Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã H


m thanh dữ dội này khiến Lục phò mã run rẩy, gã nhanh chóng buông người trong ngực ra.

Khi gã nhìn thấy người tiến vào lại là tên oắt con vô dụng Quý Hàn, cảm giác ở ngực khi bị hắn đá vào vẫn mơ hồ có chút đau nhức.

Tim gã gần như ngừng đập, đồng thời không khỏi mắng thầm trong lòng, những người kia làm việc kiểu gì vậy, lại để hắn chạy trở về, phá hỏng chuyện tốt của gã!
Nhìn vào ánh mắt giống như muốn ăn tươi nuốt sống người khác của hắn, gã sợ đến mức không nhịn được mà lùi lại hai bước, giả vờ bình tĩnh.

"Là Bát công chúa mời ta tới đây, ngươi muốn làm gì?" Khi gã nói lời này, trong giọng điệu có chút chột dạ.

Quý Hàn nhìn thấy đầu tóc của công chúa phu nhân rối bù, hai má đỏ bừng dị thường, hai mắt đỏ ngầu, toàn thân tràn đầy địch ý, dường như nàng đang sắp sửa nổi điên.


Trong khoảng thời gian này, hắn cùng công chúa ở chung một chỗ, biết rõ tính cách của nàng, nàng nhất định sẽ không làm loại chuyện như vậy.

Hắn tiến lên một bước, lao về phía Văn Hoa Xương, muốn xé xác tên khốn khiếp có ý xấu này thành từng mảnh.

Động tác này khiến Lục phò mã khiếp sợ phải lùi lại, trong lúc đó còn không quên khiêu khích hắn.

"Người mà Hoa Dương công chúa yêu là ta, nếu không ngươi cho rằng nàng vì cái gì mà đến bây giờ vẫn không muốn động phòng với ngươi? Là nàng mời ta tới đây, ngươi có thể làm gì ta?"
Khi hắn lao tới, Hoa Dương công chúa gần như không đứng vững được nữa, nàng nhào vào trong ngực của Quý Hàn, hai tay nắm lấy quần áo ở ngực hắn, thoang ngửi thấy mùi hương của gỗ đàn hương nhàn nhạt quen thuộc.

Lúc này, nàng biết phò mã của mình đã đến, thần kinh căng thẳng cuối cùng cũng được thả lỏng, yếu ớt nói.

"Bản cung muốn quay về phủ công chúa.

"
Nơi này không còn sạch sẽ nữa, nàng không muốn ở lại đây dù chỉ một giây.

Quý Hàn một tay ôm lấy người sắp rơi khỏi vòng tay mình, ánh mắt hơi cụp xuống, nhìn mái tóc hơi rối bù, gò má ửng hồng của nàng, khóe mắt đỏ hoe mang theo nước mắt, dáng vẻ này trái ngược hoàn toàn với hình tượng trong trẻo lạnh lùng nhưng lại cao quý bình thường của nàng.

Nhìn thấy nàng như vậy, Quý Hàn lập tức nghĩ tới một loại thuốc kích dục nào đó!
Sau khi ý thức được chuyện gì xảy ra, hắn nắm chặt tay thành quyền, ngước mắt lên, nhìn Văn Hoa Xương bằng ánh mắt như muốn xé nát gã.


Nhưng hắn biết rõ hơn, điều quan trọng nhất lúc này là người trong vòng tay hắn đang trong tình trạng rất tồi tệ, hắn sợ nàng sẽ làm điều gì đó thất thố dưới tác dụng của thuốc.

hắn ôm eo của nàng, xoay người rời khỏi phòng ngủ, bước chân vững vàng và mạnh mẽ, sải bước dài đi ra ngoài, bế nàng đi đến cổng Đông Hoa rồi lên xe ngựa.

Trong xe ngựa, Hoa Dương công chúa nép trong lòng Quý Hàn, bắt đầu không ngừng vặn vẹo thân thể mềm mại, thỉnh thoảng lại phát ra âm thanh rên rỉ.

Nàng như thế này, Quý Hàn cũng không dễ chịu chút nào, đối mặt với Hoa Dương công chúa có dung mạo giống hệt người tình quá cố của hắn ở kiếp trước, Quý Hàn không có cách nào có thể không lộ vẻ xúc động được.

Nhưng đồng thời, hắn cũng biết sở dĩ người trong ngực mình trở nên như vậy là do ảnh hưởng của thuốc, nhất định khi nàng tỉnh lại sẽ cảm thấy hối hận.

Vì vậy, hắn ôm chặt nàng trong vòng tay, không cho nàng di chuyển!
Hoa Dương công chúa không thể thoát khỏi sự giam cầm của hắn, đôi mắt đẹp bị dục vọng mê hoặc, khóe mắt ươn ướt, đôi môi anh đào đỏ của nàng hơi hé mở, hơi thở nhẹ nhàng động lòng người.

"Quý Hàn, ta cảm thấy khó chịu.


"
Nghe được lời nói của người trong ngực, thân thể của Quý Hàn khẽ run lên lên, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn chằm chằm vào người trong ngực, đây là lần đầu tiên nàng gọi tên mình!
Yết hầu khô nóng của hắn chuyển động, hắn vỗ về nàng bằng giọng nói trầm thấp.

“Ngoan, nàng kiên nhẫn một chút, sắp về đến phủ rồi.

"
Nhưng lời nói của hắn không hề có tác dụng nào đối với Hoa Dương công chúa, nàng vẫn vặn vẹo thân thể, dưới ống tay áo lộ ra một cánh tay thon dài màu trắng như hoa sen, vòng qua cổ Quý Hàn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận