Xuyên Vào Thế Giới Kỳ Ảo Làm Nữ Phụ
[Vậy thì sao?] Tướng quân Quý Thư nghe đến đây thì trong lòng kích động.
Y Phù cười nói: [Không có vậy thì.]
[...] Trái tim nóng hổi của tướng quân Quý Thư nguội lạnh nhưng Hách Đặc lại cười tươi.
Quả nhiên là Y Phù của anh, ngay cả khi đối mặt với người cha nắm giữ binh quyền chất vấn, cũng có thể thoải mái bình tĩnh như vậy.
Y Phù ngồi lại bên cạnh Hách Đặc uống trà.
Tướng quân Quý Thư vẫn nhìn bản đồ: [Cô đừng nói một nửa.]
[Thưa tướng quân, bây giờ là tôi đang hỏi ngài đấy!] Y Phù nhún vai nói.
Cô và tướng quân Quý Thư đã ăn hai bữa cơm, lại ngủ một giấc trưa thoải mái, bây giờ cô không còn sợ ông nữa.
[Câu hỏi gì?] Tướng quân Quý Thư đột nhiên dừng lại.
Y Phù kiên nhẫn nhắc lại: [Tôi hỏi ngài, ngài cho rằng sự phát triển của hai nước như thế nào là tốt nhất, sau đó ngài nói không quy phục, tôi sẽ giúp ngài sắp xếp một số ưu nhược điểm của hai nước để ngài tham khảo.]
[...!Tất nhiên là cùng có lợi, cùng có ích và cùng chung sống hòa bình.] Tướng quân Quý Thư trong lòng suy nghĩ về sự phát triển của hai nước...
Y Phù gật đầu: [Vậy nên, sau khi xác nhận mục tiêu này, tôi mới có thể nói với ngài, tôi cho rằng nữ hoàng ở đâu cũng được.]
[Ý cô là gì?] Tướng quân Quý Thư vẫn không hiểu.
Y Phù đứng dậy, hành lễ cáo biệt nói: [Thưa tướng quân, ngài cứ từ từ suy nghĩ về vấn đề này, hôm nay đã muộn, thần muốn đi nghỉ trước.]
[Cô...!ngay cả thần cũng dùng rồi, thôi được, đi nghỉ đi!] Tướng quân Quý Thư nhìn Y Phù đứng dậy thì cười.
Ông thực sự không ngờ cuộc trò chuyện tối nay lại biến thành do cô chủ đạo.
Hách Đặc cũng đứng dậy, nắm chặt tay Y Phù chào tạm biệt cha: [Cha, con cũng đi trước.]
Tướng quân Quý Thư nhìn bàn tay nắm chặt của đứa con trai út, vẫy tay cho họ rời đi: [Đi đi.]
Ông nhìn chằm chằm vào bản đồ suy nghĩ về những lời Y Phù vừa nói.Trước khi rời đi, Y Phù đột nhiên lại nói: [Nhưng tướng quân cứ yên tâm, lần này nữ hoàng nhất định sẽ trở về dự lễ thành lập quốc gia của Oster.]
Ông quay đầu định hỏi cô tại sao lại chắc chắn như vậy thì Y Phù đã đóng sập cửa thư phòng.
Khi Hách Đặc dắt Y Phù về phòng, cô lại một lần nữa bị kinh ngạc trước sự giàu có hùng hậu của phủ tướng quân Quý Thư.
Phòng của Hách Đặc trông thực sự rất lợi hại.
Anh thích đủ loại vũ khí quân sự, ở phía trước phòng trưng bày đầy đủ các loại vũ khí.
Phía sau phòng còn có một cửa sổ sát đất siêu lớn, ngoài việc lấy sáng đầy đủ, còn sở hữu một góc nhìn tuyệt đẹp ra khu rừng.
[Oa, thật đẹp quá!] Hai người trở về phòng, trời đã tối, khu rừng đen bên ngoài không có một chút ô nhiễm ánh sáng, trên bầu trời treo đầy những ngôi sao sáng khiến Y Phù vô cùng kinh ngạc.
Vì Y Phù đã tắm vào buổi chiều nên thúc giục Hách Đặc bận rộn cả ngày đi tắm ngay.
Hách Đặc không yên tâm, sau khi khóa cửa bằng nhiều lớp phòng thủ ma thuật, mới vào phòng tắm rửa.
Y Phù ngồi trên ghế đẩu trước cửa sổ sát đất, ngắm nhìn bầu trời đêm lấp lánh.
[Thật đẹp!]
Y Phù nhìn thấy cửa sổ sát đất phản chiếu hình bóng Hách Đặc đi ra khỏi phòng tắm thì khen ngợi.
Giây tiếp theo, cô hoảng sợ quay người hỏi: [Sao anh lại không mặc gì mà đi ra?]
[Có sao không?] Hách Đặc đi về phía cô hỏi.
Sau đó, Y Phù bị anh ôm chặt từ phía sau.
Anh bế cô lên đùi, phần dưới cứng rắn của anh để trứ mông và lưng cô.
Anh thở gấp gáp hôn lên dái tai và cổ cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...