Y Phẩm Phong Hoa

Editor: Nguyetmai

"Người xấu! Không cần ngươi giả vờ tốt bụng, ta đã biết hết, ngươi lừa mẹ ta tiếp thu truyền thừa gì đó nên bây giờ mẹ ta mới đau đớn như vậy. Nếu như mẹ chết rồi ta sẽ cắn chết ngươi, hu hu hu…"

Chú heo con hồng hào này đương nhiên chính là Đản Đản biến thành, nó với Hột Khê tâm linh tương thông, tuy rằng nó không cảm nhận được những gì Hột Khê trải qua và nhìn thấy ở trong không gian truyền thừa, nhưng lại biết rất rõ ràng.

Nhưng nó không hiểu ý nghĩa của việc truyền thừa, chỉ biết hiện giờ mẹ rất đau đớn, rất đau đớn, mà nó lại không muốn mẹ bị đau.


Tiểu Kim Long há hốc mồm, nhìn khuôn mặt Hột Khê đang ngồi thiền có chút tái nhợt, bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: "Ngươi là thú cưng của con nhóc này sao? Ây da, có phải đầu óc của cô ta có vấn đề không vậy? Sao lại thu nhận một con heo vô dụng làm thú cưng vậy chứ?"

Phải biết rằng, số lượng thú cưng mà một võ giả có thể thu nhận trong đời là có giới hạn, chuyện này có liên quan đến sức mạnh thần lực của võ giả đó. Khế ước của võ giả và thú cưng cần tiêu hao tinh thần lực, cho nên thông thường võ giả sẽ không thu nhận các loại thú vô dụng làm thú cưng.

Nó đường đường là Kim Long, vậy mà lại cùng làm thú cưng với một con heo, chuyện… chuyện này nói ra cũng quá mất mặt rồi!

"Đản Đản không phải là heo con!" Đản Đản tức giận đến hai má đều phồng lên, nhào về phía chú rồng nhỏ đáng ghét, cắn một phát vào cái đuôi nó, "Đồ khốn nạn, ngươi trả mẹ lại cho ta, trả lại đây cho ta!"

"Ôi! Đừng cắn, đừng cắn mà!" Tiểu Kim Long đau đến nỗi kêu oai oái, muốn ném con heo con này ra, có điều cái đuôi bị người ta cắn, ngay cả công pháp cũng không thi triển được, chỉ có thể hô to, "Mẹ của ngươi gặp được đại cơ duyên, nếu có thể chịu đựng được cái khảo nghiệm này, lợi ích cô ta có được nhiều không đếm xuể. Sao ngươi lại không biết điều vậy chứ?"

Đản Đản buông cái đuôi của Tiểu Kim Long ra, trên mặt cũng không có vẻ thoải mái, ngược lại còn lã chã chực khóc, "Nhưng mà ta nghe được đại ca ca xinh đẹp kia nói rằng nếu mẹ không vượt qua được khảo nghiệm này, mẹ sẽ chết… hu hu hu, Đản Đản không muốn mẹ chết đâu!"

"Yên tâm đi, mẹ của ngươi lợi hại như vậy, nhất định cô ta có thể vượt qua khảo nghiệm này, khảo nghiệm này căn bản không khó, ngươi cũng đừng khóc nữa."


Đản Đản lau nước mắt, vui sướng hỏi: "Thật sao? Mẹ thật sự không có việc gì hả?"

"Đương… đương nhiên rồi." Tiểu Kim Long chột dạ đảo mắt cười ha ha nói, "Ta là thú cưng mới của mẹ ngươi, chủ - vật vinh nhục cùng có nhau, sao ta có thể lừa cô ta chứ?"

Đản Đản nghe vậy lập tức mặt mày hớn hở, ánh mắt nhìn Tiểu Kim Long lập tức tràn ngập thân thiết và sùng bái.

Tiểu Kim Long càng thêm chột dạ mà quay đầu đi chỗ khác, lời mà nó chưa nói ra là khế ước nó ký kết với Hột Khê là khế ước bình đẳng, nó vội vàng muốn ký kết khế ước với Hột Khê là bởi vì trên người cô có Hoàn Long Bội giải trừ được phong ấn, phải là chủ nhân của Hoàn Long Bội mới có thể mang nó rời khỏi không gian phong ấn kia.


Chỉ cần rời khỏi không gian phong ấn, đương nhiên nó có thể dần dần trưởng thành, chờ đến một ngày thực lực của nó vượt qua Hột Khê, trực tiếp giải trừ khế ước bỏ rơi cô ta cũng không phải việc gì khó.

Còn về việc trong lúc khế ước còn hiệu lực mà Hột Khê chết đi, Tiểu Kim Long đương nhiên cũng sẽ chịu một ít ảnh hưởng, nhưng cũng chỉ bị thương một chút, tu vi giảm đi đôi chút, về sau nó vẫn có thể tìm người khác ký kết khế ước.

Chỉ có điều vẻ sùng bái của chú heo con xinh xắn hồng hào này làm cho Tiểu Kim Long cảm thấy… dường như làm thú cưng của con nhóc này cũng được. Hừm, có nên nghĩ biện pháp để cô ta có thể vượt qua khảo nghiệm không nhỉ?

Tiểu Kim Long khẽ hắng giọng một tiếng, đang muốn nói chuyện đột nhiên ánh mắt lóe lên, trầm giọng nói: "Đừng nói chuyện, có người tới!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui