Xuyên Thư Ma Tôn Càng Ngày Càng Điên Rồi


Chương 3Tuy rằng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng nàng thiếu chút nữa vẫn bị dọa sợ mà kêu lên thành tiếng.

Nàng nhìn chằm chằm bên dưới phiến đá, những khớp xương trên bàn tay rõ rệt, nàng sợ tới mức tim đập loạn nhịp liên hồi.

“Ngươi là… còn sống hay đã chết?” Nàng hỏi dò.

Không có tiếng trả lời.

Tri Ly yên lặng nuốt nước miếng, biết rõ không nên tiếp tục nữa, nhưng tính hiếu kỳ quá cao, nàng vẫn là không nhịn được mà tiếp tục dọn đá vụn phía trên.


Một tảng, hai tảng, ba tảng… Từng khối đá bị nàng xê dịch sang một bên, chủ nhân của góc áo kia dần dần lộ ra trong không khí.

Là một nam nhân có thân hình cao lớn.

Ngũ quan cực kỳ thanh tuấn nhưng lại sinh vẻ tự phụ, màu da so với hàn ngọc còn trắng nõn mịn màng hơn, mí mắt rất mỏng đang khép lại, đuôi mắt hơi hơi cong lên, dù hai mắt nhắm chặt cũng khó mà che giấu được vẻ phong tình trong đó.

Tướng mạo cực phẩm thì thôi đi, đến dáng người cũng là cực phẩm, liếc mắt một cái cũng áng chừng cao tầm 1 mét 90, bờ vai rộng lớn nhưng trông không hề nặng nề, vòng eo hẹp, tuy rằng có quần áo che lấp, nhưng cũng có thể nhìn ra được cơ bắp săn chắc và khỏe mạnh.


Tuy rằng trông hắn an tĩnh chẳng khác gì một thi thể, áo gấm trên người cũng bị đá phiến ép nhăn đi một chút, nhưng hắn cao cao tại thượng, khí chất trời sinh chẳng hề thuyên giảm, chỉ lẳng lặng nằm im như vậy cũng có thể sinh ra loại khí thế khiến người khác phải khiếp sợ.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên Tri Ly nhìn thấy gương mặt và khí chất như này, nhưng chỉ một ánh mắt đầu tiên đã xác nhận được thân phận của hắn.

Ma Tôn Tạ Thần.

Nhìn gương mặt này, Tri Ly nhớ tới chính mình vừa thức tỉnh ký ức khi đang hôn mê, không khỏi lại lần nữa thở dài.

Vừa nãy, nàng đột nhiên nhớ ra thế giới mà nàng đang ở chính là một quyển tiểu thuyết tu tiên tên là《 Tiên Tôn cùng Ma Tôn quyết chiến Côn Luân đỉnh 》—— nói đúng hơn thì, đây là sản phẩm đồng nhân của cuốn sách gốc.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận