Xuyên Về Làm Điền Chủ

Kỳ thi cũng nhanh chóng đến, các sĩ tử tập trung ở tửu lâu Hạ Thần ở cũng không ít, mà trong đó có cả Hạ Hoàng Anh, Lưu thị cắn răng tìm cho hắn một số bạc lớn để đến kinh thành thi khoa cử, nhưng đến nơi hắn mới biết được việc năm nay nếu gian lận bị bắt được còn có thể ngồi đại lao, một số người quen biết trước đó cũng không thể liên lạc được với quan chủ khảo, vì vậy hắn chỉ có thể dứt khoát đem tiền tiêu sài cho bản thân thoải mái, còn chuyện đọc sách giờ cũng chẳng còn kịp, nhưng hắn lại tự tin hắn có thể thi đỗ.

Ngày thi, Hạ Thần đánh xe đi cùng Tần Thiên đến xem thế nào, bên trong phòng được chia thành nhiều gian, mỗi người một gian tránh gian lận, thi trong ba ngày họ đều phải ở lại chỗ thi, mỗi phần thi sẽ khác nhau.

Hạ Thần cũng chẳng thể vào trong xem thế nào nên sau khi nhìn sơ qua liền rời đi, sau đó đến tửu lâu lớn khác ngồi nhâm nhi trà, tức phụ cùng hài tử bên Hạ Tiểu Ngọc sáng sớm đã đến đón đi, hắn chỉ có thể ngồi một mình buồn chán.

Nhắc đến Hạ Tiểu Ngọc, hai năm trước đã gả đi, người cưới y không ai khác là oan gia của y, Đông Nhạc.

Năm đó, Đông Nhạc đang nhàn nhã ở nhà Hạ Thần uống trà thì nghe hắn nói "Tiểu Mộc nhi, đến lúc Tiểu Ngọc thành thân thì nên tặng gì cho nó nhỉ? Bên nhà kia đã nhờ bà mối rồi, chắc vài ngày nữa sẽ sang, nếu Tiểu Ngọc đồng ý thì có thể sẽ sớm thành thân đó" Hạ Thần gãi gãi lòng bàn tay y


Triệu Tiểu Mộc lúc đầu tròn mắt nhìn hắn, lại nhận được ám chỉ liền hiểu ý mà cười nói "Hay chúng ta đưa qua một ít vải tốt để Tiểu Ngọc may hỉ phục đi, lần trước y có nói muốn tự tay may hỉ phục"

"Cũng được, cần gì nữa không nhỉ?" Hạ Thần lại hỏi

"Lại thêm một bộ trang sức đi, chuẩn bị một ít của hồi môn nữa, được không?"

Nghe Triệu Tiểu Mộc nói xong, Hạ Thần gật gật đầu.

Mà bên kia, Đông Nhạc vừa nghe hắn nói có bà mối tới nhà Hạ Tiểu Ngọc suýt chút nữa đã bị sặc nước trà, lại nghe phu phu nhà họ bàn tính thì tròn mắt kinh ngạc hỏi "Hai ngươi nói Tiểu Ngọc, là Hạ Tiểu Ngọc sao?"

"Ân, là Tiểu Ngọc nhà nhị thúc" Triệu Tiểu Mộc nhìn Đông Nhạc gật gật đầu

"Là oan gia của ngươi, thế nào? Tiểu Ngọc gả đi rồi sẽ không còn ai cãi nhau với ngươi nữa, tới lúc đó liền yên ổn rồi" Hạ Thần cong môi nhìn gương mặt không dám tin của Đông Nhạc âm thầm cười trong lòng.

Rõ ràng là rất thích người ta, vậy mà hở chút là tìm cách bắt nạt, trêu chọc cho Hạ Tiểu Ngọc tức giận mới thôi, giờ vừa nghe tới người ta sắp thành thân, khuôn mặt lại thương tâm đến muốn khóc thế kia?


Tên Đông Nhạc này nếu như không khích tướng chắc chắn sẽ không thừa nhận tình cảm của mình, mà Tiểu Ngọc cũng đã đến tuổi gả đi, bên nhà nhị thúc cũng đã bắt đầu lo hôn sự cho y, có nhiều gia đình trước đây chê nhà họ khó khăn cũng đã dòm ngó, nếu không phải Hạ Thần nhìn chằm chằm nhà nhị thúc hắn, chắc cửa nhà Hạ Tiểu Ngọc đã bị đạp nát rồi.

Giờ nhà y cũng coi như khá giả, lại còn có một tú tài, thêm vào đó nhà Hạ Thần làm chỗ dựa vững chắc, nhiều gia đình hiện tại nhìn nhà nhị thúc đỏ cả mắt.

Lần trước có nhà một địa chủ giàu có từ thôn khác đến, con trai ông ta nhìn trúng Hạ Tiểu Ngọc, một mực đưa bà mối đến nhà khó dễ, bị Hạ Thần dạy dỗ một trận về sau cũng chẳng còn dám bén mảng đến thôn.

Hạ Thần cũng là cho người tìm hiểu nhà địa chủ kia, con trai ông ta là kẻ ăn chơi đàn điếm, trong nhà đã có tam thê tứ thiếp, nếu cưới Hạ Tiểu Ngọc về cũng sẽ chỉ làm thiếp, Hạ Thần cho người đến thẳng nhà địa chủ kia, đánh con trai ông ta một trận, sau đó nói Hạ Thần sẽ không cho phép gả, còn nói nếu sau này còn đến nhà phiền phức lần sau sẽ không đơn giản chỉ là đánh, vì vậy mà những gia đình khác có muốn cũng phải xem thái độ Hạ Thần thế nào.

Cũng không phải Hạ Thần muốn xen vào chuyện nhà nhị thúc, mà mỗi lần có người đến cửa dạm hỏi, Hạ Tiểu Ngọc sẽ chạy đến khóc lóc với Triệu Tiểu Mộc, Hạ Thần chỉ có thể cho người điều tra nhà kia thế nào, sau đó sẽ nói lại với nhị thúc, mà bên nhà nhị thúc lại rất nghe lời hắn, chỉ cần hắn nói không tốt liền lập tức từ chối.


Đông Nhạc nghe thấy Hạ Thần xác nhận là Hạ Tiểu Ngọc thì đứng phắt dậy làm đổ cả ly trà ra bàn, dọa Triệu Tiểu Mộc giật mình, Hạ Thần cũng cảm thấy buồn cười.

"Đại ca, đại tẩu, ta có việc phải về trước" nói xong không đợi hai người nói gì đã chạy ra ngoài, suýt chút nữa vấp phải bậc cửa té ngã, chạy ra ngoài thì va vào giá phơi trà, làm đổ cái khay Triệu Tiểu Mộc đang phơi.

"Phu quân, ngươi nói xem Đông Nhạc này sẽ làm thế nào?" Triệu Tiểu Mộc nhìn Hạ Thần đang cười ha hả hỏi

"Ta cũng muốn xem hắn làm thế nào? Ta làm như vậy cũng có lý do" Hạ Thần nhìn y nói

Chỉ cần Đông Nhạc có ý với Hạ Tiểu Ngọc, nhất định sẽ không để người ta gả đi, mà đợi bọn họ thành thân rồi, Đông Nhạc cũng chẳng còn lý do mà đến nhà hắn phiền phức nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui