Merity bước ra khỏi căn phòng, đi đến phía tòa tháp cao nhất hoàng cung, nhìn về phía dưới kinh thành toàn bộ quan cảnh gần như đã ngủ yên của thủ đô Memphis giữa đêm trăng.
Merity vẫn đang tự dằn vặt bản thân mình tại sao lại không thể tự chủ được bản thân, tại sao lại làm ra loại chuyện đó với nữ nhân mà hắn yêu nhất, hắn yêu nàng ư? Merity đã nhiều lần tự hỏi bản thân mình như thế và đúng hắn thật sự yêu nàng, từ lúc lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng hắn đã có một cảm giác vô cùng vô cùng tin tưởng nàng, nếu không hắn làm sao có thể để cho một người hoàn toàn không quen không biết như nàng suốt ngày đi theo hắn, nếu không làm sao cái gì hắn cũng làm theo lời của nàng. Khi hắn nghe tỳ nữ báo tin nói là nàng bị một nhóm người bao vây tính bắt cóc, lúc đó hắn rất lo lắng, hắn cố gắng chạy thật nhanh đến chỗ nàng, khi đó hắn mong ước rằng có thể đến bên nàng ngay lập tức, khi thấy nàng bình an hắn vẫn chưa hết lo lắng, hắn tự hứa với lòng mình rằng tuyệt đối sẽ không để cho nàng gặp bất cứ việc gì nguy hiểm nữa. Cũng như ngày hôm nay khi Merity nghe quan tư tế đề xuất việc hắn và nàng kết hôn, hắn đã không kiềm được niềm vui trong lòng muốn thật nhanh chóng nắm tay nàng, cùng nàng đi hết quãng đời còn lại, nhưng hắn đã quá ích kỷ, ích kỷ tới mức không để ý tới cảm nhận và suy nghĩ của nàng, không thèm hỏi đến ý kiến của nàng mà trực tiếp chọn ngày tổ chức hôn lễ, hắn đúng thật là quá ngốc, quá ích kỷ, tại sao hắn lại có thể làm ra chuyện đó với nàng kia chứ, cũng may vẫn chưa có gì là quá đáng thật sự bằng không hắn cả đời cũng không thể tha thứ cho bản thân mình. Nhưng hôm nay ngay khoảnh khắc ấy hắn khiến niềm tin của nàng đối với hắn đã trở thành con số 0.
Trong phòng Tịch Dao vẫn đang nghĩ về chuyện vừa xảy ra, giận hay không giận hắn không còn quan trọng nữa rồi, từ nhỏ nàng đã được mẹ mình dạy cách lừa dối đàn ông, lừa gạt người ngoài, mấy ngày qua nàng ở bên cạnh hắn vui vẻ cười nói với hắn, đối với hắn hết sức quan tâm kia chẳng qua cũng chỉ là hành động lừa dối hắn, tất cả những gì nàng làm đó chẳng qua là để bảo toàn cái mạng của mình khỏi bàn tay hung tàn bạo chúa của hắn, nàng đọc trong sử sách nghe người ta kể về hắn là một vị pharaoh tàn nhẫn độc ác, hung tàn đến thế nào, nhưng cũng nhờ cái hung tàn độc ác, tàn nhẫn đó của hắn, hắn mới có thể thâu tóm toàn bộ Lục Địa Đen, đó là lý do nàng thần tượng hắn, nàng chính là thần tượng độ độc ác, độ tàn nhẫn đến máu lạnh của hắn, nhưng từ lúc nàng trở thành nữ quan cho hắn nàng đã không còn nhìn thấy con người độc ác và tàn nhẫn của hắn nữa mà thay vào đó là một con người biết quan tâm người khác, biết cảm thông, biết thi thoảng nổi giận một cách đáng yêu, biết tôn trọng người khác, nàng ở bên cạnh hắn ba tháng, dần già nàng đã có niềm tin và độ cảm kích đối với vị pharaoh này, sau mọi chuyện xảy ra hôm nay nàng biết mình đã không tin lầm người, lúc này nàng thật sự muốn ở lại bên cạnh hắn cùng hắn đi hết quãng đời còn lại. Trong tận sâu thẳm trái tim của hắn, hắn muốn nói cho nàng biết hắn yêu nàng đến như thế nào, nhưng liệu nàng có còn tin hắn nữa không? Trong tim nàng lúc này muốn nói cho hắn biết nàng đã thích hắn như thế nào nhưng liệu hắn sau khi biết suốt 3 tháng qua nàng toàn bộ quan tâm hắn ấy đều là lừa dối, hắn còn có thể tin tưởng nàng nữa không.
●●●●●Hết Chương 10 ●●●●●
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...