Trương Dương nói: "Chuyện của Tân Hải chúng tôi tự mình có thể giải quyết, tôi cho rằng tổ công tác đến không giúp gì nhiều đối với sự khai triển công tác của chúng tôi, từ sau khi bọn họ đến Tân Hải, chuyện làm được nhiều nhất chính là nói chuyện, cơ hồ mỗi một thường ủy của Tân Hải đều bị gọi đến nói chuyện, người thậm chí nói chuyện năm ba lần, chúng tôi không phải không có việc gì làm, cả ngày nhàn rỗi, xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải đang ở vào thời kỳ chuẩn bị mấu chốt, ban lãnh đạo huyện từ trên xuống dưới đều vô cùng khẩn trương, tổ công tác đến điều tra thì tôi không phản đối, nhưng bọn họ không thể làm ảnh hưởng tới công tác bình thường của chúng tôi được. Chuyện Triệu Kim Khoa nhảy lầu chúng tôi hoàn toàn có thể dựa vào năng lực của mình để giải quyết, chúng tôi không cần mượn tay người khác."
Hạng Thành nói: "Tâm tình của cậu tôi có thể lý giải, nhưng Triệu Kim Khoa tồn tại hiềm nghi tham ô nghiêm trọng, thị lý phái tổ công tác mục đích cũng là để mau chóng làm rõ chân tướng chuyện này."
Trương Dương nói: "chúng tôi cũng có Ủy ban kỷ luật của mình, không cần thị lý làm thay."
Hạng Thành cười nói: "Cậu không thích người khác làm thay, nhưng cậu lại thích can thiệp vào công tác của người khác, tôi hỏi cậu, cậu ngày hôm qua suất lĩnh hơn hai mươi cảnh sát mặc thường phục của Tân Hải tới cảng khu mới phá án, chuyện này có phải thật không?"
Trương Dương gật đầu, nếu đã làm thì sẽ không sợ thừa nhận, hắn ngụy biện: "Tôi sợ để lộ tin tức, vạn nhất Hưng Long hiệu chạy thoát, tôi muốn bắt nó về thì khó lắm."
Hạng Thành nói: "Trương Dương à, tôi luôn khẳng định sự nhiệt tình trong công tác của cậu, nhưng đối với chủ nghĩa Mác Lênin, chuyện đối đãi với chủ nghĩa tự do của mình chúng ta không thể làm, quyền lực trước giờ đều là con dao hai lưỡi, lợi dụng không tốt sẽ hại người hại mình."
Trương Dương nói: "Bí thư Hạng, ngài hôm nay gọi tôi đến là để nói những chuyện này ư?"
Hạng Thành nói: "Cậu có thể không cảm thấy mình làm sai, nhưng chuyện này đã xúc phạm nghiêm trọng tới tình cảm đồng chí."
Trương đại quan nhân nói: "Trên công tác chẳng có tình cảm gì cả."
Hạng Thành nói: "Không có quy củ! Tôi đã nghĩ rồi, tổ công tác có thể rút về trước, chuyện của Triệu Kim Khoa có thể giao cho phía Tân Hải các cậu tự mình đi điều tra, nhưng điều kiện tiên quyết là cậu cho tôi một kỳ hạn, tôi cho cậu một tháng, trong một tháng phải điều tra rõ triệt để chuyện này, cũng đưa kết quả tương quan lên cho Ủy ban kỷ luật."
Trương đại quan nhân nghe vậy mừng rỡ không thôi, đám người của tổ công tác do Nghiêm Chính suất lĩnh ở trong lòng hắn chính là ruồi bọ vo ve, ở lại Tân Hải khiến hắn phiền không chịu nổi, Hạng Thành đồng ý rút về tổ công tác chẳng khác nào là chủ động nhượng bộ, Trương Dương nói: "Cám ơn bí thư Hạng!"
Hạng Thành nói: "Trải qua thảo luận trên cuộc họp thường ủy, đối với tính vô tổ chức vô kỷ luật, hành vi vượt quá chức quyền bản thân của đồng chí Trình Diễm Đông, phải xử phạt, kỷ luật nghiêm túc!"
Trương Dương không ngờ Hạng Thành vừa lui một bước lập tức vung gậy, đương nhiên cây gậy này không phải trực tiếp đánh vào mình, nhưng đối tượng đả kích là Trình Diễm Đông, cùng chẳng khác nào đánh vào người mình, Trương Dương nói: "Bí thư Hạng, chuyện niêm phong Hưng Long hiệu tất cả là chủ ý của tôi, chuyện này không liên can tới Trình Diễm Đông, hắn chỉ là một người chấp hành mệnh lệnh."
Hạng Thành nói: "Công an là một bộ đội kỷ luật, thân là cục trưởng công an Tân Hải, hắn nên hiểu rõ tầm quan trọng của chế độ hơn bất kỳ ai, anh không cần phải biện giải cho hắn."
Trương Dương nói: "Muốn xử phạt thì nên xử phát kẻ đầu sỏ là tôi, bí thư Hạng, chúng tôi không thể ngộ thương được?"
Hạng Thành nói: "Đây không phải là quyết định của một mình tôi, là kết quả thảo luận trên cuộc họp thường ủy, chúng tôi quyết định xử phạt cảnh cáo trong đảng đồng chí Trình Diễm Đông, cũng sẽ tiến hành công bố kết quả xử phạt."
Trương đại quan nhân dõng dạc nói: "Dựa vào gì? Chẳng lẽ đả kích phạm tội là sai? Cảnh sát bắt trộm, cảnh sát ngược lại bị xử phạt, đây là đạo lý gì?"
Hạng Thành nói: "Đả kích tội phạm là đúng, cảnh sát bắt trộm cũng đúng, sai ở chỗ hắn không tuân thủ quy củ, sai ở chỗ hắn vượt quá chức quyền của bản thân, sai ở chỗ hắn không tôn trọng đồng chí của mình, Trương Dương, xử phạt cảnh cáo trong đảng đã là thủ hạ lưu tình rồi."
Trương Dương nói: "Tôi không đồng ý để các anh làm như vậy, xử phạt cũng được, nhưng người bị xử phạt tuyệt đối không không thể là Trình Diễm Đông, oan có đầu nợ có chủ, chuyện này tôi sẽ gánh vác."
Hạng Thành lắc đầu nói: "Trương Dương, cậu phải hiểu rõ một chuyện, cậu là bí thư huyện ủy Tân Hải, không thể chi phối được quyết định của thường ủy Bắc Cảng, cậu phản đối cũng không thay đổi được kết quả của chuyện này." Hạng Thành trong việc xử phạt Trình Diễm Đông đã biểu hiện ra vẻ cường thế trước giờ chưa từng có.
Trương đại quan nhân không sợ xử phạt, tuy rằng người bị xử phạt là Trình Diễm Đông chứ không phải là hắn, nhưng Trương Dương so với mình bị xử phạt thì càng khó chịu hơn, đúng như nhưng gì mà hắn nói, Trình Diễm Đông chỉ là một người chấp hành mệnh lệnh, tất cả đều là mình sắp đặt, từ trong ánh mắt phức tạp của Hạng Thành Trương Dương đã nhận ra khoái ý trong đó, hắn bỗng nhiên minh bạch, Hạng Thành sở dĩ kiên trì xử phạt Trình Diễm Đông, mục đích là muốn hắn khó chịu, muốn cho hắn cảm thấy áy náy, đối với Trương Dương mà nói, cho dù là xử phạt hắn thì hắn cũng chẳng buồn để ý, nhưng Trình Diễm Đông gặp phải kết quả như vậy sẽ khiến hắn áy náy.
Trương đại quan nhân trước khi rời khỏi văn phòng Hạng Thành ném lại một câu: "Tôi sẽ kháng nghị quyết định của các anh!"
Hạng Thành không nói gì, vẻ mặt lực bất tòng tâm, chỉ có bản thân y mới có thể cảm giác được sự thoải mái lúc này, y ý thức được mình đối với Trương Dương là ghét cay ghét đắng trong lòng, tuyệt đối sẽ không bởi vì bất kỳ ai mà thay đổi, cho dù là Tiết lão cũng không ngoại lệ.
Trương Dương rời khỏi văn phòng của Hạng Thành, trong lòng hắn có một loại cảm giác thất bại, đám người Hạng Thành cũng không dễ đối phó, quan hệ dịu đi trước kia chỉ là biểu hiện giả dối, sự tồn tại của mình hiển nhiên đã chạm đến lợi ích chính trị của bọn họ, một khi có cơ hội, đám chính khách này sẽ không chút do dự ra tay với hắn, thủ đoạn của Hạng Thành tựa hồ cao minh hơn trước kia nhiều.
Trương Dương lấy điện thoại cầm tay ra, bấm số điện thoại của Trình Diễm Đông, câu nói đầu tiên của hắn là: "Diễm Đông, tôi xin lỗi anh!"
Trình Diễm Đông nghe Trương Dương kể xong thì không hề cảm thấy buồn bã chút nào, hắn bật cười: "Bí thư Trương, không phải chỉ là xử phạt cảnh cáo thôi ư? Nếu tôi nhớ không lầm, anh đã bị xử phạt vài rồi! ở trong quan trường không chịu chút vấp váp thì làm sao có thể tiếp tục đi lên?"
Sự lạc quan của nằm ngoài ý liệu của Trương Dương, Trương Dương nói: "Diễm Đông, tôi vẫn thấy chuyện này có lỗi với anh, rõ ràng là tôi dẫn đầu, sau cùng lại là anh gánh tội."
Trình Diễm Đông mỉm cười nói: "Đành chịu thôi, ai bảo anh là thủ trưởng của tôi, hơn nữa bọn họ nói đúng, thân là cục trưởng công an huyện Tân Hải, tôi làm trái với quy tắc, đương nhiên phải chịu trừng phạt."
Trương Dương nói: "Diễm Đông, chuyện này tôi sẽ có một câu trả lời cho cậu."
Trình Diễm Đông nói: "Không sao, thực sự là không sao mà, tôi cũng không cảm thấy ủy khuất, bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ đánh tôi, tôi đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ rồi, có điều cú đánh này so với dự đoán của tôi thì nhẹ hơn nhiều."
Bất kể Trình Diễm Đông đối với xử phạt lần này biểu hiện ra vẻ thản nhiên đón nhận như thế nào thì trong mắt Trương đại quan nhân, chuyện này đã khiến hắn không thể nhịn được nữa, hắn phải có hành động, đám lãnh đạo này Bắc Cảng này vươn tay quá dài, chuyện Tân Hải bọn họ không được hỏi đến.
Trương Dương bỗng nhiên nhớ tới một câu của Nghiêm Chính, chuyện Triệu Kim Khoa nhảy lầu phải truy cứu trách nhiệm của lãnh đạo tương quan, Nghiêm Chính nói những lời này, ước nguyện ban đầu hiển nhiên là nhằm vào mình, nhưng chỉ cần mình lợi dụng tốt, chuyện này có thể di dời mục tiêu, trước khi Trình Diễm Đông đến, bí thư Ủy ban chính pháp Tân Hải Chu Tường vẫn là lãnh đạo tối cao của ngành công kiểm pháp, chính sự có mặt của Trình Diễm Đông đã chia mỏng quyền lực của hắn. Mà Triệu Kim Khoa sở dĩ có thể trở thành sở trưởng sở quản xe, cũng là nhờ có sự đề cử của Chu Tường, Trương đại quan nhân tuy rằng không thích Chu Tường, nhưng từ sau khi hắn Tân Hải Tân Hải, Chu Tường không hề phạm sai lầm lớn nào, Trương Dương vẫn đang tìm cơ hội tốt để đá Chu Tường đi, để Trình Diễm Đông thay thể vị trí thường ủy trống này, nhưng Trương đại quan nhân luôn cảm thấy thời cơ chưa chín muồi, vẫn chưa nắm được thóp của Chu Tường, từ điểm này mà nói, Trương đại quan nhân vẫn là một người lương thiện trên chính trị.
Thông qua xử phạt của lãnh đạo thành phố Bắc Cảng đối với Trình Diễm Đông, Trương đại quan nhân bỗng nhiên minh bạch một chuyện, một người đương quyền muốn đối phó với cấp dưới của mình căn bản không cần lý do, quyền lên tiếng là ở chỗ anh, đạo lý cũng là ở chỗ anh, đám lãnh đạo Bắc Cảng khi xử lý Trình Diễm Đông, tuyệt đối sẽ không cảm thấy áy náy, cũng không ai sẽ cảm thấy trong lòng bất an, cho dù người mà bọn họ thật sự muốn xử phạt là Trương Dương, bọn họ làm như vậy, mục đích là bảo đảm tiếp tục duy trì quy tắc mà bọn họ đã ngầm thừa nhận, duy hộ quyền lực của bọn họ không bị suy yếu, đây là thế giới quyền lợi của bọn họ, bọn họ có quyền lực chế định quy tắc và duy hộ quy tắc. Xuất phát từ nguyên nhân này, bọn họ có thể không kiêng nể gì phái ra tổ công tác can thiệp công tác bình thường của Tân Hải, bọn họ có thể xử phạt Trình Diễm Đông. Nếu Trương Dương trong chuyện này không làm ra một số phản ứng, không để bọn họ cảm thấy lực lượng của hắn thì bọn họ sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...