Xuyên Về 60 Quả Phụ Nóng Bỏng Mang Theo Nhãi Con Lên Phố Làm Giàu
"Mẹ, mẹ đừng lo, con nắm chắc mà.
"
Tống Tĩnh Xu biết bà Thẩm lo lắng cho mình, nhưng thời buổi này không phải là thời đại có thể tự do chạy lung tung, từ năm 1955 đã bắt đầu dùng phiếu đổi lương thực, người ở nông thôn không thể dễ dàng vào thành phố, ngay cả người trong thành phố cũng không thể dễ dàng rời khỏi.
Hộ khẩu lương thực bị đóng chặt, không có giấy cho phép đi lại thì không thể đổi phiếu lương thực dùng chung toàn quốc, khó khăn trăm bề.
Vì vậy, nếu thực sự bị bắt thì có chạy cũng không biết chạy đi đâu, cô không muốn sống cuộc sống trốn chui trốn nhủi, không thể làm nhân viên bán hàng ở cửa hàng cung ứng, cô cũng không phải người đầu óc không bình thường.
Tống Tĩnh Xu dám đập vỡ đầu bà Trịnh thì có thể khiến bản thân bình an vô sự.
Nhưng bà Thẩm có vẻ không tin vào sự tự tin của Tống Tĩnh Xu.
Sống với con dâu hai năm, bà hiểu rõ con dâu là người như thế nào, lúc con dâu dùng gạch đập vỡ đầu bà Trịnh thì bà cũng chỉ nghĩ rằng vừa rồi con dâu vì cứu mình nên mới liều lĩnh thế thôi.
Bà Thẩm tuyệt đối không ngờ rằng người con dâu ngày đêm ở bên cạnh mình lúc này đã bị tráo đổi.
Ngay khi lòng bà Thẩm đang nóng như lửa đốt thì tiếng bước chân vội vã vang lên ngoài cửa viện.
Bà Trịnh chỉ chờ khoảnh khắc này, lập tức ôm đầu dính đầy máu kêu la thảm thiết.
Xuân Kiều cũng khá có mắt nhìn, thấy mẹ chồng kêu đau, vội vàng kéo bụng bầu giả trong bụng ra ném đi, dù sao cũng đã bị vạch trần, không cần để thứ này trong bụng nữa.
Tang vật bay theo đường parabol lên mái nhà, Xuân Kiều biết lát nữa những người trong đại viện nhất định sẽ giúp cô ta.
Đuổi Tống Tĩnh Xu, người phụ nữ trẻ đẹp góa chồng này đi chính là mục tiêu chung của những người phụ nữ trong đại viện.
Bà Thẩm thấy Xuân Kiều ngang nhiên hủy tang vật, tức đến mức mặt trắng bệch, nửa bên mặt sưng lên càng sưng hơn.
"Đồng chí công an, chính là ở đây, có người giết người, viên gạch lớn như vậy đập mạnh vào đầu, còn chảy cả máu, người ta còn ngất đi, các đồng chí phải xử lý cho tốt, bắt những kẻ tâm địa độc ác như vậy đi.
" Một giọng nữ trung niên vang lên ở cửa viện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...