Y Đạo Quan Đồ

Trương Dương không khỏi nở nụ cười: "Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, ít nhiều gì em cũng có được một vài bài học, lần này em đến Nam Tích chính là vì điều chỉnh lại bản thân, hít thở nhiều không khí mới mẻ hơn, căn bản là không nghĩ đến chuyện đấu đá với ai cả" Ít nhất là bây giờ tâm tình của Trương đại quan nhân rất tốt.

Tần Thanh nói: "Vô luận là em muốn thế nào, đến Nam Tích cũng là một chuyện tốt, ít nhất là cơ hội gặp mặt của chúng ta cũng nhiều hơn một ít"

Mưa thu đánh xuống trên cây lá, mưa bụi mang gió thu phất phơ đi, Tần Thanh không nhịn được rùng mình một cái, đôi chân vô thức quấn chặt lấy chân của Trương Dương, nhỏ giọng nói: "Mưa mùa thu quả thật không ít"

Trương Dương nói: "Ngày đầu tiên em đến Nam Tích mà đã bắt đầu mưa, không biết đây có phải là một dấu hiệu xấu không?"

Tần Thanh dịu dàng cười nói: "Sao lại bắt đầu mê tín rồi, chị nhớ kỹ lúc trước em đâu phải là cái dạng này"

Trương Dương nâng ly rượu lên uống cạn, đứng dậy vén màn, cùng Tần Thanh chậm rãi đi dọc theo bờ sông về phía trước, Tần Thanh đã mua một cây dù hình hoa tại cửa hàng bách hóa trong quán, giao cho Trương Dương, sau khi mở ra che khuất được bầu trời trên đỉnh đầu của bọn họ, trong khoảng không gian có hạn này, Tần Thanh dựa hẳn vào trong lòng của Trương Dương, cảm thụ sự ấm áp trong lòng hắn, hai người di dọc theo con sông, rong chơi khắp Cẩm Loan dưới mưa.


Trương Dương vừa đi vừa nói về ân oán của hắn và cả nhà Tần Hồng Giang, nói về sân bay mới, nói về Hứa Gia Dũng, vô luậ là ai, chỉ cần có gì với hắn đều sẽ là đối tượng để hắn nói.

Tần Thanh kéo cánh tay của hắn, hiểu biết của cô về Trương Dương càng ngày càng nhiều, nhưng mà từ đầu đến cuối Tần Thanh vẫn không rõ một việc, cô nhẹ giọng nói: "Cho đến bây giờ chị vẫn chưa rõ, vi sao em lại muốn chọn con đường làm quan?"

Trương Dương nhìn ngọn đèn mông lung trong mơ, thấp giọng nói: "Đấu cờ với người ta vô cùng vui, em muốn hưởng thụ cái quá trình đó" Hắn quay mặt lại, khẽ hôn lên môi của Tần Thanh một cái, nói: "Nếu như không lựa chọn con đường này, em làm sao có thể gặp được người tốt như chị?"

Sáng ngày hôm sau, Trương Dương chia tay với Tần Thanh xong, trực tiếp đi đến bộ tổ chức Nam Tích để báo danh, bộ trưởng bộ tổ chức thị ủy Nam TÍch Hà Anh Bồi năm nay năm mươi hai tuổi, tóc nghiêng rất dài, dùng lược chải vuốt ngược mái tóc lên trên đỉnh đầu, thoạt nhìn trên đầu giống như có một cái bánh nướng vậy, người này có chút ục ịch, thoạt nhìn là quan uy không đủ, nhưng thật ra lại có vẻ buồn cười, nghe nói Trương Dương, ông ta liền lấy kính lão theo thói quen đeo lên, nhìn người thanh niên trước mắt này, tuy rằng đã sớm nghe nói đến đại danh của Trương Dương, nhưng có thể gặp mặt lại là lần đầu tiên.

Trương Dương cười rất thân mật, rất khiêm tốn, lấy ra tiêu chuẩn của thuộc hạ đi bái kiến với lãnh đạo vậy: "Xin chào bộ trưởng Hà, tôi là Trương Dương, ngày hôm nay đến báo danh với ông"

Hà Anh Bồi gật đầu, trên mặt cũng lộ ra nụ cười: "Trương Dương, ha ha, nghe nói cậu trẻ tuổi lắm,, không ngờ còn trẻ hơn cả trong tưởng tượng của tôi"

Trương Dương cũng cười theo, Hà Anh Bồi bắt tay với hắn, chỉ về ghế sô pha, nói: "Ngồi đi!"

Trương Dương dặt một số giấy tờ thủ tục lên trên bàn làm việc, Hà Anh Bồi cười nói: "Không vội, cậu đến là tốt rồi, thủ tục có thể chậm rãi làm" Ông ta kêu thư ký Tiểu Lưu mang giấy tờ của Trương Dương đi làm, rồi nói với Trương Dương: "Tiểu Trương à, tôi nghĩ rằng qua vài ngày nữa cậu mới đến, sao lại không nhân cơ hội này nghỉ ngơi thêm vài ngày chứ?"

