Xuyên Văn Ngựa Đực Thành Đôi Với Nữ Chủ


Cuộc sống sau hôn nhân của Nghịch Lan và Mộng Y cũng không có gì khác biệt so với trước đây.


Bắt đầu một ngày mới, Mộng Y đến Mộc Quan Đường học việc và phụ giúp Phương trưởng lão, Nghịch Lan phụ giúp chưởng môn và Tần Khương Xuyên giải quyết chuyện trong tông môn.

Đến chiều tối, cả hai trở về biệt viện nhỏ của đôi thê thê bọn họ ở Mạch Phong.


Mộng Y từ lúc trở thành đệ tử thân truyền của Phương trưởng lão đã theo ông ấy học các bài thuốc và cách chữa trị vấn đề kinh mạch bị tổn hại.

Bây giờ nàng đã danh chính ngôn thuận trở thành thê tử của Nghịch Lan liền dễ dàng giúp nàng ấy chữa trị.


Kinh mạch của Nghịch Lan tổn hại đã lâu nhưng do thường xuyên dùng thuốc và chữa trị nên cũng không đến mức phế bỏ.

Nghịch Lan rất kiên trì tu luyện lại từ những bước đầu, kết hợp với cách điều trị của Mộng Y tu vi càng ngày càng nâng cao.




Mộng Y thả thảo dược vào thùng tắm, chỉnh lại nhiệt độ nước trong thùng "Sư tỷ, có quá nóng không?"
Nghịch Lan lắc đầu, nàng ấy ngâm mình trong thảo dược, bên dưới thùng tắm là củi đang cháy duy trì nhiệt độ nước trong thùng.

Khuôn mặt Nghịch Lan đỏ ửng, hơi nước bốc lên khiến dung nhan nàng ấy có chút mờ ảo.


Mộng Y ngu ngơ nhìn Nghịch Lan.


"Làm sao vậy?"
"Sư tỷ thật đẹp!" Mộng Y không chút tiếc lời khen thê tử xinh đẹp của mình.



Nghịch Lan mỉm cười.


Mộng Y nhìn ra bên ngoài cửa sổ, trời đã khá tối, không gian tĩnh lặng nghe rõ tiếng lách tách của củi lửa.

Trời trong mây tạnh, không một chút gió, khí hậu oi bức.


"Sư tỷ, tỷ có thể chịu nổi sao?"
Nghịch Lan lắc đầu "Không sao."
Canh giờ đã đến, Mộng Y dập tắt lửa dưới thùng tắm, đỡ Nghịch Lan ra ngoài.

Nghịch Lan chậm rãi thay y phục, Mộng Y trong sự giúp đỡ của cây nấm nhỏ dọn dẹp thùng tắm và các loại nguyên liệu thảo dược.


Vẫn giống như hằng ngày, sau khi ngâm thảo dược xong Nghịch Lan tĩnh tâm đả tọa kinh mạch.

Mộng Y lặng lẽ chuẩn bị cho nàng ấy chút điểm tâm ăn khuya rồi ngoan ngoãn ngồi một bên đợi nàng ấy.


Qua hồi lâu, Nghịch Lan thu lại linh lực, nàng ấy nhìn Mộng Y chống cằm lên bàn ngủ quên thì nở nụ cười dịu dàng.


"Tiểu Chi!" Nghịch Lan xoa cái đầu nấm mền mại của cây nấm nhỏ, nhẹ giọng nói "Giúp ta đóng cửa sổ lại đi!"
Cây nấm nhỏ lắc lư cái thân nhỏ nhắn tuân mệnh đi đóng cửa.

Nghịch Lan cẩn thận đi tới bên cạnh Mộng Y, ôm ngang nàng đặt lên giường.



Ngay lúc này Mộng Y tỉnh giấc, nàng nheo đôi con ngươi còn ngái ngủ mơ màn hỏi "Ah...!Sư tỷ? Thế nào rồi?"
Nghịch Lan xoa đầu nàng "Ta sắp kết đan rồi."
Mộng Y nhanh chóng thanh tỉnh, nàng cười híp mắt ôm lấy Nghịch Lan "Vậy tốt quá rồi!"
"Nhưng mà...!Có lẽ ta sẽ bế quan một thời gian."
Mộng Y mỉm cười "Vậy ta chờ tỷ ah!"
Nghịch Lan vuốt tóc nàng "Sẽ không lâu đâu."
Mộng Y như nhớ ra cái gì đó hỏi "Tỷ sẽ xuất quan trước đại hội Thanh Vân sao?"
Nghịch Lan gật đầu.


Đại hội Thanh Vân năm năm một lần là lần hội tụ lớn nhất của hạ tu giới được tổ chức tại núi Thanh Vân thuộc địa phận quản lí của Chi Lăng Đồng thị.

Đại hội Thanh Vân nhiều năm diễn ra đều có chung mục đích, bàn về các sự kiện lớn nhỏ ở hạ tu giới trong những năm qua, thuận tiện giải quyết những khó khăn mà riêng một môn phái không thể đảm đương nổi.

Còn một mục đích khác chính là luận bà về thực lực của các môn phái, nói đơn giản chính là tỷ võ!
Lấy kinh nghiệm đọc nhiều truyện kiếm hiệp, tu tiên, Mộng Y chắc chắn rằng trong mấy cái đại hội gì đó luôn luôn sẽ có âm mưu dương mưu.

Tất nhiên đại hội sẽ không mấy thuận lợi.


Lấy tư cách một đọc giả đã đọc qua nguyên tác »Minh Quang«, Mộng Y dám khẳng định rằng đại hội Thanh Vân lần này chắc chắn sẽ không diễn ra thuận lợi, tổn thất nặng nề!
Tình tiết mấu chốt tạo nên điểm nhấn và góp phần giúp nam chủ Minh Quang của chúng ta trưởng thành chính là phân đoạn đại hội Thanh Vân!
Nghịch Lan huơ tay trước mặt nàng "Nghĩ cái gì đấy?"
Mộng Y hồi thần nâng mắt nhìn nàng ấy, có chút lo lắng hỏi "Tỷ nhất định phải đi sao?"
Nghịch Lan gật đầu "Ta thân là đệ tử thân truyền của chưởng môn, nhất định phải đi.

Ta và Tần sư huynh phụ trách quản lí đệ tử tham gia đợt này."
Mộng Y đột nhiên cảm thấy trong lòng nặng nề, xem ra tránh không được rồi!
Nghịch Lan xoa đầu nàng "Ngủ thôi!"

"Được, sư tỷ ngủ ngon."


Nghịch Lan bế quan hai tháng thuận lợi kết đan, tu vi tiến lên kim đan sơ kỳ.

Cùng với tin vui Nghịch Lan xuất quan, đại hội Thanh Vân cũng đang cận kề.


Danh sách đệ tử tham gia đại hội Thanh Vân đã có, đầu tháng tám, Thiên Tông cũng như các môn phái khác bắt đầu đi đến núi Thanh Vân.


Vì Nghịch Lan có trong danh sách các đệ tử tham gia nên Mộng Y bảo với Phương trưởng lão thêm cho nàng một suất đi cùng.

Không chỉ hai người bọn họ, dàn nhân vật chính của »Minh Quang« cũng đi đủ.

Kể cả Vương Cầm-vốn là nữ phụ độc ác trong nguyên tác, xuất hiện ở đại hội để hãm hại nam chủ cũng có trong danh sách tham gia lần này.

Nhưng ngược với nguyên tác, cô ấy lấy tư cách đệ tử Thiên Tông chứ không phải là ma tu.


Ngày hai tháng tám, trước đại môn Thiên Tông tụ hội đủ các đệ tử tham gia đại hội lần này, dẫn đầu là ba vị trưởng lão, lên đường đi đến núi Thanh Vân.

Đến ngày thứ năm cuối cùng bọn họ cũng đặt chân đến Chi Lăng Đồng thị.


Lúc chúng đệ tử Thiên Tông đến Chi Lăng thì còn cách vài ngày nữa đại hội Thanh Vân mới diễn ra.

Tuy cách đại hội diễn ra vẫn còn sớm nhưng vùng Chi Lăng đã sớn đông đúc người của các môn phái qua lại.

Thiên Tông đến sớm cũng có nhiều môn phái đến sơm hơn bọn họ.


Người của Đồng thị sắp xếp chỗ ở cho khách đến tham gia đại hội, các vị trưởng lão ở lại đại trạch Đồng thị cùng các vị tiền bối cùng thời đàm đạo nhân sinh, còn chúng đệ tử trẻ tuổi đều chạy ra ngoài chơi đùa.


Nghịch Lan và Mộng Y đi dạo trên con phố lớn nhất Chi Lăng, người qua người lại tấp nập, có người dân bình thường cũng có tu sĩ của các môn phái.


Dọc theo phố lớn các hàng quán, trà lâu nối tiếp nhau buôn bán đủ loại đồ vật, thức ăn cho cả người thường và tu sĩ.


Hai người đi dạo một vòng, lựa chọn một quán ăn khá nổi tiếng ở Chi Lăng dùng bữa thì gặp phải đám người Minh Quang.


Tưởng Anh nhìn thấy Mộng Y thì có hơi bất ngờ, nàng ấy trêu ghẹo "Thì ra đôi thê thê hai người hẹn riêng dạo phố bồi đắp tình cảm! Thảo nào lại tìm không thấy hai người!"
Diệp Miên nhiệt tình vẫy tay "A Trần! Đến, cùng dùng bữa đi."
Nghịch Lan và Mộng Y không câu nệ, ngồi vào bàn của bọn họ.

Đi cùng Minh Quang đều là những người thân quen, đôi tình nhân Tiểu Phàm và Nhiên Quy, ba vị nữ nhân trong hậu cung Tưởng Anh, Tập Yên Yên, Diệp Miên và tiểu đệ vẫn còn độc thân Vân Hải.


Có lẽ đám người Minh Quang vừa mới đến, tiểu nhị còn chưa mang thức ăn lên.


Mộng Y nhìn dáng vẻ thân mật của Tiểu Phàm và Nhiên Quy đoán chừng Tiểu Phàm đã thành công 'tán đổ' tiểu sư muội đáng yêu Nhiên Quy rồi.

Cũng khó trách là bất ngờ, nửa năm nay sau khi kết hôn nàng cũng không thường xuyên gặp bọn họ.


Vân Hải-anh chàng độc thân duy nhất ở đây nhìn hai bên đều đang rắc cẩu lương, ấm ức lên án "Các người thật quá đáng!"
Tiểu Phàm vỗ vai hắn "Huynh cũng đến lúc chọn cho mình một đạo lữ rồi!"
Vân Hải bĩu môi "Đệ nghĩ ta không muốn sao?!"
"Căn bản nữ đệ tử trong Thiên Tông ta không xem trọng Vân Hải!" Tưởng Anh trêu ghẹo.


Tập Yên Yên nhúng vai "Vân Hải sư đệ cần phải cố gắng hơn nữa!"
Vân Hải lúc này càng thêm ủy khuất "Các người lại trêu chọc ta!"
Mộng Y cầm ly trà cụng vào ly trà của hắn "Muội chúc huynh mau chóng tìm được một thê tử như ý!"
Vân Hải hơi nghi ngờ "Muội chắc sẽ không sảy ra vấn đề gì không? Nhỡ may ta không tìm được một tẩu tử cho muội mà tìm được một tỷ phu thì sao?"
Tiểu Phàm bật cười "Mộng Y sư muội và Nghịch Lan sư tỷ vừa thành thân, lời chúc của muội ấy rất mau mắn đấy! Chỉ có điều tìm được thê tử hay phu quân đều do huynh thôi!"
Vân Hải lườm Tiểu Phàm, cuối cùng uống cạn ly trà "Mong là sẽ hưởng được may mắn của Mộng Y sư muội, tìm được thê tử như ý!"



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui