Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã H


Chuyện này khiến cho nàng có chút không tiếp nhận được, không ngờ bản thân nàng lại là người như vậy.

Cơ thể trắng nõn mềm mại đang nép vào lòng Quý Hàn bỗng có chút cứng ngắc khó nhận ra.
Quý Hàn nhạy bén cảm nhận được sự khác thường của người trong lòng, hắn đoán rằng tình dược đã dần hết tác dụng, thế nhưng bây giờ hối hận cũng đã muộn màng.

Chỉ là hắn không biết phải an ủi nàng như thế nào, chỉ có thể nhẹ nhàng ôn nhu nói.
"Không cần phải suy nghĩ nhiều, mau ngủ đi!"
Không biết có phải là vì thật sự quá mệt mỏi hay không, hay là do lời nói của Quý Hàn có tác dụng mà cơ thể cứng ngắc của Hoa Dương công chúa nằm trong lòng ngực hắn lại dần thả lỏng xuống, rất nhanh đã rơi vào cơn ngủ say.
Đêm đã khuya dần, không biết trôi qua bao nhiêu lâu, sau khi Quý Hàn chắc chắn rằng người trong lòng ngực đã ngủ say, lúc này hắn mới cẩn thận rút cây côn thịt đang cắm chặt bên trong cơ thể nàng ra ngoài, tiếp theo là rút cánh tay bị nàng gối lên sớm đã tê dại trở về.

Từ từ giãn khoảng cách với người trong lòng ngực ra, toàn bộ hành trình này động tác của hắn cực kỳ cẩn thận, chỉ sợ bản thân sẽ đánh thức nàng khiến nàng tỉnh giấc.
Hắn vén tấm màn lên, nhẹ nhàng đặt chân xuống giường.
Cơ thể hắn vẫn đang trần trụi, xoay người nhặt tiết khố dưới mặt đất lên mặc lên người.

Đôi chân dài bước vòng qua bên tấm bình phong đi ra gian ngoài.
Hắn mở cửa bước ra ngoài, gọi nha hoàn gác đêm đi tới chuẩn bị nước ấm.
Nha hoàn canh giữ ở bên ngoài sân nhìn thấy Phò mã gia cởi trần bước ra thì sợ đến mức run người, cúi đầu làm theo mệnh lệnh của hắn, vội vàng đi gọi người chuẩn bị nước ấm.
Không tốn quá nhiều thời gian nha hoàn đã bưng nước ấm đi đến trước cửa.
Quý Hàn tự mình nhận lấy chậu nước, ra lệnh cho nha hoàn đóng cửa lại, trực tiếp quay trở lại gian phòng trong.
Hắn đi đến trước giường, cẩn thận đặt chậu nước xuống, xốc tấm chăn lên.

Ánh vào mi mắt hắn là đôi chân đẹp như bạch ngọc của nàng, nhìn thấy đôi chân này khiến hắn lập tức nhớ lại cảm giác được chúng quấn lấy hai bên hông mình.
Yết hầu hắn nhấp nhô liên tục, phía dưới lại xuất hiện phản ứng, đối với tình huống này hắn đã sớm dự đoán được, chỉ có thể cười khổ.

Hắn cảm thấy chắc chắn là do đời trước sau khi thê tử rời đi hắn đã nghẹn lâu lắm rồi, cho nên bây giờ khi đối mặt với cơ thể của thê tử là bản thân hắn cũng sắp hoá thành cầm thú luôn rồi.
Thu hồi ánh mắt nóng bỏng, hắn thấm ướt chiếc khăn rồi cẩn thận đẩy hai chân công chúa thê tử của mình ra, nhìn về nhụy hoa ở giữa, tinh dịch đặc sệt từ nơi đó chảy ra bên ngoài, tràn ngập khắp cả đùi nàng.
Hắn cẩn thận cầm chiếc khăn ấm áp lau sạch tinh dịch chảy ra ngoài.
Trong lúc hắn đang lau tinh dịch, đột nhiên chú ý đến nơi nhụy hoa sau khi bị ma sát quá mức còn có chút sưng đỏ, trên da thịt mềm mại hai bên đùi trong lại tràn ngập dấu hôn nông sâu không đồng đều do hắn lưu lại.

Trên bắp đùi trắng nõn không tì vết của nàng trông cực kỳ bắt mắt!
Quý Hàn vươn ngón giữa ra, muốn đi vào bên trong nhụy hoa, nhìn xem có còn thứ gì vẫn chưa chảy ra hết không.

Hắn chỉ mới vừa đẩy ngón tay vào thì hai chân nàng đột nhiên khép lại, phía trên truyền đến vài tiếng rên rỉ đầy bất mãn.
"Không muốn…”
Nghe thấy thanh âm này khiến Quý Hàn thầm kêu không ổn, hắn lại lỡ đánh thức nàng mất rồi.

Hắn ngẩng đầu nhìn xem thì lúc này mới phát hiện ra nàng cũng không tỉnh lại, chỉ là phản xạ có điều kiện mà thôi!
Hắn rút ngón tay bị nàng kẹp chặt giữa hai chân ra, thoáng nhìn sang đệm giường phía dưới mông nàng, trên đó còn lưu lại một vết máu màu đỏ tươi.
Quý Hàn trố mắt nhìn kỹ, hắn biết rất rõ đây là cái gì!
Lại lần nữa leo lên giường, ôm người vào trong lòng.
Cho dù là kiếp trước hay là kiếp này, nàng cũng chỉ thuộc về một mình hắn.

Đời này hắn nhất định sẽ cẩn thận che chở nàng, tuyệt đối không để nàng chịu bất kỳ thương tổn nào.
Về phần Văn Hoa Xương và Lục công chúa, hắn cũng sẽ không buông tha cho bất kỳ kẻ nào khác muốn làm nàng tổn thương.
Ngày tiếp theo, ánh mặt trời rực rỡ xuyên thấu qua khe hở màn che, chiếu rọi vào bên trong.
Hoa Dương công chúa nằm trong khuỷu tay rắn chắc của Quý Hàn.

Mái tóc đen nhánh của nàng che khuất phân nửa khuôn mặt trứng ngỗng trắng nõn tinh xảo, đôi môi đỏ thắm ướt át, chỉ cách gần một thước là hôn tới da thịt rắn chắc của nam nhân.
Hàng mi cong vút khẽ động đậy, Hoa Dương công chúa thoáng rên rỉ một tiếng, chậm rãi tỉnh lại sau giấc ngủ say.
Mới vừa mở mắt ra thì ánh vào mi mắt nàng là một bức tường thịt, khiến Hoa Dương công chúa lập tức tỉnh táo lại, một màn xảy ra đêm qua thoáng hiện ra trong đầu nàng.
Hai gò má nàng hồng nhuận, trong phút chốc lại nhiễm màu tái nhợt, nàng chịu đựng cơ thể đau nhức, rời khỏi khuỷu tay của Quý Hàn, ngồi dậy mới phát hiện ra thân thể của mình vẫn còn đang trần trụi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui