Triệu Hương Vân chuẩn bị vài món ăn, món chính là khấu đuôi xào ớt.
Thêm món bánh trứng chiên hành, hai món ăn được làm từ rau trồng trong vườn, dưa chuột xào và canh mướp.Hành dùng để làm món bánh trứng chiên hành, hành được trồng trong hai chậu hoa, được Triệu Hương Vân dùng dao cắt, một lần cắt một bó, sau đó thái nhỏ, trộn đều với trứng gà, sau đó đem đi chiên.Khấu đuôi xào ớt là món tốn nhiều thời gian nhất, Triệu Hương Vân dùng ớt khô, hành, gừng, dầu ăn cũng là cô lấy từ trong không gian, khấu đuôi được xào vừa thơm vừa chính tông.Cuối cùng là nấu một nồi cháo từ các loại lương thực phụ.Sau khi nấu xong đồ ăn, Triệu Hương Vân mới mở của nhà bếp.
Trần Ngũ Nguyệt đợi ở bên ngoài, lòng sớm đã nóng như lửa đốt.
Có vài lần muốn đi vào giúp con gái, nhưng lại nghĩ tới những lời con gái đã nói, chỉ có thể nhịn xuống.Giờ thấy con gái mở cửa, bà làm sao có thể đợi được, ba bước thành hai bước, bước vội tới trước mặt Triệu Hương Vân" Con gái ngoan, con làm xong cơm rồi?"Vẻ mặt Triệu Hương Vân đầy đắc ý" Đương nhiên rồi, mẹ, người đi vào nếm thử đi, con dám bảo đảm, mẹ ăn rồi sẽ thấy thỏa mãn!"" Ôi, con đã nói như vậy, thì mẹ càng phải nếm thử rồi!" Trần Ngũ Nguyệt vừa nói vừa đi vào bếp.Triệu Hương Vân đưa cho bà đôi đũa, Trần Ngũ Nguyệt bắt đầu nếm món ăn do Triệu Hương Vân làm.Bà trực tiếp bỏ qua món khấu đuôi, gắp một đũa mướp, nếm thử một miếng, lập tực tán thưởng." Con gái, mùi vị không tệ! Tay nghề của con không tệ, tốt hơn so với tay nghề của hai người chị dâu con, mà còn tốt hơn nhiều!"" Không tệ, không tệ!" Trần Ngũ Nguyệt lại ăn thêm vài miếng mướp." Mẹ, người đừng chỉ ăn có mướp, ăn thử bánh trứng và khấu đuôi đi ạ!" Triệu Hương Vân cau mày." Con gái, mẹ đang muốn nói với con việc này, con có phải là bị lừa rồi không?" Trần Ngũ Nguyệt hỏiNói xong, lại sợ Triệu Hương Vân đau lòng, liền bổ sung thêm một câu" Mẹ không phải là có ý muốn trách con, chỉ là vì, mùi của khấu đuôi thật sự rất thối, mẹ chưa bao giờ mua!"Mặc dù mỗi lần Trần Ngũ Nguyệt không mua nhiều thịt, nhưng đều mua thịt mỡ loại tốt nhất.
Những thứ như này, bà mới không thèm đụng tới!Những người ở thời đại này, so với người vài chục năm sau không hề giống nhau.Thích ăn thịt béo, thịt béo có thể nấu ra mỡ, tóp mỡ lại càng được ưa thích, người nào cũng muốn giành.Chỉ đáng tiếc, là không mua được." Mẹ, trước cứ nếm thử xem, rồi mới đưa ra kết luận, là con gái của mẹ có phải là bị lừa hay không!" Triệu Hương Vân cũng không muốn tranh luận với bà.Cô thích dùng sự thật để nói chuyện.Trần Ngũ Nguyệt nửa tin nửa ngờ, méo miệng, khó khăn cho một miếng khấu đuôi vào miệng.Chỉ vài giây sau, đôi mắt bà đột nhiên phát sáng.
Dùng lực nhai vài lần, phát hiện khấu đuôi trong miệng một chút cũng không hề thối, hơn nữa còn có một mùi vị rất đặc biệt.Cộng thêm tay nghề của Triệu Hương Vân, bà cảm thấy khấu đuôi này so với thịt mỡ lại càng ngon hơn." Con gái ngoan, con làm thế nào nấu ra vậy? Mùi vị quá ngon đi!" Trần Ngũ Nguyệt không hề keo kiệt khen ngợi Triệu Hương Vân.Con gái bà quá lợi hại, cho dù bà cũng không làm ra được món nào ngon như vậy.Kẻ nào nói con gái bà ham ăn lười làm, là kẻ vô tích sự? Chỉ riêng tay nghề này của con bé, không có kẻ nào có thể sánh bằng." He he, mẹ, đây là bí mật, con không thể tùy tiện nói ra được!" Triệu Hương Vân nói." Được rồi! là bí mật, mẹ sẽ không hỏi, cũng không nghe!" Trần Ngũ Nguyệt hoàn toàn tôn trọng Triệu Hương Vân.Nếu chỉ có vậy, thi đây hoàn toàn là một bức tranh mẹ hiền con ngoan.Cho đến khi..." Con ngoan, đồ ăn ngon như vậy, con đem về phòng mà ăn, không cần quan tâm hai đứa con dâu bất tài đó! Hai đứa con gái đó không biết điều, cho chúng ăn, còn không bằng nuôi lợn." Trần Ngũ Nguyệt nói.Trần Hương Vân: "...."Bà mẹ cực phẩm của cô, nếu như không tùy thời biến thành bà mẹ cực phẩm thì tốt rồi.Bà mẹ cực phẩm của cô, nếu như có thể đem tình yêu của cô chia cho các thành viên trong nhà thì tốt rồi." Mẹ, có đồ tốt thì nên chia sẻ với mọi người, hai chị dâu, cũng không phải là người xấu, mẹ đừng có lúc nào cũng nói họ là kẻ bất tài nữa!" Triệu Hương Vân nói." Con ngoan, do con không biết thôi, bọn chúng..."mắt nhìn thấy Trần Ngũ Nguyệt lại bắt đầu oán trách hai người chị dâu, Triệu Hương Vân đột nhiên nói" Mẹ, con nhớ tới một chuyện, con phải ra ngoài một chuyến!"" Việc gì vậy, có nguy hiểm không? Có cần mẹ đi cùng không?"" Không cần đâu ạ, không có nguy hiểm gì cả, chỉ là cần ra ngoài một chuyến! Thuận tiện vận động một chút, giảm cân thôi ạ! Mẹ, người ở nhà đợi con là được!" nói xong câu này, Triệu Hương Vân nhanh chóng đi ra khỏi nhà.Trần Ngũ Nguyệt muốn nói gì, cũng không có cơ hội để nói.Một đường chạy vội, cho tới khi chạy tới nhà Giang Vệ Dân.Triệu Hương Vân vốn mập mạp, nên khi chạy giống như một ngọn núi đang di chuyển, nên những kẻ dang gấp gáp làm việc nhìn thấy màn này, liền bịt miệng cười trộm.Việc bọn họ cười nhạo cô không phải ngày một ngày hai, nên Triệu Hương Vân không quan tâm.Nhưng người làm xong việc là Tô Hưng Hoa, nghe thấy những người đâng cười nhạo Triệu Hương Vân thì có chút tức giận nói một câu" Có cài gì buồn cười à? Đều là đồng chí với nhau!"Bình thường Tô Hưng Vân bề ngoài thì ra vẻ cao thượng, nhưng vĩnh viễn lại biểu hiện ra vẻ ghét bỏ Triệu Hương Vân.Nên khi này, khi hắn thay Triệu Hương Vân đứng ra nói chuyện, lại để cho người khác có lý do để công kích hắn." Tô Hưng Hoa, cậu nói lời này là có ý gì, ban đầu là ai ghét bỏ Triệu Hương Vân? Là ai không cho cô ấy đến gần cậu? Bây giờ cuộc sống của cậu trải qua khó khăn, nên liền giả dối bảo vệ Triệu Hương Vân.Haha, như vậy thì có thể thay đổi cái gì? Người ta đã không còn thích cậu nữa rồi, nhìn xem người ta là muốn đi đâu, đây là hướng đi về phía nhà Giang Vệ Dân, người ta giờ xem trọng Giang Vệ Dân rồi, còn về phần cậu..."" Việc này thì có liên quan gì tới cậu?"" Tôi và Triệu Hương Vân có thế nào, thì đó là việc giữa chúng tôi! Còn cậu, ngoài việc chế nhạo đồng chí của mình, thì cậu còn có thể làm được gì? Đừng có nói tôi không nhắc nhở cậu, cho dù Hương Vân có tệ hơn nữa thì cô ấy cũng là con của đội trưởng đội sản xuất, nếu như cậu không sợ, thì cứ việc nói xấu đi!" Tô Hưng Hoa cười một tiếng.Lý Phúc Hoa ngậm miệng ngay lập tức.Lời này của Tô Hưng Hoa không sai một chút nào, Triệu Hương Vân có béo hơn nữa, thì vẫn là viên trân châu được đội trưởng nâng trên tay, chuyện này đội trưởng không biết thì không sao, nếu biết thì..." Anh Hưng Hoa, chúng ta đi cùng nhau đi!"Khúc Mộng Mộng bên cạnh Tô Hưng Hoa đột nhiên nói câu này.Từ lần trước sau khi Tô Hưng Hoa nói với Khúc Mộng Mộng là khôi phục lại mối quan hệ đồng chí đơn thuần, Khúc Mộng Mộng lập tức cố gắng bảo trì khoảng cách với Tô Hưng Hoa.Cho dù như vậy, hai người họ cũng thường xuyên chạm mặt nhau.
Đương nhiên, Khúc Mộng Mộng lại biến trở lại là con người giống trước kia am hiểu lòng người, ôn nhu, thiện lương.Những lúc Tô Hưng Hoa gặp khó khăn, đã kích, cho Tô Hưng Hoa lời động viên, ôn nhu dịu dàng hỏi thăm.Tô Hưng Hoa là đàn ông, giống đại đa số đàn ông có một loại bệnh, đó chính là khó từ chối người phụ nữ hết lòng hết dạ với mình mà không mong hồi đáp, thường xuyên qua lại, liền mặc nhận Khúc Mộng Mộng quay trở lại bên cạnh mình..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...