Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu


“Mấy người đều chết hết cả rồi sao? Gọi mấy người từ Bắc Kinh tới đây, cũng không phải là để cho mấy người làm khúc gỗ!” Nhạc Vân gào thét thảm thiết, rống giận kêu to về phía hai người bảo tiêu đứng sau.

Bảo tiêu lấy lại tinh thần, nhanh chóng xông lên hướng về phía Hạ Tri Nhai.

Trái một đấm, phải một cước.

Hạ Tri Nhai ôm Minh Vi vào lòng, chỉ dựa vào tay phải của mình đã có thể đánh ngã hai tên bảo tiêu cao to lực lưỡng.

“……”Toàn trường yên tĩnh.


Minh Hữu Lương run rẩy cả người, nhét xấp “đại đoàn kết” vào trong quần trong, sau đó lập tức bỏ chạy thật nhanh, tránh cho lát nữa Nhạc Vân không bắt được Minh Vi, liền muốn ông ta trả lại tiền, ông ngủ với mụ đàn bà này mấy năm, tất nhiên cũng biết tính keo kiệt lộ ra từ trong xương cốt của bà ta!“Anh, anh là quái vật gì thế!” Thế nhưng có thể đẩy ngã hai tên bảo tiêu to lớn lực lưỡng này của bà!Nhạc Vân chấn động vô cùng.

Bà ta chỉ là muốn đón Minh Vi về Bắc Kinh mà thôi!Hạ Tri Nhai cũng không thèm để ý tới Nhạc Vân còn đang run rẩy, ôm Minh Vi dịu dàng nói, “Bà xã, chúng ta về nhà thôi.

”“Ừ!” Minh Vi cười, lúc đi ngang qua người Nhạc Vân, bình tĩnh mở miệng nói: “Đồng chí Nhạc Vân, tôi đã trưởng thành, không phải cô bé chỉ cần đưa chút kẹo ngọt liền ngoan ngoãn nghe lời trước kia! Phu nhân quyền quý ở Bắc Kinh giống như bà đây, cần gì phải cố chấp với tôi như vậy, mười mấy năm này, hẳn là cũng đã sinh đứa con khác rồi phải không? Tình thương của mẹ cũng đừng tiêu xài hoang phí như vậy, để dành lại cho đứa con khác của bà đi.

”“Minh Vi! Mẹ chỉ là không muốn nhìn thấy con phải chịu khổ!” Đi tới Bắc Kinh, nhà họ Bạch sẽ sắp xếp một mối hôi sự tốt cho cô, tốt hơn nhiều so với đồ nhà quê chân đất mắt toét giống như Hạ Tri Nhai này, con bé chết tiệt này sao lại không hiểu cho nỗi khổ tâm của bà chứ?Minh Vi nói tiếp: “Hiện tại tôi đang làm buôn bán kinh doanh nhỏ, kiếm được không ít tiền, ăn no mặc ấm, còn có người chồng hết mực thương yêu, một người mẹ chồng thấu tình đạt lý, vì sao phải rời đi? Bà để dành sức lực mà quay về Bắc Kinh đi.

”Nói xong liền cùng Hạ Tri Nhai vòng qua đi vào nhà.

Nhạc Vân muốn đuổi theo, lại bị đóng sầm cửa ngăn ở bên ngoài.

Con bé chết tiệt này, dám chặn bà ngoài cửa không cho vào!Đêm đó, Minh Vi gặp ác mộng.

Trong mơ, cô chính là cô bé chạy theo đằng sau chiếc máy kéo.


Miệng không ngừng gọi mẹ ơi đừng đi, nhưng người phụ nữ mặc chiếc áo sơ mi vải bông kia lại không hề quay đầu nhìn lại, sau cùng trong mơ cô bé đó bắt đầu phản nghịch, đối nghịch với người cha rượu chè bê tha, lấy cái chết ra uy hiếp người cha đó phải cho cô tiền đi học.

Vì muốn viết thư cho mẹ ruột ở Bắc Kinh mới đi học, vì không muốn để mẹ ruột phải mất mặt mới đi học, sau đó …… Gặp gỡ Phương Văn, lại bị bán cho nhà họ Hạ, trở thành cô của hiện tại!Thì ra giấc mơ này, là cô?Minh Vi mở mắt ra, đối mặt với bóng tối sâu thẳm.

Hai hàng nước mắt nóng bỏng lặng lẽ lăn dài trên gương mặt trắng nõn của cô.

Bỗng nhiên, đèn sợi đốt được bật sáng, ánh đèn mờ nhưng vẫn có thể khiến hai mắt cô bị chói lóa đau nhói.

Bên tai truyền đến giọng nói trầm thấp của người đàn ông, mang theo nồng đậm sự yêu thương, quyến luyến, anh nói: “Bà xã, đừng khóc, có anh ở đây.

”Anh biết khúc mắc nửa đời trước của Minh Vi và Nhạc Vân, cũng biết đêm nay Minh Vi nằm mơ thấy ác mộng hơn phân nửa cũng là vì Nhạc Vân, nhưng anh lựa chọn không gọi tỉnh Minh Vi khỏi cơn ác mộng, anh tin tưởng vợ anh có thể dũng cảm đối mặt với mấy vấn đề này.

“Hạ Tri Nhai! !.


”Minh Vi hai mắt đẫm lệ, ánh mắt mông lung nhìn người đàn ông trước mặt, bỗng nhiên dựa lại gần, hung hăng hôn lên đôi môi mỏng góc cạnh rõ ràng như đao tước của người đàn ông.

Cô không phải là Minh Vi của trước kia, không cần cảm thấy thương tâm, đau lòng vì Nhạc Vân!Minh Vi vừa hôn Hạ Tri Nhai, trong lòng vừa lặng lẽ nói lời tạm biệt với cô gái nhỏ của trước kia: Tạm biệt, đồng chí “Minh Vi”!Hạ Tri Nhai thấy cô càng về sau càng mất sức, lập tức đảo khách thành chủ, chiếm cứ vị trí chủ đạo trong nụ hôn say đắm này, hai người vui vẻ chịu đựng, ôm nhau chìm vào giấc ngủ.

Chớp mắt ba ngày trôi qua, Minh Vi quay trở lại cuộc sống vườn trường bình thường, bắt đầu chuẩn bị tiết mục biểu diễn cho tiệc tối mừng Quốc Khánh, mà Hạ Tri Nhai cũng bận tối mắt tối mũi vì chuyện bên đội vận chuyển, có chuyện buôn bán hải sản của Minh Vi làm khởi đầu, không ít nhà buôn tìm tới Hạ Tri Nhai, hợp tác với anh, sự nghiệp cuối cùng cũng bước lên quỹ đạo.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận