Sắc mặt của Thôi Quốc Trụ tím lại, ông không thể không tức giận, vốn ông còn muốn lợi dụng việc nằm viện để khiến cho đám lãnh đạo coi trọng, dùng loại phương pháp này để đẩy Trương Dương vào khốn cảnh, chỉ là không ngờ rằng mình lên làm bí thư tổ đảng lại khơi mào thù hận của Tang Kim Đường, quan trường chính là cái dạng này, bạn vĩnh viễn không bao giờ biết kẻ địch tiếp theo sẽ là ai.
Phó chủ nhiệm ủy ban thể dục Lưu Cương cũng nói: "Bí thư Thôi à, ông an tâm dưỡng bệnh đi, mượn cơ hội này kiểm tra sức khỏe toàn thân luôn, bây giờ có nhiều người thân thể không được tốt mà không biết, nếu như không chú ý, sẽ tạo thành bệnh nặng đấy"
Tổ trưởng kỷ luật Đoạn Kiến Trung cũng nói: "Thân thể chính là tiền vốn, từ từ dưỡng bệnh nha, ngàn vạn lần không thể coi nhẹ được, công tác bên ủy ban thể dục đã có chủ nhiệm Trương và chúng tôi rồi, ông không cần lo lắng"
Lý Hồng Dương không nói gì cả, nhìn về cái bảng trên đầu giường của Thôi Quốc Trụ, bên trên có viết choáng váng đợi kiểm tra, nói chính xác hơn là cũng không nhìn ra Thôi Quốc Trụ rốt cục có bệnh gì.
Hai vị thường ủy thị ủy Hạ Bá Đạt và Hà Anh Bồi nhìn nhau, bọn họ đều là cáo già tu luyện ngàn năm cả rồi, từ trong lời nói của các đảng viên ủy ban thể dục đã có thể nghe ra, Thôi Quốc Trụ không được yêu thích, Thôi Quốc Trụ muốn cười thành tiếng lắm rồi, lần này Thôi Quốc Trụ giả bệnh có vẻ không được tốt, vì xem ra tất cả mọi người đều đang ước cho ông ta sinh bệnh thật.
Thôi Quốc Trụ cố nén tức giận trong lòng, thấp giọng nói: "Cảm ơn mọi người đã quan tâm, thân thể của tôi không có vấn đề gì lớn, nghỉ ngơi một chút, là có thể nhanh chóng trở về đi làm rồi"
Trương Dương nói: "Chúng tôi cũng rất mong bí thư Thôi có thể sớm trở về đi làm, ủy ban thể dục còn có nhiều công tác chờ ông đi làm, không có ông, thì chúng tôi không có người tâm phúc"
Thôi Quốc Trụ nghe thế nào cũng có vẻ không được tự nhiên, sao giống như đang châm chọc mình quá.
Hạ Bá Đạt và Hà Anh Bồi hai người đứng dậy ra về, Thôi Quốc Trụ thật ra cũng muốn đưa tiễn, chỉ là trên người không còn chút sức lực, ngay cả trong lòng ông cũng không khỏi nổi lên một suy nghĩ, mình hẳn là không có bệnh chứ?
Trương Dương thân là chủ nhiệm của ủy ban thể dục đương nhiên là phải đưa tiễn rồi, đưa hai vị lãnh đạo ra ngoài, Hạ Bá Đạt nhìn Trương Dương một cái, không khỏi thở dài nói: "Tiểu Trương, không phải là tôi đã nói với cậu rồi sao, cần phải làm tốt đoàn kết với các đồng chí"
Trương Dương nói: "Chúng tôi rất đoàn kết, trên công tác chỉ có một chút hiểu lầm thôi, yên tâm tôi sẽ không để trong lòng đâu"
Hạ Bá Đạt vừa tức giận vừa buồn cười, cậu không để trong lòng, bây giờ Thôi Quốc Trụ bị cậu chọc giận đến nổi phải vào bệnh viện kìa, cậu còn muốn làm thế nào nữa hả?
Hà Anh Bồi nói: "Trương Dương, cậu có phải là có suy nghĩ khác hay không? Đề bạt đồng chí Thôi Quốc Trụ len làm bí thư tổ đảng chính là kết quả sau khi thảo luận của tổ chức"
Trương Dương nói: "Tôi thật ra thì không có ý kiến gì cả, chỉ là đồng chí Thôi Quốc Trụ ngày hôm nay trong hội nghị tổ đảng đã nói ra một câu, làm cho tôi cảm thấy có chút hồ đồ"
Hạ Bá Đạt và Hà Anh Bồi đều tò mò nhìn về Trương Dương, Hà Anh Bồi nói: "Ông ta đã nói gì?"
Trương Dương nói: "Ông ta nói muốn lãnh đạo tôi"
Hạ Bá Đạt và Hà Anh Bồi cùng nhìn nhau, nếu như Thôi Quốc Trụ thật sự nói ra câu này, thì trình độ của ông ta cũng quá là tầm thường rồi.
