Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã H


Vốn dĩ hắn sợ nàng bị cảm lạnh, lại lần nữa đau bụng, nên mới quấn nàng thật chặt như thế.

Cho nên sau khi nàng duỗi chân ra ngoài hắn lại hết lần này đến lần khác nhét nàng vào chăn, nhưng không ngờ tới hành động này lại khiến nàng ướt đẫm mồ hôi.

Nhìn người trong lòng hắn còn đang ngủ say, không chút phòng bị, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp cùng đôi môi đỏ hồng quyến rũ khiến miệng hắn nhất thời khô khốc.

Vì vậy bàn tay đặt bên trong, đã không kịp thời rút lại.


Bởi vì xuyên qua lớp y phục mỏng manh, hắn đều có thể cảm nhận được làn da mềm mại mịn màng dưới bàn tay, may mắn là nàng không tỉnh giấc, bằng không để nàng biết được hắn tuỳ ý chạm vào nàng như vậy, nàng nhất định sẽ phớt lờ hắn suốt cả một ngày!
Hắn kịp thời rút tay lại, cẩn thận đặt người trong lòng mình lên giường, đứng dậy muốn rời đi, lúc này hắn mới phát hiện bộ y phục trên ngực mình còn đang bị người đang ngủ yên nắm chặt.

Thấy vậy, hắn liền đưa tay kéo chiếc cúc áo bị nàng đang nắm chặt ra, nhưng thử mấy lần đều không thành công, hắn lại không dám cử động quá mạnh, sợ sẽ đánh thức công chúa nương tử còn đang ngủ say, nên cũng không thèm quấy rầy nàng nữa.

Hắn thuận tình nằm xuống bên cạnh nàng, thoải mái duỗi người một cái rồi lại thở dài, nằm trên giường đúng thật là thoải mái, trên đây còn có mùi thơm thoang thoảng của riêng công chúa nương tử nữa.

Thoải mái hơn rất nhiều so với một tấm nệm kia, ngủ trên cái ghế đó thực sự rất khó chịu!
Quay mặt sang một bên, hắn chăm chú nhìn vị công chúa nương tử đang ở rất gần trong tay, khuôn mặt không chút phấn son giống như một quả trứng đã lột vỏ, trắng nõn hồng hào, không chút tì vết!
Sau khi ngủ, nàng ấy còn ngoan ngoãn hơn nhiều so với lúc thức!
Một người xinh đẹp như vậy, dù nhìn thế nào hắn cũng không muốn nhường cho bất cứ ai khác, là nam nhân lúc cần phải tranh giành thì vẫn nên tranh giành, bất kể trong lòng nàng ấy có chôn giấu một ai hay không.

Bây giờ nàng đã là thê tử của hắn, cũng chỉ có thể là của hắn, hắn nghĩ ngợi rồi lại nhắm mắt lại, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ mà không hề hay biết!
Sáng sớm, Tiểu Thúy canh gác ngoài cửa, đợi đã lâu cũng không nghe thấy tiếng chủ tử gọi, mắt thấy đã quá giờ chủ tử thường thức dậy rồi, không nhịn được lại gọi thêm một tiếng nữa.

“Chủ tử, đã đến giờ rồi, có cần nô tì vào giúp người thay y phục không?”

Một lúc sau, Tiểu Thúy cũng không nghe thấy bên trong có động tĩnh gì, chứ đừng nói đến âm thanh của chủ tử.

Nàng ấy cảm thấy không yên tâm, sai hai tiểu cung nữ mang đồ vệ sinh cá nhân ra đợi ở trước cửa.

Nàng ấy lại đẩy cửa tiến vào, phát hiện căn phòng rất yên tĩnh.

Đi vòng qua tấm bình phong, lại đi vào phòng trong, không thấy phò mã gia đang ngủ trên ghế của quý nhân, nàng vô thức nhìn tấm rèm vẫn buông xuống, chắp tay bước về phía trước.

Cảnh tượng trước mắt khiến nàng ấy không khỏi bàng hoàng.

Nàng ấy nhìn thấy chủ tử nhà mình đang cuộn tròn thân thể trong vòng tay của phò mã gia, đầu nàng tựa vào cánh tay, tay nàng thậm chí còn kéo mạnh cổ áo của phò mã gia, khiến cổ áo bị mở ra một vùng lớn rũ xuống bên ngực.


Sau khi định thần lại, nàng ấy lập tức buông rèm xuống, rón rén bước ra ngoài, cũng không quên đóng cửa phòng lại.

Hai tiểu cung nữ bưng đồ vệ sinh nhìn thấy Tiểu Thúy tỷ tỷ mặt mày đỏ bừng đi ra, không hiểu rốt cuộc đã chuyện gì xảy ra.

Sau khi Tiểu Thúy đuổi bọn họ đi, nàng ấy lại một mình đứng canh cửa, nghĩ đến cảnh tượng vừa nhìn thấy, mặt nàng ấy lại nóng lên, cũng không tại biết sao công chúa lại có thể nhanh như vậy đã chấp nhận phò mã gia!
Nhưng phải nói rằng, dung mạo của phò mã gia quả thực rất xuất sắc, cho dù đặt ở đâu, dung mạo ấy trong một đám phò mã gia, quả thực là người đẹp trai nhất, đứng cùng với chủ tử của mình, quả thật rất xứng đôi vừa lứa!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận