Xuyên Thư Giải Trí Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Bạo Hồng Nhờ Sửa Bug


Cơm Nắm suýt nữa rơi xuống từ trên không.

Tang Đồ không nhịn được vò vò tai, lại chạm lên ngực.

Trái tim trong lồng ngực đập thình thịch, không biết là do bị âm thanh vang vọng dọa cho sợ, hay vì...

Lần đầu tiên có người chờ cô về nhà.

"Chào, chào buổi tối?" Tang Đồ ngập ngừng chào hỏi.

Bên trong im lặng một thoáng.

Dù hôm nay mọi người đã chuẩn bị tinh thần đón đại tiểu thư, nhưng không ai ngờ cô ấy lại chủ động chào họ.

Đúng là quá bất ngờ!

Trước đây, đại tiểu thư về nhà, cảm giác giống như chào đón Diêm Vương sống trở về phủ.

Nhưng hôm nay lại khác chút.

Khác ở đâu thì đám người giúp việc không nói rõ được, chỉ cảm thấy...!không sợ như vậy nữa.

Tang Đồ không bận tâm chuyện không ai trả lời cô.

Cô bước về phía phòng khách.

Một cô giúp việc trẻ nhìn thấy bóng dáng mảnh mai của đại tiểu thư, không nhịn được tiến lên một bước.

"Hôm nay đại tiểu thư ngầu quá!"

Câu nói này vang lên rõ ràng trong căn biệt thự rộng lớn.


Cô giúp việc hai tay ôm mặt, chỉ muốn tìm cái lỗ nào đó để chui vào.

Mẹ ơi, xấu hổ chết mất.

"Hôm nay đại tiểu thư siêu lợi hại!"

"Đại tiểu thư có đói không?"

"Đại tiểu thư, bữa tối đã chuẩn bị xong rồi!"

"Đại tiểu thư..."

Những tiếng gọi "Đại tiểu thư" liên tiếp vang lên, từng người giúp việc chạy theo Tang Đồ, căn biệt thự rộng lớn đột nhiên trở nên náo nhiệt.

Bữa tối diễn ra vô cùng hòa thuận.

Đến khi tiễn Tang Đồ lên lầu, đám người giúp việc mới chậm chạp phát hiện ra, tối nay mọi thứ diễn ra quá suôn sẻ.

Đại tiểu thư không hề nổi giận vì bố không có nhà.

Cũng không vì thiếu gia ở nhà mà từ chối thở chung một bầu không khí.

"Cảm giác như mình quên gì đó." Người giúp việc A sờ sờ sau đầu.

"Tôi cũng thấy thế, hôm nay đại tiểu thư sao mà hiền thế!" Người giúp việc B gật đầu.

Đột nhiên, người giúp việc C "a" lên một tiếng.

"Chúng ta...!có phải đã quên thiếu gia rồi không?"

Tất cả người giúp việc: !!!


Mấy người giúp việc vội vội vàng vàng chuẩn bị bữa tối mới.

Quản gia thì theo lệ gọi điện cho bố Tang, Tang Nho Đức.

Vài phút sau, Tang Đồ trong phòng ngủ bỗng nghe thấy âm thanh thông báo nhiệm vụ hoàn thành.

Lại liền một lúc hai thông báo!

【Kịch bản 1 đã hoàn thành.】

【Kịch bản 2 đã hoàn thành.】

【Chúc mừng ký chủ, hãy cố gắng hơn nữa!】

Này khiêu khích một cái phú bà tôn nghiêm!

Tang Đồ chớp chớp mắt, rồi lại chớp chớp mắt.

Cơm Nắm đang lơ lửng giữa không trung bỗng có chút chột dạ.

“Cậu có phải gặp lỗi rồi không?”

Cô có thể sửa đấy.

Tang Đồ chọc vào bụng trắng mềm của Cơm Nắm, nhỏ giọng hỏi.

Cơm Nắm như bị chọc vào chỗ nhột, lăn mạnh về phía sau.

【o(*///▽///*)q 】

【Con, con người và máy không được tiếp xúc thân mật!】

【Mình là trợ lý thông minh cấp cao nhất, tuyệt đối sẽ không gặp vấn đề gì đâu!】

Để chứng minh mức độ chuyên nghiệp của mình, Cơm Nắm rút ra kịch bản.

“Thật sự đã chuyển thành màu xanh rồi này.” Tang Đồ nằm sấp trên chiếc giường lớn mềm mại, đôi chân nhỏ trắng nõn đung đưa theo từng lời nói của cô.

【Đúng vậy đúng vậy, mình sẽ không mắc sai lầm đâu mà~】

【Trước đó không nhắc cậu...!đó là...!đó là vì không cẩn thận mà quên mất thôi...】


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận