Chương 30
Hôm nay là ngày khai giảng, Mặc Vân Hi từ sớm đã rời giường. Cậu đời trước không thi đỗ đại học, cho nên đối với việc xuyên qua dị thế lại có cơ hội vào đại học cậu rất cao hứng, nhất là có thể học dược học chuyên nghiệp mà mình yêu thích, càng làm cho cậu quý trọng gấp đôi.
Làm tốt bữa sáng, Mặc Vân Hi hưng phấn mà đến phòng thay quần áo mặc đồng phục, đẩy cửa phòng thay quần áo ra liền sửng sờ.
Hiển nhiên Lăng Phong là vừa mới thay xong đồng phục, đồng phục màu xanh đậm phong cách quân trang mặc trên người Lăng Phong làm anh dị thường anh tuấn. Đồng phục khoa dị năng chiến đấu so với đồng phục khoa dược học của Mặc Vân Hi đường may càng thêm lưu loát rõ ràng, áo quân trang không chiết eo, bên hông đeo dây lưng, giày đen cao đến đầu gối, trọn bộ quần áo mặc vào đẹp trai bức người…
“Giúp ta đeo cái này.” Nói xong, Lăng Phong liền đem một cái cái hộp nhỏ đưa cho Mặc Vân Hi, mặt hướng về phía gương sửa sang lại dây lưng cùng cổ áo.
“Ngạch ~ được.” Mặc Vân Hi mở cái hộp nhỏ ra, bên trong có một cái băng tay viền vàng lam gắn một viên ngọc bích tinh xảo, lại nghĩ tới băng tay của mình, thật sự là các loại hâm mộ ghen tị hận a, bất quá vẫn là thật cẩn thận giúp Lăng Phong đeo lên.
“Ngài là A ban? Thật lợi hại.” Mặc Vân Hi chua chua nói.
“Đương nhiên, cuộc thi nhập học thật sự đơn giản, cậu nhanh thay quần áo rồi xuống lầu đi.”
Mặc Vân Hi hướng về phương hướng Lăng Phong rời đi mà bĩu môi, “Anh đi đi, hừ ~ một ngày nào đó lão tử sẽ trở thành dược vương !”
Mặc Vân Hi xuống lầu, một thân đồng phục màu trắng ngà, khiến khí chất càng thêm sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái cực kỳ. Lăng Phong vừa lòng gật đầu, “Không sai…” Khi anh nhìn thấy băng tay trơ trọi trên cánh tay Mặc Vân Hi, “Khụ ~ này cũng thực đáng yêu.”
Cười đi! Cười chết anh! Mặc Vân Hi bĩu môi, trong lòng nghĩ một ngày nào đó cậu cũng sẽ gắn lục bảo thạch!
“Đi nhanh đi, bị muộn rồi !”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lăng Phong lái xe rất nhanh, hơn nữa phi thường vững vàng, cho nên thời điểm bọn họ từ trong bãi đỗ xe học viện đi ra, học viên còn chưa tới nhiều, có tốp năm tốp ba đi cùng một chỗ, có tân sinh cầm bản đồ điện tử đang tìm tìm khu dạy học của khoa mình.
“Sau khi báo danh lớp, có lễ khai giảng ở hội trường.” Lăng Phong nói xong liền hướng khu giảng đường cao nhất đi đến, không cần phải nói, khu giảng đường khí phái nhất toàn bộ học viện, nhất định là của khoa dị năng chiến đấu.
Mặc Vân Hi vòng tới vòng lui mới tìm thấy một khu giảng đường mái vòm màu trắng, bên trên viết “Khoa dược học”. Khu giảng đường này tuy rằng không tính là lớn, nhưng lại là một tồn tại rất khác biệt, mấu chốt là chung quanh xanh hoá tương đối tốt, hơn nữa còn kết hợp với thực tiễn khu cùng một vườn thảo dược, gió nhẹ thổi qua, có thể ngửi được mơ hồ hương vị thảo dược, làm cho Mặc Vân Hi phi thường kinh hỉ.
Đi theo bảng hướng dẫn, Mặc Vân Hi tìm được gian phòng học cuối cùng ở lầu hai, trên cửa có bảng ghi ban D năm nhất. Phòng học này so với ba phòng phía trước rõ ràng nhỏ hơn nhiều.
