Tất cả quan viên đại thần đều tới thần điện Source để tham dự hôn lễ và tất nhiên có cả Ariana, sau khi nghi lễ kết thúc, nàng ta lập tức bước tới chỗ Tịch Dao và Merity, trước là chúc mừng sau là đặt bẫy.
"Chúc mừng hoàng huynh, hoàng tẩu, giờ thì hai người đã là phu thê rồi, theo thông lệ đôi tân nhân sau khi làm xong nghi lễ phải tới đền thờ của tiên đế để cúng tế, ta có ý này chi bằng hai người hãy đi thuyền đi, một là không bị tắc đường, hai là có thể nhận được những lời chúc của người dân hai bên sông, ý ta là như vậy hai người cảm thấy thế nào?"
Nàng nhìn Merity, anh cũng không phản đối gì cả, tướng quân Pozd ra lệnh cho binh sĩ đem thuyền tới, Tịch Dao cùng Merity bước lên con thuyền lớn và sang trọng nhất, còn các đại thần thì lên một chiếc thuyền lớn khác, riêng Ariana thì lại xin không đi vì lý do say sóng, thật ra là do nàng ta cố tình không đi để dễ dàng kiểm soát được tình hình trong cung, nếu Merity và nàng thật sự bị chết chìm mà thôi.
Thuyền bắt đầu nhổ neo rời cảng, thuyền của đôi tân nhân đi trước, đi được một lúc nàng đã nhìn thấy được những người dân đứng trên hai bên bờ hò reo, chúc phúc cho nàng. Nàng và Merity đứng ở mũi thuyền vẫy tay lại với mọi người, trên thuyền hiện giờ ngoài đôi tân nhân ra còn có 6 binh lính và 4 người chèo thuyền nhưng không ai có thể ngờ chiếc thuyền này đang bị thủng và nước đang chảy vào, dân chúng họ kéo đến đứng hai bên sông hoan hô vui vẻ, ca hát để chúc mừng cho hôn lễ tất cả đều rất vui vì có được một hoàng phi tài đức vẹn toàn, từ lần giải cứu nô lệ lần trước ai ai trong kinh thành cũng đều quý mến và ủng hộ nàng hết lòng, sau một hồi đứng trước mũi thuyền nhận lời chúc của người dân, Tịch Dao và Merity vui vẻ cùng nhau vào trong thuyền nghỉ ngơi lúc này cả hai mới phát hiện ra nước đã ngập tới gần đầu gối và con thuyền đang chìm dần, Merity lập tức ra lệnh cho toàn bộ binh lính nhảy xuống thuyền sau đó hắn nhìn nàng, ý như muốn ôm nàng nhảy xuống cùng nhưng khuôn mặt của nàng có chút ấp úng nói.
"Merity, ta... không biết bơi cũng không biết lặn."
Cha sinh mẹ đẻ nàng ra trời không sợ đất không sợ chỉ sợ có mỗi dòng nước, nàng đúng là một con vịt cạn chính hiệu, hắn cười nhìn nàng nói.
"Tưởng gì, nàng chỉ cần nhắm mắt lại hít thật sâu vào, việc còn lại cứ để ta."
Tịch Dao nghe theo lời Merity, nàng hít thật sâu vào sau đó hắn bế nàng nhảy xuống sông, lúc này tàu đã chìm hơn một nửa, thuyền đang đi giữa lòng sông cách bờ sông gần 20m, thủy triều lên nước chảy khá siết, những người dân hai bờ sông đều lo lắng cho hai người, có một vài người dân là dân chài đã nhảy xuống ứng cứu, binh sĩ trên tàu của các quan đại thần cũng nhảy xuống sông tìm kiếm nhưng không gặp, bên dưới làn nước sâu thẩm của sông Nin, nàng gần như không thể chịu thêm được nữa nàng muốn được thở ngay lập tức, thân thể nàng theo bản năng cố gắng bơi lên bỗng nàng lại được một vòng tay quen thuộc ôm lấy, trong lúc nàng cảm thấy oxi trong phổi đang dần cạn kiệt không thể cố thêm được nữa thì lại cảm nhận được cái gì đó ấm áp kề vào môi mình truyền lại oxi vào trong, nàng mở mắt nhìn nam nhân kia, nàng nhận ra được nam nhân đó là Merity, Merity ôm chặt nàng chân anh đạp nước bơi lên trên mặt nước, một hồi sau cuối cùng hai người bọn nàng cũng đã ngoi lên mặt nước thành công, cũng may là gần chỗ các binh sĩ nên đã được cứu ngay lập tức, nàng và Merity được vớt lên bờ, thuyền của các vị đại thần cũng đã hạ neo dừng lại, sau đó Merity quyết định cho tất cả cùng nhau quay về đại điện còn chuyện tế bái tiên đế được dời vào mấy ngày sau. Khi đám binh sĩ tới đại sảnh thông báo chuyện vừa rồi và chuyện pharaoh và hoàng phi vẫn bình an, Ariana tức lộn ruột hận không thể tự tay giết hắn, ả ta âm thầm gửi thư tới cho tướng quân Steba, dặn gã rằng đêm nay phóng hỏa tẩm điện của pharaoh và hoàng phi, nàng ta lần này bằng mọi giá không thể để cho hắn và nàng sống thêm được nữa, nàng cùng Merity và các vị đại thần trở về hoàng cung, nàng được nữ quan Raery dẫn về hậu cung thay y phục, sau khi nàng thay xong y phục thì ở phía bắc hoàng cung Merity cũng vừa bắt xong một con sư tử dùng để tế thần, nàng nghe được tin ấy lập tức đi tới chỗ Merity đang ở, khi nàng tới nơi Merity cũng vừa rời khỏi khu săn bắt, Tịch Dao nhìn thấy hắn không sao mà chỉ bị trầy da một chút, lòng nàng liền cảm thấy nhẹ nhõm, nàng chạy tới chỗ hắn, nhìn hắn với khuôn mặt vô cùng lo lắng.
"Sao chàng lại ngốc như vậy, dám chơi cả sư tử, sau này không cho nghịch đại thế nữa biết không hả?"
Merity lau đi mồ hôi cười nhẹ nói.
"Mấy con sư tử đó đối với ta thì nhầm nhò gì kia chứ. Hơn nữa chỉ là nghi lễ thôi mà."
Thấy Merity có ý cãi lý lại với mình, nàng tức giận nói lớn.
"Dù là như vậy đi nữa, ta cũng không cho phép chàng nghịch dại nữa biết không?"
Merity biết nàng lo lắng cho mình, lòng anh rất vui, anh nắm lấy tay nàng hôn lên mu bàn tay nói nhỏ.
"Vâng, ta biết sai rồi."
Nàng gật đầu, Merity rời đi cùng nàng, vừa đi Merity vừa liếc mắt ra hiệu với đội trưởng Qrwe, Qrwe nhận lệnh anh ra lệnh cho người thủ tiêu xác của mấy chục con rắn hổ mang và hàng chục rết độc đã bị Merity giết chết này đi và căn dặn những binh sĩ có mặt ở đây không ai được nhắc lại chuyện này nữa, Merity đi cùng Tịch Dao đến đại sảnh hoàng cung nơi tất cả mọi người đang chờ, Merity nắm lấy tay nàng mặt đối diện với toàn thể người dân đang đứng trước cổng ngoài cung điện, anh to giọng tuyên bố.
"Bắt đầu từ hôm nay, nàng ấy - Dạ Tịch Dao sẽ trở thành tân hoàng phi của Ai Cập, người có quyền lực sánh ngang với pharaoh!"
Lời này nói ra khiến tất cả mọi người dân ở đây đều hoan hô vui mừng, chúc mừng cho đôi tân nhân, đám sứ thần thì lại xì xầm, hầu như tất cả đều vui mừng duy chỉ có hai người không vui vẻ gì cả, đó là nữ hoàng Ariana và hoàng đế Phagar, Rehire (thái tử của Hittite) thì lại khẽ cau mày.
●●●●●Hết Chương 24●●●●●
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...