Nguồn: hoanguyet( Wikidich).
Edit: Nguyệt Lượng.
Beta: Still 18yrs.
“Chúng ta vẫn còn là học sinh, cậu, cậu không được làm như vậy .”
Hoàng hôn sắp buông xuống, gió thổi nhẹ nhàng, ánh nắng ấm áp bao trùm lên đầu giường màu gỗ cam. Cửa sổ mở hé, gió lùa vào xua tan đi sự nóng bức, ngột ngạt cùng sự tĩnh lặng trong phòng.
Trên giường, cô gái một tay cầm lấy áo đồng phục, một tay cầm lấy dây thắt lưng kéo ra, lộ ra một chiếc quần lót tam giác màu đen của người đối diện.
Cậu ta có chút kháng cự, đôi mắt nai con xinh đẹp lộ ra sự bất lực cùng ngượng ngùng nhìn cô.
Bất giác Thời Mộ giật mình thu tay về, cẩn thận lùi về phía sau vài bước.
Nơi đây là khách sạn tình nhân, cho nên phía sau giường màu hồng hình trái tim là những cánh hoa hồng được rải khắp nơi, ánh đèn màu cam lẫn tím làm không gian trở mơ hồ. Thời Mộ cảm thấy trong miệng có cái gì đấy liền nhổ ra, thì thấy một chiếc bao Durex màu xanh lam đã bị xé mất một góc nhỏ.
Ánh mắt cô trở nên mờ mịt.
Nhân cơ hội đó người thiếu niên thở phào nhẹ nhõm,đẩy Thời Mộ ra, luống cuống mặc lại đồng phục kéo khóa lên tận cổ, quay lưng đi chỉnh sửa lại quần. Vì là thiếu niên mới lớn nên cậu cũng chưa biết cách kiềm nén được dục vọng của bản thân nên đã khiến “ nó” gồ lên giữa hai chân, khiến cho cậu ta cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nguyệt Lượng trên trang Lustaveland. Nếu bạn đọc ở các trang khác chứng tỏ là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Nguyệt Lượng trên trang Lustaveland để đọc bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ người dịch có động lực để hoàn thành bộ truyện nhá.
Phó Vân Thụy sau khi sửa sang xong quần áo cùng che đi sự xấu hổ của mình, cậu ta mới quay người lại: “ Thời Mộ, cậu, cậu không phải nói tới đây học thêm sao?”
Thiếu niên đang kỳ vỡ giọng nên âm thanh phát ra chứa sự trong trẻo pha lẫn sự khàn khàn, ôn nhuận động lòng người.
Thời Mộ hoàn hồn nhìn về phía người thanh niên trước mặt thì thấy Phó Vân Thụy có thân hình cao gầy với làn da trắng, đôi mắt to tròn, mái tóc ngắn đen tuyền nhìn thoạt qua thì thấy được sự trong sáng, vô hại. Cô run lên, hàm răng trắng bóc cắn chặt vào môi dưới, không nói không rằng chạy thật nhanh về phía cửa.
Phó Vân Thụy sủng sốt gọi: “ Này….”
Tiếp đó liền cầm cặp sách của cả hai người chạy đuổi theo: “ Thời Mộ, cặp sách của cậu.”
Thời Mộ chạy thẳng không hề quay đầu lại: “ Đừng đuổi theo tôi.”
Cậu ta nhíu mày,nhưng chưa kịp ra tới cửa thì đã bị quản lý giữ lại: “ Xin hãy thực hiện thủ tục trả phòng.”
“……”
Hoàng hôn buông xuống, trời tối dần. Trên đường người xe đi lại tấp lập, nhộn nhịp, cảnh về đêm bắt đầu trở nên sầm uất, một mình Thời Mộ lang thang ở ngoài khi đi qua một cửa hàng quần áo, cô liền khựng lại.
Trên mặt kính phản chiếu gương mặt của một thiếu nữ tầm mười sáu, mười bảy tuổi, cao trên khoảng mét sáu, tóc được thắt bím lòa xòa cùng với gương mặt trang điểm đậm, mặc một chiếc quần ngắn gợi cảm để lộ ra đôi chân trần thẳng tắp. Rõ ràng là một cô nàng ăn chơi đàn đúm.
