Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng)

Bên ngoài có động tĩnh, người bên ngoài còn chưa kịp ra kiểm tra, một bóng người vọt vào trong, chính là Đường Xuân Vanh vội chạy từ học đường về, có người báo tin, hắn liền trực tiếp tìm phu tử xin nghỉ, muốn nhanh chóng vọt vào phòng nhìn tình huống của ca ca hắn, Trương Tú vừa vặn đi từ trong phòng ra liền vội vã ngăn hắn lại.

“Ca ta thế nào? Tại sao lại sinh vào hôm nay? Không phải nói còn có mấy ngày  sao?” Đường Xuân Vanh  sốt sắng, trên đầu đều là mồ hôi.

“Hà lão còn ở ngay đây, sớm mấy ngày cũng là chuyện bình thường, ngươi không cần lo lắng, tình huống của ca ngươi cũng rất tốt.” Trương Tú gọi người mang A Vanh đi, muốn gọi Lý Phong nhưng thấy hắn đang pha trà mà nước đổ cả ra ngoài cũng không biết, con mắt nhìn chằm chằm vào phòng, Trương Tú vỗ vỗ trán, gọi to, “Đại Sơn, ngươi trông A Vanh.”

Lý Phong dụng lực dưới chân lao đến, Trương Tú sợ đến mức nhảy lên, sao tốc độ của người này lại nhanh như vậy, sau đó nghe được thanh âm lo lắng của Lý Phong, “Minh ca nhi sao rồi? Có cần ta làm gì không?”

“Được, ngươi đi làm đi, tiếp tục nấu nước, phải đun nhiều chút.” Trương Tú cũng không khách khí dặn dò, sao đó lại quay vào phòng.

Hà lão cười khổ một tiếng, hướng về phía Lý Chính chỉ vào phía ấm trà: “Nhìn tiểu tử này, các ngươi còn nói hắn là người thận trọng a, chút trà ngon này của ta cũng không dễ kiếm được, lại để cho hắn chà đạp, vẫn là để ta tự làm đi.”

“Ha ha, vậy hôm nay ta có lộc ăn rồi.” Lý Chính cũng rất kính trọng với Hà lão đang ngồi đối diện được Lý Phong mang về, trên người hắn có cảm giác khiến cho người khác không nói rõ được cảm thấy không chỉ đơn giản là một dại phu, hơn nữa lúc cùng hắn ngồi uống trà nghe được hắn nói chuyện về bên ngoài, cảm giác thấy tầm mắt mình cũng rộng mở hơn.

Để Lý Phong đi nấu nước, Lý Phong không ngừng đun, đun sôi rồi liền đổ ra thùng bên cạnh chờ người gọi nước, sau đó hắn lại tiếp tục đun một ấm khác, chờ đến khi đun sôi đến ấm thứ mười ba bên ngoài lại có động tĩnh, Lý Phong không đợi người gọi liền bỏ cái ấm đang sôi chạy ra ngoài bếp, hóa ra là Vương Anh đến.

Nhìn Lý Phong có chút ngu si hai mắt vô thần khác hẳn với hình tượng hàng ngày, Vương Anh làm sao không biết hán tử kia đang căng thẳng, cũng không khách khí nói, “Ta vào xem xem, đây là cái thai thứ hai của hắn, sẽ không mất nhiều thời gian bằng lần thứ nhất.” Nói xong cũng mặc kệ hán tử kia nghĩ thế nào, liền chào hỏi với mấy người đang ngồi trong gian nhà chính liền vào phòng.

&&&

Đường Xuân Minh đã không biết mình có cảm giác gì, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc loại thống khổ dằn vặt khiến người ta hận không thể chết đi này, cả người giống như là bị xé rách, hắn lại không muốn biểu hiện giống như nữ nhân không ngừng rên rỉ thảm thiết liên tục, cắn chặt lấy miếng vải được nhét vào trong miệng, giời ạ, nếu trở lại Trái Đất, hắn tuyệt đối sẽ vô cùng kính trọng tất cả phụ nữ a.

“Nhanh hơn, kiên trì một chút, nghe ta chỉ huy, không cần tốn sức lung tung.” Ma ma đỡ đẻ ở một bên không ngừng cổ vũ.

“Minh ca nhi, nhanh hơn, đã nhìn thấy đầu, nếu như đau quá thì kêu lên, không cần kìm nén.” Trầm phu lang vừa cầm khăn lau mồ hôi cho Đường Xuân Minh vừa an ủi hắn, trong phòng này cũng giống như cái lồng hấp, mà cả người Minh ca nhi cũng giống như là vừa mới vớt ra từ trong nước.

“A —— lão tử cũng không muốn sinh nữa —— giời ạ  ——” rốt cục trong phòng vang lên tiếng thét mạnh mẽ.

“Được, sau này không sinh, Minh ca nhi, chúng ta có hai đứa nhỏ là được rồi, sau này không sinh nữa a!” Lý Phong nghe được  liền nhanh chóng hướng đến cửa kêu to.

“A —— ”

Không biết  có phải là do tiếng kêu của Lý Phong có tác dụng không, cuối cùng đứa bé cũng thừa thế xông lên, thật giống như là vật mắc kẹt đã lâu cuối cùng cũng chảy ra, cả người bỗng nhiên buông lỏng, ngay sau đó trong người lại dâng lên cảm giác mệt mỏi.

“Sinh, sinh được một tiểu tử béo!”, ma ma đỡ đẻ kinh hỉ kêu lên, vỗ xuống mông đứa nhỏ, lập tức tiếng khóc của trẻ con vang lên khắp phòng.

“Sinh! Sinh!” Sau khi đợi rất lâu mọi người liền mừng rỡ kêu lên, Hà lão không cẩn thận cũng như Lý Phong đổ nước trà ra khỏi chén, thấy thế cũng không thèm để ý cười ha ha: “Cuối cùng cũng coi như sinh, khiến chúng ta cũng căng thẳng theo, chờ đến khi thu dọn bên xong xem ta liền vào bắt mạch xem một chút.”

“Đúng, nên mắt mạch, nhưng mà nghe thanh âm cũng không tồi.” Hồ lang trung cũng vui vẻ nói, mặc kệ là người lớn hay trẻ nhỏ, đều rất có tinh thần.

Chỉ có Đại Sơn vẫn chú ý đến Lý Phong vẫn ngây ngốc đứng ở cửa, tiến lên vỗ vỗ vai hắn, mới khiến cho Lý Phong hoàn hồn lại, liền thấy thân thể hắn lung lay, vội vã đỡ lấy, hỏi, “Sao rồi?”

“Không có chuyện gì, ” Lý Phong lau mặt, thân thể cứng ngắc đến lợi hại, cũng chột dạ, cũng không nhấc được chân ra ngoài, quần áo từ trong ra ngoài đều ướt đẫm mồ hôi, “Ta không sao, Minh ca nhi sinh rồi, đúng không?”

“Đúng, sinh, nghe, tiếng trẻ con khóc, chờ đến khi thu dọn xong liền ôm cho ngươi nhìn chút.”

“Sinh là tốt rồi, sinh là tốt rồi…” Theo lực đạo của Đại Sơn, Lý Phong lùi về sau mấy bước, đặt mông ngồi vào ghế, sau đó đột nhiên nhớ tới, “A Lâm, mau đón A Lâm về thôi, nói cho nó biết a mẫu nó sinh đệ đệ.” Sợ đứa nhỏ nhìn sẽ bị dọa sợ, vì vậy ngay tại thời điểm Đường Xuân Minh sinh liền đem cả A Lâm cùng Đại Mao Nhị Mao cùng đóng gói đến nhà Vương Mạc, để ma ma Vương Mạc cùng chăm sóc, nói chờ đến khi đệ đệ sinh ra liền đón nó về xem đệ đệ.


“Được, ngươi ngồi trước đi, ta qua đó đón mấy đứa nhỏ kia về.” Đại Sơn vỗ vỗ hắn, xoay người đi ra ngoài, lau mồ hôi trên mặt, thấy Phong tiểu tử sốt sắng như vậy,khiến cho hắn cũng căng thẳng theo, cảm giác giống như trở lại lần thứ hai nhìn thấy A Tú sinh con, hiện tại hắn đã có hai đứa con cũng đã sớm thỏa mãn, nhưng mà A Tú còn muốn sinh một tiểu ca nhi, nhưng mà ngày hôm nay Đại Sơn nhìn thấy tình cảnh ngày hôm nay cũng không muốn để cho A Tú chịu khổ này.

Chờ đến khi A Lâm được đón về, trong phòng đã thu dọn xong, Lý Phong đang chuẩn bị vào xem Minh ca nhi liền mang A Lâm vào cùng, trước tiên liền nhìn thấy một đứa nhỏ được ôm trong ngực Vương Anh, khuôn mặt đỏ ngầu, đang nhắm mắt, trẻ con mới được sinh ra thực sự nhìn không đẹp chút nào, nhưng mà trong lòng Lý Phong lại cảm thấy vui sướng, đó là đứa nhỏ Minh ca nhi sinh, hắn cũng làm bạn cùng Minh ca nhi mấy tháng chờ đứa trẻ chào đời.

Lúc này Lý Phong đã bình tĩnh lại, ngẩng đầu nhìn về phía Minh ca nhi nằm trên giường, ánh mắt đặc biệt nhu hòa, nói với A Lâm, “A Lâm, lại đây, đây chính là đệ đệ con, sau này phải chăm sóc đệ đệ tốt.”

“Đệ đệ, ta là ca ca, sau này đệ đệ phải nghe lời ca ca cùng a mẫu, còn có Phong thúc thúc, a mẫu nói nếu không ngoan phải đánh mông đó nha.” A Lâm rất có bộ dáng của người lớn giáo dục đệ đệ, cũng mặc kệ hiện tại đệ đệ có nghe hiểu hay không.

Ma ma đỡ đẻ nở nụ cười, hắn cũng hiểu rõ tình huống của nhà này, nói, “Tiểu ca chiếu cố đệ đệ trước, chờ đến khi đệ đệ lớn lên là có thể bảo vệ tiểu ca.”

Trong phòng nồng nặc mùi máu tanh, đối với Lý Phong mà nói tuyệt đối vô cùng kích thích, nhưng hiện tại trong mắt hắn chỉ có Minh ca nhi đang nằm trên giường, đi tới giường nắm lấy tay hắn, muốn nói chút lời an ủi, nhưng lúc mở miệng ra lại không biết nói cái gì, trầm mặc hồi lâu mới nói, “Đứa nhỏ rất tốt, là con của chúng ta.”

Đường Xuân Minh uể oải nằm trên giường, đầu nghiêng một bên, tóc cũng tán loạn bị mổ hôi làm ướt nhẹp, đang muốn ngủ lại nghe được câu này của Lý Phong, giương mắt lên nhìn hắn, nhất thời hiểu được ý tứ của Lý Phong, nhếch nhếch miệng nói, “Nghe ngươi, sau này ngươi mới là đương gia.” Sau đó tinh thần miễn cưỡng tập hợp được lại tản đi, con mắt dần dần đóng lại, nặng nề ngủ.

Cả người hắn đều vô cùng mệt mỏi không chịu được, thân thể mệt mỏi, tinh thần cũng bị dằn vặt, một đại nam nhân như hắn thực sự sinh một đứa bé, sự thực chính là tàn khốc như vậy. Đương nhiên cũng có tin tốt, chính là sau khi sinh xong hắn có thể hoạt động được bình thường, không cần phải mang bụng lớn làm gì cũng bị hạn chế, trước khi ngủ còn nghĩ, hắn đã nói sau khi sinh ra phải đánh mông tiểu hỗn đản, bút này trước hết ghi lại đã.

Lý Phong vẫn ngồi ở giường một bên không nhúc nhích, sau khi A Lâm nhìn qua a mẫu liền bị Trầm phu lang ôm ra ngoài, sau khi Đường Xuân Vanh đi vào xem qua ca ca, Hà lão cùng Hồ lang trung cũng tiến vào bắt mạch cho hắn, đều biểu thị thân thể không tồi, trong tháng này cố gắng chăm sóc liền không thành vấn đề, Vương Anh lại đem đứa nhỏ ôm ra ngoài để mọi người thấy một vòng rồi lại đem vào, đặt ở bên người con riêng hắn, nhìn đứa nhỏ chép chép miệng liền không nhịn được nở nụ cười.

“Ngươi ở cùng  bọn họ, ta ra ngoài xem có cái gì ăn không.”

“Được, trên bếp đang nấu một con gà mái, sữa dê cũng chuẩn bị kỹ càng.” Lý Lúc này Lý Phong mới sực nhớ tới chuyện này, vội vã liền muốn đứng dậy đi xem.

“Ngươi ngồi đi, ta đi xem xem, hiện ở tại bọn họ đều vẫn chưa đến thời điểm muốn ăn.” Vương Anh vỗ vai Lý Phong, xoay người đi ra ngoài, lúc này hắn tin tưởng, lần này con riêng thật sự may mắn, thật sự tìm được một hán tử yêu thương ca nhi.

&&&

Sau khi Đường Xuân Minh tỉnh lại đã là ngày hôm sau, cảm giác đầu tiên chính là đói bụng, vô cùng đói bụng, cái bụng trống trơn, vô cùng muốn tìm cái gì đó lấp đầy, nhưng mà hiện tại đều không ai lo lắng cho hắn, hắn nghe được một âm thanh cố gắng đè thấp vụng về dỗ một đứa nhỏ đang khóc.

“Ngoan a, lập tức liền được ăn, đừng làm phiền Minh ca nhi ngủ, ngoan…”

Đường Xuân Minh ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy Lý Phong toàn thân cứng đờ ôm đứa trẻ, vừa lại vừa lo lắng nhìn về phía hắn, vừa vặn đón nhận được ánh mắt của Đường Xuân Minh, trên mặt nhất thời lộ ra nét mừng, ôm đứa trẻ nhanh chóng đi tới: “Minh ca nhi ngươi tỉnh rồi, cảm giác thế nào? Ta đi gọi Hà lão lại đây giúp ngươi xem một chút. A, đúng rồi, đây là con của chúng ta, ngươi cũng nhìn, đang khóc vì đói bụng a, a mẫu đang làm nóng sữa dê cho nó uống.” Lý Phong cẩn thận từng li từng tí một  đem con đặt ở bên người Minh ca nhi, sau đó cẩn thận mà đem Đường Xuân Minh nâng dậy đến, lại đặt một cái gối dày đằng sau lưng hắn.

Cả người vẫn là như bị xé rách sau đó được may vào, nhưng cuối cùng cũng coi như có thể sử dụng chút khí lực, nói với Lý Phong: “Ta đói, ” sau đó nhìn về phía đứa nhỏ, vươn ngón tay đâm đâm khuôn mặt của nó, “Sao khó nhìn như vậy.” Ngữ khí rất ghét bỏ, chính tiểu hỗn đản này dằn vặt mình mấy tháng liền.

Đứa bé còn đang khóc sau khi đến bên người Đường Xuân Minh liền không khóc nữa, con mắt bắt đầu chuyển động nhìn về phía Đường Xuân Minh.

Lý Phong vội vàng nắm lấy tay Minh ca nhi, nhìn hắn không nhẹ không nặng  sợ đâm hỏng đứa nhỏ, khiến cho Đường Xuân Minh lườm hắn một cái, lúc này Vương Anh đẩy cửa đi vào, trong tay bưng chén sữa dê nóng, nhìn thấy Đường Xuân Minh tỉnh, nói: “Tỉnh rồi, đói bụng không, đang giữ ấm trên bếp, A Phong lấy lại đây đi.”

“Được, ta đi ngay, Minh ca  nhi ngươi đợi chút nữa.” Lý Phong vội vội vã vã  đáp ứng, vội vã  rời đi, Vương Anh vừa nhìn bộ dáng này liền biết được con riêng hắn lại làm cái gì khiến cho hán tử ngại ngùng.

“Ngươi cho ăn hay là ta cho?” Thả chén xuống, Vương Anh nói với Đường Xuân Minh.

Đường Xuân Minh lúng túng sờ sờ mũi, nói: “Vẫn là a mẫu ngươi làm đi.” Nhìn vật nhỏ nhỏ như vậy, mềm mại, hắn sợ chính mình không khống chế được lực đạo, vừa nhẹ nhàng đâm một chút liền bị Lý Phong ngăn lại.

Vương Anh không nói cái gì nữa, thuần thục đem con ôm lấy, ngồi ở bên giường, một tay nâng đầu, một tay dùng muỗng nhỏ  từng chút từng chút cho đứa nhỏ uống sữa, khiến người ta nhìn liền cảm thấy là người vô cùng kiên nhẫn.


Lý Phong cũng rất nhanh liền trở lại, đi theo phía sau hắn  còn có tiểu A Lâm cùng Hà lão, A Lâm vui vẻ nhào tới trước người Đường Xuân Minh: “A Mẫu, tiểu đệ đệ.”

“Ừ, A Lâm làm ca ca, nhưng mà A Lâm là ngoan nhất, ta thích nhất A Lâm.”

Mấy người trong phòng nghe xong đều giật giật khóe miệng, đối với người không tim không phổi này không biết nên nói cái gì, nhưng mà A Lâm lại thấy vui vẻ, mà đứa nhỏ vừa mới sinh ra đương nhiên không hiểu nên cũng sẽ không bị a mẫu làm tổn thương.

&&&

Từ sau khi đứa nhỏ được sinh ra, trong thôn có không ít người đến thăm, đến ngày tắm ba ngày, Đường Xuân Minh vốn không muốn làm, trong đầu hắn cũng không có khái niệm này, nhưng ngay cả người bên Cẩm Ký cũng đến, Tề chưởng quỹ còn mang theo lễ vật Đằng Dục nhờ chuyển.

Triệu gia ngoại trừ lục thúc đến nhà, những người khác chưa từng xuất hiện, nhưng mà cũng không ai nhắc đến, đặc biệt là Lý Chính đã biết được quyết định của Lý Phong, càng không đề cập đến.

Lý Chính nói thầm với Trầm phu lang dự định của Lý Phong, “A Phong định sau khi kết hôn cùng Minh ca nhi liền để hai đứa nhỏ mang họ hắn tiến vào gia phả Lý gia.”

Hiển nhiên Trầm phu lang cũng đã dự liệu trước, nghe thấy vậy cũng không giật mình nhiều, “Như vậy cũng được, ngươi cũng thấy đó, Minh ca nhi sinh ra một tiểu hán tử a, bên Triệu gia lại không có phản ứng nào, như vậy thì tội gì để Triệu gia bọn họ nuôi đứa nhỏ, dù sao sau khi A Lâm sinh ra cũng còn không được vào gia phả của Triệu gia a.”

Bởi vì tiểu ca nhi không được coi trọng, nên việc này vẫn luôn bị kéo dài, tình huống như vậy  vốn cũng được coi là bình thường, có nhà còn đợi đến khi tiểu ca nhi xuất giá mới nhớ tới đi thêm cái tên, hiện tại Trầm phu lang lại thấy đúng là chuyện tốt, đỡ phải đến lúc đó còn muốn phiền phức đến bên Triệu gia kia, nói không chừng bên kia lại muốn ồn ào nháo chuyện.

“Nhưng mà, sau này A Phong cũng sẽ có con của mình đi, đến lúc đó có thể có hay không…”  Tâm tình Lý Chính có chút phức tạp, hắn là họ Lý, vẫn hy vọng Lý Phong có thể có được con của chính mình, thân sinh cùng không phải thân sinh đến cũng cũng không giống nhau. Đương nhiên, hắn cũng biết, mặc kệ là A Lâm hay là tiểu tử mới được sinh ra kia, đến lúc đó muốn tiến vào gia phả Triệu gia cũng không phải là chuyện dễ dàng, bên kia chỉ sợ sẽ nắm lấy chuyện này làm khó dễ Minh ca nhi a, ai bảo Minh ca nhi không ngừng đánh mặt họ. Vì vậy trong lòng hắn mới thấy khó xử như vậy.

Trầm phu lang trừng hán tử nhà mình một chút, “Hiện tại hài tử vẫn chưa có ngươi lo lắng cái gì, thật là, ngươi cho rằng Phong tiểu tử chưa cân nhắc đến chuyện này sao, nếu như hắn đã quyết định chứng tỏ hắn muốn đem hai đứa nhỏ này coi làm thân sinh của mình, dù sau này có thân sinh cũng sẽ như vậy. Hơn nữa, bằng vào hai người bọn họ đến lúc đó còn không thể có gia sản cho ba đứa nhỏ hay sao?” Hắn vẫn có tự tin đối với bản lĩnh kiếm tiền của Minh ca nhi, nhìn mấy trăm con gà sau núi đi, hiện tại lại đào ao, sau này còn ai dám nói Phong tiểu tử ném bạc vào nước nữa.

Lý Chính cũng cảm thấy hợp ý, mâu thuẫn giữa con nuôi cùng con đẻ thường là vì gia sản, đến lúc đó chỉ cần A Phong kiếm thêm chút thì khi phân gia sản cũng sẽ không có vấn đề gì, hơn nữa lại có thêm một tiểu tử, mà A Lâm là tiểu ca nhi sau này chắc chắn phải gả ra ngoài.

&&&

Đứa nhỏ tạm thời không có đại danh, chỉ có nhũ danh, là do Đường Xuân Minh nghĩ ra, vừa nhìn liền biết không tốn bao nhiêu tâm tư, theo A Lâm liền gọi là A Sâm, còn đại danh vẫn nên để cho Hà lão đức cao vọng trọng có học thức phong phú nhất đặt đi.

Sau khi nhũ danh này được lấy Đường Xuân Minh bị người chê cười, đều nói hắn chỉ còn thiếu một tiểu tử A Mộc nữa thôi, không muốn trải qua cái cảnh sinh đẻ này ít nhất là trong hai năm tới, Đường Xuân Minh nghe được khóe miệng liền không ngừng giật giật.

Ở cữ nên không thể ra khỏi cửa cái gì, hắn nhịn, nhưng mà, nắng to như vậy mà không thể tắm rửa gội đầu cả người hắn liền cảm thấy không ổn, cảm giác trên người mình có một mùi vị là lạ, ngay cả chính mình đều cảm thấy ghét bỏ bản thân. Không có điều hòa, không có quạt, cả người đều trong trạng thái nóng nực, nếu như có thể  hắn thật sự muốn bỏ xuống tất cả tiến vào trong không gian, trong không gian quanh năm suốt tháng đều ôn hòa, hai mươi mấy độ là thích hợp nhất với con người.

Đường Xuân Minh không dễ chịu, Lý Phong nhìn cũng cảm thấy suốt ruột, nếu như Đường Xuân Minh muốn làm gì, tại thời điểm khác hắn sẽ không chút nghĩ ngợi mà đồng ý, nhưng mà hiện tại những người kia đều ghi tạc từng lời của Hà lão vào trong đầu, biết không thể mặc cho Minh ca nhi làm, nếu không sẽ lưu lại nguồn bệnh đến cuối cùng bị thiệt cũng chỉ có Minh ca nhi.

“Thời tiết thực sự quá nóng, còn ở trong phòng càng thêm khiến người ta không chịu được, nếu không, ta đi kiếm chút băng để trong phòng? Có thể sử dụng băng sao?” Lý Phong không thể không cố gắng nghĩ biện pháp để Minh ca nhi thoải mái hơn một chút.

Hiện tại Hà lão đã tiếp nhận nhiệm vụ dạy bọn trẻ đọc sách viết chữ, mỗi ngày trải qua không cô quạnh chút nào. Thư phòng tạm thời đương nhiên cũng được chuyển qua phòng hắn, mới đi ra từ thư phòng, nghe được lời này của Lý Phong liền tức giận lườm một cái: “Dùng một phần nhỏ thôi, hơn nữa phải để cách xa một chút.”

Có thể sử dụng là tốt rồi, lời này đối với Lý Phong mà nói giống như tiếng trời, xoay người liền đi nói cho  Đường Xuân Minh,  nghe vậy ánh mắt Đường Xuân Minh sáng lên, băng là thứ tốt a, tại sao trước kia hắn lại quên mất việc quan trọng này a, gọi Lý Phong lại đây, nói thầm với hắn mấy câu.

Lý Phong kinh ngạc nói: “Như vậy cũng làm được? Có thể chế ra băng sao?”

“Thử một chút chẳng phải sẽ biết sao, dù sao coi như ngươi kiếm được băng về cũng mất một thời gian, trong nhà lại không có hầm băng, vừa tốn công lại phí tền.”  Quặng KNO3 chế băng, Đường Xuân Minh không nhớ là nhìn thấy từ chỗ nào, nhưng chắc chắn sẽ không nhớ lầm, hơn nữa quá trình lại không phức tạp, chỉ cần có quặng KNO3 cùng nước là được, trong thời gian này hắn không muốn dùng cái đó kiếm tiền, chỉ muốn  để cho mình trải qua thoải mái hơn chút là được.

“Được rồi, ta mua mấy thứ đó về thử xem, trước tiên cũng sẽ mang ít băng về.”


Lý Phong nhanh chóng lên trấn trên mua một ít băng cùng quặng KNO3, khối băng được đặt ở góc phòng xa nhất, nhưng trong phòng cũng có thể cảm nhận được chút không khí mát mẻ từ khối băng kia, cuối cùng Đường Xuân Minh cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, nhìn Lý Phong cùng Hà lão vô cùng hứng thú thí nghiệm chế băng từ quặng KNO3 chế băng, hắn chỉ có thể phiền muộn  chọc chọc khuôn mặt nhỏ, nhưng mà đứa con này cũng là một đứa ngốc, bị chọc còn ngây ngô cười với a mẫu, cười đến chảy cả nước miếng, cuối cùng vẫn còn phải để hắn thu dọn.

“A Mẫu, Phong thúc thúc nói không được chọc mặt đệ đệ, sẽ chọc xấu đi.” A Lâm nghiêm túc phê bình a mẫu, a mẫu lại dấu Phong thúc thúc bắt nạt đệ đệ, thân làm ca ca có trách nhiệm bảo vệ đệ đệ.

Đường Xuân Minh chột dạ thu ngón tay về,  không nghĩ tới con mắt của A Lâm tinh như vậy, động tác lén lút của hắn lại bị phát hiện, ngụy biện nói, “Ta không có bắt nạt nó, không thấy đệ con cười rất vui vẻ sao, con xem đi.”

Ngày thứ ba đứa trẻ hoàn toàn mở mắt, nếp nhăn hồng hồng trên mặt cũng hoàn toàn nảy nở, lúc này Đường Xuân Minh mới thấy vừa mắt chút, bằng không khổ cực nhiều như vậy lại sinh ra một đứa con xấu xí thì thực sự phiền muộn, hơn nữa đứa con trai ngốc này chỉ cần cách hắn liền khóc, nhưng mà vừa đến bên cạnh hắn, kỳ quái, lập tức không khóc nữa, còn có thể hướng về phía hắn a a kêu, cái này khiến cho trong lòng Đường Xuân Minh có một loại cảm giác thỏa mãn không nói lên lời, được rồi, cái đòn kia liền tiếp tục bảo lưu đi, chờ sau này nghịch ngợm liền tính toán cả luôn.

“A… A…” Đứa nhỏ không răng không hề hay biết suy nghĩ của a mẫu của nó tiếp tục hướng về phía a mẫu cười bán manh, vô ý thức xoát độ hảo cảm, nỗ lực để cho nó vẫn bị ghét bỏ được a mẫu yêu thích nhiều hơn một chút.

“A Mẫu, đệ đệ còn chưa hiểu chuyện, xem đi trên mặt đều bị a mẫu đâm đỏ.” A Lâm không dễ bị a mẫu lừa gạt như vậy, trừng a mẫu một chút, đau lòng sờ sờ chỗ bị đâm đỏ.

Đường Xuân Minh đen mặt, tại sao sau khi sinh ra tiểu hỗn đản này địa vị của hắn ở trong lòng A Lâm lại tụt xuống, đều do tên tiểu hỗ đản này!  Hảo cảm mới tăng được một chút liền hạ xuống luôn.

Bên ngoài, không ngừng truyền đến âm thanh hài lòng của Hà lão, “Phong tiểu tử, quả nhiên được, xem, ra băng, ra băng …” Khua tay múa chân, hài lòng giống như đứa bé, còn lần cả âm thanh kêu gào của Đại Mao Nhị Mao.

Đường Xuân Minh ở bên trong nghe được cũng nở nụ cười, đều do hắn không sớm nghĩ ra một chút, ở hiện đại sống thoải mái quen rồi nên đã quên nơi này có chút không giống, xem ra, sau này đến mùa đông còn phải đào một cái hầm băng để trữ băng.

Lão nhân tiểu nhân ở ngoài chơi thật lâu mới nhớ đến Đường Xuân Minh đang ở trong phòng, Hà lão ở cái tuổi này cũng không có nhiều cấm kỵ với Đường Xuân Minh. Quần áo trên người vẫn còn chưa thay, có nhiều chỗ vẫn còn vệt nước, nụ cười trên mặt còn chưa rút đi, “Chủ ý này của Minh ca nhi không tồi, sau này đến mùa hè còn không lo không có băng dùng, đúng rồi, Minh ca nhi phương pháp chế băng này của ngươi định xử lý như thế nào? ta thấy tuy rằng băng từ quặng KNO3 không thể ăn được, nhưng dùng thùng sắt đem quặng KNO3 tách ra cũng có thể chế thành băng, băng kia có thể ăn,  bây giờ còn có thể làm thêm một chút, có thể thêm được một khoàn thu”

Đường Xuân Minh hướng bọn họ  giơ ngón cái, hắn mới nghĩ ra quặng KNO3 có thể chế băng, bọn họ ở bên ngoài trong thời gian ngắn lại có thể tìm được tỷ lệ giữa nước cùng  quặng KNO3 lại còn cân nhắc đến vấn đề dùng ăn. Nhưng mà lợi dụng cái này để chế băng kiếm tiền hắn thực sự là không cân nhắc đến, nếu như lúc trước có lẽ hắn sẽ dùng một thời gian, nhưng mà bây giờ dọn dẹp sau núi còn đang không kịp chờ a, làm gì còn thời gian làm chuyện khác.

“A Phong ngươi thấy thế nào? Bây giờ trong nhà cũng không ai rảnh rỗi đi, nếu không thì giao cho người khác đi.”

Hà lão tán thưởng  nhìn Đường Xuân Minh một chút, từ lần đầu gặp mặt hắn liền cảm thấy Minh ca nhi là một người rất phóng khoáng, có cái nhìn rất thoáng trên phương diện tiền tài. Nói không yêu tài, lại có thể tìm kiếm được con đường làm giàu từ sau núi kia, nói yêu tài, rõ ràng hiện tại có phương pháp kiếm tiền hắn cũng có thể nhường cho người khác.

Nếu như Đường Xuân Minh biết được ý nghĩ trong lòng Hà lão, chỉ sợ mặt sẽ đen lại, hắn làm gì có chuyện không yêu tài, hắn chỉ là không muốn mệt nhọc, hơn nữa so với bán băng, phát triển phía sau núi mới là quan trọng, nếu như phát triển xong sẽ không ngừng có bạc vào tay, so với bán băng còn tin cậy hơn nhiều. Lại nói, dù giao cho người khác làm, hắn cũng có thể chiếm được phần a, Hà lão thực sự là nghĩ hắn quá cao thượng rồi.

Nói thật, chính mình trải qua ngày càng tốt, đối với những người nhìn vừa mắt, hắn cũng muốn kéo mọi người lên theo, bằng không khoảng cách giữa hắn cũng mấy người Trương Tú bọn họ ngày càng lớn quan hệ cũng sẽ càng ngày càng lạnh nhạt, hắn cũng không muốn xuất hiện cục diện như vậy. Tối thiểu, Trương Tú muốn cho bọn Đại Mao Nhị Mao đọc thêm nhiều sách, nhưng mà lại lo lắng đến vấn đề tu sửa học đường mà vẫn chưa cho bọn chúng đi lớp học.

Một mình sống tốt không được tốt lắm, cuộc sống của mọi người đều tốt mới thật sự tốt, hơn nữa còn có thể thu được danh tiếng, cớ sao không làm.

Vốn hắn định chờ đến khi phát triển phía sau núi mới quyết định, nhưng mà hiện tại hạng mục bán băng này lại đến đúng lúc.

“Cũng được, Minh ca nhi ngươi nói làm sao liền là thế đó, nhưng mà muốn giao cho ai cũng phải lựa chọn kỹ.” Lý Phong không có suy nghĩ khác, hắn cũng không phải người thiếu tiền, hơn nữa Minh ca nhi lại biết kiếm tiền.

“Được rồi, ta suy nghĩ một chút, đợi lát nữa chọn ra được liền để cho ngươi cùng Hà lão xem thế nào.” Nếu làm liền đem nó làm tốt đi, cũng nên làm một cái kế hoạch, làm xong liền giao cho người khác liền không cần phải tìm đến mình nữa.

“Từ từ cân nhắc, không cần gấp, thân thể mới quan trọng.” Lý Phong không yên tâm dặn dò.

&&&

Nói là từ từ cân nhắc, nhưng mà Đường Xuân Minh nằm cả ngày cũng nhàm chán, ngay buổi tối hôm đó liền viết kế hoạch ra, giao cho Lý Phong cùng Hà lão, ngay cả Vương Anh cũng chạy đến bên này mỗi đêm lắng nghe cùng Đường Xuân Vanh.

Việc này do mấy nhà làm, nhà Lý Chính, nhà mình, cái khác, nhà Trương Tú, Vương Mạc đều chiếm hai phần mười trong đó, hai phần cuối cùng là của mẹ kế cũng A Vanh. Đương nhiên Hà lão cũng được Đường Xuân Minh tính thành nhà mình, không phân ra một mình.

Bởi vì công nghệ chế băng cực kỳ đơn giản, chỉ cần xem qua một chút liền biết làm, cho nên nhà chiếm phần đều là nhà có thể tin tưởng được, mới không tiết lộ bí mật ra ngoài quá sớm, còn có thể kiếm được mấy năm, dù sao cũng không thể mãi giữ bí mật này được.

Mắt thấy mùa nóng còn một thời gian nữa, Lý Phong vội vàng chạy đến nhà Lý Chính thương lượng chuyện này, chờ đến khi Lý Chính nhìn bản kế hoạch lại tận mắt nhìn quá trình chế băng, miệng liền không đóng lại được, nửa ngày đều không tìm được âm thanh của mình.

“Cái này thật sự là để chúng ta đi làm?” Lý Chính khó có thể tin nói.

“Đúng đấy, đây là chủ ý của Minh ca nhi cùng Phong tiểu tử, việc này chỉ cần mấy người mở một cửa hàng ở trên trấn liền được, ngân lượng mở cửa hàng liền do Minh ca nhi ứng ra trước, cửa hàng này cũng không tính trong phần hắn được chia, năm nay có thể dành thời gian thử một chút xem, nếu như thật sự có thể làm được sau này vào hạ liền có thể kiếm được một khoản lớn.” Hà lão đương nhiên là đứng ở bên Lý Phong cùng Đường Xuân Minh, người khác đạt được chỗ tốt cũng đến biết được là ai cho.


“Chuyện này… Cái này không được đâu… Đây không phải là chiếm không bạc của Minh ca nhi cùng Phong tiểu tử sao, cái này không được.” Cuối cùng cũng coi như đã tiêu hóa xong nội dung, Lý Chính liền vội vã lắc đầu xua tay, lời nói ra cũng không êm tai.

Phản ứng như thế khiến Hà lão tương đối hài lòng, thể hiện không phải là người tham tiền đến mờ mắt, liền khuyên nhủ: “Ngươi xem hai người bọn họ hiện tại ai rảnh làm chuyện này? Nếu như ta không nhắc đến hai người bọn họ đều không nghĩ đến chuyện mở cửa hàng, như vậy mới là lãng phí a, hiện tại có các ngươi giúp hắn, bọn họ lại chiếm được phần ở bên trong, cũng không tính chịu thiệt, còn cái cửa hàng kia, coi như sau đó không được, cũng có thể cho thuê hoặc là bán qua tay. Hơn nữa nghe ý tứ của Minh ca nhi, nếu như chuyện làm ăn sang năm không có trở ngại, mấy nhà các ngươi liền lấy ra một phần bạc dùng trong thôn, làm lớp học hay là cái khác đều được, nói chung là để những gia đình khác ở trong thôn cũng có thể kiếm được lợi ích thực tế là được.”

Chuyện này…” Lý Chính đang có chút do dự, “Nếu không mấy nhà chúng ta thương lượng một chút?” Lý Chính cũng có chút động tâm, hai đứa con trai đều đọc sách ở trong huyện, chi tiêu hàng năm không thể nói là không lớn, bây giờ còn có thể chống đỡ, nhưng mà gánh nặng sau này sẽ càng ngày càng nặng, nhìn những tháng ngày của Minh ca nhi càng ngày càng tốt, không phải trong lòng hắn không ước ao, nhưng mà không có bản lĩnh nên trong lòng cũng không có ý nghĩ không nên có, thậm chí còn ngăn chặn người bên ngoài một chút.

“Vậy cũng nên nhanh chút, thời gian dùng băng năm nay cũng không còn nhiều lắm, tốt xấu gì năm nay cũng phải kiếm được chút tiền đúng không?” Hà lão cười ha hả khuyên nhủ.

“Được!” Lý Chính vội vã  rời đi, gọi mấy nhà khác vào nhà hắn thương lượng một chút.

Kết quả đương nhiên theo dự liệu của Hà lão,  mấy nhà đều đồng ý, nhưng mà nói hai phần quá ít nên lấy thêm một phần, nhưng mà Đường Xuân Minh không đồng ý, nhưng mà cũng tiếp nhận một chủ ý khác của bọn họ, chính là trong lúc mở cửa hàng thì dựa theo quy củ đem tiền thuê hàng tháng đưa cho Đường Xuân Minh không tính lẫn vào phần chia lợi nhận, Đường Xuân Minh cũng không từ chối nữa.

&&&

Sự tình quyết định xong liền có thể lập tức thiết lập được, những người khác ở lại trong thôn tiếp tục cân nhắc đến công nghệ chế băng này, Lý Phong trực tiếp cưỡi ngựa chạy lên huyện một chuyến, nhờ Đằng Dục giúp tìm một cửa hàng. Bọn họ rất muốn đơn giản, trong huyện lại không có quan hệ, ngược lại cùng Đằng Dục qua lại lần nhau trong thời gian ngắn sẽ không gián đoạn quan hệ hợp tác.

Đương nhiên, chuyện Đằng Dục là ông chủ của Thính Cảnh Các trên huyện Đường Xuân Minh cũng đã biết rồi, tuy rằng ban đầu khi mới biết được có chút khó chịu, nhưng rất nhanh liền vứt ở một bên, lo lắng nhiều như vậy ngược lại sẽ bị bó tay bó chân, hơn nữa hiện tại hắn có thể thấy được ông chủ Đằng bởi vì Lý Phong mà càng muốn giữ gìn quan hệ của bọn họ, bởi vậy không cần tìm quan hệ khác chăm sóc chuyện làm ăn trên huyện của bọn họ.

Đằng Dục thật cao hứng Lý Phong tìm đến nhờ bọn họ, không đến hai ngày, một gian cửa hàng vị trí không tồi liền rơi vào danh nghĩa Đường Xuân Minh, mà mấy bọn Lý Chính cũng đã thương lượng ra được các điều khoản.

“Chúng ta đã thương lượng qua, tính toán thời gian không lâu, mấy nhà chúng ta đều phái người đi đến thành xem thử giá thị trường trước đã, chờ đến khi có kinh nghiệm thì sang năm làm mới có thể tốt hơn, dù sao hiện tại nhà chúng ta chưa ai từng làm chuyện làm ăn, không biết phương pháp làm ăn, trong thời gian này chỉ sợ phải nhờ Đằng đông gia giúp đỡ nhiều hơn.” Lý Chính tự mình chạy đến thương lượng với Lý Phong, Đường Xuân Minh cũng ở bên cạnh nghe, Lý Chính biết được nghĩ kế trong này chủ yếu là của Đường Xuân Minh, trong lòng đối với suy nghĩ phiến diện trước kia cảm thấy vô cùng xấu hổ, chẳng trách trước kia phu lang nhà mình thường chửi mình a.

“Trong nhà có thể có người sao? Bên cửa hàng kia ta nhìn, ăn ở ở bên trong cũng không có vấn đề gì.” Lý Phong lo lắng nói.

“Không thành vấn đề, hai người nhà Vương Mạc đều có thời gian, Đại Sơn cũng có thể đi, ta cùng đại bá sao của ngươi cách ngày liền đi xem tình huống, thuận tiện còn có thể nhìn hai đứa nhỏ.” Lý Chính trả lời, còn bên phía mẹ kế cùng đệ đệ của Minh ca nhi, bọn họ cũng biết Minh ca nhi là vì muốn chăm sóc bọn họ mới phân phần cho bọn họ, bởi vậy cũng không muốn bọn họ ra người, hơn nữa hai mẹ con bọn họ cũng thực sự không ra được người, Vương Anh còn phải ở chỗ này chăm sóc Minh ca nhi.

Vương Mạc cũng theo lại đây, nói, “Con của ta cho ma ma nó chăm sóc, ngược lại hai chúng ta cũng không có chuyện gì, liền đến trên huyện nhìn một chút, nếu không có Minh ca nhi chúng ta còn không có cơ hội này a.” Vương Mạc cảm kích nhìn về phía Đường Xuân Minh, không nghĩ tới Đường Xuân Minh lại cho bọn họ một cái lợi ích lớn như vậy, trước tiên không quan tâm đến kiếm được tiền hay không, chỉ bằng phần tâm ý này cũng đủ để cho cả nhà bọn họ ghi nhớ cả đời.

“Đúng vậy, ta có Đại Mao Nhị Mao nên không thể đi được, bằng không ta cũng muốn đi xem a.” Trương Tú lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, kỳ thực còn có một nguyên nhân khác, chính là chỗ Đường Xuân Minh này cũng cần người chăm sóc, khoảng thời gian này Vương Anh cách ngày mới đến được, súc vật trong nhà cũng không thể không nuôi ném hoàn toàn cho người khác.

“Vậy hôm nào đó người cùng đại bá sao đi nhìn một chút liền được, chẳng lẽ thời gian này cũng không có sao? Đại Mao Nhị Mao hiện tại cũng đã hiểu chuyện.” Đường Xuân Minh cười nói, đương nhiên cũng biết ý tứ của Trương Tú.

Trương Tú cười không nói lời nào, hắn cùng Đại Sơn tính toán chờ bên cửa hàng hết bận là có thể đưa Đại Mao Nhị Mao đi học đường, bây giờ càng ngày càng tốt lên không cần nhìn sắc mặt của đại phòng kia nữa, hắn cùng Đại Sơn  càng bận bịu càng có năng lực, tháng này cũng qua nhanh.

Vương Anh cũng biết phần tâm ý này của Đường Xuân Minh, không nói chuyện từ chối, nếu như từ chối chính là đẩy con riêng ra ngoài dần dần khôi phục quan hệ căng thẳng trước đó.

Bên này thương lượng xong thì bên huyện cũng có động tĩnh, Đằng Dục đặc biệt chọn một chưởng quỹ bên hắn chỉ bảo họ một chút đồng thời làm kế toán, Lý Phong sau khi nhìn đến huyện nhìn vị chưởng quỹ kia một chút liền không xen vào chuyện trong thành nữa, giống như Đường Xuân Minh hoàn toàn phủi tay chờ cuối năm chia hoa hồng thôi.

Nhưng mà trong thành không ngừng truyền đến tin tức tốt, gia đình giàu có dùng băng rất nhiều lại không thiếu chút bạc này, hơn nữa có Đằng Dục giật dây bắc cầu, chuyện làm ăn này rất nhanh liền bắt đầu, Trương Tú tình cờ đến xem một chuyến sau khi trở về mặt mày đầy ý cười, không cần phải nói khẳng định kiếm được không ít tiền.

&&&

Tháng ngày nhanh chóng qua đi, đảo mắt A Sâm liền đến trăng tròn, thời gian chịu hình của Đường Xuân Minh cũng kết thúc, đổi hai thùng nước đem vết bẩn trên người tẩy sạch từng tầng một đến khi da thịt đỏ lên mới dừng tay, bò lên khỏi thùng nước mà có cảm giác người nhẹ đi hẳn vài cân.

Nhưng mà xoa xoa cái bụng đầy thịt mỡ của mình, Đường Xuân Minh nghiến răng nghiến lợi theo sát Lý Phong nói, “Trước đây ngươi nói gì sẽ không quên đúng không, bắt đầu từ ngày mai ta muốn luyện võ cùng ngươi, đem đống thịt mỡ này luyện thành một thân bắp thịt a!”

Lý Phong không được tự nhiên chuyển tầm nhìn, nếu như tiếp tục nhìn hắn sợ mình sẽ không đợi được đến lúc Minh ca nhi ra hiếu: “Ta chưa quên, nhưng mà trước hết phải hỏi Hà lão đã.” Nói xong liền hoang mang chạy ra ngoài, Đường Xuân Minh mới hậu tri hậu giác phát hiện được phản ứng của hắn, không nói gì  nhìn chính mình, y phục trên người mặc một đống, hơn nữa nuôi đến một thân mỡ, ngay cả như vậy cũng có phản ứng được sao?

Một tháng này hắn bị nuôi như là nuôi lợn, Lý Phong không làm gì được hắn, liền nhờ Vương Anh tới đối phó hắn, khi mẹ kế bày ra một mặt lạnh lùng đem canh được nấu trong thời gian rất lâu bưng đến trước mặt hắn biểu thị “Ngươi có uống hay không”, Đường Xuân Minh căn bản không có cách nào từ chối, cứ thế bị người khác phát hiện sau này lúc ăn cơm đều có Vương Anh đến nhìn hắn, Đường Xuân Minh chỉ đành đem đống cơm canh nuôi lợn kia nuốt xuống, cứ thế khiến cho bây giờ hắn nhìn thấy canh gà đều muốn nôn ra.

Tác giả có lời muốn nói: liên quan với mang theo người trong thôn cùng nơi làm giàu là giả thiêt ban đầu định ra, nếu không thì chỉ có Minh ca nhi giàu lên, khẳng định thời gian hắn ở trong thôn cũng không thể lâu dài được, đi lại với người trong thôn càng ngày càng ít thì không thể không chuyển ra khỏi thôn bằng không chỉ sợ chính hắn không chịu được ánh mắt xa cách của những người trong thôn trước tiên.

Sau này khẳng định sẽ có phương pháp làm giàu khác, giống như mở xưởng trong thôn gì đó, sẽ có nhiều người gia nhập vào hơn, cái này xem như là bước đầu tiên đi, đương nhiên Minh ca nhi cũng sẽ không thánh mẫu đến mức đưa bạc cho kẻ thù


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui