Từ Lập Hoa phân biệt cầm tay họ, đặt lên nhau, nói: "Hai đứa quen nhau nhiều năm như vậy rồi, có thể đi tới bây giờ chắc cũng phải đã trải qua không ít mưa gió, thật ra trong lòng mẹ, thủy chung đều cảm thấy mình đang với cao."
Sở Yên Nhiên đỏ mặt nói: "Mẹ, mẹ đừng nói như vậy." Tiếng mẹ này cuối cùng cũng được gọi ra.
Từ Lập Hoa nói: "Nhà mẹ là gia đình công nhân bình thường, thằng ba mới trước đây tính tình rất hướng nội, không hay trao đổi với người khác, mẹ cũng không cầu nó được đại phú đại quý, chỉ cầu đứa nhỏ này có thể bình an, tìm được một công việc ổn định, có thể nuôi được gia đình, nhưng không ngờ thằng ba sau khi tốt nghiệp vệ giáo thì trở nên có tiền đồ, nếu cha nó trên trời có linh chắc hẳn cũng sẽ cao hứng vì thành tựu của con trai." Trong lúc nói mắt Từ Lập Hoa đã đỏ lên.
Trương Dương nói: "Mẹ, mẹ xem kìa, đang vui mà sao mẹ lại khóc? Người ta là con gái xuất giá thì khóc, mẹ là được con dâu thì khóc cái gì? Chẳng lẽ mẹ không vui?"
" Đừng nói bừa, có con dâu như Yên Nhiên thì mẹ không biết vui tới cỡ nào kìa."
Sở Yên Nhiên rút khăn tay lau nước mắt trên mặt Từ Lập Hoa, Từ Lập Hoa cười nói: "Hai đứa về sớm nghỉ ngơi đi, đã muộn thế này rồi, không cần ở lại với chúng ta."
Trương Dương và Sở Yên Nhiên sau khi rời khỏi phòng thì không lập tức trở về phòng mà ra sân, Sở Yên Nhiên kéo Trương Dương ngồi xuống xích đu, hai người để thõng chân, châm rãi đung đưa, Sở Yên Nhiên tựa trán vào vai Trương Dương rồi nói khẽ: "Nhìn bộ dạng hiện tại của anh, em thật sự không tưởng tượng ra anh lại có tính cách hướng nội, không giỏi giao tiếp với người khác."
Trương đại quan nhân thở dài: "Ngay cả bản thân anh cũng nghĩ không ra."
Sở Yên Nhiên lấy chiếc nhẫn ra, soi dưới ánh trăng, chiếc nhẫn màu xanh biếc dưới ánh trăng trở nên trong suốt, Sở Yên Nhiên nói: "Còn nhớ chuyện mà anh từng nói với em không?"
" Chuyện gì?"
Sở Yên Nhiên ghé vào tai hắn nói khẽ: "Anh nói anh là người cổ đại!"
Trương đại quan nhân bật cười: "Nhớ rõ, đương nhiên nhớ rõ rồi."
Sở Yên Nhiên nói: "Lúc ban đầu em nghĩ la anh đang chuyện ma quỷ, nhưng hiện tại em bỗng nhiên cảm thấy anh có thể là nói thật với em."
Trương đại quan nhân thật ra cũng không ôm hy vọng là Sở Yên Nhiên có thể tin mình, hắn thở dài: "Thật ra anh vốn là nói thật."
Sở Yên Nhiên nói: "Em hơi tin rồi, có điều vẫn thấy anh không phải là nói thật, mà là nói chuyện ma quỷ, có điều vận khí của anh thực sự rất tốt."
Trương đại quan nhân nói: "Vì sao?"
" Từ chỗ cao như vậy nhảy xuống mà không ngỡ vẫn không ngã chết, anh khẳng định không phải người cổ đại, anh là siêu nhân!" Sở Yên Nhiên đưa ra một kết luận khiến Trương đại quan nhân không tưởng được.
Trương đại quan nhân không khỏi cười khổ nói: "Siêu nhân là thứ mà chỉ có nước Mỹ mới nghĩ ra được thôi, anh sao có thể là thứ đó được."
Sở Yên Nhiên nói: "Dù sao em gần đây cẩn thận nghĩ kỹ lại những gì mà anh làm trong mấy năm nay, cuối cùng đưa ra một kết luận, anh không phải người bình thường, em cũng muốn tìm mấy khoa học gia tiến hành nghiên cứu toàn diện anh một chút."
Trương đại quan nhân vẻ mặt đau khổ nói." Nha đầu, hai ta hôm nay vừa làm giấy kết hôn, em giờ lại muốn mang anh ra giải phẫu? Không thể nào, nếu thực sự là vậy thì em sẽ trở thành quả phụ."
Sở Yên Nhiên nói."Em cũng tiếc lắm, mặc dù có đôi khi cũng hận anh tới ngứa răng, nhưng chỉ có điều là không nỡ."
Trương đại quan nhân nở nụ cười ám muội: "Sao lại ngứa, có cần anh trị giúp không?"
Sở Yên Nhiên gắt: "Cút, em đang nói chuyện đứng đắn, anh đừng có mà câu em." Cô ta đeo chiếc nhẫn đó lên tay: "Anh nói xem, tin tức chúng ta làm giấy kết hôn nếu truyền ra thì liệu có thể khiến nhiều người thương tâm hay không?"
Trương đại quan nhân quả thực đã cân nhắc tới vấn đề này, hắn cười nói: "Làm giấy kết hôn là chuyện của hai ta, có liên quan gì tới người khác đâu?"
Sở Yên Nhiên nói: "Có phát hiện hay không, chúng ta thủy chung đều đang lảng tránh một hiện thực, trừ em ra, trong lòng anh còn có những người khác, ngươi dám thề với trời là mình không có không?"
Trương đại quan nhân nhìn Sở Yên Nhiên, nuốt nước miếng, thằng cha này cũng không dám thề, hắn luôn cảm thấy Sở Yên Nhiên rất hiểu mình, cũng biết rất nhiều chuyện của mình, có điều cô ta không muốn vạch trần mà thôi, tuy rằng Trương đại quan nhân rất muốn thẳng thắn thành khẩn, nhưng hắn nếu công khai tất cả nhân tình của mình, đối với Sở Yên Nhiên mà nói chẳng phải là một sự đả kích cực lớn ư?
Sở Yên Nhiên nói: "Có đôi khi em nghĩ, rốt cuộc rốt cuộc nên giả ngu mà sống trong hạnh phúc hay là dứt khoát với anh?"
Trương Dương nói: "Đã làm giấy kết hôn rồi, chúng ta đừng nói những lời không vui như vậy?"
Sở Yên Nhiên nói: "Thật ra hôm nay khi em nhảy ra khỏi trực thăng đã nghĩ rồi, nếu anh không nhảy xuống theo em thì em sẽ triệt để kết thúc với anh, nhưng không ngờ anh ngu như vậy, không ngờ thực sự nhảy ra ngoài với em, hiện tại nghĩ lại trong lòng em vẫn còn sợ, nếu anh thực sự ngã chết thì em biết làm sao..." Sở Yên Nhiên xoay người gục vào lòng Trương Dương rồi thấp giọng khóc nức nở.
Trương Dương vỗ nhẹ vai của cô ta rồi khuyên giải an ủi: "Ngoan, anh phúc lớn mạng lớn, khẳng định ngã quăng không chết."
Sở Yên Nhiên nói khẽ: "Em biết rõ anh không phải là người tốt, nhưng vẫn vẫn không thể dứt bỏ anh, anh là hỗn đản, anh đã sớm nhìn ra cả đời này có được em rồi, em nhất định sẽ bị anh khi dễ."
Trương đại quan nhân nói: "Anh thề với em, từ hôm nay trở đi anh sẽ không bao giờ làm chuyện có lỗi với em nữa."
Sở Yên Nhiên nói: "Lời thề của anh nếu hữu dụng thì heo nái cũng biết leo cây."
Trương đại quan nhân nói: "Anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, anh không phải người bình thường."
Sở Yên Nhiên nói: "Anh là người cổ đại, em biết, anh đã nói tới mấy trăm lần rồi, em thấy anh không phải là người cổ đại, anh là người cổ vũ chính sách nhiều vợ, muốn ba vợ bốn nàng hầu đến phát điên rồi."
Trương đại quan nhân ngượng ngùng cười nói: "Nha đầu, em đừng có nghĩ anh quá xấu, nếu anh thực sự xấu như vậy thì em sao vẫn bằng lòng gả cho anh."
Sở Yên Nhiên thở dài: "Em là phật hữu vân, em không vào địa ngục thì ai vào địa ngục? Dù sao cũng phải có người chịu ủy khuất, so với để anh hại người khác, chẳng ta em hy sinh bản thân."
Trương đại quan nhân cười nói: "Yên Nhiên, cảnh giới của em so với đảng viên như anh còn mạnh hơn nhiều."
Sở Yên Nhiên nói: "Đừng có đùa với em, em cũng không có yêu cầu quá cao đối với anh, thứ nhất là phải tốt với em, thứ hai là phải thẳng thắn thành khẩn, em cũng biết điều kiện thứ nhất không thành vấn đề với anh, còn cái thứ hai, em cho anh thời gian, trước khi chúng ta tổ chức hôn lễ, anh nhất định phải nói cho em biết từ đầu chí cuối tất cả bí mật của anh."
Trương đại quan nhân không ngờ tổ công tác của Trung kỉ ủy lại tìm tới mình, có điều đối phương tìm hắn chỉ là để tìm hiểu một số tình huống, không phải nhằm vào cá nhân hắn, địa điểm hẹn nói chuyện là ở Hương Sơn biệt viện, bởi vì việc lần này cần bàn chính là vấn đề của Hương Sơn biệt viện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...