kim!

Phụng Liên Ảnh nhìn Hột Khê hoàn hảo không bị gì trước mắt, gần như hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Tên nhãi ranh này, rõ ràng chỉ là con kiến hôi có tu vi thấp kém, sao lần nào cũng may mắn vậy chứ? Vậy mà hắn có thể chịu đựng được đau đớn giày vò đốt tâm luyện thể.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui