Trong đội ngũ của Izumin đều là những người hằng năm luôn đi cùng hắn du ngoạn qua các quốc gia rộng lớn, sa mạc, đầm lầy, rừng rậm và núi cao cũng chỉ là một phần nhỏ trong cuộc sống hằng ngày mà bọn họ đã trải qua mà thôi. Cả đội ngũ đi đường cũng không quá vất vả, hành trình luôn luôn đúng theo kế hoạch, một khi tiếp viện đưa tiếp tế đến không đủ, thì chẳng mấy chóc ốc đảo sẽ xuất hiện ngay trước mắt. Ngoại trừ việc ngày nóng gắt đêm rét lạnh, thì loại lữ hành này nhìn qua cũng không có gì nguy hiểm.
Nhưng Ynanna cứ tiếp tục là một phần trong đội lữ hành như vậy, ắt về sau sẽ càng gian khổ rất nhiều.
Ở trong sa mạc nước là vô cùng trân quý, nàng chỉ được phân cho một ít, mỗi ngày chỉ có thể ngấp môi vài cái, dường như đều phải ở trong tình trạng mất nước mà tiếp tục qua ngày, không được vài ngày cả người nàng liền trở thành vừa đen vừa gầy. Một khi tiến vào sa mạc liền không có chỗ che chỗ tránh, nàng lại không thể rời khỏi tầm mắt của Luka, như vậy việc đi đại tiện tiểu tiện liền trở thành vấn đề nan giải nhất.
Là một người Trung Quốc, để ý nhất chính là lòng hổ thẹn. Cho nên nàng luôn phải nhẫn nhịn, thường thì chờ đến ban đêm, liền chui vào phía sau lưng lều trại mà giải quyết.
Những việc đó Luka đều nhìn thấy, cảm thấy có chút không biết làm sao, liền lén cùng Hazas tướng quân trao đổi qua, tại một nơi mà đại đa số nữ nhân mặc quần áo cũng như không có mặc này, nữ nhân Ai Cập ở thời đại này thậm chí còn có thể đứng mà đi tiểu tiện, bọn họ vô cùng thắc mắc một vấn đề khó hiểu là vì sao Ynanna lại phải chờ đến đêm, còn chui vào phía sau lều trại để giải quyết.
Hazas tướng quân thậm chí còn tỏ vẻ ngạc nhiên nói “Khó trách vương tử muốn đi tìm Labaru đại sư, vị khách lạ phương xa này hành vi thật sự rất quái dị.”
Luka cũng tiếp lời nói phải, nhưng bọn họ cũng không nghĩ lấy cái vấn đề tầm thường như thế đi nói với vương tử gây phiền phức, dò hỏi ý của vị trẻ tuổi nhiều tri thức kia nguyên nhân tại sao nữ nô này lại có thể chịu khó cố gắng áp chế cảm giác sinh lý như thế.
Hazas tướng quân cuối cùng cũng chỉ phân phó cho Luka đi nhìn xem cái nữ nô kia, vào lúc thích hợp có thể gây khó dễ một chút, nhìn cho rõ xem nàng phản ứng như thế nào, cũng tiện đường thâm dò một chút về nàng.
Đây là thời đại của việc phục tùng tuyệt đối, bảo Luka gây khó dễ liền gây khó dễ, từ lúc ở ốc đảo xuất phát đã qua hơn mười ngày, mà ốc đảo kế tiếp vẫn còn chưa nhìn thấy, túi nước cứ như vậy dần dần vơi đi, Luka nhìn chằm chằm Ynanna cổ họng vừa nuốt xuống một cái, liền giật đi túi nước.
Ynanna biết rõ, nếu cứ tiếp tục như vậy mà qua ngày, bản thân nàng chắc chắn sẽ bởi vì thiếu nước mà suy yếu, ở dưới tình huống không có khả năng sẽ được thương hại này, nàng chỉ có một con đường là chết. Nhưng mà ở trong sa mạc nước rất nhiều, chỉ là mắt người không thể nhìn thấy mà thôi.
Lúc trời chạng vạng bắt đầu hạ trại, Ynanna hỏi xin Luka một cái lọ sành, ngồi trên mặt đất lấy hai tay đào một cái hố, đem lọ sành đặt xuống. Lại lấy cái bao cao su lúc trước dùng để đựng nước cầm máu ra, dưới ánh mắt giám sát của Luka hỏi mượn một cái dao nhỏ cắt một chút, phủ trùm lên trên miệng hố, lại lấy cát đè lên xung quanh cho cố định chắc chắn.
Lại mò mẫm nhặt lên một cục đá đặt ở giữa miếng màng mỏng, làm cho nó kéo trùng xuống ngay bên trên miệng bình thành một cái dạng như hình phiễu. Đây là cách mà lúc trước Ynanna vẫn thường dùng mỗi khi đi dã ngoại sinh tồn ở phía nam, nếu theo như lí thuyết, vào đêm nhiệt độ không khí sẽ trở lạnh làm cho hơi nước trong hố bay lên đọng ở trên bao cao su và ngưng kết thành bọt nước chảy vào trong lọ, ngày mai trong lọ sành nhất định sẽ có một vò nước trong, hơn nữa còn là nước cất tuyệt đối an toàn và sạch.
Nếu như hướng dẫn kia là gạt người, hoặc nàng thao tác không đúng, vậy cái hố kia có lẽ sẽ là mồ của chính mình.
Làm xong việc, Ynanna cố chịu đựng cơn khát như hỏa thiêu trong cổ họng, ngã đầu liền ngủ. Luka một chút cũng không rõ nàng đang làm cái gì, cũng không nhìn ra có vẻ gì nguy hiểm, thấy nàng muốn đi ngủ sớm, trói tay chân nàng xong liền không nghĩ gì nhiều.
Ngày thứ hai khi trời còn chưa sáng, Luka đã bị Ynanna lây người đánh thức, hắn có chút khó hiểu, phải biết rằng nữ nô này lười thật, nhưng để bản thân đi gọi nàng lại tuyệt đối không có khả năng.
Luka sau khi cởi trói cho nàng, nàng liền lập tức chạy vội đến nơi đặt lọ sành ngày hôm qua, bao cao su đã không còn chịu nổi sức nặng đã chui vào trong miệng bình, Ynanna hai mắt sáng lên, nhanh chóng đào cái bình ở dưới hố cát lên, cầm trong tay lắc lắc, nghe được thanh âm chất lỏng va chạm vào thành bình, nhất thời nàng có cảm giác như vừa được trùng sinh sống lại, vui vẻ nhẹ nhàng uống liên tục mấy ngụm to.
Nàng uống quá nhanh, miệng bình lại quá lớn, rơi ra rất nhiều trên mặt cát. Luka ở bên cạnh trợn mắt há mồm một trận, mới giật mình tỉnh ngộ nhanh tay đoạt lấy lọ sành ôm vào trong ngực, miệng mắng “Nữ nhân chết tiệt, ngươi có biết nước ở sa mạc là trân quý như thế nào không! Hả? Ngươi tại sao lại có thể để rơi trên mặt cát?”
Ynanna lại khoan khoái nhìn hắn, vô cùng đắc ý, ánh mắt kia giống như đang nói: Chính ta đã lãng phí thì lại như thế nào?
Trải qua mấy ngày bị áp bức tra tấn, Ynanna rốt cục đã có thể danh chính ngôn thuận mà hãnh diện.
Nàng hiện tại có tư cách nói những lời này, bởi vì nàng có thể tạo ra nước, nàng có thể tự cung ứng cho bản thân, nàng không cần lại phải đợi bọn họ mỗi ngày ban cho một ngụm, có thì tốt, không có cũng không sao, sau đó lại tàn nhẫn đem vận mệnh của bản thân ném cho vùng đất cát vàng này quyết định.
Luka tức khí, tay muốn bắt lấy nàng, Ynanna liền nhanh chóng nhảy vọt sang một bên, Luka tức giận la hét muốn nàng đứng lại, hai người bọn một gây ra một trận ầm ĩ, làm cho toàn bộ doanh trại đều tỉnh giấc, ngảy cả vương tử cũng phải phủ thêm áo choàng bước ra ngoài xem xét.
Izumin nhìn Ynanna, ở trên đất cát sa mạc mà nàng vẫn linh hoạt giống như trên đất đá, ở trên cồn cát không ngừng nhảy quay lại tránh né Luka, vừa linh mẫn vừa khéo léo, nhưng đến tột cùng vẫn là không quen thuộc hoàn cảnh, không lâu sau lại bước hụt vào trong hố cát lảo đảo, từ trên đỉnh cồn cát lăn thẳng xuống, cả nửa ngày vẫn chưa thấy trèo lên tới.
Luka sợ nàng ngã đập đầu, vội vươn người qua nhìn, lại thấy Ynanna ngơ ngác ôm chân của bản thân, trên chiếc giày hình thù kì quái có một vết rạn nứt ở mũi chân, ngón chân cũng vì vậy mà lộ ra ngoài.
Những năm này, giày là một vật phẩm tương đối quý trọng, những người bình dân thường trực tiếp đi chân trần, người có gia cảnh giàu có thì có bện một chiếc giày rơm, chỉ có vương công quý tộc mới có khả năng mang giày dùng da trâu hoặc dùng vải dệt chế tác thành.
Giày hỏng rồi sẽ có chút khổ sở, nhưng mà theo Luka, Ynanna khóc như vậy có cảm giác giống như bản thân lúc còn nhỏ khóc tang cha mẹ.
Nàng hơi nâng chân, một bộ dáng nước mắt giàn giụa, vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.
Không chỉ Luka, còn có những người ở nơi này đều không thể hiểu được suy nghĩ của Ynanna. Từ khi tỉnh lại ở con sông kia, cảnh ngộ của Ynanna liền càng ngày càng thảm. Nàng lúc đầu không biết bản thân ở nơi nào, nàng có thể tự nhủ với bản thân nàng đi lạc ra nước ngoài là được.
Cho đến khi nàng gặp một nhóm người như thế này, một tên vương tử khó hiểu, một nước mà nàng không biết tên, một nơi lạc hậu nhưng luôn dùng những thủ đoạn tàn nhẫn, còn có khoảnh khắc quỷ dị khi nhìn thấy gương mặt của chính mình trẻ lại, nàng tuy rằng luôn mạnh miệng không thừa nhận, nhưng trong đáy lòng cũng ngầm biết rõ thời đại này có gì không đúng rồi.
Đối với một nữ tử độc thân, nếu như đội ngũ lữ hành có mục đích khó lường này không tính giết hại nàng, thì mặc dù chịu chút tra tấn, nhưng nàng cũng đồng thời có được sự che chở. Ynanna trong lòng còn đang nghĩ muốn tìm hiểu thêm chi tiết cho rõ ràng về thế giới này, hy vọng xa vời sẽ tìm được đường về nhà.
Có thể chứng minh cho bản thân đã từng sống ở thời hiện đại văn minh, cũng chỉ có bản thân nàng cùng quần áo của nàng mặc lúc đó.
Hiện tại đôi giày thể thao đã theo nàng đi vào trong khe núi, đi xuyên qua bình nguyên và rốt cục ở trong sa mạc đã bung keo hỏng hóc không còn có thể cứu vãn, nàng đột nhiên cảm thấy hy vọng trở về của bản thân cũng theo đôi giày không còn thuốc chữa này mà giảm đi một phần, mà những sợ hãi và ủy khuất mấy ngày qua không hẹn mà cùng nhau kéo đến khiến nàng bật khóc.
Nàng vẫn nhớ rõ nguyên tắc của bản thân nhất định không thể mở miệng nói chuyện, rốt cuộc cảm giác bi thống nức nở lại bị kìm bén hóa thành nôn khan, không ngừng ở từ trong cổ họng phát ra.
Hazas tướng quân cau mày, ngoan độc vỗ đầu cấp dưới nói “Ngươi lại làm gì vậy?!”
Luka lần này quả thực có chút vô tội, hắn đành phải đem lọ sành trong tay đưa cho Hazas tướng quân, ông vừa nhìn thấy một bình nước trong đầy, cũng không có hỏi Luka từ đâu có, liền ôm đến quỳ gối trước mặt vương tử nói “Vương tử! Là nước! Đây thực sự là nước! Đây rõ ràng chính là thần của sa mạc ban cho ta con đường sống!”
Cũng không kì lạ tại sao cả Hazas tướng quân và Luka đều luống cuống như vậy, tuy rằng thời đại này con người vô cùng tin tưởng thờ phụng thần linh, nhưng là phần lớn đều là những lời tán dương từ trong miệng, nào có ai thật sự thấy qua cái gì do thần tạo ra.
Nhưng hiện tại chỉ trong một đêm, ngay tại khu đất ở trung tâm sa mạc, trong lọ sành lại có thể biến ra nước trong đầy vung, ngoại trừ là được thần linh chiếu cố, những người lúc đó chỉ sợ cũng không thể nghĩ ra lời giải thích nào tốt hơn.
Izumin vương tử mắt lạnh nhìn một màn hỗn loạn này, không hề để ý Hazas tướng quân đang nước mắt lưng tròng, cũng không nghĩ đến muốn trở về giết năm mươi đầu dê hiến tế cho nữ thần thái dương Aline, lại trực tiếp hỏi Luka “Thế này là sao?”
Luka kỳ thực cũng nghĩ đến sẽ giết năm mươi cái đầu dê, nhưng hắn cũng hiểu rõ, một cái chân dê cũng sẽ không thể hiến ra, đành phải mang vẻ mặt đau khổ đem sự tình một năm một mười tuần tự kỹ càng thuật lại cho vương tử, bao gồm cả những hành động kỳ quái mà Ynanna đã làm tối hôm qua. Hắn cảm thấy Ynanna có thể là dựa vào những thứ đạo cụ đơn giản đó mà làm một nghi thức khẩn cầu một vị thần thần bí, đạt được sự từ bi của thần linh.
Izumin vương tử nghe Luka hồ ngôn loạn ngữ suy đoán nói, cùng với tiếng khóc như muốn đinh tai nhức óc ở dưới cồn cát, liền ra lệnh cho binh lính mang nữ nô khiên đến trước mặt bản thân.
Ynanna đã khóc rối tinh rối mù cả mặt, cả người đều dính đầy hạt cát, Izumin vương tử cũng không có cẩn thận chú ý nhìn nàng mấy lần, nhưng lần nào thì ấn tượng của nàng không phải bẩn thì cũng chính là chật vật.
Hắn lấy qua lọ sành Hazas tướng quân ôm chặt trong tay, giơ lên đỉnh đầu của Ynanna, đem nước trong bình đổ hết lên người nàng, ở trong sa mạc tắm rữa mà nói ở thời đại này so với lấy hắc thiết làm nồi còn muốn xa xỉ hơn, Hazas tướng quân quỳ gối ở trước mặt vương tử nhưng không kịp ngăn cản, nhìn Ynanna trở nên ướt sũng, nhìn nước không ngừng thấm vào trong cát không thể thu lại, bi phẫn cấu đùi của bản thân.
Izumin vương tử lại vẫn giữ thần sắc bất động giống như người vừa mới vung tiền như rác không phải là hắn, thái dương vừa mới mọc lên ở trên sa mạc liền mang theo sự oi bức, nhưng lời nói của vương tử lại khiến cho người ta có cảm giác như gió lạnh thấu xương, hắn nói với Luka “Lần sau, không cho phép nữ nô này vẫn bẩn như vậy xuất hiện ở trước mặt ta.”
Nhưng Ynanna sau khi bị tạt nước đã sạch sẽ hơn, tuy rằng vẫn chật vật như trước, nàng vừa hoảng sợ vừa khó hiểu đưa mắt nhìn vương tử, nhìn xem vị vương tử này tại sao đột nhiên ra tay hào phóng cho bản thân tắm rữa như vậy.
Sau đó chỉ thấy vương tử giật giật khóe môi, vẫn giữ nét mặt ôn hòa, nhưng là loại ôn hòa này lại không hề thực tâm, hắn nói với nàng “Nữ nô kia, ngươi nếu nghĩ muốn uống nước liền tự bản thân biến ra nước, nếu ngươi biến không ra, lại không muốn khát chết mà nói…” hắn cười lạnh liếc mắt nhìn lạc đà đang quỳ trên đất “Lạc đà sẽ cho ngươi thứ ngươi muốn.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...