Đường Xuân Minh biết mình sẽ bị người trong thôn nghị luận, nhưng mà cũng nói rồi, trên người hắn không mất đi khối thịt nào, không đáng để tức giận.
Nghĩ đến ngày hôm qua Lý Phong nói giúp hắn tưới cây, cố tính toán thời gian, Đường Xuân Minh giao cho Đại Mao Nhị Mao bài tập luyện chữ lại để A Lâm ở nhà trông nhà liền ra sân xem tình huống một chút, tưới cây ở vùng núi là chuyện phiền phức nhất, đặc biệt là đối với tình huống của hắn hiện tại, vì vậy trước đó hắn đều nhờ Đại Sơn lấy mấy thùng nước cho hắn, có lúc bọn Dư Mộ nhìn thấy cũng sẽ giúp một tay, nhưng mà tưới cây đều là do hắn làm, bởi vì hắn phải dùng nước suối trong không gian.
Đại Mao lớn tuổi nhất, lại có bài tập viết năm tờ luyện chữ, Nhị Mao còn nhỏ chút, liền để hắn viết ba tấm, còn A Lâm, ra ngoài dự liệu của Đường Xuân Minh, đứa bé ba tuổi cũng có thể kiên trì đến mức này, cùng hắn biết được mười mấy từ, mỗi ngày đều kiên trì luyện chữ, Đường Xuân Minh đều để cho hắn tự do phát triển.
Này nếu như để ở kiếp trước, trẻ con như vậy có thể được xem là tiểu thiên tài đi, chỉ là ở thế giới này thì đáng tiếc, thân là ca nhi có rất nhiều bất tiện. Nhưng mà, dưới cái nhìn của hắn, biết chút chữ vẫn là điều cần thiết, có thể mở rộng tầm mắt cũng như mở rộng lòng, mà không phải câu nệ với những chuyện nhỏ lặt vặt trong nhà.
“Minh ca nhi, đi đến ruộng sao?” Trên đường gặp phải vài người, thái độ giống như là nhiệt tình hơn trước đó một chút, đều là trong sân, chuyện nhà Đường Xuân Minh được người của tửu lâu đến thu mua rau đã truyền khắp nơi, dù cho sau lưng hắn mọi người cái gì cũng có thể nói được, nhưng mà trên mặt hầu hết mọi người đều không làm khó dễ hắn thậm chí là chủ động lấy lòng.
“Đúng đấy, nhìn tình huống trong ruộng chút.” Đường Xuân Minh cũng trưng khuôn mặt tươi cười chào đón bọn họ.
Còn chưa tới bên trong ruộng của mình, liền nhìn thấy một bóng người gánh hai thùng nước đi từ hướng khác lại đây, không phải là Lý Phong đến hỗ trợ thì còn ai. Nhìn thấy Đường Xuân Minh xuất hiện, Lý Phong cũng hơi kinh ngạc, không phải là nói giúp hắn sao? Lẽ nào Minh ca nhi không muốn mình giúp đỡ? Trong lòng Lý Phong nhất thời có chút trầm xuống.
Chờ đến khi Đường Xuân Minh đi tới trước mặt, Lý Phong giơ con mắt đen nhánh lên nhìn hắn, nói: “Ta sẽ giúp ngươi.”
Đường Xuân Minh phát hiện, nói chuyện cũng người này, nhất định phải tự động não giúp hắn bổ sung thêm từ, mới có thể hiểu được ý tứ hắn muốn biểu đạt là gì, giống như hiện tại, ý của hắn kỳ thực là, có ta giúp ngươi tưới, sao ngươi còn đến đây? Nhưng mà càng nói cứng rắn càng dễ khiến cho người ta hiểu lầm ý tốt của hắn.
“Ta biết, nhưng mà vẫn là để ta tưới nước đi, nhưng mà phiền ngươi gánh giúp ta thêm mấy thùng nước. Của nhà ngươi cũng phải tưới đi, nếu không ngươi liền làm xong chỗ của ngươi trước, chờ đến khi ta muốn dùng nước liền gọi ngươi?”
Lý Phong yên lặng mà nhìn hắn, xác định Đường Xuân Minh không phải miễn cưỡng, lúc này mới thả gánh trên vai xuống nhận lấy thùng Đường Xuân Minh mang đến xoay người đi lấy nước tiếp. Nhìn bóng lưng của người này, trong lòng Đường Xuân Minh cảm thán một chút, thực sự là người tốt a.
Lý Phong vừa tưới nước bên trong ruộng mình vừa lưu ý đến tình huống bên chỗ Minh ca nhi, lo lắng bụng hắn lớn nên hành động không tiện, đương nhiên ca nhi nông thôn có rất ít người vì thân thể mang thai mà không xuống làm việc, ngoại trừ những người có thân thể đặc biệt yếu ớt, mà Đường Xuân Minh lại một người dẫn theo một tiểu ca nhi sống như vậy, càng không thể trộm lười không làm việc được.
Trước đó Lý Phong cũng cùng Dư Mộ lấy nước giúp hắn, lưu ý đến tình huống bên trong ruộng cua Minh ca nhi, kỳ thực đến hiện tại mặc dù hắn không cố ý lưu tâm, nhưng bất kỳ người nào tùy tiện đi qua ruộng này, cũng sẽ phát hiện, hoa màu bên trong tốt hơn so với những nhà khác nhiều. Trên mặt Lý Phong không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng lại nghĩ nhiều hơn những người khác, Minh ca nhi cố ý tưới nước cho cho hoa màu có thể chính là nguyên nhân khiến cho hoa màu trong ruộng hắn khác với những nhà khác đi, nghĩ như vậy hắn cũng không tiếp tục cướp việc của hắn nữa.
&&&
Tưới nước xong trở về, Đường Xuân Minh lại xui xẻo đụng phải Vương Xuân Hoa, nhưng mà có thể là ăn không ít lần ăn thiệt thòi trên người Đường Xuân Minh, lần này Vương Xuân Hoa cũng không có lại gần hắn, chỉ đứng xa xa dùng con mắt hận thù theo dõi hắn.
Mới đầu Đường Xuân Minh sợ hết hồn, người này vẫn là Vương Xuân Hoa sao? Lần trước nhìn thấy hắn chỉ là gầy đi chút, không còn chỉnh tề như trước, sắc mặt cũng kém chút mà thôi, nhưng mà hiện tại người này, trên mặt có một khối bầm tím, còn có một con mắt sưng lên không thể không híp mắt nhìn người khác, trên mặt trên cổ lộ ra không ít dấu móng tay, tóc trên đầu hình như cũng bớt đi không ít.
Thấy rõ ánh mắt thù hận của Vương Xuân Hoa, Đường Xuân Minh chỉ cảm thấy buồn cười lại thêm hoang đường, mặc kệ là Minh ca nhi nguyên bản hay là hắn sau này, đều không có chủ động đi trả thù bọn họ, trước đây Minh ca nhi bị ức hiếp đến mức nào hắn cũng không nhắc đến, sau khi hắn đến cũng chỉ là phân rõ quan hệ với nhà bọn họ, người này hoàn cảnh bây giờ đều không phải là do bọn hắn tự tạo thành, lại căm hận người ngoài mà không tìm nguyên nhân từ hắn sao?
Đường Xuân Minh cười nhạo một tiếng liền bước đi qua mặt Vương Xuân Hoa, lại bị hắn gọi lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đường Xuân Minh, đều là bởi vì ngươi mới làm hại ta bị bộ dạng như bây giờ, có phải ngươi rất đắc ý đúng không? Tên hồ ly đáng chết nhà ngươi, ngươi đừng quá kiêu ngạo!”
Đường Xuân Minh xoay người, lộ ra vẻ châm biếm: “Ta hại ngươi như thế nào? Chỉ bởi vì ta không mặc kệ các ngươi ức hiếp nữa nên biến thành ta hại ngươi? Hoặc là nói bây giờ ta để các ngươi bán ta đi đối lấy bạc mới khiến cho các ngươi thỏa mãn? Vương Xuân Hoa, chưa từng thấy người ngu xuẩn như ngươi vậy, coi những người khác đều là kẻ ngu si chỉ có ngươi là thông minh hay sao? Từ trước tới này ta cũng không nợ Triệu gia cái gì.”
Nói xong không để ý đến cảm tưởng của Vương Xuân Hoa liền xoay người rời đi, Vương Xuân Hoa hận không thể tiến lên cào một cái vào gương mặt hồ ly kia của Đường Xuân Minh, Đường Xuân Minh sống được càng ngày càng tốt càng làm nổi bật sự bất hạnh của hắn, mà hắn đem tất cả những chuyện này đổ lên đầu Đường Xuân Minh, nhưng mà bên này không phải là không có người khác, đặc biệt là phía sau còn có một người khiến cho hắn sợ hãi đang gánh nước tiến vê hướng này, Vương Xuân Hoa chỉ đành xoay người rời đi.
Hiện tại Triệu lão ma không ngừng dùng những thủ đoạn dùng trên người Đường Xuân Minh trước kia đến hành hạ hắn, ngay cả Triệu Đại Ngưu sau ngày hôm qua thái độ đối với hắn cũng có chút biến hóa, sau này Vương Xuân Hoa mới hối hận, lúc đó hắn nhằm vào Triệu lão ma ép hắn đào bạc ra, nhưng đã quên hán tử nhà hắn cũng đứng ở một bên trơ mắt nhìn tất cả, thấy mình không chịu đào bạc chỉ sợ trong lòng không thoải mái, sau đó chờ đến lúc buổi tối đi ngủ, Triệu Đại Ngưu dĩ nhiên hỏi cũng không có hỏi một tiếng chỉ xoay lưng vào hắn ngủ say như chết, chuyện này chưa từng xảy ra trước đây.
Vì vậy Vương Xuân Hoa không ngừng hận, hắn không cho là chính mình làm sai, chỉ là nhất thời sơ sẩy mà thôi, Triệu lão ma không phải là càng nhẫn tâm sao, hắn có thể móc nhiều bạc đến như vậy cho con trai nhỏ của hắn như vậy nhưng lại không chịu lấy chút tiền lẻ cho lao dịch, hắn làm như vậy không phải là bởi vì bức bách Triệu lão ma để cho người trong thôn nhìn thấy Triệu lão ma bất công đến trình độ nào sao,Triệu Đại Ngưu căn bản không nên đối với hắn như vậy, những năm này hắn kiếm sống dưới con mắt của Triệu lão ma thủ dễ dàng lắm sao?
