Nàng nhặt bộ áo lót màu trắng cách mình gần nhất lên, cũng chẳng quan tâm nó có phải của mình hay không, trực tiếp mặc y phục rộng thùng thình không vừa vặn vào trên người, nhanh chóng bước xuống giường.
Đôi chân tinh tế trắng nõn lộ ra bên ngoài, bàn chân trần mảnh mai trắng như tuyết dẫm trên mặt đất, nàng nhanh chóng gọi tỳ nữ bên người tiến vào hầu hạ.
Quý Hàn vốn dĩ còn đang nằm ngủ trên giường, sau khi công chúa thê tử rời đi, không hề có dấu hiệu báo trước lập tức mở mắt ra.
Đôi mắt hắn tối đen như mực, lộ ra vẻ thanh tỉnh.
Thật ra hắn đã sớm tỉnh lại, chỉ là vẫn luôn giả vờ ngủ say mà thôi.
Da mặt của hắn dày như tường thành thành, thật ra không hề ngại ngùng khi phải đối mặt với công chúa thê tử của mình.
Thế nhưng hắn lại lo lắng công chúa thê tử của hắn da mặt mỏng, tính tình của nàng vốn dĩ rất nhút nhát, tối hôm qua là do ảnh hưởng của tình dược nên nàng mới hành động như vậy chứ không phải hoàn toàn xuất phát từ mong muốn của nàng khi tỉnh táo.
Bởi vậy nên hắn mới tiếp tục giả vờ ngủ khi phát hiện nàng đã tỉnh lại.
Nghe tiếng bước chân của tỳ nữ ở bên ngoài đi tới tới lui lui lui vận chuyển nước ấm, hắn biết bản thân tạm thời vẫn chưa thể rời giường được.
Chỉ trong chốc lát sau, hắn mơ hồ nghe thấy tiếng nước tí tách, công chúa đang tắm rửa, hắn tựa như bị thôi miên, mơ mơ màng màng lại chìm vào giấc ngủ.
Hoa Dương ngồi trong bồn tắm, hai gò nàng bị nhiệt độ của nước nóng ảnh hưởng đến mức hơi ửng hồng.
Mực nước trong bồn chỉ ngang bả vai của nàng khiến mái tóc mềm mại bị nước thấm ướt nhẹp, dính vào trên da thịt trắng ngần.
Trong lòng nàng cứ phập phồng không yên, nhìn về phía ngực mình và giữa hai chân dày đặc dấu hôn, cảnh tượng tối hôm qua bị người nọ hôn lên từng tấc từng tấc da thịt bỗng nhiên xuất hiện trong đầu nàng.
Nàng vẫn không thể nào tin được hành vi phóng túng lúc ấy của nàng, rốt cuộc là vì tác dụng của tình dược hay vốn dĩ cơ thể của nàng chính là như vậy?
Ngay lúc này, cảm giác đau nhức hai bên hông cùng cảm giác không mấy thoải mái ở vị trí xấu hổ giữa hai chân tựa như không tiếng động nào muốn nhắc nhở nàng rằng trong hai lần sau cùng của tối hôm qua, những chuyện xảy ra lúc đó đều là xuất hiện dưới tình huống ý thức của bản thân nàng còn đang thanh tỉnh, chủ động phối hợp với người nọ.
Nàng rõ ràng vẫn còn nhớ hết tất cả mọi chuyện, chính nàng là người đã trằn trọc dưới thân hắn.
Còn hắn lại dùng ánh mắt cực kỳ ôn nhu cưng chiều nhìn nàng, không hề giống ánh mắt tràn đầy tính xâm lược khiến cho người khác cảm thấy buồn nôn của Văn Hoa Xương.
Một khắc đó, trong nháy mắt nàng bất chợt ngây người ra, tựa như bản thân chính là người trong lòng của hắn vậy.
Trong khi nàng đang tắm rửa thì lúc sáng sớm khi Tiểu Liên từ trong cung gấp gáp trở về, mới từ chỗ của tỳ nữ gác đêm biết được đêm qua Phò mã gia đã kêu người đưa nước ấm vào.
Nàng ta lập tức đoán ra được người tối hôm qua đã đánh ngất nàng ấy từ phía sau chính là Phò mã gia.
Bởi vậy nên nàng ta không rõ lắm tối hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Bây giờ nàng ta rất muốn trực tiếp vọt vào bên trong, thế nhưng công chúa vẫn đang tắm rửa, không thích bị người khác quấy rầy, lại càng không cho nha hoàn vào trong hầu hạ.
Lúc này nàng ta giống hệt như con ruồi, sốt ruột không ngừng đi qua đi lại!
Khoảng hơn một nén nhang sau, cửa phòng được mở ra.
Nhìn thấy công chúa đi ra từ trong phòng, Tiểu Liên lập tức tiến lên nghênh đón.
Đến khi nhìn thấy trên chiếc cổ trắng nõn của công chúa lưu lại không ít dấu hôn nông sâu không đồng nhất thì lại càng thêm chắc chắn Phò mã đã cường bạo ức hiếp chủ tử.
Trong nháy mắt, nàng ta có chút suy sụp, tất cả là do bản thân nàng ta không chiếu cố tốt chủ tử, mới để cho gian kế của tên Phò mã tiểu nhân này thực hiện thành công!
Hoa Dương thấy bộ dáng của nha đầu Tiểu Liên thì hiển nhiên không biết chuyện gì, bảo nàng ta đi tới nhà bếp nấu một chén thuốc tránh thai.
Tối hôm qua người nọ ra nhiều như vậy vào cơ thể nàng, nàng không thể lơ là được.
Tiểu Liên nghe thấy mệnh lệnh của chủ tử, hai mắt đỏ bừng, khẽ gật gật đầu, nhớ tới bao độc dược mãn tính ở chỗ của mình, trong mắt hiện lên một tia tàn độc.
Quý Hàn tỉnh lại, nhìn thấy Tiểu Liên đưa tới một chén thuốc đen tuyền gọi là Thập Toàn Đại Bổ Thang.
Nghe nàng ta nói là do công chúa sai người đưa tới, Quý Hàn ngay cả chớp mắt một chút cũng không, bưng chén lên uống một hơi cạn sạch.
Tiểu Liên sau khi nhìn thấy Phò mã trước mặt đã uống toàn bộ thuốc thì nở một nụ cười như không cười, tầm mắt quét đến chiếc giường lớn hỗn độn, bên trên đệm giường còn có một màu đỏ tươi vô cùng chói mắt!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...