Chương 54: Tiểu Kim Long
------------
Có chút mơ màng Cố Thần về tới ký túc xá, hình chữ đại (大) nằm ở trên giường.
Trong lúc thất thần, tay không tự chủ mò tới túi.
Cố Thần lấy ra khối kim loại trong lúc câu cá tiện tay cho vào túi, đưa tới trước mặt quan sát một chút, cuối cùng coi như nhớ lại lai lịch của nó.
Thời điểm đổi phần thưởng của Tam Hiệu Tranh Bá trước đấy, Cố Thần cảm thấy thứ vàng óng ánh này rất thích cho nên bỏ ra hai điểm đem về nhà.
Lúc trở về cậu còn hỏi Mộ Dung Trác Thất, đối phương biểu thị cũng không rõ đây là cái gì.
Ở trong bí cảnh thường đều sẽ có rất nhiều vật phẩm không tệ, nhưng lại có một vài thứ không biết được tác dụng hoặc giá trị, cho nên chỉ cần là vật phẩm trong bí cảnh, nhà thám hiểm đều sẽ mang về.
Đồ vật có thể đặt ở bảo tàng, bản chất hẳn là không quá kém.
Cố Thần tinh tế quan sát hồi lâu vẫn không có bất kỳ manh mối nào, tiện tay ném tới bên cạnh gối.
Bởi vì một ngày mệt nhọc, tinh thần lại chịu đến kíƈɦ ŧɦíƈɦ, Cố Thần rất nhanh ngủ mất.
Màn đêm buông xuống.
Khối kim loại đặt bên gối bắt đầu nóng lên, sau đó dần dần còn có một vầng sáng quấn quanh.
Ánh sáng càng ngày càng sáng, càng ngày càng chói mắt, vào thời điểm ánh sáng này có vẻ như sắp nổ tung, từ trán Cố Thần bay ra một sợi tơ màu vàng quấn lấy ánh sáng kia.
Ánh sáng muốn tránh thoát sợi tơ, cuối cùng lại bị dần dần nuốt hết.
Chỉ nhìn thấy sợi tơ càng ngày càng thô, mà ánh sáng của khối kim loại càng ngày càng yếu.
Đang rửa ráy ở ký túc xá, Mộ Dung Trác Thất cảm thấy đầu bỗng nhiên một trận đau đớn xé tâm.
Không có cách nào tiếp tục khống chế Tinh thần lực, hắn triệu hoán Chích Hắc Long ra.
Chích Hắc Long vẫn là bộ dáng tiểu Hắc Long thu nhỏ, lại bức thiết muốn xông ra ngoài.
Mộ Dung Trác Thất không có cách nào, đành phải tùy ý dội nước mặc quần áo, một đường đi cùng tiểu Hắc Long.
Tiểu Hắc Long không có biến thành hình thái nguyên bản cự đại, chỉ là bản mini chân ngắn cánh nhỏ nhưng lại mang tốc độ như bay tiến lên.
Mộ Dung Trác Thất đuổi theo một đường, phát hiện nó chạy tới cửa ký túc xá Cố Thần.
Tiểu Hắc Long một bộ dáng muốn phá cửa xông vào, cảm thấy nếu cứ để tiểu Hắc Long tiến vào bạo lực như vậy, mình nhất định sẽ bị học đệ xem là biếи ŧɦái, Mộ Dung Trác Thất vội vàng ngăn cản tiểu Hắc Long.
Tiểu Hắc Long bất mãn lắc lắc thân thể, giãy giụa trong lòng Mộ Dung Trác Thất.
Bởi vì tiểu Hắc Long còn không thể nói chuyện, mà mình gần đây luôn hiểu ngầm không kẽ hở với tiểu Hắc Long lại biến thành hoàn toàn không hiểu nó muốn nói gì, Mộ Dung Trác Thất không thể làm gì hơn là cùng tiểu Hắc Long mắt to trừng mắt nhỏ một trận.
Nhìn bộ dáng tiểu Hắc Long vẫn như cũ phi thường chấp nhất muốn đi vào, Mộ Dung Trác Thất bất đắc dĩ gõ cửa một cái.
