Vương Lạp như hiểu được nỗi lo của Linh Lan, gương mặt có chút mệt mỏi đáp "ta không sao, cảm ơn nàng".
"Cũng may nhờ có nàng, chúng ta mới dễ dàng cắt đuôi được đám thú.
Lúc này Ngạn Minh mang Lâm Y tự tự hạ xuống Linh Lan nhìn vết thương của Lâm Y có chút run rẩy, nàng biết Lâm Y bị thương là vì bảo vệ mình, nhìn vết thương sau lưng Lâm Y không ngừng chảy máu, Linh Lan có chút tự trách bản thân.
Ngạn Minh bên cạnh nhìn Linh Lan như vậy thì im lặng, hắn biết giống cái này chắc chắn cứu được Lâm Y, không phải hắn dễ dàng tin tưởng người khác nhưng mới vừa rồi, Linh Lan đã chứng minh cho hắn thấy giống cái này không phải là một giống cái bình thường.
Đối với Ngạn Minh, ông đều có một tư tưởng giống cái nào cũng mỏng manh lại yếu đuối, ích kỷ và không bao giờ coi giống đực vào mắt, nhưng khi ông tiếp xúc với Linh Lan trong hai ngày này, ông nhận ra một điều giống cái này có rất nhiều bí mật, tính cách lại tự lập không dựa dẫm nhiều vào giống đực, tuy không biết sau này như thế nào, nhưng ông chắc chắn một điều nhìn cách Linh Lan lo lắng cho Lâm Y và Vương Lạp đều là xuất phát từ đáy lòng, mắt giống cái này có sự trân thành mà ông chưa bao giờ nhìn thấy ở những giống cái khác.
“Có lẽ nếu nàng thật sự có thể ở lại bộ lạc, nàng nhất định sẽ giúp ích rất nhiều cho bộ lạc và mang bộ lạc trở về thời kỳ hùng mạnh năm xưa khi tổ tiên của bộ lạc thành lập”.
“Không phải mà chắc chắn sẽ hơn cả như vậy nữa”,nhớ tới lúc nãy Linh Lan cầm thứ gì đó vứt vào bên trong đám thú đang nổi điên đó khiến ông có chút bội phục cùng suy nghĩ, ông có chút nhớ tới quá khứ, khi dân làng trong tộc bị bầy thú triều bạo loạn tấn công các thú nhân, các giống cái cùng con non không có sức phản kháng cũng không thể nào chạy thoát thân đã khiến mọi người đều đã từ bỏ tính mạng, lâu dần cũng đã ít xuất hiện bầy thú triều, thật không ngờ nó lại xuất hiện một lần nữa.
Bên cạnh thấy Lâm Y đã không còn chút huyết sắc, Linh Lan vội lên tiếng “Lâm Y huynh cố gắng chịu một chút ta lập tức chữa trị vết thương cho huynh” nói xong nàng liền đứng dậy chạy về phía rừng cây.
Ngạn Minh nhìn theo bóng lưng Linh Lan rời đi cũng không ngăn cản, Vương Lạp có chút không an tâm liền đứng dậy đi theo.
Lúc nãy hệ thống có quét thăm dò trăm dặm phát hiện rất nhiều các loại thuốc quý, Linh Lan đã không cần nghĩ nhiều liền theo chỉ dẫn của hệ thống chạy đến chỗ có những loại thuốc cần dùng hiện tại, lúc này việc cấp bách là chữa trị vết thương cho Vương Lạp, nghĩ lại những vết thương do chiến đấu với con báo đốm lúc này khiến Linh Lan có chút suy tư, hiện giờ cần cầm máu và làm sạch vết thương không để chúng bị nhiễm trùng, hệ thống lên tiếng thông báo “ngươi cho dù có chữa trị vết thương bên ngoài thì cũng chỉ chữa được một chút, hắn ta đã bị tổn thương bên trong rất nghiêm trọng”.
“Ngươi làm sao có thể biết được huynh ấy bị thương nặng bên trong?” Linh Lan bên dưới chân tiếp tục chạy về phía trước miệng lại không ngừng hỏi hệ thống thắc mắc.
Ngươi quên ta là gì rồi sao, lúc nãy hắn bị văng vào cây mạnh như thế, ở người bình thường nhẹ thị bị gẫy xương sườn, nặng thì chỉ còn nửa cái mạng cho dù không chết ngay lập tức thì cũng sẽ chờ ngày xuống diêm vương điện báo danh, hắn tuy là thú nhân được sức khoẻ và chịu đựng tốt, bị như vậy không có chết đã là may mắn cho hắn rồi, hiện tại hắn bị nội thương nghiêm trọng, xương bị gãy ba chiếc, 2 chiếc còn lại bị nứt nhẹ, cần thời gian ít nhất là một năm để bình phục”.
“Ngươi chỉ nghĩ hắn bị thương nhẹ ngoài da thôi sao, cũng quá không biết nhìn rồi” hệ thống nói câu cuối có chút châm chọc Linh Lan.
Biết hệ thống mở miệng châm chọc Linh Lan cũng không để ý, chỉ có chút phiền toái, thật không nghĩ tới Lâm Y bị thương nghiêm trọng đến vậy, quả thật nếu là người thường nàng không chắc bị va chạm như vậy người đó còn sống được hay không, huống hồ thời hiện đại còn rất nhiều trường hợp gãy xương còn phải phẫu thuật nhưng chưa chắc có thể cứu được, thời này lấy đâu ra đảm bảo và có ai có thể phẫu thuật được chứ.
Nàng có chút đau đầu không để ý Vương Lạp đi theo phía sau nàng.
“vậy phải làm sao, ngươi biết thừa hiện tại ta không có khả năng chữa trị vết thương bên trong cho Lâm Y, hơn nữa ngươi nói Lâm Y hắn bị gãy xương bên trong, vậy ta phải làm sao chứ.” Linh Lan nhức đầu suy tư.
Hệ thống liền nói, “ta nói này ký chủ ngươi có phải bị ngốc không, hệ thống đã nói cho ngươi như vậy rồi sao ngươi còn không hiểu chứ”.
Linh Lan nghĩ hoặc bỗng như chốc hiểu ra “cái thứ hệ thống chó má này, nói nửa ngày trời không nói trọng tâm là có bán thuốc khôi phục lại xương bị gãy”, nói loanh quanh vòng vo thật mất thời gian của nàng.
Hại nàng lo lắng suy nghĩ nửa ngày trời, Linh Lan thật sựu đã có ý định bóp chết cái hệ thống này.
“vậy ngươi còn không mau nói, rốt cuộc ngươi có thể cứu được Lâm Y chứ” ôm cái đầu có chút mệt mỏi Linh Lan liền lên tiếng hỏi hệ thống.
“đương nhiên là có, hệ thống đư0ocj trang bị những thứ siêu cấp tuyệt vời, với cái não hạn hẹp của ngươi không thể nào tưởng tượng nổi hệ thống thần kỳ đến mức nào đâu”.
Hệ thống nói với giọng điệu đầy chế giễu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...