Xuyên Về Cổ Đại Ta Dựa Vào Huyền Học Để Làm Giàu Nuôi Con
Nhà thôn trưởng là nơi có vị trí cao nhất ở thôn Vĩnh Phú.
Những người có thể ở những nơi như vậy thì vận may và tài phú đều sẽ không kém.
Nhưng khi Xuân Đào bước vào nhà thôn trưởng, nàng lập tức cảm giác được không thích hợp.
Nơi này thế mà lại có âm khí quấn quanh.
Cẩn thận phân biệt, thế mà lại là hơi thở ác quỷ lúc trước.
Nàng nhớ rõ ba ngày trước nàng đã trừ bỏ con ác quỷ kia rồi, nhưng hiện tại, tại sao nơi này lại có hơi thở của nó?
Không, hình như là một con ác quỷ khác.
Chỉ là, cũng là một loại ác quỷ hút tức giận của con người.
Trong khi con quỷ đó hút tức giận thì cũng đồng thời làm cho tính tình của người đó trở lên càng ngày càng táo bạo!
“Xuân Đào, làm sao vậy?”
Lão thôn trưởng quay đầu lại, phát hiện Xuân Đào vừa bước vào sân thì đã đứng im, liền hỏi.
Xuân Đào hơi mím môi nói: “Hình như ta phát hiện ra một thứ thú vị ở nhà ông”
“!!!”
Trong lòng lão thôn trưởng vang lên tiếng chuông cảnh báo, hỏi: “Là hồn của Lợi Phong sao??”
Lợi Phong thật sự đã chết à?
Không biết vì sao mà trong lòng lão thôn trưởng đột nhiên hiện lên một tia tuyệt vọng.
“Không phải, chỉ là một con ác quỷ đang tìm kiếm chủ nhân”
Trong không trung, Xuân Đào và con ác quỷ kia đang bốn mắt nhìn nhau.
Lúc này, nó vẫn chưa hút được tức giận nên thân thể gầy yếu giống như quỷ chết đói, nhiều lắm chỉ lớn hơn sợi mì một chút mà thôi.
Ngay cả chú ngữ đều không cần thì Xuân Đào cũng có thể giết chết nó!
“Chúc mừng ký chủ đạt được 2 tích phân, ký chủ: Từ Xuân Đào, tích phân 43”
Khi Xuân Đào vừa giết chết con ác quỷ gầy yếu kia, trong đầu lập tức truyền đến âm thanh hệ thống.
Thế mà chỉ 2 tích phân.
May mắn không tốn tiền mua gà trống, trực tiếp dùng của nhà thôn trưởng, nếu không thì nàng quá thiệt!
Chỉ là, cùng một nơi lại xuất hiện ác quỷ liên tục hai lần, điều này không khỏi làm Xuân Đào có chút sinh nghi.
Theo lý thuyết, nhà thôn trưởng không nên có nhiều ác quỷ như vậy mới đúng?
Còn đều là ác quỷ làm tính tình của con người trở lên táo bạo.
Nếu không phải trùng hợp, vậy thì chỉ có khả năng là do người làm.
Tử Linh Nhi đang nằm ở trên giường nghỉ ngơi, nói là nghỉ ngơi, nhưng làm thế nào nàng cũng không thể bình tĩnh được.
Nghe được ngoài sân có người nói chuyện liền vội vàng dậy.
“Xuân Đào, ngươi xem Lợi Phong thế nào?”
Vừa thấy là Từ Xuân Đào, Tử Linh Nhi lộ vẻ vui mừng.
Lần trước chính là Từ Xuân Đào thấy con ác quỷ phía sau Lợi Phong, trừ bỏ giúp Lợi Phong, lần này, nàng nhất định sẽ có cách.
Nghĩ vậy, Tử Linh Nhi không kìm được nắm chặt lòng bàn tay.
Thật ra, trong lòng nàng cũng chỉ còn sót lại một tia hy vọng, hy vọng Ngưu Lợi Phong căn bản không có việc gì, tất cả chỉ là do nàng nghĩ nhiều mà thôi.
Xuân Đào đang suy nghĩ thì bị Tử Linh Nhi cắt ngang, vừa ngẩng đầu lên liền lập tức nhìn thấy Ngưu Lợi Phong đi theo bên cạnh Tử Linh Nhi!
Chỉ vào vị trí bên cạnh Tử Linh Nhi nói: “Hắn đứng ở bên cạnh ngươi”
“!!!”
Sắc mặt của Tử Linh Nhi trắng nhợt, một tia hy vọng cuối cùng cũng biến mất!
Nàng tuyệt vọng xoay người, nhưng nàng lại không thấy gì cả.
Cuối cùng Tử Linh Nhi hỏi: “Hắn thật sự đã chết rồi à?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...