Xuyên Về Năm 80 Kết Hôn Với Sĩ Quan Quân Đội Cuồng Mê Vợ


Sau đó, cô đặt đĩa xuống với vẻ mặt mãn nguyện.
Lục Trầm cau mày nhìn cô nhai tai hùm, "Thứ đó ngon đến vậy sao?"
Tần Chiêu Chiêu gật đầu: "Ngon lắm, món này gây nghiện, ăn càng nhiều càng muốn ăn.

Hôm nay ăn no quá rồi."
Nếu anh chưa bao giờ ăn thử, anh đã tin cô.

Loại có mùi tanh này có thể ngon đến mức nào chứ.

Nhìn thấy cô đặt đũa xuống, trong đĩa vẫn còn hai chiếc bánh bao.
“Em không ăn nữa à?"
"Em no rồi.

Còn hai cái này thực sự không ăn nổi nữa."
"Đưa đây cho anh."
Tần Chiêu Chiêu không hiểu tại sao anh lại muốn bánh bao cô ăn thừa, liền do dự đưa đĩa cho anh, "Anh lấy phần thừa để làm gì?"
"Anh ăn."

Nói xong, anh đặt đĩa trước mặt mình rồi dùng đũa gắp một chiếc bánh bao bỏ vào miệng.
Tần Chiêu Chiêu kinh ngạc, Lục Trầm có cần diễn đến mức này không? Chỉ là diễn thôi, có cần phải chân thật đến vậy không?
Lục Trầm nhìn vẻ mặt há hốc của Tần Chiêu Chiêu, vừa ăn vừa hỏi: "Em ngạc nhiên gì thế?"
"Đó là phần thừa, anh không ngại sao?"
"Đồ ngon thế này, tại sao phải ngại? " Lục Trầm nói rất tự nhiên.
Tần Chiêu Chiêu cảm thấy khâm phục trước tài diễn xuất của Lục Trầm, chuẩn chuẩn là Ảnh đế rồi.

Cô thậm chí còn cảm động trước màn biểu diễn của anh.
Lục Trầm ăn hết đồ trong đĩa, Tần Chiêu Chiêu nhìn thấy anh vẫn chưa no, liền nói: "Anh ăn hết chỗ bánh bao còn lại đi.

Trời nóng thế này, sáng mai chắc chúng sẽ hỏng."
Lục Trầm đã ăn một đĩa đầy, thực sự đã no.
"Không sao đâu, tối nay trời mát, cứ đổ một chậu nước lạnh rồi đặt đĩa bánh bao vào, sáng mai sẽ không bị hỏng.

Em không cần dậy sớm nấu bữa sáng đâu, anh sẽ dậy sớm nấu canh bánh bao, thế là không lãng phí."
Tần Chiêu Chiêu định để phần bánh bao lại cho Tiểu Vương, cậu là người duy nhất giúp đỡ nguyên chủ mà không có quá nhiều định kiến.


Cậu cũng là người duy nhất sẵn sàng trò chuyện với cô.
Nhưng giờ trong bát chỉ còn khoảng hơn ba mươi cái, chúng đã nguội lạnh, cũng không đủ để ăn.
"Lục Trầm, từ khi rm đến đây, Tiểu Vương đã mang cơm cho em vài lần mà em chưa cảm ơn cậu ấy.

Hôm nay, cậu ấy lại đến muộn như vậy để giúp anh một chuyến.

Vài hôm nữa sẽ gói nhiều bánh bao hơn, anh dẫn cậu ấy qua đây ăn một bữa nhé."
“Em thật sự nghĩ vậy à?”
“Đúng thế.”
Trên mặt Lục Trầm nở nụ cười, “Được, em quyết định thời gian đi.

Anh sẽ đưa cậu ấy đến.”
Tần Chiêu Chiêu nghĩ rằng vừa mới ăn sủi cảo hôm nay, nếu mai ăn nữa thì sẽ hơi nhàm.
“Hay là ngày kia đi, trưa anh dẫn cậu ấy qua đây.”
“Được thôi.”
Lục Trầm không để cô phải động tay, vội giành lấy việc rửa bát.
Nhìn Lục Trầm chăm chỉ rửa bát, trong lòng Tần Chiêu Chiêu có chút bồi hồi.

Nếu họ là một đôi vợ chồng bình thường, sống thế này cũng tốt biết mấy.

Nhưng tiếc thay, giữa họ lại không có duyên.
Lục Trầm lo việc rửa bát, còn cô đi đổ nước vào ấm đun.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui