Xuyên Về Thập Niên 70 Thành Quân Tẩu
Suy nghĩ một chút, giơ tay ra xoa nhẹ đầu Hứa Đông an ủi.
"Cô cũng phải sống thật tốt, có thời gian, có thể tới tìm tôi, tôi....!nếu có thời gian cũng sẽ đến thăm cô."
Hứa Đông nghe xong lập tức nín khóc mỉm cười, trịnh trọng gật đầu: "Được!! Tân Ngưng, chúng ta ước định!"
"Nhanh lên xa đi! Xe sắp khỏi hành rồi! Xe sắp khỏi hành rồi!" Nhân viên toa tầu cầm còi nhắc nhở mọi người nhiều lần.
Hứa Đông lau nước mắt đi, buông Tân Ngưng ra: "Tân Ngưng, tôi phải đi rồi, cậu nhất định phải bảo trọng"
"Ừm" Tân Ngưng nhìn đôi mắt đỏ hồng của Hứa Đông, đốt nhiên nói: " Về nông thôn rồi, nếu không có việc gì làm, đừng ngại đọc sách"
"Mình có đem theo sách cao trung! Cho dù không thể thi đại học, có những quyển sách này bên người, cũng có thể an ủi một chút! Mình cũng không chê phiền phức!" Hứa Đong cười hắc hắc.
Nghe cô ấy nói như vậy, Tân Ngưgn cũng không nói nhiều nữa.
Vẫn còn vài năm nữa mới khôi phục đại học.
Bảy năm.
hiện tại Hứa Đông mới mười tám tuổi, có thể sẽ kết hôn rồi sinh con ở nông thôn hay không?
Thời đại này, con gái đều kết hôn sớm, Tân Ngưng không thể xác định được bản thân cô liệu có thể an bài cuộc sống của Hứa Đông.
Đường chung quy cũng là do con đường mình chọn.
Coi như cô muốn đưa ra tin tức khôi phục kì thi đại học đi, Hứa Đông có tin hay không? Mà thời gian dài bảy năm, có thể làm hao mòn đại đa số ý chí của con người.
Tân Ngưgn đối với Hứa Đông mà nói chưa đến mức móc tim móc phổi ra, cô sẽ không mạo hiệm.
Nhắt là trong lúc Tân gai đang lâm vào thời điểm không ổn định.
Bị người ta bắt thóp được, trốn thoát một lần nữa, tỉ lệ là quá nhỏ.
Tiễn Hứa Đông xong, ngay sau đó, Tân ngưng lại muốn tiễn hai vị Tân gia còn có cả Chu Thành đi theo.
"Chú Chu, phiền người chiếu cố ông bà nội." Tân Ngưng nghiêm túc nói.
"Ha ha, Tiểu Ngưng nghiêm túc như vậy, Chú Chu khẳng định sẽ không làm cho cháu thất vọng, cháu cứ yên tâm đi.
Gia nhập đoàn văn công phải cẩn thận bảo vệ chính mình, đừng để bị thương"
Nghĩ đến đoàn văn công, sắc mặt Chu Thành có chút không tốt, những nữ đồng chí kia ngoại trừ nhiệm vụ thì thời gian còn lại cũng không biết đang làm cái gì, thật đúng là khó nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...