Xuyên Văn Ngựa Đực Thành Đôi Với Nữ Chủ


"Các ngươi muốn tìm người?" Velas ngồi trên bệ cửa sổ đong đưa hai chân nhìn Minh Quang, Diệp Miên, Nghịch Lan và Mộng Y.


Nàng ấy bĩu môi "Ta tại sao phải giúp các ngươi chứ?!"
Minh Quang cúi đầu "Ta chẳng qua chỉ hỏi nàng thử một chút, nếu nàng không thể giúp bọn ta thì ta sẽ không ép nàng."
Velas bĩu môi "Khoan hãy nói tới giúp hay không.

Các ngươi tìm ai? Người kia có liên hệ gì với các ngươi? Ít nhất ta phải biết những điều cơ bản này đã.

Vốn dĩ các ngươi đã ở trên địa bàn của ta, ta không thể để mặc các người đi lại tùy tiện được!"
Minh Quang nhìn thoáng qua Mộng Y.


Bọn họ không tính nhờ vả đến Velas tìm nữ tử ma tộc mà Lập Tuân nhắc đến nhưng La Mạn thành quá khắt khe, bọn họ không thể đi lại trong thành tìm kiếm.

Cho dù được phép đi lại trong thành bọn họ cũng chưa chắc gì tìm được nàng ta, Liêu quốc quá nhiều thành lại cách xa nhau, căn bản không thể tìm trong một sớm một chiều.


Bọn họ đã âm thầm bàn bạc qua, lúc tìm đến Velas cứ viện lí do đi tìm người thân là được.

Mộng Y là người duy nhất mang chút huyết thống ma tộc trong đội bọn họ, cái lí do này liền rơi trên đầu nàng.


Mộng Y nhận được ánh mắt Minh Quang liền yếu ớt giơ tay "Là ta muốn tìm người đó...!Người đó có thể là tỷ tỷ của ta!"
Velas nghiêng đầu "Tỷ tỷ?" nàng ấy nhìn từ trên xuống dưới nàng một lượt lại hỏi "Ngươi từ nhỏ đã thất lạc bọn họ sao?"
Mộng Y im lặng một lát "Từ lúc mới sinh ta đã bị bỏ rơi ở thôn trang nhỏ thuộc địa phận Phủ Dung."

Velas híp mắt nhưng nghĩ đến cái gì đó "Phủ Dung quốc sao?"
Trong lòng Velas hẳn đã nghĩ đến một người rồi, chẳng qua người kia là tay sai đắc lực của nàng ở nhân giới, sao nàng có thể dễ dàng đưa người ra chứ.


Velas biết rõ Minh Quang, nếu không phải vì một lí do nào khác khá quan trọng hắn sẽ không cất công tìm người thân giúp một vị sư muội đâu!
Velas mỉm cười "Nể tình Tiểu Y được xem một nửa là tộc nhân của ta, ta sẽ để ý giúp các người.

Chỉ là ta giúp được hay không còn khá khó nói.

Thành La Mạn vài ngày này sẽ có khách từ bên dưới lên, quyền hạn khá cao ở ma giới, các ngươi cẩn thận một chút.

Các ngươi mà bị phát hiện không khéo ta lại bị vạ lây!"
Velas nhảy xuống khỏi bệ cửa sổ, bước ra khỏi phòng "Minh Quang, hẹn gặp lại!"
Nói đoạn thân ảnh Velas trở nên mờ ảo, gió nổi lên, nữ nhân váy dài tím đen chớp mắt đã biến mất.


Minh Quang thở dài "Xem ra La Mạn thành trong vài ngày nữa sẽ không yên ổn lắm."
Velas nói bên dưới có khách đến thăm...!Vậy chính là ma tộc rồi!
Mộng Y rất thắc mắc, sau trận chiến mấy trăm năm trước thiên tộc và ma tộc đã bị phong ấn, Huyễn Lam đại lục chia thành ba giới tách biệt.

Vậy ma tộc tại sao lại có thể đến nhân giới dễ dàng như vậy?
Điển hình chính là Velas, nàng ấy là công chúa tòa thành ma tộc thứ 13 Beleth nhưng phân đoạn xuất hiện ở nhân giới rất nhiều đi?!
Điều này khá là phi logic!
Mộng Y mang tinh thần không biết thì phải hỏi Minh Quang.


"Phong ấn mà người đời nhắc đến thực chất là thông đạo nối liền tam giới.

Thông đạo này có hạn chế, người có pháp lực cao, linh lực cường đại và người không có linh lực pháp lực hoặc có nhưng yếu ớt sẽ không thể qua được phía bên kia của thông đạo.

Người có thể qua thường sẽ bị thông đạo phong ấn lại một lượng sức mạnh, trong một thời gian nhất định nếu người qua thông đạo không trở lại sẽ bị cạn kiệt pháp lực mà chết."
Mộng Y nửa hiểu nửa không gật đầu "Ra là vậy...!Nói vậy chúng ta có thể đến ma giới sao?"
Minh Quang gật đầu "Có thể, chỉ là hai giới khác biệt, chúng ta đến ma giới ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng.

Huống hồ khi qua thông đạo sẽ bị phong ấn một phần linh lực, nếu bỏ lỡ thời gian trở về chỉ có thể chịu chết."
Mộng Y có chút kích động.

Trong nguyên tác «Minh Quang» ở quyển thứ 3 nam chủ sẽ dẫn dàn em trai em gái đến ma giới.

Tính đến nay nàng đã đi đến cuối quyển 2, hành trình đến ma giới sẽ không còn xa nữa!


Velas đến phủ thành chủ La Mạn thành, đi qua hoa viện đến biệt viện hẻo lánh ở hậu viện "Atlan?"
Cửa phòng mở ra, một cô gái tóc xoăn mắt đen xuất hiện trước cửa phòng.

Nữ tử hơi kinh ngạc khi thấy Velas đến thăm, nàng ta lui lại khụy gối xuống "Điện hạ!"

Velas phất tay bước vào phòng "Mau đứng lên đi."
Velas nhìn quanh căn phòng cũ đơn sơ một hồi, nàng ngồi xuống ghế đơn duy nhất trong phòng "Chỗ này thật tệ!"
Atlan vội đi pha cho Velas ấm trà nóng "Để điện hạ chê cười rồi!"
Velas tặc lưỡi "Ngươi nhất quyết không chịu trở về thành Beleth lại ở cái nơi tồi tàn này.

Khi nào ngươi tính trở về đây?"
Atlan cuối đầu "Dù sao đến ma giới một thời gian cũng phải trở lại đây.

Chi bằng cứ như vậy đã, ta cũng không mong sẽ trở lại ma giới!"
Velas nhúng vai "Tùy ngươi vậy, à, ta có một tin tốt dành cho ngươi!"
Atlan nâng mắt nhìn nàng.

Velas nháy mắt cười "Đã có tin tức về em gái ngươi rồi."
Atlan giật mình, nàng ta vội quỳ xuống "Xin điện hạ hãy cho ta biết!
"Tuy đã có tung tích nhưng mà...!Em gái ngươi là tu tiên giả, ngươi còn muốn nhận không?"
Atlan bỗng nhiên im lặng, nhân tộc nói chung tu tiên giả nói riêng đều cực kì căm hận ma tộc bọn họ.

Em gái Atlan từ nhỏ đã lớn lên cùng nhân tộc liệu...!Có ghét ma tộc bọn họ không?
Khoan hãy nói đến việc ghét hay không, nếu việc em gái Atlan là bán nhân bán ma bị phát hiện thì nàng ấy sẽ chết chắc.


Velas không vội đợi câu trả lời của Atlan.


Qua hồi lâu Atlan mới lên tiếng "Em ấy...!Em ấy tên gì? Ở đâu?"
Velas cười "Em gái ngươi hiện tại đang ở ngay trong La Mạn thành, là đệ tử của Bạch Hạc Thiên Tông, tên Mộng Y."
Atlan quỳ rạp dưới đất hồi lâu không đứng dậy, nghe Velas nói về em gái mình cũng chẳng phản ứng gì thái quá.

Atlan dập đầu với Velas ba cái "Đa tạ điện hạ cho ta biết tin tức của em gái ta!"
"Atlan này, Mộng Y cũng đang tìm ngươi đấy!"
Atlan ngẩn đầu nhìn Velas.



"Chỉ là bọn họ tìm ngươi vì chuyện của Lập Tuân.

Việc làm của ba gia chủ ở Nam Cương đã được phơi bày rồi."
Atlan thất vọng cúi đầu, nàng ta cười gượng "Điện hạ yên tâm, ta sẽ không làm ra điều gì quá phận!"
Velas nhúng vai "Vậy tốt."
Nói đoạn Velas đứng lên "Thôi ta chỉ đến báo cho ngươi về Mộng Y, hết chuyện rồi, ta đi trước!"
"Điện hạ đi thông thả!"
"À này!" Velas quay đầu nhìn Atlan "Đại hội Thanh Vân năm sau Lập Tuân sẽ bị đưa lên đài xét xử tội trạng đấy."
Atlan mím môi không nói gì.


Velas cười "Không đau lòng chút nào sao?"
Atlan cúi đầu "Hắn...!Ta bây giờ là người của điện hạ, ngoại trừ nhiệm vụ điện hạ giao sẽ không lo chuyện bao đồng khác!"
Velas tắc lưỡi "Tùy ngươi vậy."
Atlan cúi đầu cho đến khi Velas đã đi xa, nàng ta cầm trong tay miếng ngọc bội khe khẽ thở dài.


Nhân ma thù đồ, đã sớm không thể bên nhau rồi!
Chỉ trách kiếp này hữu duyên vô phận, chi bằng đem hy vọng gửi gắm ở kiếp sau đi.


Atlan cất ngọc bội đi, nàng nhìn tới hướng Lê viện, một trận gió nổi lên thân ảnh trong chớp mắt đã biến mất.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui