Editor: Tĩnh
Tiến giai Chiến Tướng, Tiểu Ngân ở không trung bay một vòng lại một vòng, để pho bài thực lực của bản thân cho ong đàn thấy.
Ong đàn tạo thành các loại phương trận, tỏ vẻ chúng đối với Tiểu Ngân là thần phục vô điều kiện.
Bên trong sơn động, ong đàn bay múa, tiếng ong ong của ong đàn vang lên không ngừng.
Hết đợt này đến đợt khác từng tiếng ong ong vang lên, làm Sở Diệp nhớ tới mấy năm trước, lúc đó hắn ẩn núp ở trên núi cả ngày chỉ để chuẩn bị khế ước với Tiểu Ngân.
Mà ngày đó, ong đàn cũng đang chúc mừng tân vương đăng cơ, cũng phát ra từng tiếng ong ong như vậy.
Mấy năm đi qua, Tiểu Ngân rốt cuộc cũng có được vinh quang thuộc về hắn, lại nói tiếp, lần vinh quang này đủ chấn nhíp người khác.
Tiểu Ngân cùng ong đàn nhảy múa suốt mấy cái canh giờ, rốt cuộc cũng mệt mỏi, liền bay lên đỉnh đầu Sở Diệp, Sở Diệp kêu rên một tiếng.
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp một cái, có chút nghi hoặc nói: “Làm sao vậy? Không thoải mái sao?
Sở Diệp lắc đầu, “Không có gì, chỉ là Tiểu Ngân hiện tại quá nặng."
Tiểu Ngân đè trên đỉnh đầu của hắn, giống y như có một cái quả cân đang đè ở trên đầu vậy đó.
Sở Diệp trước kia vẫn luôn nói giỡn là Tiểu Ngân ăn nhiều, nên giảm giảm béo, nhưng nay Sở Diệp mới thật sự cảm thấy Tiểu Ngân nên giảm giảm béo là vừa.
“Thật là y heo không sai chút nào.” Sở Diệp oán giận nói.
Tiểu Ngân huy động cánh, quạt phành phạch trên đầu Sở Diệp, tỏ vẻ bản thân đang rất tức giận.
Lâm Sơ Văn cười cười, nói: “Tiểu Ngân vừa mới dung hợp Kim Cương Sát, nên sẽ có một ít đặc tính của Kim Cương Sát mà thôi qua một đoạn thời gian, liền sẽ bình thường lại thôi."
Sở Diệp gật đầu, nói: “Hy vọng là như thế.”
Tiểu Ngân thích nhất lấy đỉnh đầu hắn làm ổ, nếu mà vẫn luôn nặng như vậy thì cái đầu hắn không biết sẽ ra sao?
Sở Diệp tốn mấy ngày để củng cố tu vi, Lâm Sơ Văn cũng thừa dịp này, sửa sang lại mấy cái nhẫn không gian cùng túi trữ vật.
Mấy cái đạo cụ không gian của bọn họ đều tràn đầy.
“Chúng ta quay lại Tử La Tông xem tình hình.” Sở Diệp trầm ngâm một chút nói.
Nghĩ đến mật đạo ở Tử La Tông, Sở Diệp vẫn còn có chút lưu luyến.
Lần trước thông qua mật đạo mag lẻn vào Tử La Tông, hắn khi đó chỉ là Hồn Sĩ, này hắn đã là Hồn Sư, hành động liền dễ dàng hơn một ít.
Sở Diệp cảm giác được linh hồn lực của chính mình đã dâng lên rõ ràng, lại đi Tàng Bảo Các nhìn xem, nói không chừng sẽ có thu hoạch bất ngờ.
Lâm Sơ Văn chần chờ một chút, “Trở về ngây lúc này sao?
Sở Diệp có chút không cam lòng nói: “Lần trước rời đi quá vội vàng, ta cảm thấy chúng ta không có lục soát sạch sẽ!
Tử La Tông chính là đại tông môn, những thứ mà hắn lấy từ Tử La Tông tuy rằng không ít, nhưng so số lượng tài nguyên khổng lồ của Tử La Tông thì nhiêu đây cũng không tính cái gì.
Mà Tử La Tông đã chết hai Hồn Vương và hai đầu Vương cấp Hồn Thú a!
Di sản của hai cái Hồn Vương cùng đầu của hai Vương cấp Hồn Thú, không biết ai sẽ may mắn lấy được mấy thứ đó đây.
Nghĩ đến bảo vật ở Tử La Tông, Lâm Sơ Văn cũng có chút không cam lòng.
Lâm Sơ Văn do dự hồi lâu, gật đầu, nói: “Đã qua một đoạn thời gian bây giờ ở đó đã có không ít thế lực."
“Yên tâm, ta biết đúng mực."Sở Diệp bảo đảm nói.
.....!
Trước nay kế hoạch luôn không đuổi kịp biến hóa, ngây khi Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn trở lại Tử La Tông liền bị dọa sợ.
Tử La Tông bây giờ tu sĩ đều là từ bốn phương tám hướng hội tụ lại đây ngư long hỗn tạp, vô cùng hỗn loạn.
Tin tức Tử La Tông bị huỷ diệt vừa truyền ra, thì tu sĩ đến đây càng ngày càng nhiều.
Thanh Vân Tông, Thất Hà Tông phản ứng nhanh nhất, Tử La Tông huỷ diệt thì từ ngày thứ ba, trưởng lão hai tông liền mang theo không ít đệ tử tinh nhuệ đuổi lại đây.
Hai bên tông phái vừa đến liền tiến hành phân chia ra quản lý Tử La Tông, những tán tu có mặt ở đó cũng bị đuổi đi.
Khi Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn trở lại Tử La Tông, thì Tư La Tông đã bị hai tông khác chiếm cứ.
Hai tông ở chung quanh Tử La Tông, thiết lập cảnh giới, nếu không có mện lệnh mà cố ý muốn vượt qua cảnh tuyến, sẽ bị giết ngay tại chỗ.
“Thanh Vân Tông cùng Thất Hà Tông tính toán chia đều di sản Tử La Tông?
Lâm Sơ Văn gật đầu, “Chất là vậy.”
Sở Diệp nhấp môi, nói: " Hai cái tông môn cũng qua bá đạo!” Đây là tính toán dù một chút thừa canh cũng không cho tán tu đây mà.
Sở Diệp vốn cảm thấy chỉ có Tử La Tông là bá đạo, hiện tại mới chân chính hiểu được tất cả các đại tông môn đều giống nhau.
Lâm Sơ Văn tâm thái thật ra lại rất bình thản, “Cá lớn nuốt cá bé, tất cả các đại tông môn tất cả đều như nhau thôi.....” Thanh Vân Tông cùng Thất Hà Tông thanh danh bất quả chỉ so với Tử La Tông tốt hơn một chút, nhưng chung quy tất cả cũng y như nhau thôi.
Ở Tử La Tông hiện tại tất cả các cấm chế ở đây điều đang trong trạng thái hoạt, bây giờ hai tông nếu muốn đem tất cả di sản của Tử La Tông đem đi hết là chuyện không phải dễ dàng.
Sở Diệp có chút tiếc nuối nói: “Nếu tông môn nhúng tay, bên này chúng ta cũng không làm được gì."
Lâm Sơ Văn cau mày, nói: “Ta thấy việc này không đơn giản như vẻ ngoài."
Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn, nói: “Nói như thế là thế nào? Tại sao lại không đơn giản như vẽ ngoài."
Lâm Sơ Văn nhún vai, nói: “Tông môn thực lực tuy rằng cường đại, nhưng rốt cuộc nhiều số gia tộc ở xung quanh đây vẫn đông hơn a!"
Hiện tại có không ít gia tộc đều có Hồn Sư lưu tại ở bên này, hiển nhiên là bọn họ không có bỏ ý định từ bỏ.
Mà hiện tại Thanh Vân Tông cùng Thất Hà Tông, Hồn Vương của bọn họ đều chưa tới đây, mà những Hồn Sư của hai tông phái đến đây chỉ có thể ổn định cục diện trong ngắn hạn mà thôi, còn về lâu dài, chỉ sợ là không được.
Tử La Tông lưu lại đồ vật quá nhiều, chẳng những, tu sĩ Vân Châu động tâm, mà tu sĩ của ngoại vực cũng đang ẩn nấp khắp nơi chung quanh dù bị các tu sĩ ở Vân Châu giết không ít, nhưng cũng rục rịch chạy qua đây không ít.
......!
Dù phát hiện Tử La Tông bị hai tông chiếm cứ, nhưng Sở Diệp cũng không có bỏ đi mà hai người đi tìm một tửu lầu để nghĩ ngơi.
Bên trong tửu lầu, mọi người đều ở thảo luận tại sao Tử La Tông lại bị huỷ diệt.
“Không nghĩ tới một tông môn lớn như vậy, lại bị diệt chỉ trong một đêm."
" Thế sự là thế nói chuyển là chuyển, đó gia chủ Lý gia, vì giúp nhi tử tiến tông môn, lao tâm khổ tứ để nịnh bợ một trưởng lão ở Tử La Tông, còn đem nữ nhi xinh như hoa như ngọc gả cho tên kia, hiện tại thì hay rồi nhi tử, nữ nhi cùng nhau chôn vùi ở Tử La Tông."
“Gia chủ Hồng gia cũng thế hôm đó ở Tử La Tông bái phỏng, rồi không ngờ kết cục chính mình sẽ lại phải nằm ở đó mãi mãi."
“Hai con Vương cấp Hồn Thú để lại hai viên Vương cấp tinh hạch, một viên tinh hạch thì bị tu sĩ thiên tài của Thanh Vân Tông Hồn Sư Lý Thanh Dương lấy đi, con tinh hạch của Tử Hỏa Ma Sư thì rốt cuộc là bị ai đoạt không biết!
“Cũng không biết, nghe nói ngay từ đầu là bị gia chủ Mạnh gia cướp được, nhưng nghe nói gia chủ Mạnh gia trên đường quay về thì đã bị người ta giết.
Gia chủ Mạnh gia đã Hồn Sư cấp 9! Không nghĩ tới lại dễ dàng bị người ta giết chết?
“ Hồn Sư cấp 9 thì như thế nào, song quyền khó địch bốn tay a! Nghe nói, lúc ấy vây công gia chủ Mạnh gia có tới tám Hồn Sư.
“Đó cũng là một đám ô hợp mà thôi gia chủ Mạnh gia vừa chết, mấy người kia liền bởi vì chia nhau không đều rồi đánh nhau rồi, kết quả, trong lúc hỗn loạn, tinh hạch cũng không biết tung tích, cũng không biết ai có may mắn nhặt được tiện nghi đây.
"Ai, tinh hạch tuy hảo, nhưng thực lực không đủ, thì đó sẽ là bùa đòi mạng a!”
“......”
Sở Diệp nghe mấy khách nhân kia nghị luận, híp mắt, Hồn Thú tưởng từ Chiến Tướng cấp tiến giai Vương cấp, thập phần khó khăn, tinh hạch Vương cấp tinh hạch có tác dụng xúc tiến Chiến Tướng Hồn Thú tiến giai.
Vân Châu tài nguyên tu luyện không quá phong phú, có thể có trợ giúp Chiến Tướng Hồn Thú tiến giai Vương cấp cũng không nhiều, mà Vương cấp tinh hạch lại là trong những thứ có thể trợ giúp tiến giai.
Sở Diệp uống một ngụm trà, thầm nghĩ: Muốn có được tài bảo thì phải chấp nhận nguy hiểm thì cái này hắn biết rõ, nhưng lần này cái giá là không nhỏ chút nào mỗi một gia tộc muốn bồi duõng ra một Hồn Sư đã là chuyện không dễ, vậy mà bây giờ chỉ vì chút tài bảo kia mà nói giết liền giết.
Hiện tại thật là loạn thế a! Hồn Sư cấp 9 nói chết thì chết, sau khi Tử La Tông bị diệt, chỉ sợ là không ít các đại gia tộc sẽ có một trận thanh tẩy quy mô.
May mắn trước đó hắn biết hạng lượng của bản thân nên không đụng tay vào hai cổ thi thể Hồn Thú Vương cấp kia, nếu không thì giờ đây không biết hắn còn sống không.
“Nghe nói gì chưa? Chu gia có một cái Hồn Sư, hình như là ở Tử La Tông đạt được một phần Thiên La Sát.
“Vận khí tốt a! Cư nhiên đạt được sát khí."
Sở Diệp lỗ tai vừa động, thầm nghĩ: Quả nhiên vận khí tốt, không nghĩ tới trừ bỏ hắn, thì ở Tử La Tông còn có những người khác đạt được sát khí.
“Nghe nói, Phùng gia cướp được hai quả Huyết Đào, nhờ đó Hồn Sư của Phùng gia thực lực đều tịnh tiến lên không ít."
“Huyết Đào? Nghe tới là biết thứ tốt a!” Sở Diệp đè thấp thanh âm, đối với Lâm Sơ Văn nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đó đúng là thứ tốt, Tử La Tông có cây Huyết Đào Thụ đã có 500 năm tuổi, Huyết Đào Thụ mỗi cách mười năm kết quả, mỗi lần kết quả chỉ có chín viên, mỗi một viên đều có thể trực tiếp trợ giúp Hồn Sủng đề cao một cái cấp bậc."
Sở Diệp trừng lớn mắt, nói: “Tử La Tông còn có thứ tốt như vậy?”
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Tử La Tông thứ tốt nhiều lắm."
“Nhẫn không gian của hai Hồn Vương của Tử La Tông, rốt cuộc là đang nằm trên tay ai!” Một cái Hồn Sủng Sư nói.
“Nge nói là một chiếc bị Vô Ảnh Trộm Quỷ Thất lấy đi, bây giờ hắn đang bị người ta treo thưởng khắp nơi? Còn chiếc còn lại hình như là bị đem ra chia đều cho tất cả những người có mặt ở đó."
Nhẫn không gian của Hồn Vương là thứ tốt, nhưng cũng là củ khoai nóng phỏng tay, lúc ấy một người Hồn Sư đoạt được chiếc nhẫn rất sáng suốt mà đem nhẫn đồ vật bên trong chia đều ra, mà nhờ đó cũng sẽ không bị hai đại tông phái kia tìm tới cửa bởi đồ trong chiếc nhẫn đã bị chia đều cho mọi người.
“Nghe nói trong chiếc nhẫn kia có trên tăm viên Hồn Tinh cấp Chiến Tướng."
“Đúng là Hồn Vương a! Gia sản cũng nhiều hơn gấp mấy trăm lần người khác."
Trên trăm viên Hồn Tinh cấp Chiến Tướng, nghe được mấy khách nhân đàm luận, Sở Diệp thiếu chút nữa là chảy nước miếng, Hồn Tinh chính là tiền! Trên trăm viên, vậy là bao nhiêu tiền a!
Vốn Sở Diệp còn cảm thấy hắn thu hoạch đã đủ nhiều, nhưng khi nghe được những người kia nghị luận, bỗng nhiên cảm thấy kỳ thật hắn thu hoạch cũng chỉ tạm được mà thôi.
“Sơ Văn, ngươi nghe nói về Vô Ảnh Trộm Quỷ Thất chưa?” Sở Diệp hỏi.
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Có nghe nói qua, đối phương nuôi một con Mị Ảnh Quỷ, tới vô ảnh, đi vô tung, thường xuyên đi trộm cấp khắp nơi, thủ pháp gây án phi thường cao minh, không ít người đều đối với hắn là hận thấu xương, bất quá, người này thân thủ rất cao, Thất Hà Tông từng vì hắn mà tạo nên cả cái đại trận nhưng hắn vẫn trốn thoát được như thường, lần đó nghe đâu Thất Hà Tông tổn thất không ít thứ."
“Vậy tên đó rất giàu rồi." Sở Diệp, nói
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Cũng đúng." Nhưng hắn bây giờ là lấy trộm nhẫn không gian của Hồn Vương mà lần này không giống những lần khác, nhẫn không gian của Hồn Vương cũng là thứ mà Hồn Vương khác động tâm.
Lần này mạng không biết có giữ được hay không đây..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...