Cậu nhớ lại những gì Tuyết Lỵ học tỷ kia nói qua, ban D đều là những học viên dùng tiền hoặc là được giới thiệu vào học, cho nên nhân số cũng không nhiều. Lúc này trong phòng học chỉ có rải rác năm sáu người, trong đó có 3 người rõ ràng là quen nhau. Mặc Vân Hi sau khi xuyên qua tiếp xúc người nơi này cũng không nhiều, cho nên quyết định vẫn là điệu thấp một chút, liền ngồi xuống vị trí giáp bên tường.
Chỉ chốc lát sau, một thiếu niên dáng người có chút béo tiến lại đây, “Xin chào, tôi là Harvey, cậu tên gì?”
“Ngạch ~ tôi gọi là Mặc Vân Hi, xin chào.” Mặc Vân Hi nhìn thiếu niên bên cạnh, mập mạp, bộ dáng hàm hậu.
“Hắc hắc ~” thiếu niên đĩnh đạc ngồi vào chỗ trống bên cạnh Mặc Vân Hi, nháy mắt hỏi nhỏ, “Cậu là vào bằng cách nào? Quyên tặng hay là có quan hệ?”
Mặc Vân Hi không nghĩ tới thiếu niên vừa đến liền hỏi cái này, nhíu mày nghĩ nghĩ, Lăng Phong nói bàng thính chỉ cần nhiều tiền là có thể, cuộc thi thì có thể xin cấp bằng, “Ngạch, tôi nghĩ là quyên tặng.”
“Hắc ~ vậy thì tốt quá.” Tiểu mập mạp Harvey hướng chỗ ngồi trước mặt bĩu môi, hạ giọng lặng lẽ nói, “Nhạ ~ mấy người kia đều là bên trên có người, nhờ quan hệ mà vào.”
“Nga, kia thì thế nào?” Mặc Vân Hi khó hiểu.
“Thế nào? Cậu không biết a, người giống bọn họ bên trên có người, bình thường bối cảnh đều…” Harvey nghĩ nghĩ, “Dù sao ở trong mắt bọn họ a, chướng mắt loại quyên tặng như tôi.”
… Mặc Vân Hi hết chỗ nói rồi, đây là cái gọi là quan X đại khinh thường phú X đại sao? Lại nói Mặc Vân Hi cậu giống người giàu có sao? Tuy rằng trước kia cũng là phú X đại, nhưng này nói như thế nào cũng là… thư hương dòng dõi!
“Ai? Anh em? Nghĩ gì thế?” Mập mạp Harvey khó hiểu nhìn Mặc Vân Hi ảm đạm thần thương.
“Không ~ không có việc gì, dù sao tất cả người tám lạng người nửa cân, ha ha.” Mặc Vân Hi sao có thể nói là bởi vì Harvey tự tiện quy cậu về đám người giàu có mà bị đả kích chứ?
“Nói cũng đúng, có bản lĩnh thì thi vào ban C đi, thật là.” Mập mạp không phục nói.
Mặc Vân Hi trừu trừu khóe miệng, “A ~ ha ha ~~, chí hướng của cậu thật rộng lớn.”
“Ai ~ tôi không có mục tiêu to lớn xa xôi như vậy, tôi chỉ muốn tốt nghiệp, về sau tiếp quản xưởng thuốc của ba tôi.” Harvey cười hì hì với Mặc Vân Hi, “Tôi xem chúng ta đều là một loại người, kết giao bạn bè đi, về sau cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau, hắc hắc.”
“Tốt, không thành vấn đề ~” Mặc Vân Hi sảng khoái đáp ứng, nghĩ thầm chỉ cần có thể cùng Thái tử gia của xưởng thuốc này kết bạn, về sau còn sợ không tìm thấy nơi thực tập sao?
“Hắc hắc ~ tôi thích người hào sảng.” Cười cười, Harvey đột nhiên thần bí hề hề kề sát Mặc Vân Hi nói, “Đúng rồi, cậu biết không, ban chúng ta năm nay cư nhiên có cái bàng thính sinh!”
… Mặc Vân Hi đột nhiên có dự cảm bất hảo, “Như thế nào? Bàng thính sinh rất kỳ quái sao?”
Tiểu mập mạp mở rộng đôi mắt đậu xanh, “Không thể nào, cậu ngay cả cái này cũng không biết!”
Mặc Vân Hi không hiểu ra sao, nghĩ thầm, đã có chế độ bàng thính này, bàng thính sinh cũng không có gì kỳ quái đi?
“Ai? Xem ra cậu thật đúng là cái gì cũng đều không hiểu a, tôi đã nói với cậu rồi, học viện Saint Ovendo này cho tới bây giờ chưa từng có bàng thính sinh!” Harvey ra sức bát quái, “Học viện mặc dù có chế độ này, nhưng cho tới bây giờ không ai bàng thính, một là học phí của bàng thính sinh rất cao, quan trọng nhất là, bàng thính sinh nếu muốn thi được bằng cấp, điểm số cần phải cao hơn 20% so với học viên bình thường mới được!”
Mặc Vân Hi buồn bực, “Cao hơn 20%?”
“Đúng vậy! Cậu xem điểm số của Saint Ovendo rất cao, nếu cậu ta có khả năng thi đậu còn dùng bàng thính sao? Phỏng chừng ngay cả điểm tuyển sinh đặc biệt tôi cũng không vượt qua! Chúng ta chiêu sinh đặc biệt như vậy, tốt nghiệp đều tương đối khó khăn, huống chi là bàng thính sinh! Cậu nghĩ a, liên bang chính là thực chú trọng bằng cấp, mọi người lên đại học không phải vì cái bằng cấp thôi sao, không thể tốt nghiệp ai cần a!” Harvey nói xong, cảm thấy chính mình thật đúng là bội phục người anh em bàng thính kia, mặc kệ thế nào, dũng khí thật lớn a.
Mặc Vân Hi biết vậy nên một trận vô lực, xem ra hy vọng cậu có thể tốt nghiệp quả thực là xa vời đến có thể xem nhẹ, tiền đồ thật sự là một mảnh hắc ám a, có cái gì khổ bức hơn là ngay ngày đầu tiên khai giảng đã biết mình tám phần là không tốt nghiệp được chứ?
Chính là hôm nay ai cũng chưa từng nghĩ đến, nhiều năm sau, thời điểm khi Mặc Vân Hi đã trở thành một vị đại sư luyện đan nổi tiếng liên bang, học viện Saint Ovendo đem ảnh chụp tốt nghiệp của cậu phóng to treo lên bức tường vinh dự trong học viện, cũng ban tặng danh hiệu “Học viên danh dự vĩnh viễn”, tuy rằng Mặc Vân Hi cảm thấy danh hiệu này tuyệt đối là trò đùa, nhưng cậu vẫn là bị vô số tân sinh kính ngưỡng, hơn nữa từ năm ấy đội ngũ bàng thính sinh của học viện Saint Ovendo bắt đầu lớn mạnh lên, đương nhiên đây đều là về sau.
“Ai ~ Vân Hi, cậu đoán bàng thính sinh kia trông như thế nào?” Harvey thật sự đặc biệt tò mò, nhìn chằm chằm tân sinh đang đi vào, “Có thể hay không là một nữ sinh? Hắc hắc ~ “
“Giống tôi.” Mặc Vân Hi vô lực ghé trên bàn, một bàn tay chống cằm.
“A? Giống cậu?” Harvey cẩn thận nhìn Mặc Vân Hi, “Tê ~ cậu không nói cũng không để ý nha, tuy rằng cậu rất gầy, nhưng nếu là nữ sinh, cũng rất xinh đẹp !”
“Đi chết đi, tôi là nói tôi chính là bàng thính sinh kia!” Mặc Vân Hi hiện tại tâm tình cực độ âm u.
“A? ! ! ! Ngô ~~~” Harvey vừa muốn kêu to, liền bị Mặc Vân Hi đè lại.
“Đừng gọi! Hư ~~~” Mặc Vân Hi khẩn trương hề hề nhìn chung quanh, hoàn hảo không ai chú ý, “Điệu thấp!”
Harvey nghĩ thầm, cậu có muốn điệu thấp cũng không được nữa rồi. Bất quá cậu là một người tùy tiện, đối điểm ấy cũng không để ý gì, chính là đồng tình vỗ vỗ bả vai Mặc Vân Hi, “Anh em ~~ cố lên!”
“Ân ~~” Mặc Vân Hi vô tình đáp lời.
“Hắc ~ bất quá cậu yên tâm, nếu đã là quan biết nhau thì luôn là anh em!” Harvey hào khí nói.