Trương Dương nói: "Con người của tôi không chịu ngồi yên, muốn đến sớm một chút, công tác của ủy ban thể dục lúc trước tôi chưa từng làm quan, không có kinh nghiệm, muốn đến sớm để thích ứng một chút, cũng mau chóng triển khai công tác"

Hà Anh Bồi gật đầu cười nói: "Người thanh niên đúng là có lòng nhiệt tình"

Thư ký Tiểu Lưu mang hai ly trà vào, Hà Anh Bồi nói: "Cậu đi xem Dương Dĩnh có mặt hay không? Kêu cô ta dẫn tiểu Trương đến ủy ban thể dục một chuyến"


Tiểu Lưu nói: "Phó bộ trưởng Dương đến Tỉnh Hãi họp rồi, buổi chiều nay mới có thể trở về"

Hà Anh Bồi à lên một tiếng, nói: "Như vậy à, một lát nữa tôi còn phải họp, cậu xem..."

Trương Dương cười nói: "Không sao cả, tôi tự mình đi qua cũng được"

Hà Anh Bồi nói: "Như vậy đi, để tôi cùng đi với cậu, cậu ở chổ này chờ tôi, mười một giờ tôi về, rồi cùng cậu đi đến ủy ban thể dục"

Trương Dương nói "Cảm ơn bộ trưởng Hà" Hắn vốn muốn nói lời xin miễn, nhưng mà nghĩ lại mình vừa đến Nam Tích, nếu như không có một quan viên nào của bộ tổ chức cùng đi, thì rất có thể sẽ bị đám người trong ủy ban thể dục coi thường, hắn không phải là muốn có một cuộc ra mắt long trọng, nhưng ít nhất cũng phải làm cho người ta không coi thường hắn, nếu như bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi có thể tự mình cùng đi với hắn thì hay quá rồi.

Chỉ là bây giờ vừa đi làm, từ đây đến mười một giờ còn đến hai tiếng, hắn cũng không có khả năng thành thật ngồi một chổ tại bộ tổ chức được, hắn cười nói: "Bộ trưởng Hà, ông cứ bận việc trước đi, tôi đi ra ngoài thu xếp một số việc, chờ mười một giờ tôi đến gặp mặt ông"

Hà Anh Bồi gật đầu:"Như vậy cũng tốt, mười một giờ cậu nhất định phải có mặt đó"


Trương Dương rời khỏi bộ tổ chức, lần này hắn đến đây là do Hạ Bá Đạt mời hắn, về tình về lý đều phải đi gặp mặt nói chuyện với Hạ Bá Đạt một tiếng. Vì vậy sau khi gọi điện thoại cho Hạ Bá Đạt xong, đúng lúc Hạ Bá Đạt còn trong văn phòng làm việc, nghe nói Trương Dương đa đến tòa nhà thị chính rồi, liền kêu hắn qua gặp mặt luôn.

Trương Dương đi đến phòng làm việc của Hạ Bá Đạt, thư ký của Hạ Bá Đạt Phạm Thành THái ngoài bên ngoài cửa chờ, thấy Trương Dương đến, Phạm Thành Thái liền cười chào đón: "Chủ nhiệm Trương sao, thị trưởng Hạ đang chờ anh ở bên trong"

Trong lòng Trương Dương cảm thấy một ít ấm áp, Hạ Bá Đạt vẫn còn có chút tình nghĩa, không chỉ ra tay trợ giúp lúc mình gặp khó khăn, mà khi biết mình đến còn kêu thư ký ra cửa ngồi chờ, từ biểu hiện này mà xem, thì vô cùng có thành ý đối với mình.

Thật ra cái mà Hạ Bá Đạt am hiểu nhất chính là phỏng đoán lòng người, ông ta là một người chú trọng chi tiết, biết người ta trong lúc thất thế, một số chi tiết lơ đãng thôi cũng dễ dàng gây cảm động rồi.

Trương Dương đi vào trong phòng làm việc, Hạ Bá Đạt liền cười đón, chủ động vươn tay ra, nhiệt tình nói: "Trương Dương, ha ha, cuối cùng tôi cũng đã kéo cậu đến được" Hạ Bá Đạt biểu hiện rất nhiệt tình, làm cho Trương đại quan nhân có cảm giác như đông qua xuân đến, hắn vươn tay ra dùng sức nắm lấy tay của Hạ Bá Đạt, mỉm cười nói: "Thị trưởng Hạ, chuyện lần này làm phiền ông quá"

Hạ Bá Đạt cười nói: "Nói cái gì vậy, cậu là một cán bộ trẻ tuổi đầy hứa hẹn, chính là những người mà Nam Tích chúng tôi đang cần, mau ngồi đi"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui