Xuyên Thư Chơi Hệ Em Gái Của Pháo Hôi
Tư thế hiện tại của hai người một đứng một ngồi làm cho cô có một góc độ nhìn xuống tuyệt vời, trên mặt cô lộ ra một nụ cười chuyên nghiệp hoàn mỹ: "Có một câu nói như thế nào vậy nhỉ?" Cô giả vờ rơi vào suy ngẫm.Sau đó dừng một chút.Nâng cằm lên, nói từng chữ từng chữ một: "Hôm qua anh không để ý đến tôi, hôm nay tôi để anh không thể trèo lên được.”Mặc dù rất thô tục, nhưng nói ra thực sự sảng khoái.Lý Ninh Viễn thất thần: "...”Nếu hạng mục nghiên cứu của Đao Tỉ được công bố.Trong tương lai.Anh ta đúng là không thể trèo cao cô.Lúc này nhân viên phục vụ chuyên phụ trách phòng bọn họ đi tới, trong tay cô ta bưng ấm trà chứa đầy nước chanh, thân thiết hỏi: "Quý khách, xin hỏi anh có cần thêm nước không?”Cái ly của Lý Ninh Viễn đã trống rỗng."Không cần.”Bây giờ anh ta cũng không cótâm trạng ăn uống gì nữa.Người phục vụ gật đầu: "Dạ vâng, thưa anh." Dừng một chút, cô ấy tiếp tục nói, "Thưa anh, người phụ nữ đi cùng anh đã trả tiền cơm bữa ăn vừa rồi, mời anh từ từ dùng bữa".Lý Ninh viễn đột nhiên ngẩng đầu.Anh ta chưa bao giờ bị một người phụ nữ trả tiền cho hóa đơn.Người phục vụ dừng lại và nhìn anh ta chờ chỉ thị: "Thưa anh?”Anh ta còn có thể làm thế nào nữa?Chạy qua nói cô không được trả tiền cho tôi, điều này làm cho tôi rất mất mặt.
Dựa theo phong cách hiện tại của Đao Tỉ có lẽ đã vì yêu sinh hận anh ta mà nói, đến lúc đó nói ra những lời này phỏng chừng cô sẽ càng làm cho anh ta khó chịu.Lý Ninh Viễn nhụt chí xua xua tay: "Không có việc gì.”"Vâng, thưa anh, tôi sẽ ở ngoài cửa chờ.
Anh có chuyện gì có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào.”Nhân viên phục vụ xác nhận lại không có chỉ thị mới thì hơi cúi người gật đầu, sau đó im lặng rời đi.Lý Ninh Viễn nhìn bóng lưng cô ta.Đột nhiên liền hiểu được vừa rồi Đao Tỉ vì sao lại bỏ đồ ăn anh ta gọi và một lần nữa gọi lại một phần, cũng không phải là cô cố ý muốn đối nghịch và vì làm anh ta mất mặt, mà là để mượn cơ hội muốn nói cho anh ta biết một chuyện.Cô ấy là Vương Nhĩ Ngọc.Không phải là một nhân viên phục vụ mà anh ta có thể vẫy tay thì đến, xua tay thì đi.Cô là đang châm chọc anh ta...!Đã là kỹ nữ còn muốn lập đền thờ trinh tiết.
Rõ ràng chính anh ta có việc cầu xin cô, lại bày ra một bộ bố thí cao tư thái chờ cô giống như anh ta chủ động cúi đầu.Không phải là cô ấy bị điên.Mà là anh ta suy nghĩ quá ngây thơ.Bị đánh vào mặt, cũng đáng đời.Trang bức xong liền chạy.Đao Tỉ nhất thời cảm giác thể xác và tinh thần thoải mái hơn rất nhiều.Cô mỗi lần giúp nguyên chủ hoàn thành một chút tâm nguyện, sự nặng nề đè ở trong lòng sẽ giảm bớt một chút.
Đồng thời nhờ đó cũng sẽ nâng cao cường độ linh hồn của cô.
Đây xem như là một cái buff gian lận mà vị thần bí hệ thống kia cho cô, tuy rằng cho đến hiện tại những tri thức cô có được đều là do bản thân cô thông qua nỗ lực học được, nhưng cái buff này có thể tích lũy dần dần để tiếp tục phát triển đại não.Đến nay Đao Tỉ tích lũy được kho tàng tri thức khổng lồ như vậy, cái buff này cũng đóng vai trò quan trọng.Lời nói quay trở lại.Vừa rồi trang bức cũng là vì để cho chân chính Vương Nhĩ Ngọc trút giận.Lúc Lý Ninh Viễn đối xử với nữ chính thì thế nào cũng tốt, còn thái độ đối với cô thì thật sự rất ác liệt.
Lúc đầu, anh ta còn duy trì phong cách quý ông cơ bản, sau đó thì luôn dùng những lời ác ý làm tổn thương người khác.Tất nhiên.Vương Nhĩ Ngọc cũng có sai lầm rất lớn.Cho nên Đao Tỉ cũng chỉ là ở nơi không có người ngoài dùng ngôn ngữ để "trả thù" nam chính, để cho anh ta mất mặt một chút thì coi như xong rồi.
Còn nếu Lý Ninh Viễn là loại người như Vương Gia Phái thì đương nhiên thủ đoạn trả thù của cô sẽ không chỉ nhẹ nhàng như vậy mà chính là "Trời lạnh, Lý gia phải phá sản.”Đao Tỉ hiện tại thể xác lẫn tinh thần đều rất vui sướng.Cô chuẩn bị đi shopping để duy trì niềm vui này.Vừa đi tới bên cạnh xe thì chuông điện thoại di động vang lên, nhìn thấy là Vương Hành liền tiện tay nhận lấy.
Dạo gần đây anh vì xưởng làm đồ chơi yêu quý mà có sự tiến bộ rất nhiều, nên thái độ đối với anh vẫn phải thể hiện ra yêu thương một chút.【Em gái, cứ…….
Đô đô đô...】.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...