Đang ở trong mộng, Cố Thần mơ mơ hồ hồ nghe được tiếng gõ cửa, vẫn như cũ mông lung buồn ngủ, cậu nỗ lực muốn mở mắt, lại phát hiện cực kỳ mệt nhọc, thật giống so với trước khi ngủ còn mệt hơn.
Chắc không phải quỷ áp giường gì đó đi, Cố Thần nghĩ thầm.
Chuẩn bị xong tình tự, Cố Thần mở choàng mắt.
"A!" Rít lên một tiếng.
Mộ Dung Trác Thất ngoài cửa lúc này cũng liều mạng, trực tiếp đẩy cửa mà vào.
Hình ảnh trước mắt để cho hai người đều có chút tắt tiếng.
Cố Thần vẫn như cũ quần áo xốc xếch nằm trên giường, mà phía trên Cố Thần, một đoàn ánh sáng cự đại trôi nổi lơ lửng, còn có thể nhìn thấy cái bóng của một vật thể lúc ẩn lúc hiện.
Tiểu Hắc Long kêu gào gào vài tiếng, tránh thoát ôm ấp của Mộ Dung Trác Thất, bay thẳng đến vồ tới đoàn ánh sáng kia.
Ánh sáng linh hoạt né tránh, nhảy tới trên cái bàn bên cạnh giường.
Hào quang vàng óng dần dần tản đi, một tiểu Kim Long mini đáng yêu xuất hiện phía trước.
Tiểu Hắc Long chấp nhất kêu gào gào nhào tới, bị tiểu Kim Long dùng một cái quẫy đuôi vứt qua một bên.
Bị ép nằm trên mặt đất, tiểu Hắc Long vẫn như cũ chưa bỏ ý định, ngoắt ngoắt đuôi tiếp tục định lao về phía trước.
Mộ Dung Trác Thất đỡ trán, không nghĩ tới mày là một thể tinh thần như thế.
Càng thêm mơ màng chính là Cố Thần, ngủ một giấc vừa mở mắt ra liền thấy một chùm sáng bay bay ở trước mắt, trong giây lát còn tưởng là mặt trời.
Còn chưa hồi thần kết quả một người một rồng phá cửa xông vào, mà ánh sáng biến thành một tiểu Kim Long.
Tuy rằng tiểu Kim Long toàn thân ánh vàng kim lòe lòe rất phù hợp với mỹ quan tham tài của Cố Thần, mà loại sinh vật không rõ khó giải thích được xuất hiện trong phòng vẫn để cho Cố Thần cảm thấy trong lòng hoảng loạn.
Tiểu Kim Long trên bàn không để ý đến tiểu Hắc Long vẫn luôn ý đồ tới gần, nhảy hai cái tạo tư thế mềm mại rơi vào lòng Cố Thần.
Cố Thần có chút không biết làm sao đón lấy tiểu Kim Long.
Tiểu Kim Long cử động thân thể hai cái, điều chỉnh tư thế thoải mái một chút, an ổn nằm trong lòng Cố Thần.
Cố Thần nhất thời cạn lời, làm sao có thể luyện ra động tác quen thuộc như vậy, đùa giỡn lưu manh cũng không phải đùa giỡn như thế nha.
"Đây là vật gì?" Cố Thần cầu viện nhìn về phía Mộ Dung Trác Thất đang ngây ngẩn cả người đứng cách đó không xa.
Mộ Dung Trác Thất bình tĩnh lại, đi tới bên người Cố Thần, thuận tiện tóm lấy tiểu Hắc Long mất mặt đang kêu gào gào bên cạnh.
"Đây hẳn là Vật cộng sinh Tinh thần lực của cậu." Mộ Dung Trác Thất quan sát một chút rồi nói.
Vật cộng sinh Tinh thần lực? Cố Thần có chút nghi vấn.
Mặc dù đối với những kiến thức này chưa biết rõ nhiều, mà Cố Thần cũng rất rõ ràng Vật cộng sinh Tinh thần lực là phải đến cấp sáu mới có thể sản sinh, mà cậu chỉ là người mới đột phá Chế thẻ sư cấp bốn.
Cố Thần hướng ánh mát nghi vấn về Mộ Dung Trác Thất, Mộ Dung Trác Thất biểu thị không thể ra sức, hắn cũng không rõ lắm là chuyện gì xảy ra.
Thế nhưng bản thân Cố Thần liền là một tồn tại rất đặc thù, cho nên phát sinh sự tình đặc thù gì cũng không phải là không thể.
Mộ Dung Trác Thất xoay người đi đóng cửa lại, phòng ngừa có người khác phát hiện dị thường.
Sau đó kéo một cái ghế tới ngồi bên cạnh Cố Thần, muốn tiếp nhận tiểu Kim Long để quan sát.
Tiểu Kim Long lung lay đầu biểu thị từ chối.
Mà tiểu Hắc Long ngồi xổm trên đùi Mộ Dung Trác Thất tiếp tục mặt dày mày dạn đong đưa cái đuôi.
"Trước đây tôi đã phát hiện Tinh thần lực của cậu không bình thường, thông thường thì Tinh thần lực Ma thẻ sư tương đối dễ dàng xuất hiện biến dị màu sắc, phần lớn Tinh thần lực Chế thẻ sư đều là màu thuần trắng trong suốt, mà cậu lại mang một tia màu vàng nhỏ nhắn khó nhận ra, cho nên con Kim Long này hẳn là Vật cộng sinh Tinh thần lực của cậu." Mộ Dung Trác Thất quan sát tiểu Kim Long trong tay Cố Thần một chút.
"Theo lý thuyết nó xác thực không nên vào thời điểm Tinh thần lực còn không cao mà sinh ra, xem tình huống này nó hẳn là được thứ gì đó đề cao nên mới có thể xuất hiện."
Đề cao? Cố Thần nhíu nhíu mày.
Đột nhiên Cố Thần nhớ tới thứ gì đó, lục lọi một chút gối ngủ cùng chăn, không tìm thấy khối kim loại không rõ lúc trước khi ngủ cầm ra kia.
Lẽ nào khối kim loại bị tiểu Kim Long hấp thu?
Cố Thần có chút tò mò nhìn tiểu Kim Long.
Vẫn chưa có năng lực ngôn ngữ để biểu đạt, tiểu Kim Long chỉ là hừ hừ hai tiếng, tiếp tục nằm nhoài trong lòng Cố Thần không đứng lên.
Hai người hai rồng trầm mặc hồi lâu, tiểu Kim Long vẫn luôn nằm nhoài trong lòng Cố Thần nhạt dần nhạt dần, cuối cùng biến mất không còn tăm tích.
"Anh anh anh." Mắt thấy tiểu Kim Long biết mất, tiểu Hắc Long không vui, nhảy đến trong lòng Cố Thần, ở vị trí nguyên bản của tiểu Hắc Long cọ trái cọ phải một trận.
"Xem ra thật sự là được đề cao." Thấy cảnh này Mộ Dung Trác Thất khẳng định nói.
"Sẽ không có tác dụng phụ gì, vật cộng sinh một khi sinh ra liền sẽ không biến mất, chỉ là Tinh thần lực của cậu hiện tại quá yếu không đủ để duy trì thời gian hiện hình của nó quá lâu, chờ Tinh thần lực của cậu nâng cao, thì có thể thoải mái triệu hoán nó."
Nhìn tiểu Hắc Long cọ tới cọ lui trong lòng, Cố Thần biểu thị vẫn là loại sinh vật hoạt bát hiếu động này làm người ta yêu thích, cái vừa nãy mặc dù dễ nhìn, nhưng thực sự quá kiêu ngạo.
"Thời gian không còn sớm, cậu nghỉ ngơi sớm một chút." Mộ Dung Trác Thất tóm lấy tiểu Hắc Long còn ở trong lòng Cố Thần không chịu đi.
Cố Thần biểu thị không biết làm sao đối với chuyện trong đầu mình có thể biến ra một tiểu Kim Long này, tuy rằng trước đây nhìn thấy không ít Ma thẻ sư cấp cao có vật cộng sinh Tinh thần lực của mình, nhưng đến lượt mình cậu lại cảm giác vô cùng vô cùng không khoa học.
Cảm giác ngày đó trải qua đặc biệt thần kỳ, Cố Thần ngày hôm sau tiếp tục mang hai con mắt gấu trúc lên lớp.
Thiên Linh hôm nay vẫn như cũ ăn mặc trang điểm lộng lẫy tiến vào lớp học, liếc đám học sinh bên dưới một cái.
"Ngày hôm qua câu cá xảy ra một chút bất ngờ, cho nên hôm nay chúng ta buông lỏng một chút, cứ tiếp tục làm kiểm tra đi."
Phía kêu than một mảnh, đối với kiểu ra chiêu không theo lẽ thường của Thiên Linh, bọn học sinh đều cảm thấy tâm mệt thật sâu sắc.
Đương nhiên trong này mệt không gì bằng nhất chính là Cố Thần, tối hôm qua bởi vì tiểu Kim Long dằn vặt một đêm, đến giờ cậu vẫn trong trạng thái hỗn độn, căn bản không có thời gian để xem sách vở, hiện tại bảo cậu phải kiểm tra, qua nhiên là hôm qua chạy thoát cũng không thoát khỏi hôm nay.
Ôm quyết tâm rốt cuộc phải nghênh đón lần đầu tiên thi kém trong đời, Cố Thần dự định phát huy tinh thần khối văn dù cái gì cũng không biết cũng phải đem bài thi lấp kín, đề bút chuẩn bị bài thi, lại phát hiện bên trong bài thi lại có không ít những thứ được nhắc qua trong tâm đắc chế thẻ của Thiên Linh.
Kinh hỉ hơi nhỏ ngẩng đầu lên nhìn Thiên Linh một cái, đối phương đang ngồi phía trước phòng học dùng máy nghiệm thẻ loại nhỏ kiểm tra thẻ Nguyên Tố Ngũ Hành bọn học sinh chế tác lúc trước.
Thiên Linh đang cầm máy nghiệm thẻ loại nhỏ kiểm tra thẻ bài, kiểm tra đến thẻ bài Cố Thần chế tác thì Thiên Linh ngừng lại một chút.
Theo máy nghiệm thẻ, thẻ bài của Cố Thần không có bất kỳ dị thường gì, tuy rằng trị số thuộc tính có di động, lại nằm trong phạm vi bình thường.
Nhưng Thiên Linh luôn cảm giác thẻ bài không bình thường, lại không nói ra được tại sao.
Suy nghĩ một chút, Thiên Linh phóng mấy thẻ bài này ra một bên, định lúc nào đó tự mình thử xem.
Cuộc sống học viện của Cố Thần trải qua biến đối bất ngờ, sinh hoạt của Tăng Giang lại cũng không bình tĩnh.
Tăng Giang chia vào lớp của giáo viên tên là Phổ La, trong học viện xưng tên là quỷ nịnh hót.
Sau khi chia lớp, hắn nghiêm túc xem tư liệu bối cảnh mỗi học sinh một lần.
Đối với những đứa trẻ đến từ những gia đình quyền quý, Phổ La đối với họ có thể nói là như gió xuân ấm áp.
Đối với những đứa trẻ không có bối cảnh, Phổ La sẽ không cho sắc mặt tốt.
Tuy Tăng Giang thiên phú xuất chúng, thực lục ở lớp tân sinh này có thể xếp tới ba vị trí đầu, nhưng thân thế đến từ tinh cầu rìa không cha không mẹ khiến Phổ La xem thường.
(Ada: hừ đợi đấy rồi mi sẽ biết tay ( ̄ヘ ̄) )
Tuy rằng không đến nỗi làm khó dễ gì đó, nhưng ở trong lớp có thể tính là ngoảnh mặt làm ngơ, từ trước đến nay đối với việc Tăng Giang có vấn đề nghi hoặc cũng chỉ để hắn tự xem sách.
Tăng Giang rất nhanh nhận ra được tình hình, hắn cũng cảm thấy bất đắc dĩ, không nghĩ tới trường học tốt nhát Trung Ương Tinh cũng vẫn như cũ còn có loại kỳ thị hẳn chỉ có ở tinh cầu rìa này.
Tăng Giang rất nhanh điều chỉnh tốt tâm thái, mặc dù con đường phía trước nhấp nhô, nhưng thời điểm gian nan nhất cũng đã qua, còn có việc gì không thể khắc phụ đây.
=
Ada: sorry mọi người, mấy hôm mạng hỏng không có chương mới, hôm nay bù vào nha, 3 chương nha~
=
=
=
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...