Trương Dương nói: "Tôi có chút không rõ ràng, chủ nhiệm ủy ban thể dục và bí thư tổ đảng ủy ban thể dục rốt cục là ai quản ai? Chính đảng tách biệt mà còn có trách nhiệm liên quan sao? Ông ta muốn lãnh đạo tôi, có phải là có ý nghĩa rằng sau này chuyện của ủy ban thể dục đều là do ông ta định đoạt, còn tôi chỉ là một con bù nhìn không tai không mắt, chỉ để trang trí mà thôi?"
Hạ Bá Đạt nói: "Sao lại có thể nói như vậy? Ai nói ông ta lãnh đạo cậu, cậu là chủ nhiệm ủy ban thể dục, cậu là lãnh đạo tối cao của ủy ban thể dục" Hạ Bá Đạt vừa nghe cái câu chính đảng khác biệt mà còn có trách nhiệm liên quan cũng cảm thấy khó chịu, ít nhất là đối với ông ta mà nói, ở thành phố Nam Tích này, là bí thư quản thị trưởng.
Hà Anh Bồi nói: "Tiểu Trương, chuyện này cũng là do tổ chức nói không rõ ràng, cho cậu chủ trì công tác hành chính hằng ngày của ủy ban thể dục, còn đồng chí Thôi Quốc Trụ phụ trách công tác đảng của ủy ban thể dục"
Trương Dương nói: "Con người của tôi bình thường thích rõ ràng ghét hồ đồ, ông vừa nói như vậy, tôi lại không rõ ràng chính trị và đảng có giới hạn cụ thể gì, cái này không phải là do tôi oán giận gì, vốn dĩ nội bộ của ủy ban thể dục chúng tôi không có mâu thuẫn gì, căn bản là do những người làm lãnh đạo các ông chế tạo ra mâu thuẫn"
Hạ Bá Đạt và Hà Anh Bồi đưa mắt nhìn nhau, hai người đều không nói gì cả, những lời này của Trương Dương đã nói lên điểm quan trọng rồi, để cho Thôi Quốc Trụ làm bí thư tổ đảng chính là ý của Từ Quang Nhiên, cái này căn bản là cố ý chế tạo mâu thuẫn.
Trương Dương nói: "Tính tình của tôi rất thẳng thắn, không chơi mấy trò lòng vòng làm gì, ngày hôm nay trước mặt hai vị lãnh đạo tôi xin nói rõ ràng, nếu tổ chức đã kêu tôi đến làm chủ nhiệm của cái ủy ban thể dục này, thì phải tin tưởng tôi, còn nếu không tin tưởng tôi, thì xin mời lựa chọn cao minh khác, tôi không lo không có chổ ở"
Hà Anh Bồi nói: "Ai không tin tưởng cậu? Không tin tưởng cậu còn có thể giao một bộ ngành quan trọng như ủy ban thể dục cho cậu sao"
Trương Dương nói: "Ủy ban thể dục rốt cục là ban ngành thế nào, tất cả mọi người chúng ta đều rõ ràng, tôi đi đến ủy ban thể dục cũng không có nghĩ cai gì cả, nhưng mà ở thời đại này con người muốn thành thật làm tốt công tác thì lại rất khó, ủy ban thể dục là một địa phương quan trọng, chính đảng cũng được chia một ít quyền lực, cũng là câu nói ấy thôi, dùng người thì không nghi người, nghi người thì không dùng người, nếu như không tin tưởng tôi, từ hôm nay tôi sẽ tìm đường lui, cùng lắm thì tôi trở về lại Giang thành"
Sắc mặt của Hạ Bá Đạt trở nên khó coi, Trương Dương là cán bộ do ông điều đến, Từ Quang Nhiên đề bạt Thôi Quốc Trụ lên quả thật cũng có chút quá mức, Trương Dương trút ra được một cục tức trong người, Hạ Bá Đạt nói thế nào cũng muốn biểu thị một chút, Hạ Bá Đạt nói: "Tiểu Trương, đừng mang tính cách trẻ con nữa, làm công tác quốc gia sao có thể dỗi hờn như vậy? Bất luận là chuyện gì cũng không phải một lần là có thể làm xong, cậu muốn lãnh đạo tin tưởng cậu, chấp nhận năng lực của cậu, thì cậu nhất định phải làm ra một phần thành tích rõ ràng cho người khác thấy, làm cho tất cả mọi người tin tưởng rằng cậu có năng lực làm tốt công tác lãnh đạo của ủy ban thể dục"
Hà Anh Bồi gật đầu nói: "Thị trưởng Hạ nói đúng, cậu cần phải chứng minh bản thân mình"
Lúc mọi người đang nói chuyện, thì một người đàn ông mặc áo khoác trắng đi đến, chính là em trai của bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên, Từ Quang Thắng, lúc Trương Dương ở TĩnH hải tham gia vào lớp học tinh thần văn minh đã có quen biết với Từ Quang Thắng, và người đứng ra làm quen cho hai người chính là phó thị trưởng Vương Quảng Chính, Vương Quảng Chính đắc tội với Trương Dương, bị Trương Dương trêu lại, Từ Quang Thắng là bạn học cũ của Vương Quảng Chính, bắt đầu từ khi đó, Từ Quang Thắng đã tôn sùng y thuật của Trương Dương rồi, người thanh niên này có thể chữa tốt cho bệnh phong thấp của anh trai ông thì đương nhiên không phải là vô tình rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...