“Kia thực cám ơn nhiều!” Mặc Vân Hi buồn bực a, không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa, làm người phải điệu thấp a ~~
Chín giờ, một người đan ông mặc trang phục dược sư màu trắng đi vào phòng học, xem ra vẫn còn trẻ, ước chừng hơn 30 tuổi, tướng mạo thực ôn hòa, đặc trưng rõ rệt nhất là một mái tóc dài màu vàng buộc ở sau lưng.
Đôi mắt xanh lam của người đàn ông quét qua phòng học, “Ân, tốt lắm, học viên lớp chúng ta xem ra đều đến đông đủ, theo…”
“Báo danh! Giáo sư, thực xin lỗi, em đã tới chậm!” Một học viên thở hổn hển, đứng ngoài cửa phòng nói.
Người đàn ông cười tủm tỉm nhìn về phía cậu ta, “Ngượng ngùng, học viên lớp chúng tôi đã đến đông đủ, tôi ghét nhất người không có quan niệm về thời gian.”
Học viên đi trễ sắc mặt lập tức có chút trắng bệch, cậu chính là dùng rất nhiều quan hệ mới có thể vào học ở học viện đệ nhất đế quốc này, “Giáo sư! Ngài không thể như vậy, em… em chỉ đến muộn vài phút!”
“Vài phút? Vài phút cũng đủ phát sinh rất nhiều chuyện.” Người đàn ông cười ôn hòa, một chút cũng không giống như đang tức giận, “Em yên tâm, tôi sẽ bóa với giáo vụ, điều em đến ban C , em hiện tại có thể đi bên kia báo tin.”
Nam sinh đứng ở cửa sửng sốt, ban C? ! Chẳng… Chẳng phải điểm của cậu chỉ đủ đỗ vào ban đặc biệt sao? Không chỉ là cậu ta, lời này vừa nói ra, ngay trong phòng học các học viên khác cũng bắt đầu xôn xao đứng lên.
“Như thế nào? Có muốn chuyển ban không? Chỉ cần hiện tại nói ra, giáo sư rất vui lòng giúp các em.” Người đàn ông thoạt nhìn phi thường hảo thuyết nói, thế nhưng học viên phía dưới không có một ai dám lên tiếng, bọn họ tuy rằng đối với cách xử lý như vậy có điểm nghi hoặc, nhưng rõ ràng, trạng huống trước mắt đưa ra sự thay đổi cũng không phải cử chỉ sáng suốt.
Thấy tất cả mọi người an tĩnh lại, người đàn ông lại chuyển hướng về học viên đi trễ kia, “Em tới ban C trước đi, nói với giáo sư ban C, là ý tứ của tôi.” Nói xong liền không hề có phản ứng thêm, tự cố tự địa điểm danh.
Nam sinh kia xấu hổ đứng trong chốc lát, nhưng nghĩ giáo sư này tính tình cổ quái như vậy, đối với mình ấn tượng cũng không tốt, còn không bằng đi ban C, ít nhất so với ban D tốt hơn, liền lặng lẽ ly khai.
Bên này giáo sư điểm danh xong, bắt đầu tự giới thiệu, “Các học sinh, tôi gọi là Blaine • Hurt, từ hôm nay trở đi chính là chủ nhiệm ban D, mọi người có thể gọi tôi là Blaine.”
Lời vừa nói ra, dưới bục giảng rất nhiều học viên liền nhận ra anh ta, khe khẽ nói nhỏ, “Trời ạ, là thiên tài luyện đan sư Blaine!”
“Chủ nhiệm của chúng ta cư nhiên là luyện đan sư cao cấp! Quá may mắn!”
Mặc Vân Hi tò mò nhìn người đàn ông tóc vàng này, người trẻ tuổi này cư nhiên là cao cấp luyện đan sư? Thoạt nhìn cũng chỉ hơn 30 tuổi đi.
Người đàn ông càng cười đến ôn nhu, “Đúng vậy, rất nhiều học viên có lẽ đã nghe qua tên tôi, tôi là học viện Saint Ovendo dùng danh hiệu giáo viên danh dự mời về dạy, là luyện đan sư tốt nhất, được người ta gọi là thiên tài Blaine.”
Mặc Vân Hi khóe miệng run rẩy một chút, đừng tự kỷ như vậy có được không.
