Nhớ rõ trước kia học cấp hai Tiêu Nhân đã từng cướp truyện của một bạn học trong lúc học ngoại khóa.
Đó là một quyển tiểu thuyết võ hiệp văn phong chính thống, trong đó từ ngữ mắng chửi người nặng nhất chính là X cẩu .Lúc đó đọc đến đoạn nam nhân vật chính bị lão nhân vật phản diện mắng tiểu cẩu không ngớt hắn thực khó chịu, hận không thể thay đối phương mắng trở về.
Huống chi hiện giờ người bị mắng "Tiểu cẩu" từ nam nhân vật chính trong sách biến thành bản thân hắn, khó chịu liền gia tăng gấp bội, hắn hận không thể xông lên xé rách miệng kẻ kia.
Tiêu Nhân đứng ở sau lưng tam kiệt, bị mắng cẩu đến cẩu đi luôn mồm tức đến ngực hừng hực lửa giận.
Cũng kỳ lạ, bị người ta mắng ác độc hơn, ân cần thăm hỏi tổ tông hắn cũng không tức giận như vậy.
Tiêu Nhân đứng ở sau lưng tấm mộc rốt cục nhịn không được mắng lại một câu: "Lão yêu bà! Ngươi từ xó xỉnh nào toát ra?"
Tiêu Nhân còn không dám buông ra những lời mắng chửi 18+ đâu, sợ bốn người hợp lại đánh không được lại chạy không thoát, lỡ chọc giận đối phương bị tra tấn thảm hại hơn.
Nhưng không biết hắn nói lời này thật đúng chọc trúng chỗ đau của lão yêu bà bà ngoại Ngọc Nữ.
Ngay cả Tôn Tuệ Lễ đang trăm vội cũng bớt thời gian đưa cho hắn một ánh mắt "Thật can đảm".
"Bà ngoại Ngọc Nữ" là người ta tự xưng, nếu dám đặt ngoại hiệu Ngọc Nữ có thể nghĩ lúc còn tuổi trẻ xinh đẹp cỡ nào.
Ma nhân này lúc còn trẻ tự xưng tiên tử Ngọc Nữ bị chính đạo gọi là Ngọc Nữ yêu nhân, tên gọi tắt Nữ Yêu.
Già rồi bà ta tự xưng bà ngoại, chính đạo không hề khách khí buông tha bà ta, trực tiếp biến thành Yêu Bà.
Nhưng người trên giang hồ đều biết gặp gỡ XX Ngọc Nữ biếи ŧɦái tốt nhất có thể trốn liền trốn, ngàn vạn đừng rơi vào tay bà ta, bà ta có bản lĩnh tra tấn người trên dưới một trăm loại muốn sống không nổi.
Nữ Yêu tuổi trẻ xinh đẹp như hoa phóng đãng, cử chỉ kinh người, tính tình dâm mỹ, có quan hệ không rõ ràng với nhiều nam tử, không chỉ thế bà ta còn thường xuyên gặp gỡ nam tử đàng hoàng, nhìn người ta tuấn tú liền đánh cướp, nam tử bị bà ta tai họa không biết bao nhiêu.
Lúc tuổi trẻ trầm mê sắc dục, tuổi già đương nhiên già cực nhanh, những nam tử trước kia bị bà ta đánh cướp thấy bà ta cũng xinh đẹp thì thôi nhận mệnh, chờ bà ta tuổi già sắc suy cố tình còn không thay đổi tập tính, này thì bị các mỹ nam muốn hình vạn trạng liều chết không từ, bây giờ bà ta ghét nhất bị người ta gọi lão .
Bà ngoại Ngọc Nữ chạy tới, hai bên đang giằng co thì nghe thấy Tiêu Nhân gọi một tiếng "Lão yêu bà" thì bị tức đến mặt mũi vặn vẹo, bà ta giận dữ phản cười: "Ha ha! Thằng nhãi này đủ can đảm! Qua nhiều năm như vậy không kẻ nào dám mắng trước mặt ta, không hổ là dã tiểu tử dám gϊếŧ ái lang Chu Ba.
