Sau khi Quách Gia Ninh bỏ trốn Quách phủ không một ngày yên ổn, phụ thân hắn phái người đi tìm vẫn không tìm thấy.
Mẹ con An Tú Trinh tìm cách dời chuyện này đi, nàng ta không muốn con gái mình gả đi cho một người chưa gặp bao giờ, nàng vẫn hy vọng con gái mình gả vô nhà có chức có quyền trong kinh thành.
An Tú Trinh tìm Quách Gia Cẩn bàn về cuộc hôn sự, nhưng thật ra là muốn sau khi lên kinh thành nàng ta tìm cách để con gái mình giao tiếp với một nhà quan viên nào đó.
Nàng ta tin rằng, với vẻ đẹp của Hân nhi sẽ dễ dàng câu dẫn được đám quan viên đó.
Quách Gia Hân có khuôn mặt nhỏ nhắn, trán cao, mày đẹp, nụ cười rạng rỡ thu hút mọi ánh nhìn, diễm mỹ tuyệt tục.
Quách Phủ được coi là nhà giàu nhất huyện Nhạc Dương, ai cũng biết đại thiếu gia nhà này là một tên yếu đuối.
Mọi người gặp nhị tiểu thư Quách Gia Hân nhiều hơn, nên dần ai cũng quên mất đại thiếu gia.
Chỉ sau sự việc này xảy ra mới để ý tới Quách Gia Ninh.
Quách Phủ đồn tai nhau là đại thiếu gia nhà này sẽ bị lão gia gả cho một người nam nhân nào đó.
Nếu Quách Gia Ninh trốn đi thì sẽ thay thế bằng nhị tiểu thư.
Tin đồn ngày càng nhiều, Quách Gia Hân cảm thấy không thể ngồi im được liền tìm mẫu thân mình tìm cách.
Nàng không muốn thay thế tên Gia Ninh gả đi, nàng muốn được gả cho một quan viên, muốn làm phu nhân có quyền thế hơn bây giờ, không muốn ở cái huyện nhỏ bé này nàng muốn lên kinh thành.
Mẫu thân tính cả rồi, Hân nhi yên tâm
Con không muốn bị thay thế gả đi!
Được, được con sẽ không bị gả đi
Quách Gia Hân im lặng không trả lời, trong đầu nàng bắt tính kế nàng chẳng ngu dại gì nhảy vào chuyện này.
...
Oa!! Ở đây đẹp thật đó nha thiệt muốn sống ở đây luôn nha
Thiếu gia ngài quyết định ở đây hả?
Quách Gia Ninh đang ngắm vẻ đẹp xung quanh liền quay lại nói: Ây da, dì à để cháu nói dì nghe cháu còn không biết ở hay chưa đâu.
Nhưng mà tạm thời thì chúng ta ở đây kiếm ăn trước đã rồi tính tiếp.
Chỗ hắn đến là An Châu, một nơi đẹp như tranh, phồn thịnh về mọi thứ.
Hắn suy nghĩ nên bắt đầu từ đâu, nên làm cái gì đây.
Trước tiên kiếm chỗ làm ăn trước đã, đi cả buổi cuối cùng cũng tìm được một chỗ hết sức ưng ý.
Kế bên là cây cổ thụ cao to có bóng mát.
Chỗ cũng đã có để dì Trịnh ở lại trông chừng đồ, bây giờ đi xem xét thị trường nên mở cái gì bán.
Thật nhiều người điều đầu tiên hắn nghĩ đến, thật nhiều đồ ăn điều thứ hai hắn nghỉ.
Những món bên đường quá nhiều nguời bán không thể bán thêm được phải tìm món khác.
Đi dạo một vòng tìm hiểu mọi thứ hắn quyết định mở một cái quán nhỏ bán thịt nướng xuyên que.
Nói là làm trước tiên tìm vật liệu, Quách Gia Ninh đi tìm một cửa tiệm chuyên làm về mộc.
Hắn đặt làm hai bộ xuyên que, một cái xe đẩy nhỏ nhiều hủ lọ để đựng gia vị.
Miêu tả chi tiết cả buổi ông chủ mới hiểu được.
Kế tiếp hắn đi đến xưởng rèn đặt làm một cái vỉ nướng, một lò nướng thịt, cây gắp thịt.
Nghe những thứ từ miệng hắn miêu tả ông chủ chỉ biết cố gắng làm.
Dao thì nhờ ông chủ làm theo yêu cầu hắn đợi lấy đem về luôn.
Mất hai mươi lượng để làm mấy thứ trên.
Đầy đủ dụng cụ bây giờ hắn đi tìm nguyên liệu làm món thịt nướng.
Trước tiên đi mua thịt mua dầu hào, tỏi, hành thời bây giờ không biết đã có ớt chưa bột ớt cũng được, còn nước mắm thì chắc không rồi phải tìm cách khác mới được.
Quách Gia Ninh đến trước cửa tiệm nhìn một hồi lấy mỗi thứ một ít, mất thêm năm lượng hắn nghĩ 'chắc không có ớt rồi'.
Định quay đầu đi thì chợt thấy thứ màu đỏ quen thuộc, hắn liền chộp túi đó
Ông chủ cái này bao nhiêu tiền?
Cậu mua cái đó à, vậy tui tính rẻ cho tính cho cậu hai lượng vậy
Thứ đó là gì tôi cũng không biết cũng không biết dùng như thế nào mùi của nó rất nồng, có mấy người đem lại bán cho tôi thấy lạ nên mua bán thử, để hoài chẳng thấy ai mua.
Cám ơn ông chủ thứ này ta đang rất cần sau này có gì sẽ đến tìm ông.
Tìm được ớt độ ngon càng ngon hơn bây giờ đi mua thịt nữa là xong.
Chuẩn bị đầy đủ Quách Gia Ninh trở về chỗ dì Trịnh, thấy thiếu gia trở về Trịnh Hà mới bớt lo.
Thiếu gia! Cậu đi đâu mà lâu vậy làm tôi lo muốn chết.
Mà cậu cầm gì vậy?
Đây là thứ giúp chúng ta phát tài đó, đi dẫn dì đi ăn rồi đi tìm nhà để mua Quách Gia Ninh nói xong mang dì Trịnh đi ngay.
Cả hai đi ăn xong cũng bắt đầu công cuộc tìm nhà ở, tìm một căn không cần lớn quá cũng không nhỏ quá.
Loay hoay cả buổi tìm được một căn vừa túi tiền, dọn dẹp quét dọn gần đến tối mới xong.
Quách Gia Ninh bắt đầu lấy đồ đạc mua lúc sáng ra làm.
Thịt heo thì nhờ dì Trịnh rửa sạch dùm, hành tỏi thì đem đi rửa lột vỏ rồi băm nhuyễn ra.
Thịt rửa xong để lên thớt mở gói hành lý lấy bộ dao đặt lúc sáng, dì Trịnh nhìn qua cảm thấy rất lạ đủ kích thước từ bé đến to nhất.
Quách Gia Ninh cắt nhỏ từng miếng thịt để vô bát, lấy một chút xì dầu tỏi với hành đã băm nhuyễn để vô bát, không có nước mắm thì để vài hạt muối vô bù lại.
Vì muối rất đắt nên cậu không thể mua nhiều, để bột ớt vào rồi khuấy đều đổ vào bát thịt.
Trộn đều rồi để thịt thấm gia vị.
Hắn đi ra tiệm rèn lấy đồ, đến nơi mọi thứ đã xong nhìn cũng được chứng tỏ ông chủ rất có tay nghề, nhờ người chở về nhà dùm còn mấy thứ khác thì sáng ra lấy sau cũng được..
Đặt mọi thứ xuống chuẩn bị đầy đủ Quách Gia Ninh đem thịt đã ướp xong để lên lò nướng.
Vì không có than nên đành nhờ dì Trịnh nhuốm lửa dùm.
Khi lò bắt đầu nóng để thịt lên nướng,mùi thơm từ thịt bay ra làm hắn nuốt nướng miếng dì Trịnh cũng không kém gì.
Sau một hồi lâu thịt chín hết gắp thịt để vô dĩa hai người bắt đầu hưởng thụ.
Thật ngon dì Trịnh nghĩ không ngờ đại thiếu gia giỏi như vậy.
Ám vệ núp trong bóng tối cũng không kiềm được, xém mấy lần định cướp đi dĩa thịt đó nhưng bọn họ nên biết nếu bị bại lộ thì chỉ có chết.
Nhìn được mà ăn không được không gì tàn nhẫn hơn!
Kịch truyền thanh
Chim tiểu công: Ta tại sao không được xuất hiện?
Tề Tề: Vì hôm nay không có sóng
Ninh nhi: Thịt thật ngon!
Chim tiểu công: Người đâu lôi tên này ra chém!
Tề Tề:....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...