Trương Dương dừng chân lại, cười cười với cô ta: "Quản lý Chung!"
Chung Hải Yến nói: "Chủ nhiệm Trương, sao lại đi sớm vậy, có phải là không hài lòng với cách phục vụ của chúng tôi không? Tôi có thể đổi lại cho ngài một người khác..." Cô ta nhỏ giọng nói: "Chủ nhiệm Trương, ngài không nên hiểu lầm, chổ chúng tôi rất đàng hoàng, không có loại phục vụ đặc thù đâu.."
Trương Dương cười nói: "Không cần đâu, tâm ý của quản lý Chung tôi xin nhận, nhưng mà tôi quả thật có việc, chờ hôm nào tôi có thời gian rãnh, nhất định sẽ đến..."
Chung Hải Yến thấy hắn kiên quyết như vậy, cũng không tiếp tục miễn cưỡng nữa.
Trương Dương đi ra ngoài khách sạn lớn Hải Thiên, phất tay đón một chiếc taxi, xoay người lại nhìn năm chữ màu đỏ trước cửa, không khỏi lắc đầu, Hải Thiên tạo cho hắn một cảm giác không tốt, tuy rằng Chung Hải Yến luôn mồm bảo rằng ở đây không có phục vụ đặc thù, chỉ là từ nơi này Trương Dương thấy được nhiều cái mờ ám không cần nói cũng hiểu. Ngồi trên xe ngắm nhìn con đường trong thành phố, những ngọn đèn lóe qua làm cho Trương Dương sinh ra một loại ảo giác, hắn thậm chí còn cho rằng mình vẫn chưa rời khỏi Giang thành, hạ cửa sổ xe xuống, gió thu thổi qua làm tản mát đi cái cảm giác say vốn không được nhiều của hắn, bất chợt nhìn thấy một tấm bảng quảng cáo của Nam Tích, dòng chữ này đã nhắc nhở hắn, hắn đã đến Nam Tích, đi đến một nơi hoàn toàn mới, con đường làm quan của hắn sắp sửa có một khởi đầu mới tại chổ này.
.................................................. ..............
Sáng ngày hôm sau, trước tám giờ Trương Dương đã đi từ cửa nhỏ của nhà khách qua ký túc xá của ủy ban thể dục, đối với Trương đại quan nhân mà nói, ngày hôm nay là một ngày bắt đầu hoàn toàn mới, từ hôm nay trở đi hắn sẽ bắt đầu làm việc tại Nam Tích.
Trương Dương đi đến trước ký túc xá, thấy Tiêu Điều Mẫn đi một chiếc xe màu hồng, mang áo gió màu rám nắng, còn mang cả kính mát, mái tóc dài cuồn cuộn phất phơ theo gió trong tia nắng ban mai, thoạt nhìn thì khí chất cũng không tệ.
Tiêu Điều Mẫn đi đến trước mặt Trương Dương thì dừng xe lại, xuống xe nói với Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, ngài đến sớm vậy? Còn hai mươi phút nữa mới đến giờ đi làm..."
Trương Dương cười nói: "Chị Tiêu cũng đến sớm vậy! Ngày đầu tiên đi làm, cho nên tôi muốn đến làm quen với hoàn cảnh..."
Tiêu Điều Mẫn gật đầu nói: "Chủ nhiệm Trương, phòng làm việc của ngài trên lầu ba, chờ tôi một chút, tôi để xe vào bãi, rồi lập tức dẫn ngài lên..."
Tiêu Điều Mẫn đi không bao lâu thì lập tức trở về, bởi vì đi quá mau, cho nên cô ta thở dốc kịch liệt, trên mặt đỏ ửng, ngực thì không ngừng phập phồng.
Trương Dương vẫn đứng ở đó, nhìn hoàn cảnh chung quanh ký túc xá ủy ban thể dục, nhìn qua bên người hắn, có vài người của ủy ban thể dục đang đến, những người này có đi xe đạp, có chạy xe máy, cũng có đi bộ, ai cũng ý thức được là vị chủ nhiệm mới vừa đến này. Ngày hôm qua tuy rằng Trương Dương đã gặp qua mấy thành viên tổ đảng, chỉ là bọn họ chưa đến sớm như vậy.
Tiêu Điều Mẫn ngày hôm nay đặc biệt đến sớm, không ngờ rằng đến sớm hơn hai mươi phút rồi mà vẫn không bằng vị chủ nhiệm mới đến này. Thật ra thì Trương đại quan nhân từ trước đến giờ cũng chưa từng là một phần tử tích cực, hắn cũng không phải là muốn tạo ra ấn tượng cố gắng gì trước mặt của mọi người cả, ngày hôm nay đến sớm như vậy, một là do buồn chán rãnh rỗi, hai là do hắn muốn nhanh chóng làm quen với tình huống của ủy ban thể dục.
Tiêu Điều Mẫn cùng Trương Dương đi lên lầu, phòng làm việc của các thành viên tổ đảng đa phần là ở lầu ba, lầu một là phòng làm việc cơ bản, lầu hai là của các bộ môn chủ yếu, ví dụ như khoa thi đấu thể thoa, khoa thanh thiếu niên, khoa nhân sự, khoa tài vụ, khoa ngoại liên, khoa khoa giáo, khoa tuyên truyền.
