Hôm nay Thiên Tông giăng đèn kết hoa, lụa đỏ treo khắp tông môn, trên bầu trời cao xây dựng một trận pháp tỏa ra ánh sáng màu xinh đẹp tựa như mây ngũ sắc.
Chính điện Mạch Phong dán chữ hỉ đỏ rực, thảm đỏ trải dài từ bậc thang bên ngoài điện đến bên trong.
Toàn bộ trên dưới Thiên Tông phi thường náo nhiệt, nhuốm màu sắc và không khí của hôn lễ.
Ở đại môn Thiên Tông đã chờ sẵn một kiệu hoa lộng lẫy.
Kiệu hoa trên dưới một màu đỏ rực, màn che mỏng bay phất phới trong gió, mà bên dưới kiệu hoa chính là linh thú cấp bảy Bạch Lang-linh thú của Nghịch Lan.
Nghịch Lan lúc này vận một thân hỷ phục xinh đẹp, vạt váy dài thêu hình bạch hạc đặc trưng của Thiên Tông.
Nàng ấy không đội mũ phượng cũng không đội khăn voan, trên đầu mang phát quan vàng kim lộng lẫy, trâm cài hình phượng hoàng có tua rua đun đưa trong gió.
Nghịch Lan đã vốn xinh đẹp nay lại trang điểm càng thêm khuynh quốc khuynh thành.
Đệ tử trong Thiên Tông đều cho rằng nàng ấy là tân nương đẹp nhất họ từng thấy, nhưng đáng tiếc hôm nay nàng không phải tân nương tử mà là tân lang quan.
Ngày mười bốn tháng hai, Nghịch Lan và Mộng Y thành thân.
Hôm nay hoa đào nở rộ, ánh nắng dịu êm, không khí mát mẻ.
Dường như trời đất cũng đang chúc phúc cho hai người vậy.
Nghịch Lan nhìn trời cao, khẽ mỉm cười "Đến giờ rồi."
Nghịch Lan đi đến bên cạnh Bạch Lang, Bạch Lang khụy một gối xuống để nàng ấy đứng lên nó.
Nghịch Lan vỗ nhẹ bờm Bạch Lang "Đi thôi, đón Tiểu Y về thôi."
Bạch Lang gầm một tiếng thật vang dội, nó phi lên phía trước đạp lên mây trời mà bay đi.
Ngay lúc Bạch Lang khởi hành, phía sau nó hiện lên vô số ánh sáng màu sắc của linh lực.
Cùng lúc đó hơn hai mươi đệ tử của Thiên Tông ngự kiếm phi hành phía sau Bạch Lang.
Đoàn đội đón dâu đều là đệ tử tinh anh xuất sắc và thân quen với Nghịch Lan và Mộng Y.
Tiểu Phàm, Nhiên Quy, Vân Hải và Tưởng Anh đều có trong đội đón dâu.
Dọc đường từ Thiên Tông đến kinh thành Phủ Dung Quốc người dân đều có thể nhìn thấy ánh sánh của kiếm linh lóe sáng trên bầu trời.
Đoàn đội đón dâu muốn có bao nhiêu khí phách liền có bao nhiêu khí phách, muốn có bao nhiêu xa xỉ liền có bao nhiêu xa xỉ.
Nhiều người qua đường khiềm lòng không đậu thốt lên "Kia là hôn lễ của tiên gia nào mà lại náo nhiệt như vậy?"
Người dân Phủ Dung Quốc tự hào nói "Hôm nay chính là hôn lễ của quận chúa và đệ tử thân truyền của Thiên Tông đấy!"
Khách nơi xa đến ngạc nhiên "Quận chúa...!Chính là đệ nhất mỹ nhân kinh thành Phủ Dung Nghịch Lan đi?"
"Chính xác!"
"Nàng gả cho ai đấy?"
Người Phủ Dung quốc khoát tay "Nàng không gả, nàng là lấy vợ!"
"Lấy vợ?" Nhiều người kinh ngạc.
Người dân Phủ Dung quốc cực kì tốt bụng phổ cập kiến thức cho họ "Chuyện là như thế này..."
Nam Cung tướng phủ.
Nhân vật chính của hôm nay-Mộng Y đang ngồi trước gương đồng khẩn trương không thôi.
Hôm nay là ngày thành thân của nàng và Nghịch Lan, Mộng Y cứ cảm thấy giống như đang mơ vậy, cả người lâng lâng hạnh phúc.
Mộng Y tự véo đùi mình một cái, đau đến ứa nước mắt, đau như vậy thì chính là thật rồi! Nàng ôm mặt cười như điên.
Diệp Miên cầm khăn voan đến, nhìn nàng cười như kẻ bị thần kinh như vậy cũng bất đắc dĩ cười "Vui như vậy sao?"
Mộng Y cười toe toét "Đương nhiên là vui rồi! Vui chết đi được!"
Diệp Miên bị nhiễm bởi cảm xúc vui vẻ của nàng mà cười "Được rồi, mau chuẩn bị, tính thời gian sư tỷ cũng sắp đến rồi đấy!"
Mộng Y gật đầu ngồi nghiêm chỉnh lại.
Đúng lúc này Vương Cầm chạy vào hớn hở nói "Sư tỷ đến rồi!"
Diệp Miên giữ lại Mộng Y hưng phấn muốn chạy ra ngoài gặp sư tỷ thân yêu của nàng ấy lại, đem khăn voan trùm lên đầu nàng "Cậu cẩn thận chút, kẻo giẫm phải váy!"
Mộng Y cười hì hì để Diệp Miên chỉnh sửa khăn voan trên đầu.
Nàng kéo vạt váy "Đi thôi."
Vương Cầm và Diệp Miên đều mang vẻ mặt 'Thật không có tiền đồ' nhìn nàng.
Hai người họ đi đến phía sau giúp nàng nâng đuôi váy cùng áo choàng thật dài phía sau.
Lại nói đến Nghịch Lan cùng đội đón dâu đã đến đại môn Nam Cung tướng phủ.
Trong sự vây xem của bách tính trong thành, Nghịch Lan bị chặn bên ngoài nhà của mình!
Tập Yên Yên, Hoa Thanh, Lâm Chấn và Tiêu Vĩ chiếm đóng ở cửa chính của Nam Cung tướng phủ, trực tiếp mở màn thử thách tân lang.
Tập Yên Yên cười đoan trang "Sư tỷ, tỷ đến đón dâu không phải nên xuất ra chút tâm ý sao?"
Nghịch Lan điềm tĩnh hỏi "Làm thế nào mới gọi là đầy đủ tâm ý?"
Hoa Thanh tiếp lời "Vậy sao khi tỷ lấy Mộng Y về tiền bạc là do ai quản?"
"Tiểu Y."
Lâm Chấn lại hỏi "Nếu Mộng Y sư muội gây sự thì phải làm sao đây?"
Nghịch Lan nghĩ đến Mộng Y, trong mắt bất giác hiện lên tia sủng nịch "Muội ấy gây chuyện ta sẽ giúp muội ấy thu dọn cục diện."
Tập Yên Yên suy nghĩ một chút mới hỏi "Nếu như Mộng Y sư muội giận dỗi tỷ thì tỷ nên làm sao?"
Nghịch Lan im lặng một chút mới đáp "Ta sẽ không bao giờ làm điều gì khiến muội ấy giận, càng không để muội ấy vì ta mà bận lòng."
Xung quanh "Ồ" lên trêu đùa nàng, không chỉ Tập Yên Yên mà đám người vây xem cùng đoàn đội đón dâu cũng bất ngờ vì câu trả lời của nàng ấy.
Hoa Thanh rất hài lòng với vị sư tỷ này, xem ra sư muội ngốc nhà bọn họ sau này có thể sống vô lo vô nghĩ rồi!
Lâm Chấn xoa cằm "Vậy nếu như người tỷ quan tâm nhất cùng Mộng Y sư muội gặp nguy hiểm tỷ sẽ cứu ai?"
Lần này Nghịch Lan không do dự trả lời "Vốn dĩ người ta yêu cũng như quan tâm nhất là Tiểu Y.
Không nói đến việc ta sẽ chọn ai, ta tuyệt đối sẽ không để Tiểu Y rơi vào nguy hiểm!"
Lâm Chấn cười ha ha "Sư tỷ, thông qua!"
Nghịch Lan mỉm cười "Còn gì nữa không?"
Tập Yên Yên nói "Còn một việc bọn ta muốn tỷ khẳng định."
Nghịch Lan im lặng đợi Tập Yên Yên nói tiếp.
"Bọn ta muốn tỷ đối xử với Mộng Y sư muội thật tốt, bao dung muội ấy, yêu thương muội ấy đến hết kiếp này."
Nghịch Lan chắc chắn nói "Đương nhiên.
Các người không cần bận tâm."
Hoa Thanh hất cằm "Sư tỷ, bọn muội không muốn một lời nói suông, thứ bọn muội muốn thấy là hành động! Hy vọng lời tỷ nói và hành động của tỷ giống nhau!"
"Mộc Quan Đường sẽ luôn nhìn tỷ!"
Nghịch Lan mỉm cười "Nếu ta có thay lòng, thần hồn câu diệt!"
Đây là lời thề của Mộng Y và Nghịch Lan kiếp này, sự ràng buộc của lời thề chính là hồn khế.
Tổ đội bốn người gây khó dễ cho 'tân lang' vô cùng hài lòng với câu trả lời của Nghịch Lan.
"Thôi, không gây khó dễ cho tỷ nữa, giờ lành sắp đến rồi!"
Vui đùa thì vui đùa cũng không thể để lỡ giờ lành của tiểu sư muội nhà bọn họ được.
Tổ đội bốn người đừng sang một bên nhường đường cho 'tân lang' đón dâu.
Nghịch Lan đi đến đại sảnh của tướng phủ, Nam Cung tướng quân và Nam Cung phu nhân đã ngồi trên chủ tọa đợi nàng.
Nghịch Lan mỉm cười cúi đầu gọi hai tiếng "Cha! Mẹ!"
Đúng lúc này, Mộng Y được Diệp Miên và Vương Cầm nâng vạt váy dài đi ra đại sảnh.
Nghịch Lan và Mộng Y cách một lớp khăn voan nhìn nhau cười.
Mộng Y đi đến bên cạnh Nghịch Lan, cả hai quỳ xuống trước Nam Cung phu phụ kính trà.
Nam Cung tướng quân nhận lấy trà, sảng khoái dứt khoát uống một hết ly "Lan Nhi, Tiểu Y, từ hôm nay trở về sau hai đứa các con đã trở thành đạo lữ của nhau, hãy quan tâm và thấu hiểu cho đối phương nhiều hơn!"
Nghịch Lan và Mộng Y nhu thuận gật đầu.
Nam Cung phu nhân nhận lấy ly trà mà khóe mắt đỏ lên "Lan Nhi, sau này có dịp thì hãy đưa Tiểu Y về nhà chơi.
Phụ thân và mẫu thân cũng đã già rồi, còn không biết còn sống đến bao lâu!"
Mũi Mộng Y hơi cay cay, nàng đặy tay lên đùi Nam Cung phu nhân nói "Mẫu thân yên tâm, con và sư tỷ sẽ về thăm hai người thường xuyên!"
Nam Cung phu nhân vỗ vỗ mu bàn tay Mộng Y "Vẫn là con dâu ngoan!"
Nói đoạn bà ấy uống hết tách trà, lấy trong tay áo ra phong bì đỏ đưa cho Mộng Y "Tiểu Y, cầu cho con và Lan Nhi hạnh phúc viên mãn!"
Mộng Y nhận lấy phong bì đỏ, cùng Nghịch Lan cúi đầu trước Nam Cung phu phụ.
Từ thời khắc này, Mộng Y chính thức trở thành con dâu của Nam Cung thế gia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...