Xuyên Thư Giải Trí Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Bạo Hồng Nhờ Sửa Bug
Sâm ca thừa biết anh ta đang nghĩ gì.
Chỉ là anh ta không vội nói, mà cùng luật sư ngồi xuống.
Luật sư đơn giản giải thích cho Trần Hủ tình hình hiện tại.
Trần Hủ càng nghe càng hoảng.
"Anh...!Sâm ca...!gì mà nhiều nhất là ba năm?"
Sâm ca cúi đầu lướt điện thoại: "Cậu nên cảm thấy may mắn vì vị Đại tiểu thư đó đột nhiên thay đổi."
Tội cố ý gây thương tích chưa thành, phạt dưới ba năm tù.
Chỉ cần cô ấy trầy xước chút xíu, Trần Hủ chắc chắn sẽ ngồi bóc lịch tới khi già.
"Còn gì cần khai báo không?" Sâm ca gõ bàn phím lách cách, cả công ty vì chuyện này mà bận rộn vô cùng.
Chuyện này xử lý không tốt, đừng nói Trần Hủ, cả Việt Tinh Giải Trí cũng có thể sụp đổ.
Trần Hủ ngẩn người nhìn người đại diện của mình.
Một ý nghĩ nảy ra nhẹ bẫng.
Lại như búa tạ đập vào người anh ta.
Anh ta bị bỏ rơi rồi.
Người mà anh ta coi là niềm hy vọng.
Công ty Việt Tinh Giải Trí, được coi là một trong ba công ty giải trí hàng đầu trong ngành, trước mặt Tang thị còn không dám ho he một tiếng!
Luật sư thấy anh ta cuối cùng cũng hiểu ra, nói thêm một câu: "Anh Trần, anh có thể suy nghĩ lại xem mình đã làm gì khác chưa.
Khi chúng tôi đến, luật sư của Tang gia và Doãn gia đã có mặt ở ngoài rồi."
Toàn thân Trần Hủ mềm nhũn trên ghế, mặt mày xám xịt.
Sâm ca đứng dậy, vỗ vỗ quần áo, trước khi rời đi, anh ta để lại cho Trần Hủ một câu.
"Trần Hủ có thể có rất nhiều người, nhưng Tang thị chỉ có một."
…
Sau khi rời khỏi nhà hàng, Tang Đồ trở về nhà.
Trên đường đi, Cơm Nắm áp sát cửa kính xe, miệng luyên thuyên không ngớt.
【Wow, từ đây trở đi, toàn bộ vùng đất rộng lớn phía trước đều là khu nhà giàu.】
【Wow, kia là biệt thự cao cấp do bậc thầy từ nước T thiết kế.】
【Wow, người mặc quần đùi xanh lá chạy bộ kia đứng thứ năm trong danh sách tỷ phú toàn cầu.】
Chỉ là Tang Đồ không có tâm trí để thưởng thức cùng nó.
Tình tiết bắt buộc phải thực hiện "làm một việc cao độ" trong Kịch bản 1, rốt cuộc phải làm thế nào mới xong đây...
Khi Tang Đồ đang phiền não, xe dừng lại trước cổng một biệt thự cao cấp khác.
Tài xế cung kính mở cửa xe cho Tang Đồ: "Tiểu thư, tới nơi rồi."
Cơm Nắm bay ra đầu tiên.
【Chúng ta cũng có lâu đài để ở sao! Hạnh phúc quá!】
Tang Đồ cũng rất vui.
Cô chưa từng sống ở nơi nào lớn như vậy.
Khi cô xuống xe, tài xế thử giơ tay che lên nóc xe.
"Cảm ơn anh nhé."
Giọng nói mềm mại vang lên.
Khuôn mặt thật thà của tài xế không kìm được nở nụ cười mờ nhạt, khẽ cúi đầu với Tang Đồ: "Đó là việc tôi nên làm."
Quản gia đang chờ ở cửa đã thấy rõ toàn bộ cảnh này.
Vị đại tiểu thư xưa nay luôn kiêu ngạo, khinh thường tiếp xúc với bọn họ, thực sự đã thay đổi rồi sao?
Dằn lại nghi ngờ trong lòng, quản gia khẽ ho một tiếng.
Đám người giúp việc đứng trong cổng đang rì rầm bàn tán đồng loạt khựng lại.
Rồi đứng thẳng, ưỡn ngực, ngẩng đầu, hóp bụng, há miệng: "Chào mừng Đại tiểu thư về nhà!"
Tiếng chim chóc trong rừng kinh hoàng bay tán loạn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...