Người đàn ông nói, “Mà các em, tất cả học sinh thân mến của tôi, thật bất hạnh, các em là ban D, ban được công nhận là tư chất, thành tích kém cõi nhất, cho nên tôi nghĩ phải để các em hiểu được rằng, trừ bỏ phục tòng sắp xếp của tôi, đuổi kịp bước đi của tôi các em mới có thể tốt nghiệp, cũng chỉ có tôi mới có thể khiến các em không bị xem thành gỗ mục mà còn có thể khẳng định bản thân, đều nghe rõ chưa?”
Tất cả học sinh đã nói không ra lời, Mặc Vân Hi ở trong lòng lật bàn, kháo a, đây là cái loại giáo sư tự kỷ lời nói ác độc gì vậy! Tổng nên bận tâm đến lòng tự trọng của tất cả học sinh đi! Ít nhất giáo sư Thiên Triều cũng không như vậy a!
“Ba ~” một tiếng, Blaine đem danh sách đặt ở trên bàn, ôn nhu hỏi han, “Các học sinh thân mến, các em có nghe hiểu lời tôi nói không? ! Nếu có ai không thể làm được hai điều tôi nói, hiện tại có thể rời đi, tôi sẽ giúp các em chuyển ban.”
Học viên phía dưới lấy lại tinh thần, tất cả đều là một thân nổi da gà, giáo sư này rất khủng bố, nhìn biểu tình cùng lời nói của anh ta, quả thực chính là biến thái a! Nhưng ở sau khi sợ hãi trôi qua, các học sinh tất cả đều tề xoát xoát lớn tiếng trả lời, “Hiểu được thưa giáo sư!”
“Tốt lắm.” Blaine vừa lòng gật đầu, “Bàng thính sinh Mặc Vân Hi, xin mời đứng lên.”
Oanh ~~ thiên lôi cuồn cuộn a, Mặc Vân Hi vốn đang nghĩ để tránh phiền phức, đi học điệu thấp là tốt nhất, lại không dự đoán được, trực tiếp bị gọi tên. Cậu chỉ có thể yên lặng đứng lên, “Giáo sư Blaine.”
Đánh giá Mặc Vân Hi một chút, Blaine ôn hòa nói, “Tôi mặc kệ cậu là xuất phát từ ý tưởng gì để đến bàng thính, nhưng nếu cậu kéo chân lớp chúng ta, cậu nên chuẩn bị trượt ngay từ năm nhất đi.”
“Vâng.. giáo sư!” Mặc Vân Hi vốn muốn nói quy định chế độ bàng thính sinh rõ ràng viết có thể nghe giảng bài tùy ban, nhưng chỉ có thông qua cuộc thi mới có thể tốt nghiệp , bất quá cậu cảm thấy được vẫn là không chọc giáo sư tuyệt vời này.
“Tốt lắm, ngồi xuống, kế tiếp…” Blaine vì tất cả học sinh giảng giải mấy chế độ trọng yếu của trường học, an bài chương trình học, cùng với hướng dẫn mấy môn nằm ngoài chương trình học do giáo sư ban khác giảng dạy, đương nhiên bài chuyên ngành đều là do Blaine tự mình chỉ đạo.
Mặc Vân Hi thật lòng ghi chép mấy tin tức hữu dụng, thỉnh thoảng có học viên hoặc tò mò, hoặc khinh miệt, hoặc đồng tình trộm nhìn cậu, cậu đã sớm nghĩ đến sẽ như vậy, chính là tới hơi nhanh mà thôi, may mắn cậu trước kia vẫn luôn là khi học thể dục thứ hạng toàn đếm ngược từ dưới lên, da mặt cũng đủ dày, cho nên không quá để ý.
“Tốt lắm, trước tiên, hiện tại tất cả mọi người đến lễ đường tham gia lễ khai giảng, 10 giờ bắt đầu.” Blaine nhìn máy thông tín, “Hiện tại đi thì còn có thể chiếm được chỗ ngồi tốt, tận lực tìm ghế ngồi phía trước, các em có thể thưởng thức đại biểu có thực lực vĩ đại, cũng có thể nhận rõ chênh lệch của mình, chú ý thời khoá biểu buổi chiều, giải tán.”
_________________________
Tác giả có lời muốn nói: điệu thấp viết văn
Thật lòng mã tự
Kiên trì nhật canh
Sao sao sao sao
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...