Tính cả đồ nhi số khổ của ta, ngươi thiếu ta hai mạng người, hôm nay ta sẽ gϊếŧ ngươi, rút đầu lưỡi của ngươi nhắm rượu! ! !"
Bà ngoại Ngọc Nữ chấn động tay áo, ngay lập tức hai ống tay áo siêu dài như trang phục cổ trang diễn trong MTV Tiêu Nhân từng xem đã bị bà ngoại Ngọc Nữ múa may linh hoạt như cánh tay , mang theo nội lực mạnh mẽ đánh về phía bốn người!
Tiêu Nhân bị tình cảnh trước mắt dọa há hốc mồm, không biết vì sao bà ngoại Ngọc Nữ này lại gấp gáp như vậy, ngay cả mấy câu khách sáo cũng không nói, này không giống quy củ giang hồ hắn hiểu biết gần đây a?
Nhưng nó không trở ngại hắn thông minh chạy thoát thân.
Tam kiệt triển khai tư thế, tình cảnh lửa xém lông mày, ba người này đồng thời lớn lên lại chung sư từ đương nhiên là rất ăn ý.
Ba vị này nói là nhất đại tân tú, khí thế lại không thua kém những tay già đời.
Có thể nói là thanh niên hiệp sĩ trẻ tuổi đứng đầu chính đạo, cho nên ba người liên thủ kỳ thật tương xứng với siêu cấp cao thủ bà ngoại Ngọc Nữ.
Ba đánh một.
Thời gian này đã không thể suy xét cái gì là quy củ giang hồ, chính đạo nói là quang minh chính nghĩa nhưng thời khắc mấu chốt cũng không cổ hủ nhất định phải một đối một, đấu một mình.
Bốn người này đấu võ, Tiêu Nhân thối lui đến nơi có khoảng cách an toàn .
Đây không phải là vì hắn không để ý tam kiệt chết sống, chỉ chú ý bản thân chạy trốn mà là bốn người này đánh nhau như muốn phá sụp lầu, bọn họ xê dịch trốn tránh đánh nhau, Tiêu Nhân hoàn toàn không có biện pháp tới gần.
Lại nói, lần này bà ngoại Ngọc Nữ không để ý mặt mũi nói mấy câu khách sáo mà trực tiếp đấu võ, một mặt là vì bang Thương Giản hẳn đã báo cho Hoàng Bác Tri, phải tranh thủ nhanh chóng gϊếŧ Tiêu Nhân sau đó bỏ chạy; về phương diện khác cũng là bị giận điên rồi.
Tiêu Nhân gϊếŧ hai người kia tất cả đều là thịt trên đầu quả tim bà ta!
Thế nhân không biết lai lịch của Trích Hương công tử, thì ra vị này lúc còn trẻ chính là trai lơ của bà ngoại Ngọc Nữ.
Trai lơ là khái niệm gì, đó chính là tiểu bạch kiểm thời hiện đại (Trai bao).
Bà ngoại Ngọc Nữ thương yêu Chu Ba bao nhiêu thì dốc lòng dạy dỗ gã bấy nhiêu.
Tính tình Chu Ba háo sắc quả thực ăn nhịp với bà ta, hai người trộn lẫn nhiều năm, Chu Ba quá mức hoa tâm, cứ việc bà ngoại Ngọc Nữ không vui gã vẫn thường thường đi ra hái hoa, bà ngoại Ngọc Nữ cũng bó tay với gã.
Lúc này đây Chu Ba vô ý hái hoa xong sau bị người đuổi gϊếŧ ngàn dặm, bà ngoại Ngọc Nữ nghe thấy tiếng gió tiến đến cứu gã, không ngờ tới nơi gã đã bị một tiểu tử không hề có danh tiếng tên là Tiêu Nhân gϊếŧ chết.
Tìm hiểu ra Tiêu Nhân cùng Hoàng Sước chạy về Dương Châu, bà ngoại Ngọc Nữ cũng chạy tới.
Liên phu nhân đúng là đồ đệ của bà ngoại Ngọc Nữ, nói là đồ đệ thật ra là một cái rổ hốt tiền.
Bà ngoại Ngọc Nữ sống cẩm y ngọc thực quen, nuôi sống các mỹ nam đoạt tới đương nhiên cần chi tiêu rất nhiều, mà Liên phu nhân chính là nhân vật như giám đốc kiếm tiền cho bà ta.
Ngươi nói, Tiêu Nhân đều gϊếŧ hai người này, bà ngoại Ngọc Nữ có thể không khó thở sao?
Bà ngoại Ngọc Nữ vốn đặt chân tới Dương Châu đang chờ cơ hội gϊếŧ Tiêu Nhân.
Bởi vì Tiêu Nhân luôn đi theo Hoàng Sước không thì ở trong bang Thương Giản.
Bà ngoại Ngọc Nữ tuy tự cho mình rất cao nhưng không cuồng vọng đến nông nỗi dám hại Hoàng Sước.
Đó chắc chắn là trêu chọc phải Hoàng Bác Tri .
Cho nên, bà ta vừa ngủ đông vừa bảo Liên phu nhân nhìn chăm chú tăng cường tìm kiếm cơ hội.
Vừa khéo tối hôm nay tam kiệt Thương Giản muốn mở tiệc ở Hỷ lâu chiêu đãi Tiêu Nhân.
Vốn ngay từ đầu Liên phu nhân thật không biết khách tam kiệt muốn mời là Tiêu Nhân, bởi vì tam kiệt không nói với ả, chỉ nói là một thiếu hiệp, thẳng đến khi Tiêu Nhân rảo bước tiến lên Phẩm Hương Cư, Tôn Tuệ Lễ kêu tên của hắn ả mới biết thiếu niên thực hợp khẩu vị của ả chính là Tiêu Nhân bà ngoại Ngọc Nữ muốn tìm!
Tiêu Nhân là hung thủ gϊếŧ chết Chu Ba.
Cha Ba đại củ cải hoa tâm đương nhiên sẽ không bỏ qua một mỹ nhân như Liên phu nhân.
Hai người từng trộm lén lút lui tới sau lưng bà ngoại Ngọc Nữ.
So với một nam nhân muốn tình một đêm tình thì báo thù cho tình nhân bấy lâu nay đương nhiên quan trọng hơn, cho nên Liên phu nhân không chút do dự bán đứng Tiêu Nhân, truyền tin tức cho bà ngoại Ngọc Nữ.
Ả như nguyện dĩ thường dẫn Tiêu Nhân đi ra, mà tam kiệt lại uống rượu say, đây quả thực chính là thời cơ tốt nhất.
Đáng tiếc ả tính tẫn cơ quan lại chết ở trong tay Tiêu Nhân.
Bà ngoại Ngọc Nữ bị gϊếŧ người trong lòng, lại bị gϊếŧ máy in tiền, về sau chỉ có thể miệng ăn núi lở, miễn bàn hận Tiêu Nhân bao nhiêu.
Tam kiệt quấn bà ta, bà ngoại Ngọc Nữ sử dùng hết thủ đoạn, tam kiệt dần dần rơi vào hạ phong.
Rốt cuộc kinh nghiệm của bọn họ vẫn kém hơn bực lão yêu bà như bà ngoại Ngọc Nữ một đường.
Bà ngoại Ngọc Nữ hét lớn một tiếng, võ tay áo kín không kẽ hở, hai tay áo bà ta trùng kích đánh bay Hồ Túc, vận nội lực đánh sập sàn gác dưới chân Mã Trí Học, hắn trực tiếp rớt xuống, Tôn Tuệ Lễ thấy tình thế không ổn, lâm nguy tránh thoát vân tay áo của bà ngoại Ngọc Nữ.
Bà ngoại Ngọc Nữ cũng không ham chiến, bà ta tức giận nhằm về phía Tiêu Nhân, cướp người bước đi!
Động tác cướp người của vị này đã ứng dụng vô số lần, có thể nói là thiên chuy bách luyện, nghiệp vụ thuần thục, khiến người ở chỗ này đều không kịp phản ứng.
Tôn Tuệ Lễ mở mắt trừng trừng nhìn Tiêu Nhân bị bà ngoại Ngọc Nữ kẹp dưới nách, phu thân chạy ra khỏi vách tường bị phá rụng, y thất thanh hô to một tiếng: "Không tốt!"
Hồ Túc đứng lên cũng vừa lúc nhìn thấy một màn này, hắn hét lớn một tiếng: "Đuổi theo! !"
Hai người nhanh chóng đi theo sau bà ngoại Ngọc Nữ, vận khinh công lướt qua mặt nước thẳng đến bờ hồ bên kia.
Mã Trí Học từ lầu một nhảy lên đã không thấy bóng người mấy người, hắn dậm chân bay nhanh về phía bang Thương Giản.
Chuyện này gây ra động tĩnh lớn như vậy, đã không có cách nào giấu diếm, vẫn nên mau mau bẩm báo cho sư phụ thì tốt hơn.
Một nháy mắt toàn bộ tầm nhìn của Tiêu Nhân đều thay đổi.
Động tác của bực cao thủ như bà ngoại Ngọc Nữ quả thật quá nhanh, cho dù hắn có tư duy hệ thống thêm vào cũng chỉ có thể mắt mở trừng trừng không có cách nào phản kháng.
Bởi vì cứ việc tốc độ tư duy hắn nhanh gấp mười lần nhưng thân thể hắn không có cách nào đuổi kịp tư duy nhanh như vậy, khác biệt một trời khi đối phó Liên phu nhân thân thủ nhị lưu.
Lại một lần nữa Tiêu Nhân cảm thụ khoảng cách xa vời của giá trị vũ lực.
Hắn bị bà ngoại Ngọc Nữ kẹp dưới nách.
Cánh tay bà ngoại Ngọc Nữ chặt chẽ cố định đầu cùng vai phải của Tiêu Nhân, bẻ vai trái của hắn ra sau người, ba ta bay trên không trung, vội vàng bay qua bờ hồ thưa thớt cây cối bên kia làm Tiêu Nhân tìm không thấy điểm tựa để ra sức phản kháng bà ta.
Cánh tay của bà ngoại Ngọc Nữ có lực lớn thần kỳ, đầu cổ Tiêu Nhân không thể động đậy, vai phải hắn bị cố định, tay phải không có biện pháp động.
Nhưng tay trái của hắn vẫn có thể hành động tự do.
Tiêu Nhân yên lặng lấy ra vũ khí sinh hóa kiểu mới đặt biệt chuẩn bị cho Hồng Môn Yến đêm nay -- bột ớt pha hồ tiêu.
Tay phải của Tiêu Nhân với qua tay trái, không với tới lại bị bà ngoại Ngọc Nữ vỗ mạnh lên đầu, ba ta hung ác quát khẽ: "Thành thật chút!"
Tiêu Nhân đại hận.
Mẹ , đầu có thể rơi máu có thể chảy nhưng đầu ông đây không thể đụng vào!
Tiêu Nhân thử hướng ngược lại một lần nữa, vặn vẹo ra một tư thế yô-ga hoàn mỹ, rốt cục hai tay hoàn tất giao tiếp.
Tiêu Nhân ở trong tay nhích tới nhích lui không khiến cho bà ngoại Ngọc Nữ cảnh giác, lực chú ý của bà ta hoàn toàn đặt tại ngọn cây trong đêm tối ở phía trước cùng hai người Hồ Túc Tôn Tuệ Lễ đuổi theo sau không tha, đối với Tiêu Nhân tên tiểu tử vừa nhìn liền biết võ công không ra làm sao, cho rằng giờ hắn đã bị kiềm chế hoàn toàn.
Căn bản không ngờ vị thiếu hiệp hiện nay danh tiếng không tồi trong chính đạo sẽ tùy thân mang theo vũ khí sinh hóa vô sỉ bực này.
Tiêu Nhân đón gió gọi lớn tiếng: "Nhìn ám khí!" Sau đó giơ tay phải lên phía trước cách bà ngoại Ngọc Nữ không xa.
Trước kia hắn thường thường khinh bỉ những tên đánh lén nhảy ra còn hét một tiếng "Xem kiếm" "Nhìn đao" cái gì, như vậy nào còn hiệu quả đánh bất ngờ?
Nhưng hôm nay hắn hô lên một câu này tuyệt đối không phải vì hiệp nghĩa chính đạo, hoàn toàn là vì bà ngoại Ngọc Nữ bị giật mình theo phản xạ có điều kiện giơ hai tay lên múa may phủi bay bụi ập tới trong không trung.
Tiêu Nhân thực hiện được.
Bà ngoại Ngọc Nữ phản ứng nhanh chóng dường như là Tiêu Nhân giương lên tay bà ta liền ném hắn ra ngoài.
Tiêu Nhân rơi xuống đất quay cuồng thực chật vật, nhưng hắn đã chuẩn bị kỹ càng bảo vệ điểu yếu của mình.
Bà ngoại Ngọc Nữ thì thảm hơn nhiều.
Tuy rằng bà ta tỉnh táo đóng chặt hô hấp, đáng tiếc, bà ta không nhắm mắt.
Ớt bột có tác dụng thế nào?
Ánh mắt nóng rát, bà ngoại Ngọc Nữ thét một tiếng kinh hãi, lại sặc lại khụ.
Nói thì dong dài như vậy, thật ra chuyện chỉ phát sinh trong thời gian rất ngắn.
Tiêu Nhân lăn lăn, đứng dậy, Thiên Đạo giao cho hắn một đôi mắt 5.
2 -- phải biết tốt nhất chính là 5.
4 , dưới ánh trăng mờ hắn vội vàng quét mắt liền thấy Khi Sương kiếm hắn tạm thời ném đi vừa rồi.
Tiêu Nhân trầy da toàn thân, hơn nữa vừa rồi lưng còn đụng phải đá, miệng vết thương ở vai trái lại đổ máu vì vừa rồi hắn phải vặn vẹo để nắm tay phải, những cái đó hắn không hề quan tâm mà chạy vội tới nhặt kiếm lên.
Tiêu Nhân tiêu sái cầm kiếm lên, nghiêm túc đối mặt với bà ngoại Ngọc Nữ chật vật rơi xuống đất.
Hắn không mù quáng tiến lên, cứ việc bây giờ bà ngoại Ngọc Nữ như người mù.
Hiển nhiên hắn cảnh giác là đúng rồi, tuy rằng bà ngoại Ngọc Nữ nước mắt giàn giụa nhất thời không có cách nhìn vật, nhưng bà ta cố nén khó chịu giũ hai ống tay áo bày ra tư thế phòng ngự.
Mà vừa lúc đó, Hồ Túc cùng Tôn Tuệ Lễ cũng đuổi lại đây.
Tôn Tuệ Lễ quét mắt liếc hắn một cái liền nhìn về phía bà ngoại Ngọc Nữ.
Tiêu Nhân nói: "Giờ bà ta tạm thời nhìn không thấy ."
Ánh mắt Tôn Tuệ Lễ sáng ngời cùng Hồ Túc liếc nhau, hai người ăn ý xông lên.
Bà ngoại Ngọc Nữ cực hận hai người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, tuy rằng bà ta nhìn không thấy nhưng hai người này cũng quá xem thường bà ta.
Quả nhiên, bà ngoại Ngọc Nữ nghe tiếng gió, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm không chút nào kém cỏi hơn khi ánh mắt nhìn thấy.
Ba người chiến đấu càng thêm kinh tâm động phách hơn khi ở Hỷ Lâu.
Lúc này Tiêu Nhân ở bên cạnh gấp đến dậm chân, hắn sợ xông lên không cẩn thận đánh vào vũ khí của Hồ Túc cùng Tôn Tuệ Lễ lại trở thành heo đội hữu.
"Chẳng lẽ không có biện pháp nào để ta đi lên không bị kiếm của đội hữu đánh trúng sao?" Tiêu Nhân nhỏ giọng nói.
Hệ thống trong ý thức của hắn chần chờ động động, chậm rãi bắn ra một gợi ý.
Hệ thống gợi ý: Hình thức Phụ trợ quỹ đạo đã kích hoạt, hình thức này sẽ đánh dấu đỏ quỹ đạo chiêu thức của kẻ địch, mỗi một phút tiêu hao 100 điểm nhân phẩm.
Hệ thống gợi ý: Kí chủ Tiêu Nhân, bắt đầu dùng hình thức Phụ trợ quỹ đạo? Có / không
Tiêu Nhân mừng rỡ, không thể chờ đợi được liền lựa chọn có!
Trong nháy mắt tầm nhìn của hắn xuất hiện quỹ đạo chiêu thức sáng ngời.
Không chỉ bà ngoại Ngọc Nữ bị tô hồng, thậm chí quỹ đạo chiêu thức của Hồ Túc cùng Tôn Tuệ Lễ cũng được dùng màu xanh tô lên!
Hiện tại hắn không cần lo lắng Hồ Túc cùng Tôn Tuệ Lễ dùng chiêu, chỉ cần nhân lúc bà ngoại Ngọc Nữ đáp chiêu tìm khe hở cắm vào !
Tiêu Nhân cười ha ha ha quái dị một tiếng, một đầu đâm vào chiến đoàn của ba người.
Tôn Tuệ Lễ khẩn trương, thằng nhãi này không có ăn ý với bọn họ lại không có kinh nghiệm đối địch, thời gian này đến thêm phiền.
Ra ngoài Tôn Tuệ Lễ dự kiến, Tiêu Nhân lấy tư thế tiêu sái không thể tưởng tượng né tránh chiêu thức của Hồ Túc cùng hai người bọn họ, ngược lại chiêu chiêu công hướng sơ hở của bà ngoại Ngọc Nữ.
Tôn Tuệ Lễ yên ổn trong lòng, không tiếp tục phân thần.
Bà ngoại Ngọc Nữ vốn thành thạo đối đáp, nhưng người này gia nhập mỗi khi đều công kích chỗ hiểm của bà ta.
Tuy rằng Tiêu Nhân xử dụng kiếm xảo quyệt nhưng tốc độ bổ cứu của bà ngoại Ngọc Nữ quá nhanh, thường thường làm hắn vô công mà phản.
Tiêu Nhân theo Tôn Tuệ Lễ cùng Hồ Túc đối chiến bà ngoại Ngọc Nữ trong rừng cây thưa thớt, vừa đánh vừa đấu cát bay đá chạy, cây động lá rơi động tĩnh vô cùng náo nhiệt.
Hắn lại âm thầm nóng lòng, điểm nhân phẩm của hắn không chịu nổi tiêu hao như vậy!
Tiêu Nhân hung ác tâm, hai hình thức đồng thời bắt đầu, điểm nhân phẩm bắt đầu rầm rầm trợt xuống.
Cố nhịn xuống đau lòng, thù bị vây truy chặn kẹp dưới nách bỏ chạy rốt cục có thể báo !
Đó là khi trong mắt Tiêu Nhân mờ mịt một mảnh, toàn bộ thế giới đều biến chậm, sơ hở của bà ngoại Ngọc Nữ trong mắt hắn càng lúc càng lớn, nhất thời Tiêu Nhân tâm thần hợp nhất, gian nan di động thân thể đuổi kịp tư duy gia tốc, một kiếm đâm vào trong tim bà ngoại Ngọc Nữ!
Trong thế giới quay chậm của Tiêu Nhân, hắn thấy vẻ mặt bà ngoại Ngọc Nữ căng thẳng, động tác thong thả phất tay áo chặn lại, nhưng tài tình là thời khắc này đao trong tay Tôn Tuệ Lễ lại đánh bay tay áo kia.
"Phập" một tiếng, Khi Sương kiếm trong tay Tiêu Nhân đình trệ một chút lại hoạt động.
Ngay sau đó, hắn chợt nghe thấy một tiếng tuyệt vời trong ý thức.
Hệ thống gợi ý: Trừ ác! +50.000 điểm nhân phẩm
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...