Chương 83: Giải thi đấu thẻ bài (hạ)
----------------
Trên sân khấu giải thi đấu thẻ bài nguyên sang tiếp tục tiến hành.
Lúc này trên sân khấu đang biểu diễn chính là một tấm thẻ bài nguyên sang tám sao.
Tấm thẻ bài này hấp dẫn sự chú ý của mọi người, bởi vì đây là một tấm thẻ bài cấp cao.
Thứ thẻ bài nguyên sang này, tuy rằng vừa hiếm vừa đặc biệt, nhưng nếu là thẻ bài thẻ bài nguyên sang cấp thấp, thuộc tính kỹ năng không tốt, kỳ thực cũng chỉ là trò mèo.
Nói đến cùng, vẫn phải dùng sức chiến đấu của bản thân thẻ bài đến nói chuyện.
Thẻ bài cấp cao vốn là vật phẩm không thường thấy, thẻ bài nguyên sang tám sao nếu phương thức chế thẻ có ý nghĩa làm gương, thì đấy chính là một sáng tạo cực kỳ quan trọng.
Trên sân khấu, người chủ trì rõ ràng biết tấm thẻ bài nguyên sang này có độ quan tâm thế nào, nhiệt tình khi giới thiệu cũng tăng thêm mấy phần, âm điệu còn nâng lên tám độ.
"Tin tưởng tất cả mọi người đều phi thường mong đợi thuộc tính cùng kỹ năng của thẻ bài này như thế nào, chúng ta nhìn một chút tình huống cụ thể của thẻ bài nào."
Ánh mắt mọi người ở đây đều hội tụ đến trên màn ảnh.
Tên thẻ bài: Con đã từng đáng yêu như thế vậy
Thẻ bài là thẻ bài nhân vật, thế nhưng đồ án là một em bé.
Kỹ năng một: Gào khóc.
Phát động kỹ năng gào khóc, phe địch thu được trạng thái hỗn loạn, có tỷ lệ 20% phát động Ma âm xuyên lỗ tai, chịu phải công kích của kỹ năng, có thể đánh mất một phần năng lực hoạt động.
Chỉ có tác dụng với thẻ bài thấp hơn tám sao.
Kỹ năng hai: Không muốn lớn lên.
Phát động kỹ năng xong công kích phép thuật tăng gấp đôi, có 50% khả năng khiến thuộc tính của phe địch thoái hóa đến trạng thái tuổi thơ.
Chỉ có tác dụng với thẻ bài cấp thấp hơn tám sao.
Kỹ năng ba: Lớn lên không đáng yêu.
Phát động kỹ năng xong thu được trạng thái bổ trợ Không đáng yêu, tất cả thuộc tính công kích phòng ngự tăng gấp ba, mà kỹ năng được phát động có 30% tình huống có thể tạo thành trạng thái tự thân hỗn loạn.
Lúc này không chỉ là Cố Thần cảm thấy mờ mịt, mọi người dưới đài tất cả đều có cảm giác khó hiểu, nhưng lại không nói ra được.
"Thuộc tính cùng kỹ năng này đều rất tốt, trên căn bản là trình độ tám sao đỉnh cấp, không biết vị Đại sư chế thẻ này khi chế tác tấm thẻ này là có cơ duyên gì?" Người chủ trì nhìn thấy kỹ năng của thẻ bài không có hàng lởm nào, xưng hô với đối phương từ Chế thẻ sư thành Đại sư chế thẻ.
Nam tử mang mặt nạ thở dài một tiếng, sau đó xa xôi mở miệng.
"Con trai ta là một Ma thẻ sư, anh không biết nó khi mới sinh ra đáng yêu thế nào đâu, khuôn mặt nhỏ trắng trẻo non nớt, một ngày phải khóc một trăm tám mươi lần, nhưng đùa với nó một chút thì sẽ nhếch miệng cười khúc khích, thật sự là đáng yêu.
Nó cũng rất có thiên phú, học trường tốt nhất, còn là sinh viên tốt nghiệp ưu tú.
Thế nhưng nó sau khi lớn lên lại không thể để người thích nổi biết không, tôi mỗi lần đùa nó nó đều không cười, muốn nó chơi với tôi, nó suốt ngày nhìn thẻ bài cũng không chơi với tôi, trước đây nó rõ ràng luôn cắn thẻ bài làm nũng với tôi, hiện tại đã không còn cắn thẻ bài làm nũng với tôi nữa.
Hu hu, rõ ràng trước đây là tiểu áo bông tri kỷ, lớn lên một cái liền giống như tảng núi băng, tôi muốn đứa con trai còn bé của tôi, ngày đêm nhớ mong liền..."
Cố Thần ở dưới đài sạm mặt lại, trong lòng phun tào, tên tấm thẻ bài này không nên gọi là "Con từng đáng yêu như vậy", mà phải gọi là "Oán niệm của một ông bố".
Còn có bảo một người trưởng thành cắn thẻ bài làm nũng là cái giề ông nghiêm túc thật sao?
Còn có cách chính xác để yêu thương trẻ con không phải là sinh đứa thứ hai sao? Tại sao lại một lời không hợp liền muốn chế tác một tấm thẻ em bé? Chưa từng nghe nói thế giới này còn có thứ như kế hoạch hóa gia đình đấy.
Vị Đại sư chế thẻ này khóc lóc kể lể đã lâu, khán giả dưới sân khấu càng nghe càng thấy ngượng, cái kinh nghiệm chế thẻ này bây giờ không có giá trị tham khảo, nói nói liền biến thành một cái hội lên án của các ông bố.
Người chủ trì cũng rất là lúng túng, không biết có nên ngắt lời hay không, may mà đến lúc sau ông bố này khóc đến đau sốc hông, tự mình khoát tay xuống sân khấu.
(Ada: ôi mẹ ơi nhi khống đến mức này là cùng, thông báo cho cả thế giới biết luôn...còn khóc đến sốc hông nữa...)
Cố Thần nghiêm mặt nhìn Mộ Dung Trác Thất: "Ặc, đây chính là giải thi đấu thẻ bài nguyên sang rất đứng đắn mà cậu nói? Mấy thứ không đứng đắn kia là thế nào?"
Mộ Dung Trác Thất cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải thẻ bài như vậy.
Hắn cũng coi như từng tới tham gia hai lần, phần lớn thẻ bài nguyên sang cũng chỉ có phân loại thuộc tính có được hay không, không có phân loại đứng đắn với không đứng đắn.
"Có thể là Chế thẻ sư hiện tại chế tác thẻ bài càng ngày càng tùy hứng đi." Mộ Dung Trác Thất nói.
Cố Thần bỗng nhiên nghĩ đến, nếu tưởng niệm thành bệnh cũng có thể chế tác thẻ bài, vậy có phải hay không có nghĩa là cậu cũng có thể làm thẻ bài nhân vật hiện thực, ví dụ như một tấm bố mẹ gì đó.
Mà thôi, cậu là cô nhi.
(Ada: em từng làm một tấm rồi đó, Mạc Ly ý, cơ mà em còn không biết mình làm ra thì nó liền biến thành thẻ đen rùi, hình như cả tấm Lục Vũ nữa, bị Tăng Giang giấu đi thì phải...)
Cố Thần rất nhanh đưa tầm mắt cùng tư duy trở lại trên sân khấu, sau khi ông bố bao hàm oán niệm kia đi xuống, Chế thẻ sư sau đó đều đứng đắn hơn nhiều, đều là một ít thẻ bài loại thú, thẻ bài thực vật, thỉnh thoảng cũng có một ít thẻ bài thuần kỹ năng.
Cuối cùng sau khi thi đấu kết thúc, thu được quán quân vẫn là vị Đại sư chế thẻ chế tác "Con từng đáng yêu như vậy" kia, dù sao đây là một tấm thẻ bài cấp cao duy nhất toàn trường, tuy nguyên lý sáng tác không có giá trị tham khảo nào, nhưng nếu là giải thi đấu thẻ bài này, thì làm người đứng thứ nhất cũng coi như người có bản lĩnh.
Người bố lấy vị trí thứ nhất này thu được phần thưởng có một tấm thẻ bài chín sao, một tổ thẻ sáu sao mười hai tấm, Cố Thần tính toán một chút, phần thưởng này bán đi lập tức có thể mua một dãy biệt như đấy.
Đúng vậy, từ sau khi nhìn qua biệt thự nhà Uất Trì Vũ, liền đối với biệt thự nhớ mãi không quên, lý tưởng nhân sinh của bạn nhỏ Cố Thần chính là nông cạn như thế.
Thi đấu thẻ bài nguyên sang kết thúc, hội trường không thay đổi, tiếp tục cử hành thi đấu thẻ bài nguyên sang theo đề.
Thi đấu thẻ bài nguyên sang theo đề tại chỗ là một hạng thi đấu thú vị, ban tổ chức phát ra ba đề tài tại chỗ, mỗi tuyển thủ dự thi căn cứ theo đề tài lựa chọn một cái trong đó để chế tác, thời gian chế tác một giờ.
"Cậu có muốn thử một lần không?" Mộ Dung Trác Thất đột nhiên hỏi Cố Thần.
"Hả?" Cố Thần có chút sửng sốt.
"Tôi có thể sao?"
Mộ Dung Trác Thất gật đầu.
"Thi đấu thú vị là chế thẻ trong thời gian ngắn tại chỗ, cho nên chế tác ra sẽ không có thẻ bài cấp cao, đa số đều là thẻ bài cấp thấp, vừa vặn cậu có thể thử một chút."
Cố Thần có chút do dự: "Nhưng mà tôi còn muốn nhìn xem Chế thẻ sư khác chế tác thẻ bài nguyên sang là tình cảnh như thế nào."
"Không sao, tôi có thể ghi lại giúp cậu, đến lúc đó lại gửi cho cậu."
Cố Thần chần chờ một chút: "Nhưng mà Tinh thần lực của tôi khá đặc thù, chế tác thẻ bài tại chỗ không phải quá chói mắt sao, cho dù có đeo mặt nạ."
"Thi đấu thú vị có thể lựa chọn hình thức chế thẻ phong bế, có một số Chế thẻ sư lúc chế thẻ không thích bị quấy rầy."
Cố Thần vẫn như cũ do dự.
"Thi đấu thú vị này cùng sẽ đánh giá vị trí một, hai ba vân vân, có phần thưởng."
"Tôi tham gia!" Sao không nói sớm! Cố Thần tựa như nhìn thấy biệt thự nhỏ đang vẫy tay với mình.
(Ada: thật là sao không nói sớm, làm cho em do dự mãi...)
Cố Thần báo danh tham gia thi đấu thẻ bài nguyên sang theo đề tại chỗ, dựa theo dặn dò của Mộ Dung Trác Thất lựa chọn hình thức chế thẻ phong bế.
Trong căn phòng phong bế nhỏ có đặt một đống thẻ trắng, trong phòng còn có một cái màn ảnh có thể nhìn thấy toàn bộ hội trường.
Lúc thi đấu bắt đầu, trên màn anh hiện ra đề tài dự thi hôm nay.
"Đề tài của thi đấu thẻ bài nguyên sang theo đề tại chỗ lần này là "Xú"(hôi thối, xấu xí) "Thuần"(tinh khiết tinh thuần) "Sáng"(sáng lập sáng tạo).
Thời gian thi đấu là một tiếng."
Cố Thần nhìn màn ảnh một vẻ mặt mơ màng, đề thi này là cái quỷ gì, quả thực có thể so với thời học trung học trước đây sáng tác văn ra cái loại đề tài như "Mộng"(ước mơ, giấc mộng) "Tri"(tri thức) vừa có thể tùy tiện viết, vừa viết liền đặc biệt dễ kỳ ba lạc đề, duy nhất đáng ăn mừng chính là đại khái ở đây thì chế tác thẻ bài là được rồi, không cần lấy dàn ý cao, nội dung sâu sắc các thứ.
Cố Thần cầm lấy thẻ bài trên bàn, cậu không biết rõ quy tắc thi đấu, là trong ba đề tài được lựa chọn tự do sáng tác một cái, mà lại hiểu thành trong một giờ chế tác ba tấm.
Hai mươi phút chế tác một tấm thẻ, áp lực thật lớn.
Cố Thần nhìn ba cái đề tài này, rơi vào trầm tư.
Rất nhanh, cậu liền có chủ ý.
Dưới sân khấu.
Mộ Dung Trác Thất vừa điều chỉnh dụng cụ ghi hình tự động ghi lại tình huống trên sân khấu, vừa lo lắng Cố Thần chế tác như thế nào.
Tham gia thi đấu tổng cộng có tám mươi sáu người, Cố Thần là người số ba mươi chín, trên sân khấu gần như hơn một nửa Chế thẻ sư đều lựa chọn hình thức chế thẻ phong bế.
Một tiếng đồng hồ rất ngắn, Chế thẻ sư chọn hình thức chế thẻ bên ngoài chỉ có chưa tới một nửa là chế thẻ thành công.
Chế thẻ sư chế thẻ kiểu phong bế lại xuất hiện trở lại trên sân khấu.
Mộ Dung Trác Thất liếc mắt một cái liền từ trong tám mươi mấy người tìm được Cố Thần, hắn nhìn thấy Cố Thần cúi đầu, cầm thẻ bài trong tay nhíu chặt mày, tựa hồ như đang suy nghĩ cái gì đó.
Chẳng lẽ là chế tác thẻ bài thất bại? Mộ Dung Trác Thất nghĩ.
Hắn hiện tại đã bắt đầu muốn chuẩn bị tổ chức ngôn ngữ để lát nữa an ủi bé dễ thương Cố Thần.
Biểu diễn thành phẩm là bắt đầu từ số một.
Thi đấu thẻ bài nguyên sang theo đề tuy được gọi là thi đấu thú vị, nhưng khó khăn kỳ thực không nhỏ hơn chút nào so với thi đấu thẻ bài nguyên sang chính quy.
Đầu tiên, phải chế thẻ trong thời gian ngắn, phải hoàn thành trong một tiếng;
Thứ hai, phải nhất định phù hợp với đề tài, thẻ bài suy nghĩ cùng cấu tạo ngay tại chỗ, mà không phải tùy tiện chế tác một tấm thẻ bài nguyên sang mình am hiểu;
Cuối cùng, không hạn chế đẳng cấp thẻ bài bạn chế tác, đương nhiên số sao của thẻ bài càng cao thì điểm sẽ càng cao.
Vì phòng ngừa gian lận, thẻ trắng đều cho ban tổ chức cung cấp, ngăn chặn hành vi lén lút lấy thành phẩm từ trong không gian chứa đồ ra để dự thi.
Phần biểu diễn thành phẩm cũng chứng minh độ khó của thi đấu này.
Ba mươi vị tuyển thủ trước đấy, có hai phần ba còn chưa thành công chế ra một tấm thẻ bài, còn lại gần chục người, có hai vị chế tác thẻ bài phổ thông, cũng không phải thẻ bài nguyên sang, có bốn vị chế tác thẻ bài một sao phù hợp yêu cầu của đề tài, hai vị chế tác thẻ bài hai sao.
Đến phiên vị tuyển thủ ba mươi mốt, thẻ bài sau khi được máy móc hiện ra, lúc được biểu diễn trên màn ảnh, toàn tường phát ra một trận thán phục.
Tên thẻ bài: Con bọ xít thuần sắc (thẻ bài bốn sao)
Kỹ năng một: Rất tinh khiết rất ngây thơ.
Phát động kỹ năng, thu được trạng thái ánh sáng thuần sắc, công kích hệ quang minh gấp ba, đối với thẻ bài cùng dị hệ hắc ám thương tổn gấp bội.
Kỹ năng hai: Rất hôi rất lôi thôi.
Phát động kỹ năng, có thể khiến cho phe địch tiến vào trạng thái hỗn loạn, có tỷ lệ nhất định đối phương thu được trạng thái lôi thôi, trạng thái lôi thôi khiến lực hành động giảm một nửa, công kích chậm chạp.