Lầu ba có mấy phòng làm việc của phó chủ nhiệm, căn phòng phía đông lúc trước là phòng làm việc của Chu Đại Niên, tuy rằng ông ta sinh bệnh, nhưng mà ông ta còn có nhiều thứ chưa từng có ai đụng vào, Tiêu Điều Mẫn vốn muốn dùng căn phòng này để cho vị chủ nhiệm mới đến dùng, chỉ là sau đó suy nghĩ lại một chút, dù sao thì Chu Đại Niên cũng bị ung thư phổi, sợ rằng Trương Dương có kiêng kỵ gì. Vì thế đem căn phòng trống phía tây không dùng dọn dẹp một chút, trải qua một buổi trưa ngày hôm qua, tất cả đã gọn gàng, đồ dùng làm việc, rèm cửa sổ, điện thoại, tất cả nhu yếu phẩm cần dùng làm việc bên trong đã chuẩn bị đầy đủ hết.
Tiêu Điều Mẫn mở cửa phòng ra, đem chìa khóa giao lại cho Trương Dương, cười nói:" Chủ nhiệm Trương, ngài xem có thỏa mãn chưa?" Trương Dương nhìn vào bên trong phòng một chút, phát hiện ra tất cả đồ dùng làm việc đều là mới, trên bàn làm việc còn có một cái máy tính, máy móc điện thoại gì cũng được để gọn gàng. Phía bên phải phòng làm việc còn có một cánh cửa phòng nhỏ, đẩy ra, là một phòng nghỉ nho nhỏ, tuy rằng bên trong không lớn, nhưng mà bố trí rất tốt, có một cái giường nhỏ dài khoảng một mét hai, đầu giường còn có một cái TV, căn phòng này có thể đi thông qua sân thượng nhỏ phía Nam, đứng trên sân thượng có thể thấy được tình hình chung của sân thể dục bên trong. Trương Dương gật đầu thỏa mãn, điều kiện làm việc như vậy quả thật là không tồi, hắn cười nói: "Đã làm phiền chị Tiêu"
Tiêu Điều Mẫn nói: "Chủ nhiệm Trương, dựa theo quy định của ủy ban thể dục lúc trước, cứ mỗi buổi chiều thứ hai đều có một hội nghị thường kỳ, ngài xem.."
Trương Dương gật đầu nói: "Được rồi, chị thu xếp an bài giùm! Tôi muốn mượn cơ hội này để gặp mặt các đồng chí của ủy ban thể dục từ trên xuống dưới"
Tiêu Điều Mẫn xoay người đi thu xếp cuộc họp, Trương Dương ngồi xuống trước bàn làm việc, mở máy vi tính lên, hắn cũng không biết làm gì nữa, thế là mở game đánh bài ra chơi.
Lúc tám giờ phó chủ nhiệm Tang Kim Đường và Lý Hồng Dương cùng nhau đến gặp hắn.
Trương Dương tạm dừng trò chơi lại, cười mời bọn họ ngồi xuống ghế sô pha, Tang Kim Đường nhìn hoàn cảnh phòng làm việc một chút, cười hỏi:" Chủ nhiệm Trương có thỏa mãn với bố trí của phòng làm việc không? Nếu như có chổ nào không thích hợp, tôi lập tức cho sửa ngay..."
Trương Dương nói:" Rất tốt, điện thoại, máy fax, máy vi tính cái nào cũng có, tất cả đều được tự động hóa, tốt hơn phòng làm việc của tôi lúc trước ở Giang thành nhiều..."
Tang Kim Đường nói: "Chủ nhiệm Trương, buổi sáng ngày hôm nay lúc mười giờ có một mở một cuộc hội động viên, cử hành trong lễ đường của sân thể dục, chúng ta cùng nhau qua..."
Trương Dương nói: "Hội vận động gì..." Hắn mới vừa đến, cho nên tình huống của ủy ban thể dục cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Tang Kim Đường nói: "Cậu xem, bây giờ đã là tháng mười một rồi, từ đây đến lúc đại hội thể dục thể thao của tỉnh tiến hành còn chưa đến một năm nữa. Đối với ủy ban thể dục mà nói, nhiệm vụ quan trọng nhất trong hai năm này chính là làm tốt đại hội thể dục thể thao của tỉnh, làm ra một phần thành tích ưu tú để ăn nói với lãnh đạo, bộ phận thể dục của Nam Tích chúng ta trong Bình Hải cũng không tính là mạnh, cho nên phải làm chuẩn bị từ sớm, ngày hôm nay là triệu tập tất cả các huấn luyện viên của các bộ môn cùng với các vận động viên ưu tú đến, làm động viên trước, cỗ vũ cho bọn họ thi đấu ra thành tích tốt"
Trương Dương cười nói "Tháng mười năm sau mới thi đấu, bây giờ động viên có phải là hơi sớm một chút không?"
Lý Hồng Dương nói: "Không sớm đâu! Các tỉnh khác đã bắt đầu chuẩn bị hết rồi, lần này thành phố cho chúng ta nhiệm vụ, yêu cầu số lượng huy chương của chúng ta phải đạt đến hạng ba, một nhiệm vụ gian khổ!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...