Vương hậu đương nhiệm của Hittite là một nữ nhân có lai lịch vô cùng phi thường, chỉ cần nhìn nội cung quốc vương Hittite bị chỉnh đốn không còn một bóng dáng nữ nhân và có con nối dòng duy nhất liền không cần phải bàn cãi.
Bà đối với nhi tử duy nhất của mình quản giáo thật nghiêm khắc, lại đem cô nương từ nhỏ mang theo từ mẫu tộc Hatti nuôi dưỡng bên người, để cho nhi tử sau này khi thành niên liền chuẩn bị tốt cho hắn một thê tử mỹ mạo hiền lành. Nhưng mà sau khi Tyra khóc thảm kể việc vương tử bị yêu nữ mê hoặc nhân tâm của Ai Cập kia mê hoặc tâm trí, vương hậu nhìn Tyra hai mắt đẫm lệ, trong lòng lại hận nàng quá vô dụng, lại đối với nhi tử đi ra ngoài một chuyến liền quên mất những thứ bản thân đã dạy dỗ ngày xưa mà cảm thấy căm tức.
Vương hậu liền hỏi nữ quan đứng bên cạnh “Trong điện vương tử, có chuyên gì đặc biệt hay không?”
Nữ quan kia là tâm phúc của vương hậu, tên là Saniette, nàng mặc dù không có được nể trọng giống như Tyra được lưu lại trong vương đô Hattusa, nhưng cũng là người có chút thông minh.
Tựa hồ sớm biết vương hậu sẽ hỏi tới, Saniette đã chuẩn bị sẵn sàng báo cáo “Vương tử đã nhiều ngày không có dùng bữa đàng hoàng, những lúc rảnh rỗi đều ra khỏi thành thao luyện binh lính, vương thượng có cho người gọi ngài ấy qua vài lần, vương tử đều biểu hiện thái độ thành khẩn thuận theo, chính là do lần này chiến bại, mới luôn có chút buồn bực không vui.”
Trong mắt vương hậu thoáng lóe lên một tia lợi hại “Cũng không chắc có liên quan đến chuyện chiến bại đi, hắn đối với nữ tử sông Nile kỳ quái kia tựa hồ có hứng thú bất thường, yêu nữ kia quả nhiên không giống người bình thường.”
Saniette lập tức quỳ xuống, nhích đến bên người vương hậu “Vương tử chỉ sợ là vẫn không nuốt trôi cơn tức kia, nàng kia là nữ nhân của quốc vương Ai Cập, ngoại trừ quốc vương Ai Cập, vương tử chưa bao giờ thua ai.”
Vương hậu chỉ hy vọng Izumin sẽ không mua dây tự buộc mình, một lần nữa lấy lại hưng phấn, Hittite quốc sớm muộn gì cũng là của hắn, báo thủ bất quá chỉ là vấn đề thời gian.
Saniette kia tựa hồ vẫn còn chuyện muốn nói, Tyra ném cho nàng ta một cái liếc mắt, Saniette liền ngầm hiểu nói “Vương hậu, vương tử lần này sau khi từ Ai Cập trở về, bên người còn mang theo một cái nữ nô, hình như bị câm điếc.”
Vương hậu vừa nghe liền vô cùng tức giận, vỗ ghế dựa đứng lên, sau lại bỗng nhiên lại nở ý cười nói “Saniette, ngươi đi nói với vương tử, mẫu hậu lần này vội vàng ra ngoài, người mang theo không nhiều lắm, bảo hắn đem nữ nô kia cho ta mượn dùng đi.”
Sau khi bóng dáng Saniette đi xa, vương hậu liền nói đau đầu muốn trở về nội thất nghỉ ngơi, Tyra liền đắc ý cười rộ lên: Ngoại trừ bản thân nàng, nữ nhân bên người vương tử nàng đều phải loại bỏ.
Không nghĩ tới Saniette đi một chuyến này vô cùng thuận lợi, nữ nô tại đây trong mắt những người có địa vị cao bất quá chỉ là một đồ vật, đã là mẫu hậu muốn, Izumin liền vui vẻ đồng ý, huống chi Suqammumu là hắn từ đầu đã định bắt về cho Mitamune, hiện tại Mitamune đã mất, cho hoàng muội hay cho mẫu hậu cũng không có gì khác nhau.
Ynanna cúi đầu, không dám thở mạnh, nàng ở trong điện vương tử địa vị liền giống như những nô lệ đẳng cấp thấp nhất, nhưng mà bọn Cathy đối với bản thân khá khách khí, cho nên sống qua ngày mới không quá khổ sở. Nhưng đối với một người mẫu thân mà nói, nữ nhân bên người nhi tử, cho chẳng sợ nữ nhân kia có thể gây ra họa gì, cũng là muốn đặt làm mục tiêu cảnh giác.
Bất quá lúc vương hậu vừa nhìn thấy Ynanna liền lắp bắp kinh hãi “Izumin làm sao có thể mang một người như vậy mang về? Bộ dạng vô cùng kỳ quái, nhìn thế nào cũng không giống nữ nhân a! Saniette, ngươi nhìn xem.”
Saniette cũng không khách khí, nắm lấy cằm Ynanna, tinh tế đánh giá gò má cùng hai mắt nàng, lại bốp bốp trên thắt lưng nàng vài cái, rồi mới hồi bẩm vương hậu “Mặt mày trong sáng, thắt lưng ngay thẳng, là nữ không thể nghi ngờ.”
Việc này làm cho ba nữ nhân khác trong đại điện đều không thể hiểu rốt cuộc vương tử muốn làm gì, đã không có sủng hạnh nàng, thì tại sao lại muốn giữ lại một người lai lịch không rõ, bộ dạng chỉ có thể xem là một tiểu cô nương thanh tú ở trong điện hầu hạ.
Saniette lại hỏi thêm một câu “Nguyệt sự có tới chưa?”
Ynanna lắc đầu, có thế này mới giật mình trong lòng cảm thấy có điểm không hiểu rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nàng từ khi xuyên không qua đến nay đã hơn hai tháng, nguyệt sự lại chưa ghé thắm lấy một lần. Nàng không khỏi cảm thấy may mắn trong lúc cuộc sống đang vô cùng gian nan này không cần gặp phải vấn đề đáng xấu hổ kia, bất quá bộ ngực nàng đã có chút nảy nở, gây cảm giác đau đớn, tùy rằng hiện tại còn chưa có tới, nhưng là rất nhanh thôi cũng sẽ tới.
Nàng mơ hồ nhớ lại, bởi vì bản thân cha mẹ đều mất lúc còn nhỏ, ăn uống không tốt cho nên chậm phát triển, mãi cho đến năm mười lăm tuổi kia mới có kinh lần đầu, hiện tại tuy là bị trừ đi mười năm thời gian, nhưng lại là một chuyện cực tốt đây.
“Ta vẫn hiểu rất rõ Izumin, nữ nô này chỉ sợ cũng có chỗ hơn người.” vương hậu vẫn là tin tưởng nhi tử của chính mình, mất hứng thú vẫy vẫy tay “Lui xuống đi.”
Tyra nhất định sẽ không muốn để cho Ynanna ở trong điện vương hậu hưởng phúc, nhưng là ghen tuông đối với một nữ hài một chút nữ tính cũng không có, Tyra nàng cũng không có ngốc như vậy, Ynanna lại tiếp tục nổi lên nhàm chán với cuộc sống quỳ trên sàn đất lau nhà thanh nhàn, mỗi ngày sớm tối hai lần đem mọi thứ trong điện vương hậu lau dọn lại, còn có thể chiêm ngưỡng vòng Thái Dương của Tawananna được điêu khắc huy hiệu vương thất Hittite tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Ynanna mỗi lần quỳ ở một góc phòng, trong khi nàng lấy vải bông lau sạch bụi trên sàn bạc, đều luôn suy nghĩ một chút nếu như bản thân lấy xuống cái vòng kia thì có khi nào nàng có thể trở về nơi nàng vốn thuộc về hay không.
Bất quá vào một hôm lúc tối muộn, liền thấy quốc vương Hittite một thân cẩm bào, cả người tản mác mùi vị vương giả đi nhanh cước bộ, đến trong điện vương hậu. Ông đến đương nhiên không phải vì vấn đề tình cảm phu thê, nếu như không phải vương hậu cho người mời hắn, hắn sẽ không đến.
Khi lướt qua bên người Ynanna đang quỳ, bào phục của quốc vương Hittite mang theo một cỗ hương vị trải qua sau khi hoan ái, làm cho Ynanna cảm thấy ghê tởm buồn nôn thật lâu. Lại cứ giả vờ vội vả đến trong điện vương hậu, xem ra chuyện hôn nhân của đôi phu thê tôn quý này thật sự có vấn đề.
Ynanna đoán không sai, vương hậu là bởi vì quan tâm đến nhi tử, mới phái nữ quan Saniette tâm phúc của bản thân đi mời vương thượng đến trong điện của chính mình mà thương nghị.
Vương hậu đợi chờ từ lúc giữa trưa cho đến tận lúc mặt trời ngã về tây, mà Saniette chính là đứng ở dưới ánh nắng mặt trời, nhìn vương thượng đang ở trong đình viện dưới giàn nho cùng mỹ nhân đong đưa mãnh liệt.
Bởi vì gia đình tôn quý nhất Hittite đang ở tạm trong hành cung, cho nên chỉ có thể lấy giàn nho làm ngụy trang, quốc vương Hittite cùng tân sủng đến từ Lydia của hắn đang ở bên trong ra sức sát phạt, chỉ mơ hồ có thể nhìn thấy bóng người loang lổ chuyển động, cùng với tràn ngập tiếng ngâm nga thở dốc đầy hơi thở tình dục.
Thật lâu sau, quốc vương Hittite mới đứng dậy, sửa sang lại áo tunic bên hông, nhấc lên màn dây mây bước ra.
Ông một mặt thích ý sờ sờ cái bụng căng tròn của bản thân, nhận lấy khăn mặt người hầu đưa tới qua loa lau thân thể tràn đầy mồ hôi, rồi mới mặt không đổi sắc hướng Saniette nói “Đi thôi.”
Nói thì nói vậy, tuy là biểu cảm của quốc vương Hittite đều ẩn giấu phía sau gương mặt lão hắn tử kia, nhưng trong lòng lại luôn thầm mắng: Người đi ra từ chỗ của thê tử ông, tất cả đều giống nhau một dạng bộ mặt người chết.
Saniette theo sát ở phía sau vương thượng, cũng không quên nhìn lướt qua chỗ sâu trong giàn nho, một đống thịt tuyết trắng như hoa đang ngồi nghỉ ngơi trên bãi đá dưới sự hầu hạ của các cung nhân, tựa như một con heo nái.
Nànng mắt cũng không nâng, nhưng phía sau lại có thị nữ hiểu ý, đi phân phó y sư chuẩn bị dược trừ hậu hoạn, vương hậu căn bản không cần quan tâm đến vị tân sủng nho nhỏ này, không tới một tháng, sau khi trở về Hattusa, nữ nhân thân phận đê tiện này tự nhiên sẽ bị vương bỏ quên đi mất.
Quốc vương Hittite một đường đi thẳng vào nội thất vương hậu, bà ta rõ ràng đã không còn kiên nhẫn, nhưng trên mặt lại vẫn nở tươi cười mềm mại. Nhưng nhìn đến trượng phu của bản thân quan phục không chỉnh tề, cả người mang theo dư vị hoan ái xuất hiện, cặp mắt lạnh lùng nhàn nhạt chợt lóe lên vài tia chán ghét.
Lão nhân kia tất nhiên đều thấy, nhưng lại giả vờ như lơ đễnh, năm đó lúc hắn cưới vị công chúa cao quý duy nhất tộc Hatti này, nữ nhân này hơn hai mươi năm đều luôn mang một bộ mặt biểu cảm như vậy.
Quốc vương Hittite tùy ý tìm một ghế dựa gần đó ngồi xuống, tay liền với vào trong áo choàng mỏng manh nắm lấy đôi phong ngũ xoa nắn, miệng vô tình hỏi “Chuyện gì?”
Vương hậu vì nghĩ đến nhi tử, vẫn là nhịn xuống nói “Là chuyện của Izumin.”
“Nha?” vương thượng tà mắt liếc nhìn thê tử của bản thân một cái “Izumin không phải luôn luôn là do nàng quản giáo sao? Hiện tại nàng cũng phải hỏi ý kiến của ta?”
Vương hậu sắc mặt vô cùng khó coi, nàng ở trước mặt vương thượng luôn luôn thích nói đạo lý, thích tranh cường háo thắng “Izumin ở trận chiến đầu tiên liền thất bại, thần thiếp thật lo lắng sau khi trở lại Hattusa, không nói đến chuyện nhi tử không vượt qua được, chỉ sợ ngay cả hội nghị ‘Pankus’ cũng sẽ nhắc tới và buộc tội nhi tử.”
Người Hittie là một dân tộc du mục ngoại lai trên chiếm một gốc cao nguyên Anatolia, dựa vào việc dũng mãnh thiện chiến trên lưng ngựa chinh phục các bộ lạc khác mới có thể lập thành một quốc. Đế quốc này gọi là một quốc gia, không bằng gọi là một nhóm liên minh giữa các bộ lạc.
Thành viên của hội nghị ‘Pankus’ chỉ giới hạn là các người có quyền cao trong quân doanh, đội trưởng đội cận vệ của quốc vương, các tướng lĩnh cao cấp cùng những người quý tộc thừa kế,đồng thời có thể cùng bọn họ nắm quyền đưa ra quyết sách, còn có quốc vương cùng vương hậu là Tawananna đại diện cho tất cả các bộ lạc, trước kia là công chúa của bộ tộc Hatti.
“Buộc tội? Buộc tội như thế nào?” quốc vương Hittite cười nhạo nói “Ta chỉ có một nhi tử là Izumin, chính là nghĩ muốn sinh thêm, nhưng cũng muốn ngươi hiểu không nên vô cớ sinh sự, tùy thời cho người quấy rầy ta mới tốt.”
Vương hậu tay nắm chặt lấy tay ghế dựa, không chế bản thân không nên nhảy đến trước mặt nam nhân này mà la to “Huvalli, chàng không được quên thiếp là vì cái gì mà gả cho chàng? Bằng không chàng dựa vào cái gì mà nhận được sự quy thuận của tộc Hatti, còn có được bí mật bất truyền tuyệt thế của tộc là hắc thiết. Người thừa kế duy nhất của chàng chỉ có thể là Izumin, chàng tốt nhất nên tiếp tục duy trì cho tốt giao ước của chúng ta.”
Vương thượng Huvalli nhìn thê tử nổi bão, lại “hắc hắc” cười rộ lên “Hadette, cho nên nàng mới muốn Izumin đi theo khuôn mẫu của ta, cũng sẽ nhét một cái nữ nhân tộc Hatti cho hắn, bảo nữ nhân này rót thuốc cho hậu cung của hắn, làm cho những hài tử đều chết non. Ta nhưng thật muốn nhìn xem, này là hài tử từ trong bụng nàng chui ra, có hay không sẽ đồng ý cho nàng cùng tâm phúc của nàng làm như vậy?”
Vương hậu Hadette sắc mặt trắng bệch, lại vẫn không chịu thua kém ngẩng cao đầu nói “Chàng nếu muốn để thiếp nhìn xem nữ nhân đê tiện kia sinh ra một cái huyết thống đê tiện uy hiếp đến địa vị của Izumin, thiếp đây liền lấy danh nghĩa Tawananna thề, vĩnh viễn cũng không có khả năng!”
Thật sự là một cái nữ nhân ngu xuẩn, nàng cho rằng nếu không có bản thân ngầm cho phép, nàng thật sự có thể ở trong vương cung của Hittite muốn làm gì thì làm sao, bất quá quốc vương Hittite cũng lười cùng nữ nhân ngu xuẩn thảo luận cái vấn đề này.
Huvalli luận sự “Luật pháp tiên vương Telipinu khắc vào trên tường thần điện nữ thần Aline, nàng còn cảm thấy không có sức thuyết phục sao? Vương vị của Hittie phải là từ trưởng tử đến kế thừa, những người khác trong lúc đó không được phép tàn sát nhau, bằng không sẽ bị hội nghị ‘Pankus’ buộc tội treo cổ. Izumin là con nối dõi duy nhất của ta, nàng còn lo lắng điều gì?”
Hadette cười lạnh nói “Getandas thế nhưng lại bị phán lưu đầy, hiện tại còn đang ở trong rừng rậm Lebanon kéo dài hơi tàn đấy!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...