Khán giả dưới đài cùng bình ủy cũng không khỏi than thở đưa mắt tìm kiếm tuyển thủ số ba mươi mốt trên đài, mà tuyển thủ số ba mươi mốt tuy rằng đeo mặt nạ, nhưng loại cảm giác kiêu căng lại khá rõ ràng.
Nhưng người ta dù sao cũng có tư bản để kiêu ngạo.
Chế thẻ sư thực lực siêu cấp sẽ không tham gia kiểu thi đấu thẻ bài nguyên sang theo đề thiên về giải trí này, nhưng có thể trong khoảng thời gian ngắn chế ra thẻ bài nguyên sang phù hợp với đề tài, đây vốn là chuyện không bình thường, càng lợi hại hơn là một tấm thẻ bài của tuyển thủ này còn phù hợp hai đề tài, còn là một tấm thẻ bài cấp trung, kỹ năng cũng không phải loại vô bổ, người mang mặt nạ này tuyệt đối là con cưng của trời không giả.
Khán giả dưới đài đều cảm thấy lần thi đấu này vị trí đứng đầu thuộc về không ai khác ngoài số ba mươi mốt này.
Nghiệm thẻ trên sân khấu tiếp tục tiến hành, liên tục là mấy người không chế ra thẻ bài, rất nhanh liền đến lượt Cố Thần.
Người chủ trì nhìn số ba mươi chín trước mắt, từ hình thể và khí tràng thì tuổi rất nhỏ, bình thường có thể nhanh chóng chế ra thẻ bài nguyên sang, đa số cũng là Chế thẻ sư cấp cao.
Hắn nhìn thẻ bài trên tay đối phương một chút, có ba tấm?
Người chủ trì tiếp nhận thẻ bài trước tiên kiểm tra một lúc, ba tấm thẻ bài một tấm là một đoàn sương mù màu trắng, một tấm là một đoàn sương mù màu đen, một tấm là một đoàn sương mù màu máu, nếu nói cậu chế tác thất bại, thì nó chắc chắn không phải thẻ đen, nếu nói cậu chế tác thành công, thứ trong thẻ này là cái gì, dù thế nào cũng không phải vết khiếm khuyết cực lớn che lại toàn bộ mặt ngoài của thẻ bài không còn gì hết đi.
Vì vậy người chủ trì quyết định trước tiên hỏi tuyển thủ.
"Chào ngài, tuyển thủ số ba mươi chín, xin hỏi ba tấm thẻ bài này là tác phẩm dự thi phải không?"
Cố Thần gật đầu.
Quá trình biểu diễn thẻ bài của ba mươi tám tuyển thủ trước đấy cậu cũng xem, cậu mới phát hiện mình hiểu sai đề tài, cái đề tài này là cho tuyển thủ chọn một trong ba cái mà sáng tác, kết quả hại cậu khẩn trang vội vàng chế tác ba tấm.
"Vậy, ba tấm thẻ bài này là tương ứng với đề tài nào?"
Cố Thần nhìn một chút: "Tấm màu trắng chính là tương ứng với "Thuần", màu đen chính là tương ứng với "Xú", màu máu chính là tương ứng với "Sáng"."
Dưới sân khấu ồ lên một trận, trong một giờ cho dù chế tác ra ba tấm thẻ bài một sao phổ thông, đó cũng là Chế thẻ sư có trình độ tương đối cao mới có thể làm được, chế tác ba tấm thẻ bài nguyên sang, còn là theo đề tại chỗ, chuyện này quá bất hợp lý đi.
Mọi người cảm thấy khó có thể tin được, người chủ trì cũng tương tự không thể tin nổi.
Cứ xác nhận mãi, người chủ trì mới nói, "Vậy để chúng ta đến xem từng tấm thẻ bài một chút đi."
Trong lòng người chủ trì cùng mọi người đều cảm thấy ba tấm thẻ bài sương mù kia có thể là cách chế tác thất bại rất gần nhưng không thành thẻ phế, có lẽ thuộc tính cùng kỹ năng đều vô dụng.
Thẻ bài sương mù màu trắng phô bày ra đầu tiên.
Tên thẻ bài: Cua đồng (bản hỗn loạn) thẻ bài một sao
Kỹ năng một: Cái cổ trở xuống không thể miêu tả.
Phát động kỹ năng, có tỷ lệ 10% khiến cho phe địch từ cổ trở xuống tự động biến mất, chỉ có hiệu quả với dị thú cấp một.
Kỹ năng hai: Vừa đến cao trào liền kéo đèn.
Phát động kỹ năng, có tỷ lệ 50% khiến cho tầm mắt của phe địch hoàn toàn biến tối.
Cho nên kỹ năng chỉ có hiệu quả với dị thú cấp một.
Cố Thần tự mình cũng cạn lời.
Cậu sau khi nhìn thấy đề tài "Thuần", liền cứ nghĩ đến "Đại thần Cua Đồng", nhưng đại thần cua đồng có hình tượng gì cậu không làm sao cấu tạo lên được, vốn còn muốn thử tạo thành thánh nữ Trinh Đức gì đó lại phát hiện thời gian không đủ, sau đó liền hỗn hỗn độn độn mơ mơ màng màng chế tác tấm thẻ bài này.
Dưới sân khấu truyền đến âm thanh thán phục, phần lớn khán giả nhìn thấy mặt thẻ bài đều cảm thấy đây phỏng chừng cũng không được coi là một tấm thẻ bài, không nghĩ tới thật sự là thẻ bài nguyên sang.
Tuy rằng chỉ có một sao, nhưng mà kỹ năng này không yếu chút nào.
Người chủ trì vừa nói các loại từ ca ngợi vừa đem tấm thẻ bài thứ hai một đoàn sương mù đen để vào trong máy nghiệm thẻ.
Tên thẻ bài: Quốc túc* (bản tâm tình) thẻ bài một sao
*viết tắt của đội bóng đá quốc gia Trung Quốc.
Kỹ năng một: Bắn làm sao cũng không trúng.
Phát động kỹ năng, tạo thành công kích của phe mình toàn bộ mất đi hiệu lực.
Chỉ có tác dụng với thẻ bài một sao của phe mình.
Kỹ năng hai: Chân thối.
Phát động kỹ năng, tạo thành công kích gấp ba đối với phe mình, chỉ có tác dụng với thẻ bài một sao của phe mình.
Khán giả dưới sân khấu không hẹn mà cùng phát ra tiếng "Ồ", bọn họ lại cẩn thận kiểm tra một hồi kỹ năng hiện lên trên màn ảnh, không có nhìn nhầm, cho phe mình!
Đây là kỹ năng kỳ quái gì vậy, không có lợi cho bản thân chút nào chuyên môn tiện lợi cho phe địch? Lẽ nào đây là một dòng suy nghĩ mới, dùng loại thẻ bài này lẫn vào phe địch, đánh vào từ trong kẻ địch, cho kẻ địch một đòn trí mạng?
Cố Thần lần thứ hai cạn lời nhìn màn hình.
Vào lúc nhìn thấy đề tài "Xú"(thối) này, phản ứng đầu tiên của cậu chính là bóng đá nam, nhưng cậu lại là ngụy fan bóng đá, tuy rằng có thể kể ra một trăm tiết mục ngắn trêu chọc bóng đá nam, nhưng bảo cậu nói rõ cụ thể bóng đá nam thối như thế nào, thì cậu không nói rõ ràng được, nhưng dựa vào tâm tình của cậu thì cảm thấy thối nhất là bóng đá nam, vì vậy Tinh thần lực nhanh chóng phun trào, không lâu sau liền chế tạo tấm thẻ bài này.
Ánh mắt người chủ trì nhìn Cố Thần đã không bình thường, hai tấm thẻ bài vừa xong, cho dù tấm thứ hai có chút quỷ dị, nhưng cũng coi là thẻ bài, một Chế thẻ sư tuổi thoạt nhìn không lớn lắm, trong một giờ liền thành công chế tác ba tấm thẻ bài, đây tuyệt đối là nhân vật dẫn dắt một phương.
Ngữ khí người chủ trì đều trở nên ca ngợi: "Vị tuyển thủ này thật sự là quá tài hoa hơn người, thẻ bài nguyên sang được chế tác có đường nét độc đáo, điều này khiến chúng ta càng mong đợi tấm thẻ bài thứ ba hơn."
Tấm thẻ bài thứ ba là cái Cố Thần nghiêm túc suy nghĩ nhất, lúc nhìn thấy chữ Sáng cậu liền nghĩ đến Bàn Cổ khai thiên tích địa, cho nên cậu cũng là ấn theo suy nghĩ này đi cấu tạo thẻ bài.
Chỉ là đối với Bản Cổ, Cố Thần cũng chỉ là xem qua «Tam Ngũ Lịch» biết đến một câu chuyện như vậy mà thôi, cho nên cuối cùng tạo ta một tấm thẻ bài như vậy.
Tên thẻ bài: Bàn Cổ (bản nửa biết nửa hiểu) thẻ bài hai sao
Kỹ năng một: Mắt trái hóa Nhật.
Phát động kỹ năng, phe địch có thể sinh ra trạng thái choáng váng.
Chỉ có hiệu quả đối với thẻ bài hai sao trở xuống.
Kỹ năng hai: Mắt phải hóa Nguyệt.
Phát động kỹ năng, phe địch có thể sinh ra trạng thái mù.
Chỉ có hiệu quả đối với thẻ bài hai sao trở xuống.
Kỹ năng ba: Lông tơ thành Tinh.
Phát động kỹ năng, có tỷ lệ 50% khiến trang bị của đối phương toàn bộ bị huỷ diệt toàn diện.
Chỉ có hiệu quả đối với thẻ bài hai sao trở xuống.
Dưới sân khấu tiếng kinh hô một làn sóng lại cao hơn một làn.
Một giờ, ba tấm thẻ bài nguyên sang phù hợp với đề tài, cho dù là một sao hai sao, nhưng kỹ năng thuộc tính không qua loa chút nào!
Chế thẻ sư trên sân khấu này rốt cuộc là ai! Nhìn tư thái thì hẳn là một thanh niên tuấn kiệt! Chẳng lẽ so với Đại sư chế thẻ trẻ nhất hiện nay Quý Đỗ Mân còn là nhân vật muốn nghịch thiên hơn hả!
Khán giả dưới sân khấu châu đầu ghé tai, Mộ Dung Trác Thất ngồi ở chính giữa, chăm chú nhìn Cố Thần mặt hướng màn ảnh trên sân khấu, có thể tưởng tượng được thần sắc của đối phương tám phần mười là bất đắc dĩ.
Loại khí chất mọi người đều cảm thán, chỉ mình ta không đáng kể kia cũng rất đặc biệt, đúng vậy, lúc này trong mắt Mộ Dung Trác Thất bất luận Cố Thần làm cái gì cũng đều xịn xịn xịn!
Cố Thần quả thật không biết phải phát biểu cảm tưởng gì về ba tấm thẻ bài mình chế tác, bởi vì sinh ra hiểu lầm với đề tài, cậu vẫn luôn gấp gáp chế tác thẻ bài, nhưng chính cậu cũng không biết làm thế nào chế tác ra thẻ bài thanh kỳ như thế.
Cố Thần xong rồi còn có hơn bốn mươi vị tuyển thủ, chẳng qua bọn họ không thể nổi lên bất kỳ sóng gió nào.
Cuối cùng bình ủy thảo luận giữa Cố Thần cùng tuyển thủ ba mươi mốt nửa ngày.
Cố Thần một giờ chế tác ba tấm thẻ bài nguyên sang một, hai sao, mà tuyển thủ số ba mươi mốt chế tác một tấm thẻ nguyên sang bốn sao.
Cuối cùng, ban tổ chức vẫn đem giải nhất cho Cố Thần, bọn họ cho là dòng suy nghĩ chế tác thẻ bài của Cố Thần càng đặc biệt, càng có tính nguyên sang hơn.
Cố Thần đối với việc mình được giải nhất phi thường vui vẻ! Đúng! Phần thưởng! Tiền tài! Biệt thự!
Phần thưởng ban tổ chức trao cho Cố Thần là một quyển sách «Thánh Diệp Không Trí Quyết» (bí quyết thiết trí không gian Thánh Diệp??), nguyên bản mong đợi lấy được thẻ bài cấp cao, Cố Thần có chút mất mát.
Dù sao cậu chỉ biết giá cả thẻ bài cấp cao, không rõ ràng giá cả của sách.
Cố Thần sau khi xuống sân khấu bị rất nhiều người tiến đến gần, bị Mộ Dung Trác Thất chạy tới không vết tích chặn rơi hết.
"Quyển sách này là gì?" Cố Thần cảm thấy hứng thú lại là có thể bán bao nhiêu tiền, chẳng qua cậu cảm thấy vẫn nên uyển chuyển một chút thì tốt hơn.
Mộ Dung Trác Thất nhận lấy quyển sách, lật xem một lượt.
"Đây coi như là bí tịch đi, chế tác là một loại thẻ bài đặc thù, chính là thẻ bài có thể để cho Vật cộng sinh Tinh thần lực gửi ở trong này?"
Cố Thần nghe được có chút choáng.
"Vật cộng sinh gửi trong thẻ bài? Nhưng vật cộng sinh Tinh thần lực không phải ở trong đầu sao? Tại sao lại muốn cho vào trong thẻ bài?"
Mộ Dung Trác Thất tuy rằng bác học, nhưng cũng không giải thích nổi vấn đề này.
"Đại khái là nhàn rỗi tẻ nhạt đi."
Cố Thần nghẹn họng.
"Vậy quyển sách này có lợi ích gì?"
"Trước tiên có thể giữ lại, dù sao cũng là vật thú vị, cái giải đấu thú vị này có phần thưởng thường đều là đồ vật cũng thú vị, ví dụ như năm ngoái là viên thuốc ăn vào có thể trong thời gian ngắn biến thành dị thú mãn cấp, chỉ là biến ảo ngoại hình, năng lực một chút cũng không thay đổi." Mộ Dung Trác Thất nói.
Cố Thần có lẽ nghe không hiểu tác dụng của quyển sách này, nhưng giá trị của quyển sách này cậu vẫn nghe hiểu.
"Cho nên nói quyển sách này không đáng giá?"
Mộ Dung Trác Thất đổ mồ hôi, tại sao đối phương cứ luôn cái gì cũng mắc cùng với tiền tài.
"Nói uyển chuyển một chút thì là vô giá cũng không có thị trường đi, nó đặc biệt như vậy trên căn bản cậu không thể mua được ở thị trường, nhưng nếu cậu muốn bán, có lẽ cũng không có ai mua."
Cố Thần nhất thời không biết phải làm thế nào để biểu đạt tâm tình của mình vào lúc này.
Cái cảm giác này thật giống như có người nói với bạn, muốn cho bạn một quyển sách "tỉ mỉ biên chế bao gồm trong lịch sử chưa ai không động dung rơi lệ vạn người phong thưởng đời này phải đọc", sau đó bạn trong lòng tràn đầy mong đợi nhận lấy, kết quả trong sách viết chính là «Năm năm thi đại học- Ba năm mô phỏng»*.
*đây là bộ sách khiến học sinh TQ đau khổ:img
.
Cố Thần thở dài một tiếng, biệt thự nhỏ gì chứ liền vẫy cánh cách cậu thật xa.
=
=
Ada: kế hoạch làm giàu của bạn Thần không suôn sẻ lắm nhỉ...!không sao đâu có Thất nuôi rồi.
PS: tui ko hiểu lắm cái vụ ba năm mô phỏng rùi còn thi năm năm là cái gì đâu...!tui đi tra thử thì mò ra một trang thảo luận sách "Năm Ba" có tốt hay không...!đọc hổng hiểu gì cả...
=
=
=.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...