Nhìn gương mặt lạ hoắc, đầu óc cô trở nên trống rỗng, này là xuyên qua sao?
Năm nay Thời Mộ 21 tuổi, sau khi tốt nghiệp đại học danh giá,thì gia đình đột nhiên xảy ra biến cố, vì đả kích qua lớn đã làm cho cô trở nên mơ màng hồ đồ mà sống một thời gian, đến cùng lại xảy ra tai nạn ngoài ý muốn mà chết trẻ. Sau khi chết Thời Mộ vẫn có ý thức, trở thành cô hồn đi lang thang phiêu dạt khắp nơi trên dương gian. Nhìn đám đông náo nhiệt và ánh mặt trời mà cô không thể “ chạm tới” đã khiến cho cô nhận ra được, hóa ra cuộc sống thật đẹp.
Không biết qua bao lâu, một giọng nói đột nhiên xuất hiện, đối phương nói chính mình là cục quản lý thời gian, phụ trách quản lý thế giới quan không chính xác cùng tam quan vặn vẹo, chỉ cần cô tiếp nhận nhiệm vụ thì cô sẽ có cơ hội được sống dậy, và ngay lập tức cô đã đồng ý.
Vốn dĩ lúc đầu cô chỉ cho rằng đây là một giấc mơ, kết quả là….
Ngây người ra một lúc, âm thanh kia lại vang lên.
[ Ba giây sau ký chủ sẽ được tiếp nhận ký ức của nguyên chủ. ]
[1,2,3…. Ký ức đã được thu nhận. ]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nguyệt Lượng trên trang Lustaveland. Nếu bạn đọc ở các trang khác chứng tỏ là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Nguyệt Lượng trên trang Lustaveland để đọc bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ người dịch có động lực để hoàn thành bộ truyện nhá.
Đầu cô đột nhiên đau nhói, trước mắt dần hiện ra các hình ảnh được tua nhanh như một thước film.
Thì ra cái thân thể cô xuyên qua lại cùng họ cùng tên và vừa bước qua 16 tuổi. Mẹ của Thời Mộ là tộc người Lê ở Miêu Cương, tục truyền từ xưa rằng mỗi người con gái trong tộc đều được ban cho năng lực cường đại của thần côn, hạ cổ, đuổi thi, truyền phù, đuổi quỷ không có gì là không làm được, nhưng theo thời gian thì nó chỉ còn là một truyền thuyết.
Khi Mộ Thời ra đời thì mười dặm hoa cỏ đều trở nên khô héo, mưa to kéo dài nửa tháng không hề nhìn thấy ánh mặt trời, mà anh trai song sinh của cô Thời Lê khi vừa sinh ra liền phải đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, trái lại Thời Mộ lại hoàn toàn bình an, khỏe mạnh mười phần. Đặc biệt là sau khi cấp cứu nhưng sức khỏe của anh trai vẫn không thể tốt lên, liền lúc ấy ông ngoại cuả Thời Mộ cảm thấy kỳ lạ nên từ Miêu Cương đến thăm thì phát hiện ra Mộ Thời có điểm khác biệt.
Đứa cháu gái này trên người lại có một mị cổ* quấn lấy chính vì vậy mà khi còn ở trong bụng mẹ đã hút máu anh trai mình dể duy trì sự sống. Ngoài ra, đứa nhỏ này còn được thừa hưởng năng lực của tổ tiên có thể nhìn thấy những gì mà người thường không thấy được. Chính vì thế đứa nhỏ này không thể tiếp tục tiếp xúc với anh trai mình nên ông ngoại đã đưa Thời Mộ về nuôi dưỡng, đôi vợ chồng trẻ kia cũng cảm thấy sợ hãi đứa con này không chút do dự đồng ý. Một năm sau, hai vợ chồng họ lại sinh hạ một bé gái đáng yêu nên cũng hoàn toàn đem Thời Mộ quên đi. Tuy không được sống cùng ba mẹ nhưng Thời Mộ vẫn tràn đầy hạnh phúc.
( Mị: yêu ma
Cổ: Một con sâu độc làm hại người. Tương truyền những nơi mán mọi nó hay cho vật ấy vào trong đồ ăn uống, người nào ăn phải thì sẽ sinh ra điên dại
=> mị cổ(魅蛊): con sâu có độc hại người có khả năng theo túng vật chủ theo ý mình)
Vì để kiềm chế được cổ trùng trong cơ thể cháu gái, ông đã cố ý vì cô vẽ bùa hộ mệnh, đồng thời giúp cô xua đuổi ma quỷ quấn thân, nên ngay từ khi còn nhỏ cô cũng học được những chiêu trò mèo mả gà đồng.
Mãi tới tận năm ngoái khi ông ngoại qua đời, cô mới một lần nữa được đón trở về thành phố. Tại nơi đây cô thực sự không thể thích ứng được, ở trường học bị các bạn học coi là “ đồ nhà quê”, khi về nhà thì bị anh trai cùng em gái chèn ép ,chỉ cần Thời Mộ làm gì sai đều bị ba mẹ lấy ra so sánh với em gái.
Khi còn bé Thời Mộ cùng ông ngoại sống cùng nhau số lần gặp ba mẹ có thể đếm trên đầu ngón tay, vì thế khi người nhà trách mắng thì Thời Mộ hoàn toàn thất vọng, bắt đầu sa đọa cả ngày không trốn học, đánh nhau thì tụ tập cùng đám côn đồ xưng anh gọi em.
Vì thế mà hôm qua còn cùng bạn học đánh cược rằng cô sẽ tặng đêm đầu tiên của mình cho Phó Vân Thụy vì thế mà cô mới lừa cậu ta vào khách sạn với danh nghĩa là nhờ cậu ta kèm dạy.
Thời Mộ giật mình. Không phải chứ đây là cốt truyện của “ Dark Night” mà?
“ Dark Night” là một bộ truyện tranh đam mỹ có yếu tố hồi hộp và kinh dị với cốt truyện nam chính phá án điều tra, đạp đổ vai ác cuối cùng gặt hái được tình yêu cổ tích hay sao. Bộ truyện tranh này không chỉ có lối vẽ mượt mà, có tình tiết gay cấn, mà còn có các nhân vật nữ đều xinh đẹp động lòng người, lúc đầu, mọi người nói rằng cô sẽ thích nó nhưng sau đó cô phát hiện ra rằng cô đã bị lừa bởi nhân vật nữ phản diện trong truyện lại cùng họ cùng tên với cô.
Vị nữ phản diện ấy là một vị mỹ nữ với thân hình bốc lửa trước vểnh sau cong trời sinh, nên có rất nhiều người muốn được một lần lên giường với vị cô nàng. Nhưng họ cũng không ngờ rằng họ chỉ là liều thuốc để duy sức khỏe và sắc đẹp… Sau đó, vị nữ phản diện lại đem lòng yêu đại Boss phản diện luôn muốn cùng nam chủ đối nghịch, Phó Vân Thâm lại bị anh ta không thèm đoái hoài tới điều đó khiến cho vị ác nữ này không cam lòng quyết tâm trả thù nhưng không ngờ lại hại chết người em trai song sinh Phó Vân Thụy của anh ta.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nguyệt Lượng trên trang Lustaveland. Nếu bạn đọc ở các trang khác chứng tỏ là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Nguyệt Lượng trên trang Lustaveland để đọc bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ người dịch có động lực để hoàn thành bộ truyện nhá.
Chỉ nghĩ đến kết cục thảm hại cuối cùng của nữ phản diện này cũng đủ khiến cho Thời Mộ run lên cầm cập.
“ Cậu còn chưa nói cho tôi biết tôi sẽ đến nơi này, cậu đang chơi xỏ tôi hả?”
Hiện giờ cô còn nhỏ nhưng tới khi trưởng thành thì sao, lúc ấy dục vọng trong cơ thể này sẽ ngày càng mãnh liệt, sẽ càng làm cho đàn ông chết mê chết mệt dưới sức hấp dãn của cô.
Hệ thống liền yếu ớt đáp lại: [Không phải vẫn tốt hơn là một cô hồn dã quỷ mà?]
“...”
Còn không bằng làm cô hồn giả quỷ đâu.
“Tôi có thể đổi ý được không?”
[ Có thể nhá.]
Thời Mộ thở phào nhẹ nhõm.
Hệ thống lại nói: [ Căn cứ theo điều luật 888, nếu ký chủ đơn phương giải ước thì sẽ phán chết bất đắc kỳ tử, linh hồn mã mãi không được siêu sinh.]
“ …… Tôi nói đùa thôi.”
Nó vừa lòng nói: [ Ngài yên tâm tôi sẽ không bao giờ làm trái với đạo lý làm người đâu nên hiện tại ngài có một trong hai nhiệm vụ sau để hoàn thành nó]
“.…..”
“ Một là: Làm cho đại Boss Phó Vân Thâm phải quỳ xuống chân chân váy cô xưng thần, sẵn sàng vì cô mà sống chết không màng, vì cô mà sẵn sàng mà đâm đầu.”
Thời Mộ cau mày: “ Cái thứ hai thì sao.”
“ Hai là: Trở thành anh em tốt của Phó Vân Thâm, chung tay xây dựng con đường chủ nghĩa xã hội phát triển,”
Thời Mộ không chút do dự: “ Tôi chọn phương án 2.”
[ Kí chủ chắc chứ?]
Thời Mộ gật đầu chắc lịch: “ Chọn phương án 2.”
Trong truyện nữ phản diện đẹp như vậy mà cũng chưa thể “vật ngã” được Phó Vân Thâm thì cô có thể quyến rũ được cậu ta sao, chưa kể…. cô nhớ không nhầm thì vị đại Boss này có bệnh lý về thần kinh và không muốn tiếp xúc nào với bất kỳ nữ giới.
[ Chúc mừng kí chủ đã nhận xong nhiệm vụ chính, chúc ngài vui vẻ.]
“ Chờ một chút” - Thời Mộ gọi lại, “ Như thế nào mới coi là hoàn thành nhiệm vụ vậy?”
[ Ngài có thể xem nó ở bảng nhiệm vụ.]
Bảng nhiệm vụ?
Một tia sáng xanh với một vài dòng chữ xuất hiện treo lơ lửng không trung.
Nhiệm vụ chính: Trở thành anh em với Phó Vân Thời, kết nghĩa huynh đệ.
Giá trị huynh đệ hiện tại: 0.( Cần đạt 1000000)
Chỉ cần đạt một triệu thì coi như hoàn thành nhiệm vụ.
….…..Thật là khó mà.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nguyệt Lượng trên trang Lustaveland. Nếu bạn đọc ở các trang khác chứng tỏ là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Nguyệt Lượng trên trang Lustaveland để đọc bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ người dịch có động lực để hoàn thành bộ truyện nhá.
Cô khịt mũi buồn bã mà vo rối bù mái tóc dài của mình.
Đúng lúc ấy trên phố xuất hiện một chiếc xe ô tô màu đen chậm rãi đậu lại gần chỗ cô, cửa sổ dần trượt xuống để lộ ra nửa gò má thanh tú.
“ Lên xe.” Giọng nói của người thiếu niên mang sự lạnh lùng, xa lánh thờ ơ được phát ra.
Thời Mộ quay đầu lại nhìn, có chút sững sờ.
Thời Lê, anh trai song sinh của cô.
Tài xế bước xuống xe, cẩn thận mở cửa mời cô. Cô cắn môi mình, chậm rãi ngồi vào ghế cạnh Thời Lê. Rất nhanh xe cũng hòa mình vào làn xe tấp nập, không khí bên trong xe trở nên im lặng, hai tay cô đặt lên trên đùi, khóe mắt cẩn thận liếc người con trai ngồi bên cạnh.
Thời Lê thực sự rất gầy gò, ốm yếu nhưng lại có một đôi mắt trong veo, lạnh lùng và không vướng bụi trần thế. Nhận thấy cô đang nhìn trộm mình , Thời Lê quay lại nhìn cô. Sau vài giây đối diện, trong mắt cậu ta hiện lên một sự giễu cợt “ Nghe nói em cùng ai đó đi thuê phòng?”
Thời Mộ sửng sốt , làm sao anh ta biết được??
“ Anh nghe ai nói vậy?”
Thời Lê chế nhạo: “Người ta đã đến tận nhà làm ầm lên, không muốn biết cũng khó.”
“.…”
“.……….”
Được??
Anh ta mới vừa nói ….. làm ầm tới chỗ nào cơ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...