Phía sau Lý Phong híp híp mắt thấy Vương Xuân Hoa đang đi xa, hắn biết bây giờ Minh ca nhi miệng lưỡi bén nhọn, ca nhi Vương Xuân Hoa này tuyệt đối không chiếm được tiện nghi, nhưng mà tên ca nhi tâm địa xấu xa này sẽ không đơn giản, Lý Phong âm thầm cân nhắc làm thế nào để trừ đi hậu họa sau này.
&&&
Một lần hai lần, Đường Xuân Minh chợt phát hiện, hắn cùng Lý Phong trong lúc đó không biết lúc nào đã hình thành hiểu ngầm, mỗi khi hắn đến ruộng, Lý Phong liền yên lặng mà đem thùng nước đã được đổ đầy để bên cạnh hắn, chờ hắn lại đây tưới nước, chờ hắn dội hai thùng nước xong, lại đem hai thùng nước mới được đặt bên cạnh hắn, lúc đó Đường Xuân Minh đã nói rõ sau khi hắn tưới nước, Lý Phong không cẩn lại đây giúp đỡ, chỉ cần làm nhiệm vụ tưới nước.
Nếu như chỉ có một lần hai lần, Đường Xuân Minh sẽ coi đó là người nhiệt tình, nhưng mà mỗi lần đều là như vậy khiến cho hắn không thể không nghĩ nhiều, tên Lý Phong này rốt cuộc là có ý gì? Tuy nói mình cũng thường thường xuyên làm mấy món ăn để Đại Mao Nhị Mao khi đi học võ thì mang qua, nhưng mà người này thật sự chỉ là ông mất cân giò bà thò chai rượu? Vừa nghĩ tới có lẽ người này yên lặng thầm mến mình, trong lòng Đường Xuân Minh nhất thời như được uống mật.
Thật sự không phải là mình tưởng bở chứ? Thật sự không phải là mình tưởng bở đúng không!
Này, người anh em, kỳ thực hoàn toàn không cần thầm mến, quang minh chính đại đến theo đuổi ta đi, không biết ta thích nhất chính là loại hình nam nhân lãnh khốc như vậy sao? Sau lưng không biết chảy bao nhiêu nước miếng rồi.
&&&
Bây giờ Đường Xuân Minh để nguyên một góc trong hậu viện dùng để ươm mầm, gieo các loại rau, một nửa bán nửa tặng cho Trương Tú cùng Vương Mạc, có hai nhà này tuyên truyền, người trong thôn đều biết mầm rau đều có thể mua được, điều này khiến cho người muốn nhờ Đường Xuân Minh ươm hộ dừng bước chân, trong lòng còn thầm nói, không phải là mầm rau sao? Chẳng lẽ còn không giống nhau? Còn nói Đường Xuân Minh keo kiệt bủn xỉn, cả mầm rau còn phải bỏ tiền ra mua, cho nên hầu hết người ở đây đều quan sát, nếu như Trương Tú cùng Vương Mạc thực sự kiếm được tiền, vậy bọn họ mới làm.
Nhưng mà đúng là có thêm hai nhà khác đến đây mua, một chính là Trầm phu lang, còn một là Triệu Lục thúc, Trầm phu lang đã từng ăn rau nhà hắn, đến mua cũng không khiến cho Đường Xuân Minh cảm thấy kỳ quái, bởi vì nhà hắn cũng không thiếu chút tiền này, hơn nữa hắn vốn chuẩn bị một ít cho nhà Lý Chính, nhất định phải tạo quan hệ tốt với nhà Lý Chính, sau này có chuyện Lý Chính đứng ra nói chuyện một câu còn nhiều hơn người khác nói mười câu. Nhưng Triệu Lục thúc đến khiến cho hắn cảm thấy kinh ngạc.
Triệu Lục thúc mang theo đại tôn tử của hắn tới cửa, đại tôn tử của hắn năm nay mới sáu tuổi, so với Nhị Mao lớn hơn chút, lúc tới đây nhìn có vẻ rất thẹn thùng, nhìn thấy Nhị Mao mới hơi khá một chút, bình thường ở trong thôn cũng thường thường chơi cùng nhau, Đường Xuân Minh để cho ba đứa bé cầm điểm tâm đi chiêu đãi người bạn nhỏ này.
Nhìn ra được Triệu Lục thúc rất đau lòng đại tôn tử này, có thể làm đem tình yêu thương đối với ca nhi nhà mình năm đó chuyển lên người tiểu tôn tử, những năm này Triệu Lục thúc mới có thể kiên trì sống sót.
“Lục thúc, đừng nói có mua hay không, chờ mấy ngày nữa ta mang đến cho các ngươi.”
“Đừng, đừng, ” Triệu Lục thúc vội vã xua tay, “Trong thôn có bao nhiêu con mắt đang nhìn chằm chằm a, cũng không thể phá lệ, ta không thể để cho sau này trong thôn có người làm khó ngươi. Lại nói ta cũng là muốn kiếm thêm chút ít tiền, ta mỗi ngày đều chạy lên trấn, đến lúc đó tiện thể bán chút rau cũng rất tiện, ta biết rau của Minh ca nhi ngươi có thể kiếm được tiền.”
“Được rồi, nếu Lục thúc nói như vậy, ta cũng không khách khí, Lục thúc muốn bao nhiêu muốn loại gì thì nói cho ta một chút, ta chuẩn bị.”
“Được, được.” Trên mặt Lục thúc cười nở hoa.
Ngoài ra, Đường Xuân Minh cũng không quên bên phía Hồ lang trung, thường xuyên đưa chút rau sang. Lúc mới tới đây là Hồ lang trung cứu hắn, sau đó thời điếm nháo chuyện cùng Triệu lão ma và Vương Xuân Hoa cũng là Hồ lang trung giúp hắn che giấu, còn âm thầm nói chuyện giúp hắn, bằng không ngày ấy sao có thể qua thoải mái như vậy.
Đường Xuân Minh ngồi trên giường lấy hòm tiền từ trong không gian ra, lại đếm tài sản hiện tại của hắn một lần. Bên phía Cẩm Ký sẽ đến thu rau mỗi ngày, tính tổng hắn kiếm được mười lượng bạc từ bên Cẩm Ký, khoảng thời gian này cũng không có gì cần dùng nhiều quá, thêm vào đó tiền bán rau trên trấn, tính cũng được gần sáu mươi lượng bạc, bên phía Cẩm Ký vẫn luôn thúc giục hắn nhanh chóng mở rộng diện tích, thậm chí có lần còn nói, nếu như phương diện tiền bạc có chút khó khăn, bên phía Cẩm Ký có thể giúp thanh toán một phần chi phí trước.
Đường Xuân Minh từ chối, nhưng mà thực sự có thể mua đất, quanh thân đều là đất hoang, giá tiền sẽ không quá đắt, sau khi mua lại liền cho người vây tường, chi phí cần thiết cũng chỉ chiếm một phần nhỏ số tiền đang có trong tay. Đáng tiếc là tiền trong tay vẫn còn quá ít, bằng không hắn muốn mua cả vùng núi phía sau nhà, vây lên sau này muốn nuôi gà hay dê đều không phải lo là không có chỗ nữa.
Lấy ra hai mươi hai bạc vụn, còn lại đều để trong không gian, Đường Xuân Minh đi ra khỏi phòng, A Lâm đang chơi đùa cùng Tiểu Hoa liền quay đầu nhìn về phía hắn. Đường Xuân Minh ngoắc ngoắc tay nói: “Ta muốn đi đến nhà Lý Chính đại thúc, A lâm trông nhà hay ta muốn đi theo ta?”
“Con muốn đi, con muốn đi cùng a mẫu, để Tiểu Hoa giữ nhà.” A Lâm nhanh chân đi mấy bước nhào tới. Đứng trước mặt Đường Xuân Minh trông ngóng nhìn hắn.
“Được rồi, chúng ta để Tiểu Hoa giữ nhà, A Lâm đi cùng a mẫu.” Đường Xuân Minh cười ha hả sờ sờ đầu con trai, Tiểu Hoa ngẩng đầu kêu hai tiếng bên chân bọn hắn, giống như đang nói nó sẽ trông nhà cho chủ nhân, bảo vệ tốt gà cùng dê trong nhà thật tốt.
Đường Xuân Minh không phải đi tay không, trong tay lấy ra một rổ rau, còn có dưa chuột mới hái được, lúc này ăn thực sự rất tươi ngon.
Người trong thôn lại nhìn thấy Đường Xuân Minh, ánh mắt có chút phức tạp, những người vốn muốn quan sát hắn buôn bán cùng tửu lâu, không nghĩ tới tửu lâu kia chính là đến cửa thu mua, có mấy gia đình thấy rau nhà họ đã có thể hái được, đặc biệt chờ ở ven đường ngăn cản xe ngựa của tửu lâu muốn cho bọn họ xem rau nhà mình một chút, có chiếm chút tiện nghi chút cũng không liên quan, nhưng mà người trong tửu lâu sao lại nghe bọn họ được, rau dưa Đường gia lại không cùng một đẳng cấp so với của bọn họ, không thấy bây giờ chuyện làm ăn của Cẩm Ký phát triển không ngừng sao, còn không phải là bởi vì rau dưa nhà Đường phu lang sao.
Khi đó có người cười nói cho Đường Xuân Minh nghe, Đường Xuân Minh cũng chỉ là nghe một chút mà thôi, hồn nhiên không để ở trong lòng, bọn họ có năng lực liền tự tìm nguồn tiêu thụ đi, rau dưa của mình mới không sợ không có người biết hàng. Đương nhiên nếu như người trong thôn có thể từ hành động của hắn mà được dẫn dắt mở rộng tầm mắt chứ không phải chỉ nhìn chằm chằm vài mẫu đất của mình, nói không chừng còn có biện pháp làm giàu khác, hắn lớn lên ở nông thôn, tận mắt nhìn thấy biến hóa long trời lở đất ở nông thôn chỉ sau mấy năm, dù sao tư tưởng biến hóa mới là cái quan trọng nhất.
Chờ hắn đi tới, Đường Xuân Minh biết rõ người trong thôn khẳng định lại đang thảo luận hắn kiếm được bao nhiêu tiền từ Cẩm Ký, chờ khi tin tức hắn mua đất tung ra, có lẽ hắn lại thành nhân vật đứng đầu bảng bát quái trong thôn a.
Trầm phu lang cũng vừa mới trở về từ nhà ca nhi nhà mình, nhìn thấy một lớn một nhỏ này cũng rất vui mừng, ca nhi nhà hắn ở trên trấn cũng vừa mới mang thai, tuy nói cái thai đầu tiên này hi vọng có thể sinh được tiểu hán tử cho ca tế, nhưng mà nếu có được tiểu ca nhi hiểu chuyện ngoan ngoãn như A Lâm thế này cũng thật là thích.
Bây giờ Minh ca nhi có thể sống tốt khiến cho hắn vô cùng cao hứng a: “Minh ca nhi là tìm đại thúc ngươi sao? Hắn hẳn là ở nhà.” Tiếp theo liền hướng trong sân giương giọng hô: “Đương gia, có ở hay không? Minh ca nhi tìm ngươi có việc đây.” Bởi vì Đường Xuân Minh ngoại trừ có việc hoặc là ra ruộng làm việc, rất ít ở đi lại trong thôn, đúng là hắn cũng mấy ca nhi khác quen biết đều thường xuyên đến nhà Minh ca nhi, dù sao lấy thân phận bây giờ của hắn đều có chút bất tiện, vì vậy Trầm phu lang khẳng định Minh ca nhi là đến tìm hán tử nhà hắn có việc.
“Ngươi a, tới thì tới đi, mang đồ tới làm gì, hiện nay ở trông thôn làm gì có người không biết rau nhà ngươi dùng để bán lấy tiền, lần sau không được như vậy a.” Trầm phu lang nhìn rổ rau trong tay Đường Xuân Minh liền sẵng giọng, nhưng mà cũng biết được tấm lòng của Minh ca nhi, có lẽ lần sau còn tiếp tục như vậy, cũng khó trách mình thích Minh ca nhi như vậy, so với ca nhi khác trong thôn đều hiểu chuyện hơn, chính mình cũng đồng ý giúp đỡ hắn nhiều thêm chút.
“Biết rồi, ” Đường Xuân Minh thuận miệng trả lời một câu, “Đây còn không phải là cho ngươi cùng Lý Chính đại thúc nếm thử trước tiên sao, dưa chuột vừa mới hái xuống, trong nhà của ngươi nhất định phải chờ một thời gian nữa mới ăn được.” Trầm phu lang nhìn liên tục nói tốt.
“A Lâm ngoan, a sao ôm một cái, ai yêu, mấy ngày không gặp, A Lâm của chúng ta đã nặng hơn chút, nếu như có thêm chút thịt nữa a sao cũng không thể ôm được A Lâm của chúng ta.” Trầm phu lang ôm lấy vừa A Lâm cùng cùng Đường Xuân Minh tiến vào sân vừa trêu A Lâm.
“A Lâm phải nhanh nhanh lớn lên sau đó ôm đệ đệ.” A Lâm ước gì có thể lớn nhanh hơn một chút, vì vậy rất cố gắng ăn cơm, bây giờ khuôn mặt nhỏ liền bị Đường Xuân Minh nuôi đến mức tròn lên.
“Sau này A Lâm nhất định là ca ca tốt hiểu chuyện nhất.” Trầm phu lang khen ngợi nói, trong sân Lý Chính đang đi từ trong buồng ra, trên mặt mang theo ý cười, hỏi: “Minh ca nhi tìm ta có chuyện gì? Có chuyện gì cứ mở miệng.”
“Lý Chính đại thúc, ” Đường Xuân Minh rất dứt khoát mở miệng hỏi, “Đất bên cạnh nhà ta có người không? Nếu như không có nhà ta liền muốn mua, trong sân có ít đất quá không đủ để trồng rau.”
Trầm phu lang cùng Lý Chính đều kinh ngạc nhìn Đường Xuân Minh một chút, xác định hắn không có nói đùa, mới biết khoảng thời gian này hắn thực sự kiếm được không ít tiền từ Cẩm Ký. Lần này ngay Lý Chính đều có chút ước ao như Đường Xuân Minh, thu kinh ngạc rồi cười nói: “Vào nhà nói chuyện, yên tâm, những mảnh đất kia đều không ai xem trọng, ngươi nếu muốn rất dễ dàng.”
“Tốt, cám ơn Lý Chính đại thúc trước.” Đường Xuân Minh cũng cười đáp lời.
Đến trong phòng, thái độ của Lý Chính liền nghiêm túc, đem Minh ca nhi coi như một gia chủ mà đối xử, mà không phải là ca nhi yếu ớt cần chăm sóc lúc trước, tuy rằng không làm được mấy chuyện, nhưng dưới con mắt của Lý Chính, Minh ca nhi còn cường hơn một số hán tử khác trong thôn.
Xung quanh nhà Đường Xuân Minh đều là đất hoang, cũng không ít đá vụn, như vậy mọi người đều muốn mua xây phòng, rất ít người sẽ đồng ý mua cho việc khác, thu dọn còn phải phí không ít công phu. Lý Chính dựa theo tiêu chuẩn thấp nhất tính cho Đường Xuân Minh ba lượng bạc một mẫu, mà ước chừng năm mẫu xung quanh nhà hắn đều không có người, Đường Xuân Minh nghĩ vừa hay, đơn giản đều mua hết, đỡ cho sau này lại có người đánh chủ ý đến xung quanh nhà hắn, số bạc còn lại cũng gần như có thể xây được tường. Liền đem chuyện này nói cho Lý Chính, khiến cho hắn giúp đỡ tìm người thu thập một chút cùng xây tường vây, đến lúc đó hắn trả tiền, hắn cũng giống như khi Lý Phong sửa nhà, chỉ trả tiền công không lo cơm nước, bằng không một mình hắn cũng không làm được.
“Như vậy cũng được, đương gia, thừa dịp này liền nhanh chóng làm xong đi, chờ thêm nữa bụng của Minh ca nhi cũng không chờ được, vào lúc này hán tử trong thôn cũng nhàn rỗi cũng sẽ đồng ý lại đây hỗ trợ.” Trầm phu lang ở bên cạnh nói, tuy rằng một nửa hán tử ra ngoài phục lao dịch, nhưng có một ít người lưu lại, cũng bởi vì mất tiền cho lao dịch, tiền trong nhà cũng căng thẳng, ai cũng đều hi vọng có thể kiếm được chút việc làm tăng thêm trợ cấp cho gia đình.
“Được, ” Lý Chính cũng rất dứt khoát gõ gõ tẩu thuốc lá, “Việc này cứ để ta, trước tiên đi trên trấn làm xong khế đất, sau đó ta giúp ngươi thu xếp mấy người nhìn một chút, để bọn họ làm xong sớm một chút.”
“Vậy ta liền cảm tạ Lý Chính đại thúc, sau này cũng có không ít chỗ cần phiền đén Lý Chính đại thúc.” Đường Xuân Minh cười nói.
“Nào có cái gì phiền phức, hắn không phải là Lý Chính sao, những chuyện này còn không phải là hắn nên làm, ngươi a, có chuyện gì chỉ cần mở miệng với hắn, nếu như hắn không chịu, hừ hừ.” Trầm phu lang ngược lại tốt, tự cho mình là đương gia, nói khiến cho Lý Chính dở khóc dở cười, hắn lúc nào nói không làm cho Minh ca nhi a.
Khế đất rất nhanh làm xong, cũng có người xuống đo đạc, mắt thấy Minh ca nhi mới phân ra không được bao lâu liền mua đất, toàn bộ thôn Bình Sơn đều oanh động, đều nói Minh ca nhi phát tài, không biết kiếm được bao nhiêu tiền từ Cẩm Ký, bằng không sao lại có thể lập tức ra nhiều bạc như vậy để mua đất.
Đương nhiên cũng có người nói trước mặt Triệu lão ma cùng Vương Xuân Hoa, hai ma sao này hận đến hỏng mất, bọn họ đều không cho là Đường Xuân Minh thật sự có thể dựa vào bán rau mà có thể kiếm được tiền mua đất, nhất định là bạc của Triệu Đại Hổ trước đây kiếm được đưa cho Đường Xuân Minh, nhưng bởi vì tam thúc công nhắc nhở nên không có cách nào tìm tới cửa nháo chuyện, càng ngày càng cảm thấy khuôn mặt của Đường Xuân Minh thật đáng ghét.
Những câu nói này cũng có người truyền tới, nhưng mà phần lớn người nghe xong cũng chỉ cười, nghĩ cũng biết là mấy người Triệu lão ma đỏ mắt bạc của Đường Xuân Minh mới cố ý nói như vậy, thực sự là những kẻ đáng ghét, mấy năm kia Đại Hổ trợ cấp bạc cho bọn họ còn ít sao? Dù cho có bạc cho Đường Xuân Minh cũng không liên quan gì đến bọn họ, Đường Xuân Minh đã sớm phân ra khỏi Triệu gia, hắn kiếm được còn không phải là của mình?
Lý Chính đang giúp Đường Xuân Minh tìm mười hai hán tử đến giúp làm việc, Lý Phong cùng Đại Sơn đều ở bên trong, Đại Sơn là do Đường Xuân Minh nói, nhưng mà Lý Phong âm thầm đến làm không công, Lý Chính muốn nói cái gì liền bị phu lang của mình ngăn lại, Trầm phu lang hiện tại đã xác định được Phong tiểu tử thực sự coi trong Minh ca nhi, Nhưng mà phải chờ Minh ca nhi ra hiếu mới dễ tìm bà mối tới cửa làm mai.
Bình thường Đại Sơn hỗ trợ nhà Minh ca nhi đều là làm không công, nhưng lần này lại có tiền công, Đường Xuân Minh đương nhiên muốn chăm sóc người có quan hệ tốt với mình trước tiên.
Bên này mới vừa khí thế ngất trời làm lên, bên kia Triệu gia lại truyền đến việc vui, nhất thời đem chuyện Đường Xuân Minh mua đất đè ép xuống..
Triệu lão tam trở về, đồng thời thi đỗ tú tài, những ngày tháng sau này Triệu lão ma lại có thể vênh váo tự đắc rồi,người vẫn luôn giữ bạc như hắn lại có thể nói muốn mở tiệc ở nhà chúc mừng cho con trai.
Tam thúc công cũng ở trước mặt người cười ha ha, gặp người liền khen Triệu lão tam học giỏi như thế nào, hiểu chuyện hiếu thuận đến mức nào, chỉ kém nước thổi hắn lên tận trời cao, còn mang theo nhi tử tôn tử nhà mình để Triệu lão ma thu xếp, ngay cả những nhà có gia cảnh tốt một chút ở vùng xung quanh cũng tới bái phỏng.
Tuy rằng Lý Chính cảm thấy khuôn mặt tươi cười của Triệu lão ma cùng tam thúc công có chút chướng mắt, nhưng mà dù nói thế nào, sau khi lão tú tài trước đó qua đời, thôn Bình Sơn đã có nhiều năm không có ai thi đỗ tú tài, đây là chuyện tốt đối với thôn Bình Sơn, vì vậy trên mặt cũng giúp nhà đỡ Triệu lão ma chiêu đãi khách mời.
&&&
Triệu gia.
Triệu lão ma mặc bộ quần áo mới bình thường không nỡ mặc, ngồi ở vị trí chính giữa ở trong nhà chính, nghiễm nhiên coi chính mình là lão thái thái, trưng khuôn mặt mỉm cười nghe người khác nịnh nọt, bên người có người trong thôn, có người ngoài thôn tới, có cả thân thích phía nhà mẹ đẻ, bao nhiêu năm qua Triệu gia chưa từng náo nhiệt như vậy, mà hắn phải tăng thêm mặt mũi cho con trai yêu quý nhất của hắn.
Vương Xuân Hoa cũng ngồi ở vị trí dưới, trên mặt tràn đầy ý cười, làm gì còn nhìn ra được dáng vẻ tiểu tụy lúc trước, thỉnh thoảng còn rót nước cho Triệu lão ma, thân thiết vô cùng, một chút cũng không nhìn ra được tình cảnh hai người đánh giết gào thét đến cuối thôn còn nghe được lúc trước, giờ khắc này thực sự là hiếu thuận tri kỉ không ai bằng.
“Ai nha, ngươi nói cái gì đó, a mẫu ta thực sự là tốt nhất, ta có thể gả vào Triệu gia đều là phúc đức từ kiếp trước. Lại nói a mẫu nhà ta biết dạy dỗ người nhất, không chỉ có dạy dỗ được một tú tài, hơn nữa, các ngươi xem, con trai ta cũng đều là do a mẫu một tay nuôi nấng, vô cùng hiếu thuận tri kỷ. Con trai, đứng ngốc ở đó làm gì, còn không mau đến đấm lưng cho ma ma ngươi.” Vương Xuân Hoa cầm khăn che miệng cười, những người biết được sự thật đều không khỏi giật giật khóe miệng, công phu diễn kịch của Vương Xuân Hoa, trong thôn này chỉ sợ là đứng hàng đầu.
“Ai, biết rồi, ma ma, ta đấm tấm cho ngươi.” Triệu Đống hiện tại không còn béo như trước kia, tuy rằng trong lòng không vui ngày đó a mẫu luôn bắt mình làm cái này cái kia, nhưng mà a mẫu nói rồi, tiểu thúc đỗ tú tài sau này trong nhà liền có thật nhiều tiền không phải lo nữa, hơn nữa trong thôn này cũng không ai dám bắt nạt bọn họ nữa, Triệu Đống đã sớm ngóng trông ngày đó, lúc trước những người trong thôn kia đều không mang hắn đi chơi cùng, khiến hắn thực sự tức giận a.
“Ma ma, ta dùng lực đạo thế nào a? Đấm ma ma có thoải mái hay không?” Triệu Đống khoe thành tích nói.
“Thoải mái, ma ma thật sự thư thái, vẫn là đại tôn tử của ta hiếu thuận, sau này cùng tiểu thúc của ngươi cố gắng học một ít.” Vì mặt mũi, Triệu lão ma chỉ lạnh lùng liếc Vương Xuân Hoa một chút rồi không nói cái gì nữa, con trai thứ ba của hắn đã căn dặn ngày hôm nay không thể nháo chuyện gì cả.
“Được rồi, ma ma.” Triệu Đống không cam lòng không muốn trả lời, hắn sợ nhất đọc sách, nhìn thấy liền đau đầu, vì vậy Triệu lão ma lại dù yêu thương đại tôn tử cũng xa xa mới bằng con trai thứ ba của hắn, dưới cái nhìn của hắn, chỉ bằng này một đại tôn tử này còn kém con trai của hắn nhiều lắm.
“Nhìn xem tiểu thúc nhà ta thật là có khả năng a, sau này sống tốt còn không phải là tiểu thúc đến giúp sao, có người a, lại không có mệnh được hưởng cái phúc này, một ca nhi lại nói cái gì mà xuất đầu lộ diện theo người khác đến nói chuyện làm ăn với tửu lâu, nếu như Đại Hổ còn ở a, mới không thèm ca nhi không cần mặt mũi như vậy, may mà a ma nhà ta đã sớm thấu hiểu bộ mặt thật của ca nhi này mà sớm phân hắn ra ngoài, bằng không chẳng phải là làm hỏng mấy danh tiếng của tiểu thúc tử nhà ta sao.” Vương Xuân Hoa đầy mặt ghét bỏ, nhìn thấy còn có người phụ họa hắn, mà Triệu lão ma cũng phá lệ hướng hắn lộ ra nụ cười, trong lòng khỏi nói đắc ý đến mức nào, hiện tại hắn thật sự muốn nhìn thấy bộ dáng hối hận cùng hâm mộ của tiện nhân Đường Xuân Minh kia.
“Hừ, ta đã nói hắn là tên khắc phu, còn là một cái sao chổi, sau khi phân ra ngoài Triệu gia thật sự là càng ngày càng tốt, bằng không nếu như làm lỡ tiền đồ của con trai thứ ba nhà ta, ta thật sự là muốn giết chết hắn.” Triệu lão ma đầy mặt xem thường, hận hận nhổ một cục đờm lên trên đất.
Triệu lão tam vừa vặn vén rèm đi vào, liếc mắt liền thấy hành động của a mẫu, không vui nhíu nhíu mày. Triệu lão ma sau khi nhìn thấy con trai liền lộ ra khuôn mặt tươi cười: “Bình Nguyên, không phải là ngươi ở bên ngoài chào hỏi khách khứa hay sao? Có chuyện gì muốn A mẫu làm sao?”
“Các vị, xin lỗi. A Mẫu, Trầm gia trên trấn trên phái người đến, A Mẫu đi ra giúp ta bắt chuyện một chút với Thẩm gia đi.” Triệu Bình Xuyên có lễ xin lỗi các vị đang ngồi đây sao đó mới kéo a mẫu ra ngoài, dù là ai thấy đều phải khen một tiếng Triệu lão tam lễ phép, chẳng trách Triệu lão ma lại tận tâm tận lực bồi dưỡng hắn như vậy, nếu nói Triệu Đại Hổ a, thực sự là không có phúc khí mới mất mạng trong núi sâu như vậy, bằng không đợi thêm mấy tháng còn không phải là được hưởng phúc của đệ đệ. Tuy nói trước đó cùng Triệu lão tam cực khổ một chút, nhưng chờ đến khi Triệu lão tam thi đậu chẳng lẽ lại bạc đãi nhị ca này? (*Thực sự là vậy đó, thằng đó còn muốn cướp cả vợ nó mà, ahiuhiuhiu*)
Triệu lão ma vừa nghe nói là Trầm gia trấn trên con mắt đều sáng lên, những người khác đồng dạng như thế, nói tới người nhà này, người cả thôn Bình Sơn đều biết đến, đó là gia đình giàu có có tiếng trên trấn, mơ hồ nhớ tới, Trầm gia này có một ca nhi chưa xuất giá, vào lúc này lại tìm tới Triệu gia hẳn là… Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Triệu Bình Xuyên càng ngày càng sáng
Triệu lão ma cũng là nghĩ như vậy, hắn vẫn bận tâm đến việc hôn nhân của lão tam, cũng mặc kệ là lão tam hay là tam thúc công, đều kiên trì chờ đến khi Triệu lão tam thi xong viện thí làm này mới làm quyết định, nếu như có đỗ trong tú tài vậy dĩ nhiên nhà đến hỏi cũng cao hơn một bậc, vạn nhất không được thì dựa vào Triệu lão tam tuổi nhỏ mà đã được đồng sinh người muốn đến làm thân cũng không quá kém. Bây giờ lão tam trúng tú tài, hắn thành a mẫu của tú tài, đối với vấn đề này đều tăng cao yêu cầu, nhà bình thường căn bản đều không thể lọt nỗi mắt xanh của hắn, hắn không thể cho Tam nhi tìm một ca nhi lỗ mãng như Vương Xuân Hoa, nhất định phải là ca nhi gia đình giàu có mới xứng với thân phận của Tam nhi.
Thẩm gia này chính là đại địa chủ, có mấy trăm mẫu ruộng tốt cũng có không ít cửa hàng, ca nhi gả tiến vào Triệu gia nhất định mang theo không ít đồ cưới, đến thời điểm những thứ đồ này còn không phải đều là của lão tam sao, mà lão tam hiếu thuận với hắn nhất, hắn cũng có thể trải qua tháng ngày có người hầu hạ.
Một chiếc xe ngựa dừng lại trước cửa Triệu gia, Lý Chính đang cùng tam thúc công đi ra ngênh đón một đôi phu phu trung niên, hán tử trung niên thân thiện hướng về phía bọn họ chúc: “Chúc mừng chúc mừng Triệu gia sinh ra được một tú tài, ai là tú tài vậy? Sao không thấy bóng người?”
“Thẩm lão gia mau mau vào trong, Bình Nguyên nghe được có khách quý đến liền cố ý vào gọi a mẫu hắn đến tiếp ngài, nhìn, còn không phải đang đến sao.” Tam thúc công cũng là người biết ăn nói, hôm nay đã cười đến miệng đều không đóng lại được, phu phu Thẩm gia giàu có đều tự mình đến đây thật sự là không thể nghi ngờ gì đã tăng thêm sĩ diện cho Triệu gia, nếu như chuyện tốt lại có thể thành đôi, thực sự là không gì tốt hơn.
Lý Chính âm thầm lắc đầu, Triệu gia như vậy trong lòng Lý Chính hắn cũng là ước ao, nhưng muốn hắn phải dựa vào Triệu gia thì hắn không làm được, hắn hy vọng vào hai đứa con trai của mình ba năm sau cũng có thể khiến cho hắn được ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người như vậy, nghĩ đến Phu tử đánh giá với hai đứa con trai của hắn, Lý Chính không khỏi giương cao lồng ngực.
Hết chương 33
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...