Một mình Triệu Trí Lâm đơn thương độc mã chiến đấu, không hề bị lời nói của Tang Hồng Hoa đả động.
Không còn cách nào khác, Tang Hồng Hoa chỉ có thể sử dụng phương pháp tình thân, “Trí Viễn, mẹ là mẹ con, lẽ nào con nỡ nhẫn tâm nhìn mẹ chết đói?”“ vậy thì lúc đầu mẹ đuổi con ra khỏi nhà mẹ có nghĩ qua con sẽ bị đói chết không? Mẹ, những năm nay cuộc sống mặc dù khó khăn, nhưng mẹ chịu khó lao động thì sẽ không bị chết đói được! Đại ca, anh nghĩ xem mấy hôm anh không có đi đến đội sản xuất làm việc rồi, không có công điểm, đợi đến lúc phát lương thực, sẽ không phân cho anh! Các người về đi, đều về đi!”Triệu Trí Viễn đuổi người đi rồi.
Hai anh trai của Triệu Hương Vân là Triệu Hưng Quốc và Triệu Khánh Quốc nhìn bà nội và nhà bác cả đi về, do dự muốn nói, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.Những chi tiết này Triệu Hương Vân đều nhìn thấy, trong ký ức của cô ấy, thì mối quan hệ giữa cô ấy và hai anh trai có gì đó không đúng.Cũng phải thôi, bố mẹ cô ấy chỉ độc sủng mình cô ấy, ở nơi này đây là một việc không thể tin được.
Có đồ gì tốt, đều vào bụng của cô ấy, bởi vì cô ấy, hai người anh trai bị ăn chửi số lượng không ít.
Cho dù đã thành thân, thì họ cũng không đối xử tốt với cô ấy dù chỉ là một chút.
Chỉ là nhìn vào mặt mũi của Triệu Trí Viễn và Trần Ngũ Nguyệt mới không dám nói.
Triệu Hương Vân biết điều ngâm miệng nửa câu cũng không dám nói, nhưng điều đó không đồng nghĩa với phiền phức không tìm đến.“ Hưng Quốc, Khánh Quốc, hai con đây là có ý gì? Làm đại ca nhìn thấy em gái mình bị người khác vu khống, cũng không biết đường lí luận với họ?” Trần Ngũ Nguyệt chỉ vào hai đứa con trai bắt đầu mắng chửi.Triệu Hưng Quốc và Triệu Khánh Quốc rủ đầu xuống, nửa lời cũng không dám nói.
Hai người vợ của họ thì đứng trước mặt bà mẹ chồng ác độc thì đến thở thôi cũng không dám.“ Hai đứa mày tối hôm nay đừng có ăn cơm nữa, đến em gái mình cũng không bảo vệ được!” Trần Ngũ Nguyệt ném xuống một câu.
Triệu Hương Vân vừa nghe được, thiếu chút nữa nghẹn chết.
Hai anh em Triệu Quốc Hưng và Triệu Quốc Khánh làm việc vất vả cả ngày, đến cơm cũng không cho ăn?“ Mẹ...” Triệu Hương Vân vừa chuẩn bị mở miệng cầu tình cho hai anh trai, thì bị Trần Ngũ Nguyệt ôm lấy kiểm tra một lượt.“ Con gái ngoan của mẹ, để mẹ xem xem, lúc nãy không bị thương ở đâu chứ, bà nội con có đánh con không?, haiz, bà già chết tiệt, một bó tuổi rồi còn năm ba hôm lại tới làm phiền, cũng không biết bây giờ là thời đại nào!”.Trước mặt Triệu Trí Viễn, Trần Ngũ Nguyệt cũng dám chửi Tang Hồng Hoa là bà già chết tiệt.Triệu Hương Vân nhìn thôi cũng phải co giật, người mẹ cực phẩm của cô ấy thật hung hãn! Cô ấy cũng không dám đắc tội bà mẹ cực phẩm này, vừa rồi chính măt cô ấy nhìn thấy bà ấy cào nát mặt của bác gái.“ Mẹ, con không bị làm sao hết! Mẹ, đại ca và nhị ca làm việc khá vất vả, mẹ đừng có phạt không cho họ ăn cơm nữa!” Triệu Ngũ Nguyệt làm nũng với Trần Ngũ Nguyệt.
Trần Ngũ Nguyệt nghe được lại càng tức giận, chỉ hai đứa con trai không nên thân mắng “ hai đứa mày nghe xem, nghe xem, Hương Vân rất quan tâm hai đứa mày, vừa nghe tôi không cho hai đứa ăn cơm liền lập tức cầu tình.
Hai đứa xem lại bản thân mình xem, đều là người của đội sản xuất, tôi không tin hai anh anh không biết những kẻ đó đồn thổi như thế nào vê Hương Vân, hai đứa tự xem lại bản thân mình xem, làm gì có người làm anh trai như vậy, làm gì có người chị dâu như vậy.
Hừ, thật là tức chết tôi rồi”Hai người Triệu Hưng Quốc và Triệu Khánh Quốc lại bởi vì Triệu Hương Vân mà bị ăn chửi, vốn đã không thích cô em gái này rồi, giờ lại càng thêm không thích.“ Mẹ nếu như không có việc gì chúng con đi ra bờ sông tắm rửa” Triệu Hưng Quốc nóiNhững người đàn ông trong đội sản xuất, mùa hè đều đi ra bờ sông tắm rửa, có thể tiết kiệm được không ít nước cho gia đình, hơn nữa cũng rất thuận tiện..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...