Xuyên Về Năm 80 Kết Hôn Với Sĩ Quan Quân Đội Cuồng Mê Vợ
Giờ anh lại bỏ họ đi, gọi thân mật như thế, Lục Trầm đang muốn làm gì đây?
“Lục Trầm, anh vừa gọi tôi là Chiêu Chiêu?”
Lục Trầm cũng phải lấy hết can đảm mới có thể gọi như vậy.
Gọi cô bằng tên thân mật sẽ kéo gần khoảng cách giữa hai người.
Các chiến hữu của anh đều gọi vợ mình như thế cả.
“Ừ, chẳng phải tên thân mật của em là Chiêu Chiêu sao?”
“Đúng là tên thân mật của tôi là Chiêu Chiêu, nhưng trước giờ anh toàn gọi tôi đầy đủ tên họ, sao tự dưng lại gọi thân mật thế?” Cô cần hỏi rõ, nếu không, việc Lục Trầm đột nhiên trở nên thân mật khiến cô thấy bất an.
Thấy vẻ nghiêm túc của cô, khóe môi Lục Trầm khẽ nhếch lên, “Chẳng phải em đã nói chúng ta nên sống như vợ chồng thực sự trong thời gian này sao? Em quên những gì mình nói rồi à?”
Tần Chiêu Chiêu lúc này mới hiểu rằng, sự thay đổi của Lục Trầm thực ra là có ý này.
Anh vẫn sẽ ly hôn với cô, mọi hành động của anh chỉ là đang phối hợp để diễn cùng cô mà thôi.
Chẳng phải chính cô cũng nghĩ như vậy và cũng đang làm như thế sao?
Tại sao trong lòng lại cảm thấy có chút khó chịu nhỉ?
Tần Chiêu Chiêu cảm thấy không đúng, đây chắc chắn không phải cảm xúc của cô, mà là của nguyên chủ.
Cô và Lục Trầm ở cùng nhau chưa đến 24 giờ, cô thừa nhận rằng mình có chút thiện cảm với anh, nhưng cũng không đến mức khó chịu như vậy.
Cô lúc nào cũng chuẩn bị tinh thần ly hôn, sẵn sàng rời khỏi cái nơi hoang vu này.
Nếu Lục Trầm diễn được, cô cũng diễn được.
"Sao có thể quên được chứ, tôi luôn nhớ mà.
" Tần Chiêu Chiêu cũng không chịu thua, trên môi nở nụ cười mang tính diễn xuất.
Lục Trầm không biết cô đang nghĩ gì, thấy cô cười với mình, anh mới yên tâm.
Thì ra "dỗ dành" đúng là hiệu quả hơn "quát mắng".
Trương Đào quả là cao thủ, vài hôm nữa anh nhất định phải mang hai bao thuốc đến cảm ơn Trương Đào và học hỏi thêm kinh nghiệm về cách đối xử với vợ mình.
Nồi nước vốn đã được Tần Chiêu Chiêu đun sôi từ trước, giờ chỉ đun thêm một chút là sôi trở lại.
Tần Chiêu Chiêu định mở nắp nồi để thả bánh bao vào.
Lục Trầm đứng dậy, đưa tay lấy nắp nồi: "Hơi nước dễ làm bỏng tay lắm.
Để anh làm, em mang bánh bao lại đây.
"
Tần Chiêu Chiêu thầm nghĩ, đúng là không nhìn ra, Lục Trầm không chỉ là người lính giỏi mà còn là một "mầm non" diễn xuất đầy tiềm năng.
Nếu ở thời đại của cô, chỉ với vóc dáng và ngoại hình này, cộng thêm tài diễn xuất tự nhiên, anh chắc chắn sẽ nổi tiếng.
Mặc dù biết anh đang diễn, cô vẫn cảm thấy rất thích.
Ai lại không thích được người khác quan tâm như vậy chứ?
Nếu Lục Trầm biết rằng mọi cố gắng của mình bị Tần Chiêu Chiêu cho là diễn kịch, chắc chắn anh sẽ tức điên lên.
Tần Chiêu Chiêu mang bánh bao đến, Lục Trầm nhận lấy rồi nghiêng nhẹ đĩa để thả bánh bao vào nồi, không để bắn ra một giọt nước nóng nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...