Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã H


Trong lúc nàng còn đang rên rỉ, vài sợi tóc đen xõa tung rũ ra ngoài mép giường, bồng bềnh trông rất đẹp mắt.

Trong lúc này, một bàn tay mảnh khảnh trắng trẻo từ trong rèm thò ra níu chặt lấy mép giường, giống như cá sắp chết đuối.

Từ bên ngoài nhìn vào, toàn bộ tấm rèm đều đặn rung chuyển nhè nhẹ.

Bên trong tấm màn, khung cảnh không kém phần diễm lên.

Quý Hàn với bộ ngực trần cơ bắp cuồn cuộn, vòng eo cường tráng, trong tay hắn còn ôm lấy đôi chân trắng như ngọc bích của nàng, màu sắc hoàng toàn tương phản với nước da màu bánh mật khỏe mạnh của hắn.

Trong suốt quá trình, hắn đã rất nỗ lực kiềm chế sức mạnh của mình, nhưng sau khi nghe thấy lời cầu khẩn của công chúa, máu trong người hắn lại bắt đầu sôi sục.

Đôi mắt đen láy sâu thẳm khẽ cụp xuống, hắn nhìn công chúa kiều diễm dưới thân mình, nàng trông thật quyến rũ, đôi mắt mềm mại ấm áp, cơ thể trong trẻo của nàng đang hoàn toàn trần trụi nằm dưới thân hắn.


Cơ thể cùng làn da như thạch ngọc ấy đang tỏa ra màu đỏ nhạt đầy dục vọng.

Có trời mới biết, từ khi tiến vào bên trong cơ thể nàng, hắn đã phải chịu đựng bao nhiêu đau khổ, sợ lực quá lớn sẽ làm tổn thương nhị hoa mỏng manh của nàng!
Nhưng vào khoảnh khắc này, có thể nhìn ra, công chúa nương tử đã nếm được mỹ vị tình yêu nên cũng không còn giữ được bình tĩnh nữa.

Bàn tay to lớn thô ráp của hắn khẽ nắm vào vòng eo mềm mại thanh tú của nàng, giống như đang đóng cọc, dương vật nhanh chóng đâm vào tiểu huyệt nhỏ chật hẹp mỗi lúc một sâu hơn.

Vùng kín của hai người nhanh chóng dính chặt vào nhau!
Dương vật to lớn hung hãn thúc vào nhị hoa sạch ửng đỏ, sau đó lại rời đi, mỗi lần ra vào, phần thịt mềm màu hồng bên trong đều lộ ra bên ngoài.

Dương vật ma sát ra vào liên tục khiến dâm thuỷ của nàng nhanh chóng chảy ra, khoảng trống giữa hai chân đều đã ướt đẫm dâm thuỷ trong suốt.

Khi hắn dùng lực quá mạnh, còn xuất hiện âm thanh mơ hồ không rõ.

Hoa Dương công chúa nằm trên giường, mái tóc đen óng mượt tuỳ ý rải rác trên chiếc giường ấm áp, thân thể ngọc ngà bị lay động, cặp ngực đầy đặn đung đưa qua lại đều đặn theo từng động tác của hắn.

Nàng khẽ lắc đầu, nói với giọng không mạch lạc với Quý Hàn trên người mình.

“A… đừng mà, như vậy lại nhanh quá rồi.


Nghe thấy công chúa nương tử lúc này phàn nàn hắn đang làm quá nhanh, Quý Hàn lập tức cúi đầu xuống dùng miệng ngậm lấy đôi môi mềm mại của nàng, dùng lưỡi cạy từng chiếc răng ra, vừa mút vừa khuấy động trong cái miệng nhỏ tràn ngập hương đào thoang thoảng.

Hoa Dương công chúa bị hắn chặn miệng chỉ có thể mơ hồ thốt lên.


“Ư ư…” Trong giọng nói vấn đục còn xuất hiện âm thanh thập phần thoải mái.

Nàng thoả mãn đến nỗi chất lỏng tràn ra từ khóe môi, khóe mắt mảnh mai xinh đẹp thoáng đỏ bừng.

Lúc này nàng lại giơ cánh tay trắng nõn thon dài lên chủ động ôm lấy cổ Quý Hàn, hung hăng đáp trả nụ hôn của hắn.

Cảm nhận được phản ứng của người trong lồng ngực, Quý Hàn khẽ nhướng mày, khi người trong ngực hắn gần như đã không thở nổi vì bị hôn, hắn mới buông cái miệng nhỏ ngọt ngào ấy ra.

Hắn bế người dưới thân lên muốn thay đổi tư thế.

Hắn muốn thử làm từ phía sau, Quý Hàn để công chúa nương tử quỳ trên giường, cúi xuống nhìn tấm lưng trắng như tuyết của nàng, khuôn ngực cường tráng của hắn áp chặt vào tấm lưng của công chúa, gần tới mức không còn chút kẽ hở.

Một tay hắn lại vòng ra phía trước, xoa nắn bầu ngực của nàng trong lòng bàn tay, khéo léo nhào nặn, tay còn lại đưa vào trong miệng công chúa nương tử, khuấy động trong miệng nàng.

Miệng trên và miệng dưới của Hoa Dương công chúa đều bị đè nén, không thể phát ra bất kỳ tiếng rên rỉ nào.

Trong khoảng thời gian này, lực va chạm và lực đẩy lớn đến mức tấm rèm trên giường rung chuyển dữ dội.


Sau khi biết Bát phò mã kịp thời quay về xông vào ngăn cản, Lục công chúa bên kia lập tức nổi giận đùng đùng, cầm tách trà trên tay ném thẳng vào trán phò mã của mình.

Sự khinh bỉ xen lẫn sự tức giận hòa quyện trong giọng nói của ả.

“Phế vật.


Ả không thể chấp nhận được sự thật Hoa Dương công chúa lại sống một cuộc sống hạnh phúc hơn ả.

Vốn dĩ ả còn tưởng rằng mình đã tìm được một phế nhân gả cho nàng ta, nhưng bây giờ xem ra cả ả và mẫu hậu đều đã sai rồi!
Phò mã của nàng ta thì ra chính là một con sói gian ác giỏi ngụy trang!
Nhìn vị phò mã mà ả phí hết tâm tư cầu xin, gã lại chỉ là một thứ rác rưởi thuộc một gia đình quý tộc, vai có thể gánh nhưng tay không thể nâng lên được!
Sự khác biệt giữa trước và sau khi thành thân khiến ả không thể chấp nhận được!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui