Xuyên Thư Nàng Dâu Mĩ Miều Chỉ Muốn Ôm Đùi Ông Xã


“Ranh giới cuối cùng của cậu ta là con không thể chạm vào người khác.

Vì thế hôm kết hôn hôm con đã thề sẽ không tiếp xúc cơ thể với bất kỳ người đàn ông nào khác! Còn lại thì tùy con.

Những năm này con cũng có chút thỏa mãn về mặt tình cảm.

Haizz! Chúng ta cũng chỉ có thể nhìn mà không thể chạm vào~!”

Ninh Mông: .....!

Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao ngày hôm qua Hoắc Bắc Thần lại tức giận như vậy.

Nhưng đây là tình tiết kỳ lạ gì vậy?

Ngày kết hôn thì ở riêng luôn, sau đó lại đưa ra một yêu cầu kỳ lạ như vậy.

Không phải là Hoắc Bắc Thần có sở thích đặc biệt gì đó chứ?

Sau khi Ninh Văn Đào trả lời vấn đề này thì nhìn cô thắc mắc: “Mông Mông, sao con có thể quên những chuyện này chứ?”

Ninh Mông bình tĩnh nói: “Con không quên, con chỉ kiểm tra cha thôi”

“...”

Ninh Văn Đào thở dài nói: “Mông Mông, có một số chuyện cha vẫn không nói với con.

Lúc đầu, cậu ta ép buộc con kết hôn, thực ra đã nói với cha, hôn nhân của hai đứa chỉ kéo dài sáu năm thôi”

“Cha cảm thấy cũng không thể tìm ra người nào lợi hại hơn Hoắc Bắc Thần, vì vậy nên không nói với con là muốn sau khi con kết hôn, nếu có thể thì ở bên nhau luôn là được”


“Nhưng bây giờ thấy con như vậy, haizz.

Tính toán thời gian thì đã sắp sáu năm rồi nên con tuyệt đối đừng tự sát nữa, biết không?”

Ninh Mông nghe thấy lời này thì thấy như sét đánh giữa trời quang.

Cô nắm chặt cổ tay của Ninh Văn Đào hỏi: “Cha, cha nói cái gì?”

Ninh Văn Đào vội vàng đẩy cô ra: “Khoảng cách, giữ khoảng cách.

Cha cũng là đàn ông!”

Ninh Mông: “...”

Ninh Văn Đào cười nói: “Đứa nhỏ này, vui mừng thế cơ à? Còn mấy ngày nữa là tròn sáu năm rồi! Các con có thể ly hôn...”

Ninh Mông: ...!

Cô cố gắng lâu như vậy, đến cuối cùng thì tình tiết vở kịch vẫn sẽ trở lại con đường ban đầu sao?

Sắc mặt Ninh Mông trở nên cực kỳ khó coi.

Cuối cùng thì Ninh Văn Đào cũng nhận thấy sự kỳ lạ của con gái, ông thở dài nặng nề nói: “Mông Mông, con yên tâm, sau khi con ly hôn, cha sẽ tìm cho con đủ mười tám mẫu bạn trai khác nhau để con chơi đủ thì thôi! Không phải con thích cậu tiểu minh tinh Lâm Thanh Bắc kia sao...?”

Ninh Mông: ...

Nguyên thân háo sắc như vậy chắc chắn là do cái người cuồng con gái này chiều chuộng sinh hư!

Cô đỡ trán, quyết định nói rõ ràng: “Cha, dừng lại!”


Lúc này, Tô Điềm Điềm đã tiếp cận được nam chính, nam chính biết nhà họ Ninh đối xử không tốt với Tô Điểm Điềm nên muốn giúp cô ta trả thù.

Nếu mình ly hôn rồi thì chút thủ đoạn này của ông Ninh đâu phải là đối thủ của nam chính?

Ninh Văn Đào ngậm miệng lại.

Ninh Mông nghiêm túc hỏi: "Cha, cha cảm thấy với những biểu hiện trong những năm qua của con, con nói không ly hôn thì xác suất Hoắc Bắc Thần sẽ đồng ý là bao nhiêu?"

Ninh Văn Đào: “...0,001%?”

Ninh Mông: ...

Dù sao thì vẫn còn 0,001% mà nhỉ?

--

Ninh Mông tạm biệt Ninh Văn Đào rồi về nhà.

Cô ngồi trên sô pha, nâng cằm suy nghĩ.

Nếu Hoắc Bắc Thần đem giấy tờ thỏa thuận ly hôn tới thì cô sẽ cố gắng, ít nhất có thể kéo dài một tháng để trong nhà có thể vượt qua cửa ải khó khăn sau này.

Sợ là Hoắc Bắc Thần sẽ trực tiếp ly hôn.

Dù sao thì đã sống riêng 6 năm rồi!

Sống riêng...

Trong đầu Ninh Mông chợt lóe lên tia sáng.

Nếu sống dưới cùng một mái nhà với Hoắc Bắc Thần thì không phải là không ở riêng nữa sao?

Cô cầm điện thoại của nguyên thân, định gọi điện cho Hoắc Bắc Thần để hỏi về chuyện sống chung.

Kết quả vừa cầm lên liền thấy vài tin nhắn Wechat rủ cô đi chơi.

Ninh Mông: ...

Cô không trả lời từng người một, trực tiếp gửi đi một tin trong vòng bạn bè, nói với cả thế giới: Bản thân đã hoàn toàn tỉnh ngộ, trở về với gia đình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui