Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã H


Tiểu thái giám bị ép vào tường, há miệng rên rỉ một cách đầy đau đớn, gã không ngờ bí mật của mình bại lộ sớm như vậy!
Lục công chúa giao phó bảo gã kéo Bát phò mã đi trong vòng một nén nhang rồi mới để ngài ấy quay lại.

Theo thời điểm hiện tại, nhiều nhất chỉ mới được nửa nén nhang mà thôi.

Nhưng gã biết đây là người bản thân gã không thể động vào, khóc lóc cầu xin:
“Bát phò mã tha mạng, tiểu nhân cũng chỉ phụng mệnh hành sự, xin người hãy tha cho cái mạng chó của tiểu nhân.


Nghe được lời của gã, trong lòng Quý Hàn đột nhiên có dự cảm không lành, đôi mắt đen láy nheo lại, hai chân tăng thêm lực, hạ giọng gầm lên.

“Nói.


Trên vầng trán đau nhức của tiểu thái giám nhanh chóng đổ mồ hôi lạnh, nửa khuôn mặt bị ép vào tường đã bị biến dạng, gã không dám tiếp tục che giấu nữa, sợ sẽ bị vị phò mã này ép lên tường đến chết.

“Là Lục công chúa, Lục công chúa bảo tiểu nhân trừ khử người, còn lại những chuyện khác, tiểu nhân cũng không biết.



Quý Hàn đột nhiên nghĩ tới điều gì, buông tiểu thái giám ra, dùng tốc độ nhanh nhất quay trở về, lao thẳng về phía tẩm điện của công chúa nương tử.

Ở bên này, Tiểu Thuý đã bị đánh bất tỉnh, những cung nhân ở trong sân đều bị cho lui ra ngoài.

Bên trong cánh cửa của tẩm điện bị đóng chặt lại.

Trong phòng, Hoa Dương công chúa mặt ửng lên như hoa đào, trong lòng có chút bất an, trên mặt càng lúc càng đỏ ửng, rất không giống thường ngày.

Nhưng đôi mắt phượng ngà xinh đẹp của nàng lại đặc biệt trong trẻo, ánh mắt lộ ra vẻ tức giận lạnh lùng, nhìn thẳng vào nam nhân đã xông vào đang định làm chuyện đồi bại với nàng.

Trên gương mặt tuấn tú của Lục phò mã lộ ra vẻ tự mãn.

Gã nghĩ thế nào cũng không ngờ đến, Lục công chúa vậy mà lại đồng ý với loại chuyện này của gã, đồng thời còn giúp gã diệt khẩu tên trạng nguyên phế vật kia.

Còn cho gã một cơ hội tốt như vậy.

Nếu không có sự giúp đỡ của ả ta, bản thân gã cho dù có ăn phải gan hùm cũng không dám làm ra loại chuyện như vậy trong hậu cung.


Vì vậy, lúc này trong mắt đã không hề mang theo sự lo lắng gì mà bước về phía trước nói.

“Hoa Dương, từ bây giờ nàng sẽ là của ta, ta biết trong lòng nàng vẫn luôn có ta mà.

” Nói xong, gã bèn bước nhanh tới, muốn ôm nàng vào trong lòng.

Hoa Dương công chúa nắm chặt chiếc trâm vàng trong tay, quơ tay cào cào vào mặt gã, chiếc trâm sắc nhọn lập tức để lại một vết máu đỏ tươi trên mặt Lục phò mã, máu chảy dọc theo mặt chảy xuống, tạo thành một vết thương lớn.

Lục phò mã nhất thời không có sự phòng bị, tay che lấy gương mặt đau đớn, giận dữ trừng mắt nhìn Hoa Dương công chúa.

Sau khi nhìn vết máu trên tay, gã lập tức mất kiên nhẫn nói.

“Nàng đã trúng xuân dược của ta rồi, đừng kháng cự vô ích nữa, chờ một lát khi xuân dược phát huy tác dụng, bảo đảm sẽ làm nàng sung sướng đến chết, đến mức muốn dùng lại nó thôi.

” Nói xong những lời này, ánh mắt gã như muốn lột sạch y phục của người trước mặt.

Nghe được lời nói bẩn thỉu của gã, lại nhìn thấy ánh mắt ghê tởm của gã, Hoa Dương công chúa liền cảm thấy buồn nôn, liếc nhìn cánh cửa đã bị đóng chặt.

Nàng cảm thấy, xuân dược trong cơ thể đã phát huy tác dụng, bây giờ dù có đứng lên chân cũng cảm thấy yếu ớt không có sức lực, toàn thân nóng bừng, nếu còn không nghĩ ra cách trốn thoát, thật sự có thể buông lỏng… mọi sự kháng cự.

Những ngón tay trắng xanh của nàng, nắm chặt thành nắm đấm, có chết cũng không muốn bị loại người này làm ô uế, nếu thật sự xảy ra loại chuyện đó, nàng thà chết để giữ sự trong sạch còn hơn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận