Nhoáng lên thời gian đã qua mười năm ngày, trong ruộng Sinh Cốt Hoa, Bạc Diệp Thảo đều bị Sở Diệp bán đi, Tổng cộng được 25 đồng vàng
Trong khoảng thời gian này, Tiểu Ngân vẫn luôn bay ra ngoài cố gắng tìm kiếm đàn Ngân Sí Ong lạc bầy, lục tục mua chuột được tám đàn Ngân Sí Ong loại nhỏ.
Nhà của Sở Diệp đang ở, có hai gian phòng khách.
Vì Trước sau gì cũng không có khách ở lại, Sở Diệp liền đem hai gian phòng khách đổi thành buồng ong.
Ba mươi thùng nuôi ong mà Sở Diệp mua sẵn lúc trước đã dùng hết, đành phải đặt thêm hai mươi cái nữa.
Sau khi mua chuộc được tám đàn Ngân Sí Ong, Sở Diệp liền kêu Tiêủ Ngân ngừng việc thu nạp ong đàn.
Trong núi còn có một con Ngân Sí Ong vương chính thức, một hoặc hai đàn ong ngẫu nhiên lạc đường phỏng chừng nó cũng không thèm để ý, nhưng mà lạc đường quá nhiều quá thường xuyên, tất nhiên sẽ khiến nó chú ý.
Cấp bật của Tiểu Ngân vẫn còn thấp, ong đàn nếu quá nhiều sẽ dễ dàng mất khống chế, hiện tại tám đàn Ngân Sí Ong chắc đã là cực hạn của Tiểu Ngân.
Thu nhận ong đàn cũng cần phải nuôi dưỡng, trong núi loay hoay cũng chỉ lớn có bấy nhiêu, nếu thu nhận quá nhiều ong đàn, không tránh khỏi sẽ đụng phải, theo tình huống trước mắt, vẫn là điệu thấp phát triển cho chất chắn.
Ong không cần nhiều chỉ cần chất lượng, cùng với việc không ngừng mở rộng quy mô ong đàn, không bằng bồi dưỡng ong đàn đang có trên tay thật tốt.
Sở Diệp vào buồng ong, đổ nước Linh Tuyền vào bồn.
Nước Linh Tuyền có rất nhiều linh khí, uống nước Linh Tuyền Ngân Sí Ong có thể lớn lên càng khỏe mạnh, phẩm chất mật ong được ủ ra cũng càng cao.
Sở Diệp nhìn Tiểu Ngân đang ôm Hồn Tinh không ngừng hấp thu, âm thầm thở dài.
Trong khoảng thời gian này, Tiểu Ngân ăn uống càng lúc càng lớn, theo tính toán lúc đầu của Sở Diệp, 15 đồng vàng một viên Hồn Tinh, đủ để cho nó ăn mười năm ngày, hiện tại xem ra, chỉ đủ nó ăn 12 ngày, cũng may ong đàn đã bắt đầu ủ mật, đồ ăn thường ngày của Tiểu Ngân đã không cần mua, kế tiếp, mật ong sản xuất ra nhiều, hẳn có thể dựa bán mật ong kiếm một ít tiền.
Sở Diệp tính toán, một tháng trong nhà tiêu dùng khoảng chừng hơn bốn mươi đồng vàng, còn tám mẫu đất thu hoạch bán ra được hơn 20 đồng vàng, tiền thu vào và tiền chi ra trên lệt hơn phân nửa
Trên thực tế, tiền trong nhà chi ra phần lớn điều mua Hồn Tinh cho Tiểu Ngân.
Chỉ cần ngừng việc mua Hồn Tinh cho Tiểu Ngân, thì có thể tiết kiệm được một số tiền, nhưng mà việc này cũng đồng nghĩa cấp bật của Tiểu Ngân sẽ không được tăng lên.
Tiểu Ngân đang trong thời kì phát triển, nếu bây giờ Không thể cung cấp đủ Hồn Tinh cho Tiểu Ngân, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự trưởng thành của Tiểu Ngân trong tương lai, vì muốn tiết kiệm đồng vàng, mà hủy hoại tiền đồ sau này, đương nhiên là không thể làm như vậy được.
Trong lúc Sở Diệp đang suy nghĩ sự tình, tiếng đập cửa vang lên.
"Trần thúc, sao ngươi lại tới đây?" Sở Diệp hỏi.
Trần Nam cười nói: "Chuyện là, nhà ta chuẩn bị lấy xe bò vận lương thực lên trấn trên để bán, nghe nói Diệp thiếu muốn lên trấn trên bán mật ong, mua vật tư.
.
"
Sở Diệp gật đầu, nói: "Ta đang chuẩn bị đồ, Trần thúc, ngươi chờ ta một lát.
Sở Diệp lấy năm vại mật ong từ trong buồng ong ra, chuẩn bị đi lên trấn trên để hỏi giá.
Đàn ong mà Tiểu Ngân dẫn về, số lượng sản xuất mật ong đã ổn định, nếu mật ong có thể bán với giá cao vậy thì vấn đề tiền thu cũng đã được giải quyết.
Khi Sở Diệp tới cửa thôn, ở đó đã có vài người đứng chờ, từ thôn đến trấn trên cũng có một khoảng cách, thôn dân có ai muốn đi ra ngoài, cơ bản đều sẽ thuê Hoàng Ngưu của Trần gia.
Sở Diệp đem theo năm vại mật ong lớn lên xe, khiến cho không ít người chú ý
Bình đựng mật ong của Sở Diệp nặng đến mười cân, năm bình thật sự rất nhiều.
" Sở thiếu, mật ong thu nhiều như vậy! "Người trong thôn kinh ngạc cảm thán lên tiếng.
Sở Diệp gật đầu, trả lời:" Đúng vậy! "
Thôn dân có chút hâm mộ nói:" chắc là sẽ bán được rất nhiều tiền ha.
"
Sở Diệp lắc đầu, nói:" Không biết nữa.
"
Sở Diệp ôm Ngân Tuyết Mật đi vào bên trong cửa hàng, quản sự cửa hàng liền lấy Ngân Tuyết Mật ra kiểm tra.
" Diệp thiếu, phẩm chất mật ong rất tốt, một vại có thể đổi 15 đồng bạc.
"
Sở Diệp nghĩ nghĩ, đối với giá cả còn tính vừa lòng, lên tiếng.
" Được.
"
Lúc trước Sở Diệp có mua mật Thảo Tinh Hoa, nghe nói là được ủ từ một đàn Thảo Tinh Ong Sĩ giai cấp sáu, cấp bảy, giá cả rất là cao.
Sau lại mua Bách Hoa Mật chất lượng hơi kém một chút, nhưng nghe nói cũng là do một đám ong Sĩ giai cấp bốn, cấp năm ủ ra.
Tiểu Ngân chỉ có Nhị giai, trong đàn ong Nhất giai đều có rất ít, đa số điều là ong bình thường, mật ong được ủ ra đương nhiên cũng kém hơn, Sở Diệp cảm thấy nếu không có nước Linh Tuyền, giá cả có lẽ còn phải thấp hơn phân nửa.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...