Mà lúc này, trong nhà.
Tư Niệm (司念) đã được đưa đến phòng tân hôn đầy đủ tiện nghi trên tầng hai.
Bộ váy cưới tuy đẹp nhưng nặng quá, thời tiết lúc này nóng đến toát cả mồ hôi.
Khoác lên mình bộ sườn xám đỏ mới mua, dáng người vốn đã mảnh khảnh của cô càng được tôn lên vẻ duyên dáng và quyến rũ.
Quần áo may cắt may riêng đắt không phải không có lý do, vải mềm mại, thoải mái.
Nó trông quý phái và trang nghiêm khi mặc, có sức hấp dẫn lạ thường.
Tóc của Tư Niệm (司念) đã được búi lên, điểm thêm những bông hoa cườm đỏ trông không hề khoa trương, gương mặt càng thêm chói mắt.
Tư Niệm (司念) đứng dậy đi tới cửa sổ lầu hai, vừa mở cửa sổ ra đón gió, liền nhìn thấy Tư gia đứng ở cửa.
Lâm Tư Tư (林思思) là người đầu tiên hiểu được tình hình.
Nhìn thấy vẻ mặt sửng sốt của cha mẹ, cô ta vội vàng an ủi: "Cha mẹ, chú Lý và mọi người có lẽ vì thấy ở đây tổ chức tiệc vui nên cũng đến chung vui. Dù sao nhà họ Chu cũng là một gia đình nuôi lợn lớn ở thôn này nên họ đến đây là chuyện bình thường."
Nhà họ Chu không có nhiều họ hàng nên chắc chắn không liên quan gì đến những đại gia này.
Nhưng Lâm Tư Tư (林思思) và mọi người đều biết rằng Chu Việt Thâm (周越深) đã thúc đẩy sự phát triển kinh tế của cả thôn.
Anh ấy là một nhân vật đại diện cho thôn Hạnh Phúc của họ.
Khi những ông lớn này đến vùng nông thôn để kiểm tra, nhà Chu đương nhiên là người đầu tiên đến.
Cho nên biết Chu gia cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng nếu có quan hệ tốt thì tuyệt đối không tính, nhiều nhất cũng chỉ là giữ thể diện mà thôi.
Nghe điều này, đầu óc trống rỗng của cha Tư và mẹ Tư cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Trương Thuý Mai (张翠梅) là người đầu tiên thở phào nhẹ nhõm: "Tôi đã nói tại sao Cục trưởng Lý và những người khác lại đến đây, thì ra là như vậy?"
Vào lúc đó, bà thực sự nghĩ rằng Cục trưởng Lý và những người khác biết tên họ Chu đó.
Sao có thể như thế được.
Điều con gái nói là đúng, Cục trưởng Lý và những người khác chắc chắn đến để dự tiệc vì họ đến vùng nông thôn để kiểm tra, tình cờ đi ngang qua và thấy ai đó đang tổ chức tiệc.
Trước đây bà đã nghe nói rằng Cục trưởng Lý thích tham gia các cuộc vui.
Bây giờ xem ra là thật.
"Đã như vậy, chúng ta phải nhanh chóng đi vào nhắc nhở Niệm Niệm (念念) cùng cái tên Chu gia kia , đừng vì thiếu nhìn xa trông rộng mà đắc tội người ta."
Trương Thuý Mai (张翠梅) vội vàng nói.
Cha Tư nghe vậy, ông ấy đã tỉnh táo lại.
Mặc dù luôn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng vợ và con gái đã nói như vậy, ông cũng không nghĩ nhiều nữa.
Ngay lúc đó, ông ấy nghĩ liệu Cục trưởng Lý và nhà Chu có là họ hàng.
Suy nghĩ này làm ông giật mình!
Nhà họ Chu dù có thế lực đến đâu thì họ cũng chỉ nuôi lợn ở nông thôn.
Làm sao hắn ta có thể quen được với trưởng cục trong thị trấn.
Còn có thể khiến ông ấy không thể đích thân đến dự đám cưới của hắn.
Ba người trước mặt khó có thể xuất hiện trong yến tiệc của nhà họ Phó.
Huống chi ở nhà họ Chu.
Sau khi hiểu ra, cha Tư vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm, vội vàng dẫn vợ con vào nhà họ Chu.
Trên các cửa xung quanh đều dán chử hỷ, cũng có rất nhiều người.
Không chỉ những người trong thôn đến, mà cả những người từ khắp nơi trên thị trấn.
Tuy không phải họ hàng nhưng ai cũng từng mua thịt lợn ở nhà họ Chu, chủ trang trại nuôi lợn - Chu Việt Thâm (周越深) sắp kết hôn, tất nhiên mọi người nên đến gặp bà chủ để xoa mặt làm quen.
Hơn nữa, nghe nói rằng Tư Niệm (司念) rất dễ hoà đồng, vì vậy mọi người đều muốn đến tìm hiểu.
So sánh với Lâm Tư Tư (林思思) đời trước kết hôn, quan khách im ắng tẻ nhạt, dây chính là một thế giới mới.
Lâm Tư Tư (林思思) rất tức giận.
Vừa mới đi được một quãng đường ngắn như vậy, cô ta đã nghe thấy nhiều người khen ngợi Tư Niệm (司念).
Thực sự khó tin.
Lâm Tư Tư (林思思) khinh bỉ, bất kể cô ấy ở bên ngoài tốt như thế nào, thì có ích gì, điều rắc rối nhất trong gia đình Chu là ba đứa trẻ.
Mặc dù chúng còn nhỏ nhưng không thể xem nhẹ.
Ông chủ nhỏ và thằng hai là hai kẻ lập dị.
Đặc biệt là ông chủ nhỏ, cả người cảm thấy u ám.
Cô ta nghe nói rằng đó là do mẹ cậu - người vợ trước của Chu Việt Thâm (周越深) đã đầu độc chúng, vì vậy chúng rất ác cảm với phụ nữ!
Kiếp trước, sau khi cô tavào cửa, hai đứa nhỏ này coi cô như kẻ thù.
Lâm Tư Tư (林思思) không thích chúng chút nào.
Chu Việt Thâm (周越深) bây giờ rất hào phóng, Tư Niệm (司念) hẳn cảm thấy rằng anh ta kiếm được rất nhiều tiền, phải không?
Sau khi kết hôn, cô ấy sẽ biết đau khổ!
Muốn thế nào cũng được, một giây sau, cô ta đã thấy Chu Trạch Đông (周泽东) lạnh lùng từ một bên đi tới, trên tay bưng một bát canh.
Ngẩng đầu lên, cậu thấy Tư Niệm (司念) trong bộ sườn xám màu đỏ.
Hai mắt cậu sáng lên, quả nhiên Chu Trạch Đông (周泽东) lòng dạ hẹp hòi sẽ không dễ dàng cho phép Tư Niệm (司念) gả vào như vậy.
Đặc biệt là khi Chu Việt Thâm (周越深) đang đối tốt với Tư Niệm (司念).
Cậu ta chắc chắn sẽ lo lắng cho những đứa em của mình và địa vị của mình trong nhà họ Chu.
Đứa trẻ này ích kỷ và hẹp hòi, nó sẽ làm bất cứ điều gì nếu liên quan đến sự an toàn của mình và các đứa em .
Mặc dù sau đó cô ta và Chu Việt Thâm (周越深) ly hôn, nhưng nhiều năm sau vẫn nghe nói rằng Chu Trạch Đông (周泽东), người đã trở thành nhà nghiên cứu khoa học đã trở về, điều đầu tiên anh ấy làm là đưa người mẹ kế đầu tiên đã ra tù của mình vào tù một lần nữa...
Đó sẽ là một giấc mơ cho Tư Niệm (司念) khi muốn sống hạnh phúc trong nhà họ Chu!
Bây giờ cô ấy càng tự hào thì sau này sẽ càng đau khổ!
Chẳng lẽ hiện tại Chu Trạch Đông (周泽东) đang định gài bẫy Tư Niệm (司念)?
Dựa theo cách Chu Việt Thâm (周越深) đối với hai đứa nhỏ, anh ta nhất định sẽ đứng về phía bọn nhỏ.
Nghĩ đến đây, Lâm Tư Tư (林思思) trở nên kích động, vội vàng kéo cha mẹ cô lại, muốn họ xem vở kịch: "Ba mẹ nhìn xem, chị Tư Niệm (司念) ở đây, hôm nay chị ấy ăn mặc rất đẹp."
Cô ta chỉ về phía Tư Niệm (司念) và nói.
Vợ chồng nhà họ Tư đang bận tìm kiếm Cục trưởng Lý và những người khác, khi nghe thấy lời này, họ theo bản năng nhìn sang.
Đúng lúc đó, họ nhìn thấy một đứa trẻ đang đi về phía Tư Niệm (司念).
Đó là một cậu bé chừng mười tuổi, tính tình lạnh lùng, vẻ mặt lãnh đạm, khiến hai người phải liếc nhìn lần thứ hai.
Loại khí chất này thực sự không phù hợp với một đứa trẻ ở độ tuổi này.
"Ba mẹ mau nhìn, đó là con trai cả của Chu Việt Thâm (周越深), tên là Chu Việt Đông (周越东), nghe nói trước đây nó bị mẹ nó ngược đãi, tính tình rất quái dị, không biết chị Tư Niệm (司念) ở đây có tốt không, có thằng nhóc nhắm đến hay không... ?"
Lâm Tư Tư (林思思) giả vờ lo lắng.
Khi cha Tư và mẹ Tư nghe thấy điều này, họ ngay lập tức ngạc nhiên.
"Đây là cong trai nhà họ Chu sao? Tôi thấy hắn trông rất kỳ quái, tuổi còn nhỏ như vậy sắc mặt âm trầm, nhìn rất đáng sợ!"
Trương Thuý Mai (张翠梅) phàn nàn.
Thấy đứa trẻ vẫn bưng bát canh, bà lo lắng nói: "Cái vẻ mặt của nó, liệu nó có hất lên người Niệm Niệm (念念) không?!"
Làm mẹ kế bây giờ không dễ, mấy đứa con nít lắm ma, trước đây ở đơn vị có một bà bị con nuôi đẩy xuống lầu gãy chân, khỏi nói khổ sở cỡ nào.
Vùng quê ở đây có lẽ còn đen tối hơn.
Chỉ nghĩ đến thôi đã khiến Trương Thuý Mai (张翠梅) cảm thấy da đầu tê dại.
Cha Tư cau mày, điều đầu tiên ông lo lắng không phải là con gái mình sẽ bị hất canh, mà là ông sợ sẽ mất mặt.
Dù sao hôm nay cũng là ngày vui.....
Trong ba người này, hoặc hả hê, chán ghét hoặc lo lắng.
Chu Trạch Đông (周泽东) đã đến gặp Tư Niệm (司念).
Lâm Tư Tư (林思思) nín thở.
Cha Tư muốn tiến lên——
Sau đó giây tiếp theo, Chu Trạch Đông (周泽东) hai tay bưng chén canh, ngẩng đầu nhìn Tư Niệm (司念): "Mẹ... Mẹ... Ba kêu con bưng canh cho mẹ..."
Cậu còn chưa nói hết câu, khuôn mặt tàn nhẫn với đôi mắt đen láy, lãnh đạm và ích kỷ trong mắt gia đình ba người họ Tư vừa rồi đã đỏ bừng, đôi tay nhỏ bé gần như không thể cầm nổi cái bát.
Lâm Tư Tư (林思思): "?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...